Tiểu khu Ngự Huệ Gia Viên.
Trương Linh Linh trực tiếp lái xe đến dưới lầu nhà bác cả.
Hôm nay là ngày con rể bác cả đến cửa, bác cả vì khoe khoang, nên gọi cả nhà đến đây.
Giữa trưa còn bao một phòng trong Yến Vũ Lâu, mời tất cả mọi người ăn tiệc.
Cảnh tượng này còn long trọng hơn cả sinh nhật bác.
Hiện giờ, trong phòng phải hơn 10 người.
Nam nữ già trẻ, vô cùng náo nhiệt.
Nàng cũng lười đi lên nghe họ khoe khoang.
Bác cả Trương Quan Anh mở tiệm điện thoại, có mấy cửa hàng ở Yến Thành.
Hằng năm cũng có mấy trăm ngàn.
Xem như phát triển không tệ.
Chị họ Trương Minh Khiết làm ở một công ty mậu dịch, nghe nói bạn trai là con trai của phó tổng công ty.
Điều kiện gia đình rất tốt, có ba căn nhà trong thành phố, dáng người phong nhã.
Đây cũng là vì sao bác cả lại để ý như vậy.
Trương Linh Linh gọi điện báo cho cha mẹ mình.
Cũng lười đi lên, nói là chờ ở bên dưới.
Nàng điều chỉnh chỗ ngồi, nằm thoải mái.
Mở app Tiểu Hồng Thư ra xem.
Nhìn trang chủ của mình.
ID: Yêu Linh Linh.
Fan: 6218, like nhận được: 27.000+.
Bài đăng trên cùng của nàng, là sau khi biết được tài lực của Đường Tụng ở quán cà phê.
Đã có hơn 3000+ like, lượt xem vượt quá 60.000.
Đây cũng là vì sao nàng có nhiều fan như vậy.
Tiêu đề: “Người mình thích đột nhiên biến thành cao phú soái, nên làm gì để nâng cao và cải tạo bản thân?”
Nội dung: “Lúc trước quen một nam sinh, cảm giác tính cách và bề ngoài rất hợp gu, lần đầu gặp mặt đã có hảo cảm, trò chuyện rất vui vẻ. Sau này mới biết đối phương tự lập nghiệp, có một phòng cà phê 600 mét vuông, chơi violin rất giỏi. Tôi rất tự ti, nhưng muốn nỗ lực để trở nên ưu tú hơn một chút. Hi vọng các vị chỉ cho một con đường sáng.”
Bên dưới là ảnh chụp thường ngày của Trương Linh Linh.
Mặc áo phông trắng, quần thể thao, giày thể thao.
Mặt hơi nhếch lên trời, buộc tóc đuôi ngựa.
Nhìn qua rất nhẹ nhàng thoải mái.
Rất có phong cách của một nữ sinh sáng sủa, hướng ngoại, lại không thích ăn mặc.
Phía dưới có rất nhiều bình luận.
Mấy cái phía trên được like rất nhiều.
“Tập gym đi, hình thể không béo, nhưng trên người lại không có đường cong.”
“Dáng dấp rất nén lòng mà nhìn, nhưng sao lại không biết cách ăn mặc chứ? Trước học cách phối đồ đi, quần thể thao kia là của nam đúng không, quá xấu.”
“Tuyệt đối đừng mặc loại áo phông này.”
“Chị em này rất cao nhỉ? Nhìn ảnh đoán là 1m7, thử mặc váy đầm đi, sẽ làm nổi bật khí chất.”
“Không cần thay đổi, người yêu mình tự nhiên sẽ thích vẻ ngoài của mình! Hãy là chính mình!”
…
“Thủ đổi tóc mái đi, khuôn mặt này rất hợp với tóc mái.”
“Quá chay! Quá chay! Đeo trang sức với ăn mặc lại đi.”
…
Sau khi bài này hot lên, tuần nào Trương Linh Linh cũng update tình hình.
Bởi vì kiên trù tập luyện, dưỡng da, ăn mặc…
Dần dần trở nên xuất chúng hơn.
Toàn bộ quá trình đều rất hướng tới, nên cũng kiếm được một ít fan.
Đoạn thời gian trước còn nhận một đơn quảng cáo, kiếm được 500 đồng.
Hôm nay đúng là thời gian update, nên Trương Linh Linh đã đăng ảnh sau khi Thu Thu trang điểm cho mình.
Chỉ một lát.
Bình luận và like đều không ít.
Đều tán thưởng trang phục và ngực của nàng ngày hôm nay.
Trương Linh Linh nằm trên ghế, cười ‘hắc hắc’.
Bắt đầu ảo tưởng mình đứng cạnh Đường Tụng.
Nghĩ nghĩ, liền gửi ảnh cho Đường Tụng.
Nhắn lại: “Không trả lời liền hết hạn.”
Trong lúc chờ Đường Tụng trả lời.
Liền thấy người một nhà lục tục ngo ngoe đi ra.
Dẫn đầu chính là bác cả Trương Quan Anh.
Bên cạnh là một thanh niên khá đẹp trai.
Dáng người không cao lắm, tóc chia ba bảy.
Mặc một thân âu phục xa hoa, trên tay đeo đồng hồ bắt mắt.
Trên mặt mang theo nụ cười thận trọng, một tay nắm chị họ Trương Minh Khiết.
Trương Linh Linh bĩu môi.
Biết vị này chính là Kim Quy Tế nhà bác cả, Củng Vân Tiêu.
Vẻ ngoài cũng tạm được, nhưng hoàn toàn không xứng với ‘ngọc thụ lâm phong’ như bác cả nói.
Trương Linh Linh từng thấy ‘chuyện đời’, nên rất không đồng tình.
Phía sau bọn họ là một đống họ hàng thân thích.
Cô cả Trương Thu Cúc, cô nhỏ Trương Tuyết Mai và con cái bọn họ.
Bác hai Trương Quan Minh không có mặt, nghe nói là đưa ông nội đến thẳng nhà hàng.
Dù sao cũng đã 80, không chịu nổi giày vò.
Lại chờ một lát, Trương Linh Linh cuối cùng cũng thấy cha mẹ mình.
Bọn họ rơi ở sau cùng, rất không đáng chú ý, trên mặt mang theo nụ cười hùa theo.
Dù sao thì cả gia đình, chỉ có nhà họ là lăn lộn kém nhất.
Trước kia chỉ làm thợ may ở nhà.
Cửa hàng là gara dưới tầng, cũng không có giấy phép kinh doanh.
Về sau phía trên ra lệnh chỉnh đốn, toàn bộ cửa hàng như vậy đều bị thủ tiêu.
Cha mẹ dứt khoát đóng tiệm, nhờ quan hệ vào bách hóa Hưng Duyên làm, phụ trách cắt sửa ống quần.
Đãi ngộ cũng không tệ, ít nhất cũng có bảo hiểm đầy đủ.
Kết quả đoạn thời gian trước, đột nhiên nói muốn giảm biên chế.
Liền tìm họ hàng để hỏi thăm, xem có ai giới thiệu cho một công việc không.
Cũng khó trách họ hàng thân thích không để họ vào mắt.
Thật ra Trương Linh Linh cũng đã quen, từ nhỏ nàng tham gia liên hoan gia đình.
Cũng cảm thấy nhà mình như đứng bên ngoài vòng tròn, không được tôn trọng, không có quyền lên tiếng.
Cái gọi là ‘không có dầu thì xào rau không xanh, người nghèo nói chuyện không ai nghe’, nói chung chính là như vậy.
Nhìn thấy đám người đứng cạnh xe của mình.
Trương Linh Linh thu hồi suy nghĩ lung tung.
Điều chỉnh lại ghế ngồi, nhẹ nhàng đạp ga.
Lái xe đến trước mặt cha mẹ mình.
Đường cong thân xe rất đẹp, đèn xe trước rất có cá tính, lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Nàng muốn làm như vậy, chủ yếu là chống đỡ thể diện cho cha mẹ.
Cha nàng, Trương Quan Kiệt cũng có xe, nhưng chỉ là một chiếc xe cũ đã qua 4 tay.
Thỉnh thoảng sẽ hỏng hóc nhỏ, bề ngoài còn có chút cũ nát.
Đi cùng đám họ hàng có chút xa xỉ này, quả thật là có chút mất mặt.
Mở cửa xe, Trương Linh Linh đi xuống.
Ăn mặc xinh đẹp, bờ mông vểnh cao, phối hợp với mái tóc dài xoăn layer, trang điểm xinh đẹp.
Trông vô cùng bắt mắt.
Tất cả họ hàng lập tức nhìn qua.
Trương Quan Kiệt nhìn con gái mình, lại nhìn chiếc Benz ưu nhã thời thượng.
Cau mày, nhịn không được mà muốn nổi giận.
Chuyện con gái bị bao nuôi, ông vẫn không dám nói ra.
Về phần Trương Linh Linh nói là bạn tặng, ông tự nhiên không tin.
Có người bạn nào lại vô duyên vô cớ tặng một chiếc xe Benz 700.000?
Nếu nói người ta không đòi hỏi cái gì, ai tin?
“Cha, mẹ, ngồi xe con đi.” Nàng vẫy tay với cha mẹ, mang theo nụ cười dạt dào thanh xuân.
Trương Quan Kiệt đang định xụ mặt từ chối, mẹ nàng là Vương Hồng Mẫn đã vội vàng kéo lại.
Nhỏ giọng nhắc nhở: “Có nhiều người như vậy, ông đừng để con gái mất mặt! Cẩn thận làm hỏng thanh danh con gái.”
Trương Quan Kiệt cứng lại, lúc này mới không tình nguyện bị kéo qua.
“Đây là… Linh Linh?”
“Xinh đẹp như vậy?”
“Sao lại thay đổi nhiều như vậy? Chỉ nửa năm không gặp thôi mà?”
“Benz này là của Linh Linh?”
…
Tiếng bàn tán xôn xao vang lên.
Trương Linh Linh nhìn thấy hết dáng vẻ khiếp sợ và nghi hoặc của đám họ hàng.
Nội tâm rất thoải mái.
Cái gọi là áo gấm về quê, nói chung chính là ý này.
Nhưng nàng còn lâu mới tính là áo gấm về quê, dù sao nàng vẫn là sinh viên năm 4.
Ngoại trừ chiếc xe sang do Đường Tụng tặng ra, thì cũng không có gì.
Nàng cố gắng duy trì bình tĩnh, chào hỏi mọi người: “Bác, cô, chị…”
Cô nhỏ Trương Tuyết Mai mở miệng: “Linh Linh, xe này là?”
Trương Linh Linh đá đá bánh xe, cười nói: “Xe này là một người bạn tặng, rất đẹp đúng không?”
Nghe thấy câu trả lời không thể tưởng tượng này, mọi người tự nhiên không tin.
Trương Thu Cúc ê ẩm nói: “Linh Linh, cháu nói vậy thì ai tin, chỉ sợ là thuê xe để thể hiện uy phong nhỉ?”
Bác cả Trương Quan Anh nhíu mày, nghiêm túc nói: “Linh Linh, đều là người nhà, cháu làm gì vậy?”
“Nếu mọi người không tin thì có thể xem giấy tờ xe, cháu không cần phải lừa ai.” Trương Linh Linh không thèm để ý, mở cửa cho cha mẹ, lại vẫy tay với Trương Tuyết Mai: “Cô nhỏ, ngồi xe cháu đi? Xe này thoải mái hơn chiếc Passat của chú nhiều, thuận tiện giúp cháu chứng minh trong sạch.”
Trương Tuyết Mai và Trương Linh Linh quan hệ rất không tệ, cũng không nói nhiều, liền cười hì hì ngồi vào xe.
Trương Linh Linh quay cửa xe nói tạm biệt, rồi đạp ga rời khỏi nơi thị phi này.
Tiếng bàn tán sau lưng càng lúc càng to.
Củng Vân Tiêu nhìn chiếc xe đi xa, hỏi bạn gái Trương Minh Khiết: “Vị mỹ nữ kia là ai?”
Trương Minh Khiết ê ẩm nói: “Là em họ em, Trương Linh Linh, đang học năm 4 ở đại học sư phạm Yến Thành, trước kia cũng không như vậy, mà như con trai vậy.”
Củng Vân Tiêu cảm khái: “Cô em họ này không đơn giản, chiếc Benz CLS 300 kia ít nhất cũng phải 700.000.”
“Em đoán là thuê, hoặc là mượn bạn.” Trương Minh Khiết khẳng định: “Điều kiện nhà chú em không tốt lắm, đừng nói là xe 700.000, mà 70.000 cũng không nỡ mua.”
“Linh Linh khi còn bé nghe lời hiểu chuyện như vậy, sao bây giờ lại ái mộ hư vinh như vậy!”
“Đúng vậy.”
“Đình Đình, con không được học chị Linh Linh, làm người phải khiêm tốn thật thà.”
…
Mấy người lại bàn tán vài câu.
Trương Minh Khiết và cha mẹ leo lên chiếc BMW M5 của Củng Vân Tiêu.
Giá sàn hơn 1 triệu, nhìn rất có mặt mũi.