Trong phòng riêng ở Yến Vũ Lâu.
Đồ ăn đã lên đủ.
Ba người vừa trò chuyện vừa ăn cơm.
Chủ yếu là trò chuyện về các tin đồn thú vị và điểm nóng của xã hội.
Lâm Nhiên dù sao cũng chỉ là một cô gái hơn 20, nói chuyện cũng tương đối thoải mái.
Sao khi quen thuộc với Đường Tụng, cũng không còn câu nệ như trước.
Khiến bầu không khí rất vui sướng.
Quách Trường An thì toàn bộ hành trình đều cười làm lành, không hề đề cập đến chuyện ký kết.
Đối mặt với loại đại lão này, nói ra chỉ tự rước lấy nhục.
Khoảng nửa tiếng sau.
Đường Tụng thông qua sức quan sát nhạy bén, đã thăm dò được tính cách và thái độ của hai người.
Trực tiếp mở miệng nói: “Quản lý Quách, anh đến giải trí Tinh Thành bao lâu rồi?”
Quách Trường An nghe vậy, vội vàng để đũa xuống: “Khoảng 7 năm rồi, lúc tôi vào làm, công ty vẫn tên là truyền thông Giai Ngu, chủ yếu là vận doanh quảng cáo. Ông chủ Trương Hồng Văn là một người rất quyết đoán và có ý tưởng, điều hành cực kỳ chuẩn xác. Từ truyền thông mới, video ngắn… từng bước phát triển Giai Ngu thành một cơ cấu MCN đứng đầu trong nước. Sau đó mới được tập đoàn Tinh Thành nhìn trúng, sát nhập lại thành giải trí Tinh Thành.”
“A?” Đường Tụng cũng không biết còn có chuyện này: “Vậy vị đó đâu rồi?”
Quách Trường An cảm thán: “Vị Trương tổng này cũng là một nhân vật khó lường. Sau khi công ty bị tập đoàn Tinh Thành nhìn trúng, trực tiếp bán toàn bộ cổ phần trong tay. Quyết đoán mang theo đội ngũ gia nhập vào giải trí Tụng Mỹ mới thành lập lúc bấy giờ, bây giờ đang làm CEO truyền thông Nhất Tâm. Mạnh hơn rất rất nhiều so với ở lại giải trí Tinh Thành.”
Khóe mắt Đường Tụng giật giật.
Được rồi, quả nhiên là có liên quan đến mình.
Hắn nhìn Quách Trường An hỏi: “Quản lý Quách cũng xem như là nhân viên lâu năm của công ty, bây giờ vẫn chỉ là một quản lý nhỏ, không biết anh có kế hoạch gì với tương lai không?”
Quách Trường An thậm giật mình, chỉ cảm thấy máu nóng xông lên đầu.
Hắn là người hiểu chuyện, EQ và IQ đều không tệ.
Biết một nhân vật như Đường Tụng, hỏi vấn đề này thì đại biểu cho hàm nghĩa gì.
Đây là muốn đào mình?
Quách Trường An kích động nói: “Chỉ… chỉ là nghĩ nhân lúc chưa nhiều tuổi, cố gắng kiếm thêm chút tiền!”
Lâm Nhiên ở bên cạnh vẫn chưa kịp phản ứng, mà kinh ngạc nhìn tổ trưởng của mình.
Không hiểu vì sao đối phương lại đột nhiên kích động như vậy.
Đường Tụng gật đầu: “Quản lý Quách muốn thăng chức không?”
Quách Trường An nuốt ngụm nước miếng, gian nan mở miệng: “Tôi đang làm tổ trưởng tổ vận doanh idol mạng, công trạng trong công ty cũng không tệ, nhưng cảm giác thăng chức là hơi xa vời. Đi lên là giám đốc vận doanh, tổng giám đốc vận doanh, đều là thân tín của Thạch tổng.”
Ý của hắn rất rõ ràng: “Mau đào tôi đi! Mau nói điều kiện khiến tôi không thể từ chối đi! Ông chủ, tôi sẽ đi với ngài! Để một mình tôi giúp ngài vận doanh tài khoản công chúng cũng được.”
Một vị đạo lão ngồi xe Rolls Royce 7 triệu ném cành ô liu.
Đại khái là kỳ ngộ lớn nhất đời này của hắn, cũng là cơ hội để thực hiện tự do tài chính.
Đường Tụng cười nói: “Tôi có chuyện cần anh hỗ trợ.”
“Đường tiên sinh mời nói.”
“Anh cũng coi như là lãnh đạo trung tầng trong công ty, lại tiếp xúc với nghiệp vụ vận doanh idol mạng rất quan trọng, xem như là trụ cột công ty, chắc hẳn rất nhạy cảm với động tĩnh trong công ty nhỉ?”
“Chuyện này…” Quách Trường An chợt chảy hồ môi lạnh, liếc nhìn Lâm Nhiên ở bên cạnh: “Đường tiên sinh, những chuyện này đều là cơ mật của công ty, tôi đã ký hiệp nghị bảo mật.”
Đường Tụng nhận ra vẻ lo lắng của Quách Trường An: “Anh đừng hiểu lầm, tôi không bảo anh bán số liệu và tư liệu công ty.”
“Phù…” Quách Trường An thở phào một hơi, bình tĩnh lại.
Hắn có ranh giới cuối cùng của mình, đi ăn máng khác thì dễ nói.
Nếu làm chuyện phạm pháp, vậy thì không được.
Lâm Nhiên lúc này mới phản ứng kịp, vô thức ‘A’ một tiếng, lại vội vàng che miệng.
Đường Tụng lắc đầu, cười nói: “Tôi tự giới thiệu trước đi, trước mắt tôi là cổ đông lớn nhất của giải trí Tinh Thành.”
“Chuyện này…”
Quách Trường An và Lâm Nhiên đều trợn tròn mắt, hai mặt nhìn nhau.
Lâm Nhiên nói nhỏ: “Ý của ngài là, ngài là ông chủ của chúng tôi?”
“Có thể hiểu như vậy, tôi sở hữu 35% cổ phần.”
Tầng quản lý giải trí Tinh Thành cố gắng làm suy yếu cảm giác tồn tại của Đường Tụng.
Cộng thêm hình thức công ty đầu tư cổ phần không cần đăng ký ở bộ công thương khi chuyển nhượng cổ phần.
Cho nên không tra được tin tức này ở trên mạng.
Dù sao có rất nhiều công ty cổ phần sẽ có mười mấy cổ đông nhỏ, hơn nữa còn thường xuyên giao dịch.
Sắc mặt Quách Trường An biến ảo một trận, hắn cũng nghe được một ít tin tức.
Biết kết cấu cổ phần công ty phát sinh biến động, chỉ là không ngờ lại có thêm một vị cổ đông lớn.
Vậy tập đoàn Tinh Thành chỉ cầm 30% cổ phần, chẳng phải là xấu hổ?
Đường Tụng liếc nhìn vẻ mặt khẩn trương của hai người, thản nhiên nói: “Tập đoàn Tinh Thành khống chế toàn bộ ban giám đốc, tôi không chen vào được. Cho nên muốn nhờ hai người để hiểu rõ tình hình nội bộ giải trí Tinh Thành, khả năng cao là sẽ có biến động trong thời gian tới.”
Quách Trường An nói nhỏ: “Đường tiên sinh, ngài có kế hoạch gì sao?”
Đường Tụng cười nói: “Nếu như giải trí Tinh Thành có đủ giá trị, vậy tôi sẽ thu mua thêm cổ phần, hoàn toàn khống chế công ty, thay đổi ban giám đốc, cũng thanh tẩy tầng quản lý.”
“Ngài nghiêm túc?” Quách Trường An nghe được tiếng tim đập thình thích của mình.
Với tình hình của hắn bây giờ, muốn đi lên trong giải trí Tinh Thành là vô cùng vô cùng khó khăn.
Đây là một bước lên trời, là cơ hội vượt giai tầng.
“Đương nhiên, anh có thể cân nhắc một chút.” Đường Tụng khẳng định.
Quách Trường An cầm chén lên uống một hợp, liếm bờ môi khô khốc, nói: “Đường tiên sinh, ngài chờ một lát, tôi đi vệ sinh.”
Nói xong liền vội vàng rời đi.
Khoảng 7, 8 phút sau, Quách Trường An trở về.
Lại ngồi vào ghế, cầm chén rượu trắng lên mời Đường Tụng, rồi uống một hơi cạn sạch.
Sắc mặt đỏ lên, nói: “Đường tiên sinh, ngài cần tôi làm gì, cứ việc mở miệng! Quách Trường An tôi không giỏi giang gì, nhưng đã ở công ty nhiều năm, quan hệ rất rộng, biết rất nhiều tin tức.”
…
Trong phòng riêng rộng rãi.
Trương Quan Anh mặt mũi bóng loáng, thỉnh thoảng nâng chén phát biểu cảm nghĩ.
Những người khác cũng rất nể tình, phụ họa theo.
Náo nhiệt một lúc.
Cụ Trương, chính là ông nội của Trương Linh Linh nói: “Quan Anh, Quan Minh, hai đứa là người có bản lĩnh, nếu có cửa thì giúp vợ chồng Quan Kiệt tìm công việc đi.”
“Cha, cha không cần lo, con đang liên lạc rồi.” Bác hai Trương Quan Minh năm nay 48 tuổi, đảm nhiệm quản lý bộ phận công trình trong một công ty quản lý sản nghiệp, xem như là một lãnh đạo.
Nhưng bởi vì Trương Quan Kiệt cũng không ít tuổi nữa, còn chỉ có một tay nghề là thợ may.
Bên công ty là không có công việc phù hợp.
Trương Quan Anh gật đầu: “Con cũng đang hỏi mấy người bạn.”
Củng Vân Tiêu chợt sáng mắt lên, mở miệng nói: “Bên cháu có vị trí thích hợp, không biết chú Trương có hứng thú không?”
Trương Quan Kiệt nghe vậy thì lập tức lên tinh thần: “Công việc gì?”
Vương Hồng Mẫn cũng nhìn qua với vẻ chờ đợi.
Củng Vân Tiêu liếc mắt nhìn Trương Linh Linh hoạt bát sáng sủa, thời thượng thanh lệ một chút.
Lúc này mới nói: “Đó là một công ty mậu dịch, đang thiếu người ở bộ hậu cần và trông kho.”
“Đãi ngộ thì sao?”
“Tiền lương khoảng 5000, có bảo hiểm đầy đủ, tháng nghỉ 6 ngày.”
Nghe thấy đãi ngộ tốt như như vậy, Trương Quan Kiệt lại hơi lo lắng hỏi: “Vậy… hai người chúng tôi có thể làm không?”
Củng Vân Tiêu thản nhiên nói: “Không có vấn đề, cháu sẽ chào hỏi bên đó, sắp xếp cho hai người công việc nhẹ nhàng.”
Trương Quan Kiệt và Vương Hồng Mẫn luôn miệng cảm ơn, nội tâm cũng thở phào.
Trương Quan Anh cũng nhướng mày, ra vẻ vài câu.
Cảm giác Kim Quy Tế cho mình mặt mũi.
Củng Vân Tiêu lấy điện thoại ra, nói: “Linh Linh, add wechat đi, quay đầu em sửa sang lại lý lịch của cha mẹ rồi gửi cho anh.”
Trương Minh Khiết biến sắc mặt, biểu cảm hơi khó coi, vội vàng kéo tay bạn trai.
Vội vã cuống cuồng nói: “Vân Tiêu, quay đầu em chỉnh lý lại rồi gửi cho anh, Linh Linh đang đi học, có nhiều thứ không hiểu.”
Trương Linh Linh tự nhiên mừng rỡ khi được thanh nhàn: “Vậy thì cảm ơn chị họ và anh rể.”
Củng Vân Tiêu không để ý, mỉm cười: “Em đã gọi anh là anh rể, vậy thì cũng là cô em vợ của anh rồi, add wechat đi, sau này liên hệ, nói không chừng sau này anh có thể giúp em tìm việc.”