Trương Quan Kiệt và Vương Hồng Mẫn nghe vậy, hai mắt lập tức sáng lên.
Vội vàng thúc giục.
“Linh Linh, đứa ngốc này, còn ngây ra đó làm gì?”
“Mau lên! Đừng để anh rể con sốt ruột.”
Bọn họ bôn ba xã hội nhiều năm, biết cuộc sống không dễ dàng.
Trương Linh Linh học đại học sư phạm, lại học ngành kỹ thuật.
Cái gì cũng biết một chút, nhưng lại không chuyên sâu.
Tìm việc rất phiền phức.
Vốn chỉ muốn Linh Linh thi công chức, nhưng con bé lại tập trung muốn kiếm tiền.
Gần đây làm video ngắn, lại nghi là bị người bao nuôi.
Nên hai vợ chồng rất rầu rĩ.
Bọn họ chỉ có một cô con gái, liếm láp đi tìm quan hệ xin việc làm, còn không phải vì con gái sao?
Nếu như có thể nhờ Củng Vân Tiêu giúp tìm việc làm ổn định.
Vậy họ cũng yên tâm.
Trương Linh Linh lại càu nhàu về cái xưng hô ‘cô em vợ’ này.
Dưới ánh mắt của đám họ hàng, nàng bất đắc dĩ phải add wechat.
Củng Vân Tiêu cười nói: “Nếu gặp khó khăn gì trong sinh hoạt, có thể tìm anh hỗ trợ, anh cũng có chút quan hệ ở Yến Thành này.”
“Okay.” Trương Linh Linh thuận miệng nói một câu, cũng không để ý.
Sắc mặt của Trương Minh Khiết lại có chút khó coi.
Nàng và Củng Vân Tiêu qua lại không lâu, quan hệ còn chưa vững chắc.
Nếu như là Linh Linh của ngày xưa thì cũng thôi, nhưng Linh Linh bây giờ xinh đẹp hơn không ít, để nàng nhịn không được mà suy nghĩ lung tung.
Trương Thu Cúc ánh mắt lập lòe, mở miệng nói: “Vân Tiêu, nếu bên cháu có công việc phù hợp, có thể cân nhắc Bành Tuấn. Nó bây giờ đang làm tự truyền thông, mặc dù kiếm cũng được, nhưng không thể lâu dài.”
Nói xong còn vỗ vỗ cậu con trai trầm mặc ít nói bên cạnh.
Ngay sau đó, lại có hai người đưa ra thỉnh cầu tương tự.
Củng Vân Tiêu hào phóng với nhà Trương Quan Kiệt, khiến bọn họ bị kích thích.
Dù sao Trương Quan Anh cũng nói, công ty mậu dịch Liên Thác rất trâu.
Minh Khiết cũng vất vả lắm mới vào được.
Hiện giờ có cơ hội tốt, tự nhiên không thể bỏ lỡ.
“Chờ có cơ hội rồi nói đi.” Củng Vân Tiêu nhíu mày, nội tâm có hơi không vui.
Hắn có thể an bài một hai vị trí, nhưng đây đều là ân tình.
Hắn dự định mượn cơ hội này để tiếp xúc với Trương Linh Linh, dùng thực lực để bắt đến tay.
Trương Linh Linh mặc dù không quá xinh đẹp, nhưng trên người có một loại sức hút thanh xuân, mông eo cũng rất đẹp.
Cộng thêm là em họ bạn gái, để hắn có chút rục rịch.
Nghe nói nàng thuê xe làm màu, vậy hẳn là một cô gái ái mộ hư vinh.
Thật ra loại phụ nữ này rất tốt, chỉ cần cung cấp đủ nhu cầu vật chất là được.
Nghe thấy câu trả lời này, đám người Trương Thu Cúc hơi bất mãn.
Thái độ hoàn toàn khác với nhà Trương Quan Kiệt.
Chị dâu của Trương Minh Khiết là Đặng Gia lại chế giễu: “Tôi nói này, nhà Linh Linh cũng không cần Vân Tiêu trợ giúp. Dù sao bạn người ta tiện tay tặng xe 700.000 kìa, muốn tìm công việc không phải là đơn giản sao?”
Trương Thu Cúc nhíu mày: “Không đúng, bạn của Linh Linh là muốn theo đuổi Linh Linh, bằng không sao có thể tặng xe?”
“Linh Linh, cháu nói thật đi, chiếc xe kia rốt cuộc là ở đâu ra?”
“Đúng vậy, chị Linh Linh, không phải là bạn trai tặng chứ?”
…
Trương Linh Linh cau mày, nội tâm có chút giận.
Nàng tự nhiên hiểu rõ tâm tư của đám người này.
Không phải là thấy mình sống tốt hơn họ sao?
Trở nên xinh đẹp hơn, Củng Vân Tiêu đối xử khác, xe sang 700.000.
Đã đâm vào mắt bọn họ, làm họ đỏ mắt.
Trương Linh Linh ‘khụ khụ’ hai tiếng, cười nói: “Đúng là một bạn nam tặng, xem như… xem như là người theo đuổi cháu đi, nhưng cháu còn chưa đồng ý.”
Lời này nói ra, chính nàng cũng rất chột dạ.
Nhưng nhìn sắc mặt của đám người này, nàng lại muốn kích thích bọn họ.
“Theo đuổi cháu? Còn tặng Benz CLS?”
“Tôi không tin, nào có ai theo đuổi con gái mà tặng xe chứ?”
“Đúng là xe của Linh Linh.” Trương Tuyết Mai mở miệng giải thích: “Lúc nãy em đã xem giấy tờ xe rồi.”
“Không phải là ông chú nhiều tiền nào chứ?”
“Đúng là có khả năng.”
“Có ảnh không? Linh Linh, để mọi người xem ảnh đi.”
Nghe thấy họ nói vậy, Trương Quan Kiệt và Vương Hồng Mẫn đều hơi nóng mặt.
Trương Linh Linh nói với bọn họ là, nàng giúp ông chủ làm một cái túi, đối phương liền tặng lại một chiếc Benz.
Việc này nếu bọn họ tin, vậy thì đúng là kẻ đần.
Với lại từ đó về sau, Trương Linh Linh bắt đầu trang điểm, ăn diện.
Điều này hoàn toàn khác với phong cách trước kia của nàng.
Trừ bỏ bị bao nuôi, còn có thể là cái gì?
Trương Linh Linh nhướng mày, lấy điện thoại ra, tìm ảnh của Đường Tụng rồi đặt lên bàn.
“Đây, xem đi.”
Mấy anh chị em thanh niên lập tức bu lại.
“Đẹp trai vậy?”
“Thật hay giả?!”
“Trời ạ! Chị Linh Linh, đây là người theo đuổi chị? Còn tặng xe?”
“Đâu đâu?”
Trương Quan Kiệt và Vương Hồng Mẫn cũng ngồi không yên.
Bọn họ đúng là chưa từng xem ảnh của cái gọi là ‘ông chủ’ này.
Tóm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua, hai mắt lập tức trợn tròn.
Trong ảnh là một nam sinh đang mỉm cười.
Mái tóc đen kịt, ngũ quan hết sức tuấn mỹ.
Đôi mắt rất đẹp, trên người tràn đầy hơi thở thanh xuân.
Đây là ảnh Trương Linh Linh chụp khi quay video tại vườn nông nghiệp.
Là đoạn ký ức đẹp nhất trong lòng nàng.
Nhìn thấy dáng vẻ khiếp sợ của mọi người.
Trương Minh Khiết cũng tò mò, chạy qua xem.
Khóe mặt giật một cái, bật thốt lên: “Không thể nào! Đây là ảnh mạng đúng không?”
“Đúng thế nha.”
“Đẹp trai như vậy, có thể đi làm minh tinh điện ảnh rồi?”
Đặng Gia bật cười nói: “Linh Linh, em nói người này theo đuổi em, còn tặng xe cho em?”
Trương Linh Linh thản nhiên nói: “Không tin thì thôi, dù sao sự thật là như vậy, chính anh ấy đã tặng xe.”
Trương Minh Khiết và Đặng Gia nhìn nhau, đều bật cười.
“Rồi rồi, chị tin còn không được sao?”
“Đúng, bọn chị tin.”
Củng Vân Tiêu vì thân phận, nên không đi xem.
Bây giờ nghe vậy, cũng muốn xem thử.
Trương Linh Linh lại cướp điện thoại về: “Quay đầu em chụp mấy tấm ảnh chung rồi cho mọi người xem.”
“Được, một lời đã định.”
“Gửi vào trong nhóm gia đình đi, để tất cả mọi người cùng xem.”
…
Thấy mọi người càng ngày càng ầm ĩ, bác hai Trương Quan Minh vỗ bàn một cái, trầm giọng nói: “Ông nhiều tuổi như vậy, đừng ồn ào nữa.”
Vị này rất có uy nghiêm trong gia đình, lời nói rất có sức nặng.
Mọi người lập tức yên tĩnh lại.
Trương Quan Anh mở miệng: “Quan Kiệt, chú cũng phải quản Linh Linh nhà chú đi, suốt ngày suy nghĩ lung tung.”
Trương Quan Kiệt sắc mặt khó coi, trừng mắt nhìn con gái.
Trương Linh Linh không quan tâm, nhún vai một cái, nàng chính là thoải mái tùy tiện, không hề để ý.
Nàng cũng đã quen rồi.
Chủ đề câu chuyện lập tức quay trở về, bắt đầu lấy Củng Vân Tiêu làm trung tâm.
Một đám người không ngừng tâng bốc.
“Vân Tiêu năm nay mới 27 à? Đã là quản lý công ty rồi, tương lai tiền đồ vô lượng nha!”
“Thật sự là thanh niên tài tuấn.”
“Sau này Minh Khiết hưởng phúc rồi.”
Củng Vân Tiêu cũng như cá gặp nước, thỉnh thoảng khách khí hai câu, cũng tâng bốc mọi người.
Để bầu không khí càng thêm nhiệt liệt.