Đưa mắt nhìn Thạch Thừa Vận chật vật rời đi.
Bầu không khí trên ghế dài hơi yên tĩnh đến quỷ dị.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Đường Tụng đứng nơi đó.
Bên tai chỉ có tiếng âm nhạc đinh tai nhức óc, và những tiếng reo hò ầm ĩ.
Lục Vân Phàm yết hầu giật giật, cảm giác mình đúng là tai bay vạ gió.
Trong đầu đang điên cuồng nhớ lại, lúc nãy có nói gì chọc giận đối phương hay không.
Ánh mắt Trần Giảo Giảo đờ đẫn.
Đó chính là tổng giám đốc của một công ty lớn đấy, là đại nhân vật thường xuyên xuất hiện trên kênh giải trí, kinh tế tài chính.
Vậy mà chỉ vì một cú điện thoại, lại đi dạy dỗ con của mình thật.
Hơn nữa còn là lúc nửa đêm.
Ngay sau đó lại nhìn Trương Hạo, cảm giác hắn lạ lẫm như chưa từng quen.
Nàng nghĩ mãi không rõ, vị bạn trai không có gì của mình, sao lại quen biết một đại nhân vật như này.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ này, hai người có vẻ rất thân thiết.
Trương Hạo lấy lại tinh thần, đi đến bên cạnh Đường Tụng, nhất thời không biết nói gì.
Hắn cũng không biết, người bạn cũ này của mình còn quen cả tổng giám đốc giải trí Tinh Thành.
Hơn nữa thái độ rất tùy ý, khí thế rất mạnh.
Hoàn toàn khác biệt với Tiểu Tụng trong ấn tượng của hắn.
Đường Tụng thu hồi ánh mắt, điện thoại trong tay rung lên.
Cầm lên xem, là Thạch Kính Vũ chuyển khoản: 40.000 NDT.
Giải trí Tinh Thành - tập đoàn Tinh Thành: “Rất xin lỗi, tôi có thể cam đoan sẽ không phát sinh chuyện như vậy.”
Đường Tụng tiện tay nhận tiền.
Hắn từ đầu đến cuối đều không để Thạch Thừa Vận vào mắt.
Ở cấp độ như hắn, đã khác biệt về bản chất với đám phú nhị đại này.
Sức mạnh của họ đều đến từ gia tộc, cho nên nhận đủ trói buộc và cố kỵ.
Mà Đường Tụng bây giờ, có thể ngồi chung mâm với bậc cha chú của họ, thậm chí là nhìn xuống.
Ví dụ như Thạch Kính Vũ.
Bản thân hắn chỉ là một nhân viên, có lẽ lương năm và địa vị rất cao, nhưng nói cho cùng vẫn là người làm công cao cấp mà thôi.
Mà Đường Tụng thì là nhà tư bản chân chính.
Cho dù không có cổ phần giải trí Tinh Thành, Thạch Kính Vũ cũng sẽ không đắc tội hắn.
“Cảm ơn ông, hôm nay làm phiền ông rồi.” Giọng nói của Trương Hạo hơi phức tạp.
Đường Tụng giơ điện thoại lên: “Không cần áy náy, cha tên kia đã trả tiền rồi.”
“Là tôi rước rắc rối cho ông, đêm hôm khuya khoắt còn bắt ông đi một chuyến.”
Đường Tụng nắm bả vai hắn: “Khách khí với tôi làm gì, đêm nay qua chỗ tôi ngủ, ngày mai về lấy đồ. Đúng rồi, nhớ xử lý chuyện xin nghỉ, muốn làm công việc gì thì nói trước với tôi, tôi sẽ sắp xếp cho.”
“Được.” Lần này Trương Hạo đáp ứng rất thẳng thắn.
Kiến thức được năng lực của Đường Tụng, nội tâm hắn tràn đầy hối hận.
Lúc trung thu, mình nên chạy đến bên này rồi mới đúng.
Mà không phải do dự và giãy giụa trong vũng bùn.
Trần Giảo Giảo tay chân lạnh buốt.
Do dự một lúc lâu, trên mặt nở nụ cười gượng ép, chủ động đi đến bên cạnh Trương Hạo.
Nói: “Trương Hạo… vừa rồi là em bị lửa giận xông lên đầu, nên mới nói vài câu hơi quá đáng. Thật ra em biết anh là muốn tốt cho em, sau này em sẽ thu liễm lại. Nhưng sau này anh cũng không thể nói chuyện với em như vậy. Lát nữa chúng ta cùng về khách sạn đi, anh uống nhiều rượu rồi, nghỉ ngơi sớm đi.”
Trương Hạo há to miệng, nhìn khuôn mặt quen thuộc của Trần Giảo Giảo.
Nhưng không ngờ nàng còn có mặt mũi nói ra lời này.
Nàng lại lần nữa đổi mới nhận biết của mình.
Ngay sau đó, Trần Giảo Giảo kéo tay hắn.
Nhìn về phía Đường Tụng hỏi: “Trương Hạo, đây là bạn anh à? Sao chưa từng nghe thấy anh nhắc đến? Anh ấy đang phát triển ở Yến Thành à?”
Trương Hạo hất tay nàng ra, chán ghét nói: “Trần Giảo Giảo, đừng dối trá nữa! Cô chỉ muốn nghe ngóng quan hệ của tôi với Đường Tụng thôi đúng không?”
“Đường Tụng?!” Trần Giảo Giảo nhướng mày, kinh ngạc nói: “Đó là… là bạn học cấp ba mà anh từng nói?”
Đường Tụng nở nụ cười đầy ý vị với nàng, lại gật gù.
Trương Hạo thở hắt ra, tự giễu: “Cô vẫn luôn chê tôi không kiếm được tiền, nói tôi không có năng lực, không có quan hệ, không muốn tiến bộ. Tôi nói muốn đến Yến Thành phát triển với Đường Tụng, cô lại mang chuyện chia tay ra uy hiếp tôi. Khi đó tôi quá ngu, vậy mà vì cô mà từ bỏ tiền đồ.”
“Chuyện này…” Trần Giảo Giảo cắn môi một cái: “Là em không hiểu chuyện, em tưởng anh đến Yến Thành làm nhân viên quán cà phê. Nói cho cùng, em cũng là vì tương lai của chúng ta.”
Trương Hạo nghe nàng còn nói bậy, đã không còn tâm tư nói chuyện nữa: “Được rồi, dù sao chúng ta cũng chia tay rồi. Tiểu Tụng, đi thôi.”
Đường Tụng đang định nói gì, điện thoại trong tay chợt rung lên.
Hắn cầm lên xem.
Lý Mộc Tuyết: “Xin lỗi! Giờ mới thấy tin nhắn của anh!”
Đường Tụng nhìn qua bên kia.
Lý Mộc Tuyết đang cúi đầu nhìn điện thoại, hình như đang đánh chữ.
“Hạo Tử, chờ một chút, tôi có chút việc.”
Đường Tụng nói một câu, liền ngồi xuống ghế dài.
Mấy cô gái nhìn về phía hắn đều tràn đầy tò mò và ước mơ.
Cho dù là Mã Giai Mộng cũng không nhịn được mà khép chặt chân.
Đàn ông như này, thật sự là quá cuốn hút.
Ông ông ông… điện thoại rung lên.
Lý Mộc Tuyết: “Anh đang ở biệt thự à? Cần em về luôn không? Nhớ anh.”
Lý Mộc Tuyết: Đùi đẹp tất đen.jpg.
Lý Mộc Tuyết: “Tối nay đến cửa hàng của bạn để ôn chuyện, bình thường đều về nhà rất sớm.”
Âm thanh nhắc nhở quen thuộc vang lên.
“Keng, Lý Mộc Tuyết đã trả lời, trình độ giả dối 60%.”
“Keng, chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ ‘vấn đáp thật giả’.”
“Keng, bạn đã nhận được một đạo cụ đặc thù ‘Sách hướng dẫn khai phát Lý Mộc Tuyết’.”
Sách hướng dẫn khai phát Lý Mộc Tuyết: Sau khi sử dụng, tạo dựng nhận biết của bạn về tôi (Lý Mộc Tuyết), giúp bạn phân tích và chinh phục tôi (Lý Mộc Tuyết).
Chú: Đạo cụ sẽ bổ sung một series nhiệm vụ.
Lại là một đạo cụ mang tên riêng?
Đường Tụng cau mày, cảm thấy không tầm thường chút nào.
Trước đó cũng từng xuất hiện, ví dụ như: Mũ lưỡi trai của Tô Ngư, bản tháo của Ngô Khác Chi, tất chân của thư ký Kim.
Nhưng những người này đều là nhân vật trò chơi.
Trong game, cũng là quy luật này.
Mà Lý Mộc Tuyết còn chưa được chiêu mộ, tên của nàng lại có thể xuất hiện trên đạo cụ.
Có chút khác thường.
Hắn lập tức sử dụng đạo cụ.
Ngay sau đó, màn sáng hệ thống phát sinh biến hóa.
Từng hàng chữ xuất hiện trước mặt hắn.
Lời dẫn: “Có phải bạn sinh lòng tò mò với tôi, muốn thăm dò bản chất của tôi nhưng không biết bắt đầu từ đâu? Bản sách hướng dẫn này sẽ hướng dẫn bạn chinh phục tôi, giúp bạn tìm được cách chính xác nhất để khai phát tôi, đi vào thể xác và tinh thần tôi.”
“Tiền sinh hoạt của tôi chỉ có 800, mà mấy người Lưu Nhứ lại có 2000, tôi có chút tự ti.”
…
“Phát tờ rơi một ngày mới kiếm được 100, kiếm tiền không dễ, Tiểu Tuyết thở dài.”
…
“Tìm việc đúng là không dễ, có lẽ mình nên đổi nghề khác.”
…
“Bắt nạt tôi? Một ngày nào đó, tôi sẽ trả thù!”
…
“Lỵ Lỵ lên bờ rồi, vì sao Lý Mộc Tuyết mình vẫn không được?”
…
“Đầu tư cổ phiếu quá khó, vẫn là nghĩ cách ngủ anh ấy đi.”
…
“Không thể để anh ấy biết mình là chỉ một nữ loser, mình phải lăng xê bản thân.”
…
“Cổ phiếu tăng rồi! Vương hầu tướng lĩnh chẳng phải trời sinh? Lý Mộc Tuyết mình nhất định sẽ trở nên nổi bật!”
“Cổ phiếu giảm mạnh! Xong đời, có lẽ mình nên nghĩ cách để Đường Tụng đặt mình dưới thân và ma sát đi!”
…