Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 549 - Chương 549: Thay Đổi Ấn Tượng

Chương 549: Thay đổi ấn tượng Chương 549: Thay đổi ấn tượng

Đẩy cánh cửa lối vào dành cho nhân viên, tiếng nhạc lập tức bao phủ lấy hai người.

Để người không tự chủ được lắc lư theo giai điệu.

0 giờ trong hộp đêm, vẫn rộn ràng ầm ĩ, tiếng người huyên náo.

Nam nam nữ nữ muôn hình vạn trạng đang điên cuồng lắc lư, liều mạng phóng thích áp lực.

Ánh đèn nhiều màu chiếu rọi, làm toàn bộ hộp đêm tăng thêm cảm giác thần bí.

Lý Mộc Tuyết lập tức khôi phục dáng vẻ nữ thần lạnh lùng.

Bước chân chậm rãi, cái cầm hơi hếch lên.

Trang điểm tinh xảo để cả khuôn mặt đều vô cùng xinh đẹp.

Nàng đi giày cao gót, chiều cao khoảng 1m8, cộng thêm cặp đùi đẹp và tất chân.

Vô cùng bắt mắt trong đám người.

Trên đường, thỉnh thoảng có vài tên đàn ông ăn mặc khá bựa tiến lại gần nàng, nhưng đều bị nhân viên an ninh ngăn cản.

Đây là Ninh Hân cố tình an bài.

Đường Tụng đi ở phía sau, cũng có không ít ong bướm vây quanh.

Chú ý thấy một màn này, Lý Mộc Tuyết vội vàng dừng lại, chủ động kéo tay Đường Tụng.

Nhìn thấy hắn không từ chổi và phản cảm, lúc này mới yên tâm.

Lông mày còn giương lên.

Xua đuổi đám ong bướm kia, nàng xoay người, nói nhỏ bên tai Đường Tụng: “Bọn họ không xứng.”

Nàng ngây người hai năm trong nhóm ‘danh viện’, biết đám người này là mặt hàng gì.

Đến hộp đêm tìm kích thích, câu kẻ ngốc.

Đường Tụng mỉm cười nhìn nàng, cảm giác thay đổi của Lý Mộc Tuyết rất thú vị.

Trong nhà vệ sinh, có thể hèn mọn bụi bặm, nhưng sau khi ra ngoài, rất nhanh đã tiến vào nhân vật của mình.

Bảo sao hệ thống lại cho mình nhiệm vụ khai phát nàng, nghiên cứu nàng.

Một bài kết thúc, DJ đã đổi sang một bài khác.

Lý Mộc Tuyết đột nhiên nắm lấy bả vai Đường Tụng, mặt đối mặt với hắn.

Đi theo âm nhạc, bắt đầu vặn vẹo vòng eo.

Ánh mắt đầy khiêu gợi, biểu cảm quấn quýt si mê.

Thỉnh thoảng lại liếm môi, túm lấy quần áo của hắn.

Không ngừng trêu chọc hormone của Đường Tụng.

Thỉnh thoảng lại có ánh đèn đảo qua người nàng.

Nàng ăn mặc rất chính thức, áo sơ mi + âu phục, giống như một phần tử trí thức, tinh anh vừa ra khỏi văn phòng.

Hết lần này đến lần khác, lại nhảy múa rất uyển chuyển yêu diễm, mập mờ.

Trên người quấn quanh một loại mỹ cảm tương phản.

Hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.

Trên ghế dài K32.

Đám người Lục Vân Phàm và Mã Giai Mộng hai mặt nhìn nhau.

Có cô gái chỉ vào Lý Mộc Tuyết nói: “Đó không phải cô gái kia sao? Vậy mà lại quen bạn học của Trương Hạo?”

“Xem ra quan hệ không đơn giản!”

“Quả nhiên là người có tiền, không chỉ quen tổng giám đốc giải trí Tinh Thành, mà còn có thể để một cô gái kiêu ngạo lạnh lùng như vậy nhảy múa trước người.”

Lục Vân Phàm nhìn Đường Tụng, suy nghĩ lát nữa có nên qua mời chén rượu không.

Nói cho cùng, hai người cũng không có thù oán gì.

Chẳng may đối phương ghi hận mình, vậy chính là quả bom hẹn giờ.

Trần Giảo Giảo thất hồn lạc phách ngồi trên ghế, nhìn dấu chấm than màu đỏ trên wechat.

Ý thức được lần này Trương Hạo làm thật.

Với lại có Đường Tụng trợ giúp, tương lai Trương Hạo nhất định sẽ là không thể đong đếm.

Hối hận lan tràn trong tim, nàng cầm chén rượu lên, uống ‘ừng ực ừng ực’.

Đường Tụng đứng tại đó, cảm nhận hơi thở nóng bóng của Lý Mộc Tuyết.

Đưa tay ấn chạm vào nhẫn hai lần.

Thân thể Lý Mộc Tuyết trì trệ, bước nhảy hơi biến hình.

Đường Tụng lại tắt đi, ho nhẹ một tiếng: “Em vừa ăn chuối, đừng để miệng gần như thế.”

Khóe miệng Lý Mộc Tuyết run rẩy.

Thất sách!

Vốn còn muốn mượn bầu không khí nơi này, làm một nụ hôn sâu với hắn.

Đường Tụng ôm eo nàng, chủ động hôn lên mặt nàng: “Đi thôi.”

Lý Mộc Tuyết nhất thời nở nụ cười, cảm nhận nhiệt độ từ bàn tay của hắn.

Loại ôn nhu khó được này, khiến nàng say mê.

Trở lại ghế dài.

Có thêm không ít gương mặt lạ.

Mấy phú nhị đại chơi mệt đã trở về.

Họ đang cùng mấy người Tô Thành và Đông Hân Dĩnh trò chuyện, uống rượu.

Nhìn thấy Đường Tụng ôm eo Lý Mộc Tuyết đi về.

Đại đa số người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Không ngờ người lạnh lùng như Lý Mộc Tuyết lại cho người khác ôm mình.

Ánh mắt Tô Thành tràn đầy lửa giận.

Mặc dù là trong hộp đêm, nam nữ tiếp xúc như vậy cũng chẳng là gì.

Nhưng điều này chứng minh Lý Mộc Tuyết không bài xích tên này.

Đường Tụng rất tự nhiên ngồi xuống cạnh Tiểu Tĩnh.

Lý Mộc Tuyết thì ngồi cạnh Đường Tụng.

Biểu cảm lạnh nhạt và cao ngạo, nhưng thật ra đang rất thấp thỏm.

Bên dưới còn có một quả trứng, nàng vẫn luôn tập trung vào nó.

Mỗi phút mỗi giây đều đang đề phòng nó đột nhiên rung lên.

Tiểu Tĩnh cầm một miếng cam lên: “Đường Tụng ca ca, cam rất ngọt, anh thử đi.”

Đường Tụng hé miệng, nước cam ngọt ngào bùng nổ trong khoảng miệng, mùi hoa quả thơm ngát hỗn hợp với mùi nước hoa, phiêu đang nơi chóp mũi.

Mùi thơm rất quen thuộc.

Nói đến, nước hoa hắn tặng Trình Nhạc Nhạc, Đổng Ngọc Ngôn, Lý Nhã Lỵ… đều là nghe ngóng từ chỗ Tiểu Tĩnh.

Cùng là một series, hương vị rất tương tự.

Không phải người bên gối, cơ bản là không phân biệt được.

“Ăn ngon.” Đường Tụng thuận thế ôm vai nàng.

Sắc mặt Tiểu Tĩnh lập tức đỏ lên, bắt đầu không ngừng mớm cho hắn.

Nàng có rất nhiều lời muốn nói với Đường Tụng, nhưng ở đây không tiện.

Chờ chuyện nhà mình xong xuôi, nhất định phải hẹn Đường Tụng ca ca đi xem phim.

Lý Mộc Tuyết thấy hành vi thân mật của hai người, cũng thầm giật mình.

Xem ra Bạch Tĩnh và Đường Tụng cũng có quan hệ không bình thường.

Trương Hạo tự giác ngồi trong một góc, tâm trạng vẫn luôn thấp thỏm, lúc này đã hoàn toàn ngây ngốc.

Hai cô gái xinh đẹp nhất ghế dài, bị Đường Tụng trái ôm phải ấp.

Hơn nữa còn rất ngoan ngoãn vâng theo.

Hắn vẫn cho rằng, lời nói ‘một trong’ của Đường Tụng là nói đùa.

Nhưng bây giờ xem ra, hình như mẹ nó là thật.

Nghĩ đến Lý Nhã Lỵ chân dài gợi cảm vũ mị, lại nhìn Lý Mộc Tuyết lạnh lùng diễm lệ, Bạch Tĩnh trong veo và trắng như tuyết.

Trương Hạo cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, chỉ cảm thấy rất khổ tâm.

So với Đường Tụng, mình đúng là sống trên thân chó.

Tô Thành đã không kiềm được.

Mẹ nhà nó! Con mẹ nhà nó!

Một người là đối tượng hẹn hò cũ, một người là cô gái mình đang theo đuổi.

Cả hai đều ngồi đối diện, bị tên cháu trai này trái ôm phải ấp.

Hắn cảm giác như mình cao thêm mấy cm.

Nhưng tính cách của hắn rất trầm ổn.

Cho dù là tình hình như vậy, hắn vẫn duy trì được cảm xúc.

Hắn cầm chén rượu lên, giơ lên giữa hai người.

Nghiêm túc nói: “Xin chào, tôi là Tô Thành, trước mặt đang làm phó tổng một công ty con dưới cờ dệt Hồng Liên.”

“Đường Tụng.” Đường Tụng nói cái tên.

Cầm chén lên cụng một cái, rồi nhấp một ngụm nhỏ.

Giống như không coi hắn ra gì.

Lý Mộc Tuyết hơi thay đổi sắc mặt, nói nhỏ bên tai Đường Tụng: “Tên này là con trai chủ tịch tập đoàn dệt Hồng Liên.”

Đường Tụng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Dệt Hồng Liên rất nổi tiếng, hắn đương nhiên nghe qua.

Giá trị thị trường hơn 5 tỷ, khống chế cổ phần 12 công ty, cả nước có hơn 30 nhà máy sản xuất.

Là một xí nghiệp dệt trang phục bao gồm nghiên cứu thiết kế, chế tạo sản xuất, marketing…

Ngành dệt thuộc sản nghiệp loại lao động đông đúc, dính đến rất nhiều cương vị vào nghề.

Sức ảnh hưởng rất lớn.

Nhưng để hắn kinh ngạc là thái độ và biểu hiện của Lý Mộc Tuyết.

Hắn tự nhiên nhận ra Tô Thành có ý với Lý Mộc Tuyết.

Lý Mộc Tuyết cũng không biết tình hình cụ thể của mình, cũng không biết sau lưng mình là tập đoàn Đường Tống.

Dưới tình huống như vậy, đối mặt với sự theo đuổi của một cao phú soái đỉnh cấp như vậy.

Nàng lại còn có thể bình tĩnh đối đãi.

Điều này có chút sai lệch với Lý Mộc Tuyết hám tiền, hư vinh trong ấn tượng của hắn.

Chứng minh đối phương không hề bết bát như mình nghĩ.

Xem ra phải nghiên cứu kỹ ‘Sách hướng dẫn khai phát Lý Mộc Tuyết’ rồi.

Bình Luận (0)
Comment