Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 553 - Chương 553: Tình Cảm Thiếu Nữ Luôn Là Thơ

Chương 553: Tình cảm thiếu nữ luôn là thơ Chương 553: Tình cảm thiếu nữ luôn là thơ

Tra xét thông tin nhân vật xong.

Đường Tụng cẩn thận nhớ lại ‘Jenny’ trong game.

Làm một nhân vật ở giai đoạn đầu, nàng rất quan trọng ở trong kịch bản.

Ngoại trừ thiết kế kiến trúc và sản phẩm ra.

Nàng cũng tham dự vào thành lập tập đoàn Đường Tống, và lựa chọn cơ cấu ký gửi.

Nhưng chờ đến khi tất cả đi vào quỹ đạo, nàng đã an tâm làm ở viện nghiên cứu thiết kế tại Ma Đô, nghiêm túc làm chuyện mình thấy hứng thú.

Với lại tại lúc mới chiêu mộ, độ trưởng thành của nàng đã gần 80.

Quá trình bồi dưỡng cũng không khó khăn.

Đóng giao diện hệ thống, ôm chặt Lỵ Lỵ.

Chọn ‘chìa khóa ký ức’ và sử dụng.

Ngay sau đó, hắn đã rơi vào mộng cảnh.

Trong cuộc họp online.

Thư ký Kim buộc tóc đuôi ngựa, mặc áo mi màu lam nhạt, khuôn mặt ôn nhu.

“Đường tổng, chúng ta nhất định phải thiết kế lại cơ cấu cổ phần. Thành lập một công ty khống chế cổ phần, tách ra với công ty vận doanh. Ngoại trừ có thể giảm thuế, còn có thể tập trung quyền khống chế, ngăn cách nguy hiểm. Nếu như dồn tất cả vào công ty chính, sẽ có rất nhiều tranh cãi xử lý không hết…”

“Keng, bạn phát động nhiệm vụ mới ‘thành lập tập đoàn’.”

Nội dung: Theo quy mô không ngừng gia tăng, kết cấu sản nghiệp không ngừng phong phú, sáng tạo một công ty khống chế cổ phần là chuyện bắt buộc, mời quy hoạch cơ cấu tổ chức, xây dựng xí nghiệp tập đoàn.”

Ban thưởng: Túi kỹ thuật kết nối mạng AI.

Vài ngày tiếp theo, tập đoàn Đường Tống được đăng ký với pháp nhân là thư ký Kim.

Song phương ký kết hợp đồng cổ phần, toàn bộ cổ phần sẽ đứng tên thư ký Kim.

Đường Tụng đi làm nhiệm vụ chi nhánh, ngẫu nhiên gặp Jenny Kate đang đi du lịch vòng quanh thế giới.

Một bạch phú mỹ mắc bệnh sạch sẽ, ghét tiếp xúc với nam giới.

Yêu thể thao mạo hiểm, nhảy dù, leo núi, nhảy cầu…

Ngũ quan xinh đẹp, làn da trắng nõn khỏe mạnh, đôi mắt sáng tỏ có thần, ưu nhã mà tự tin.

Công ty bảo hiểm Kate Trust Company chính là sản nghiệp gia tộc nàng.

Cha nàng, Crell Kate là phó tổng giám đốc quỹ ký gửi của gia tộc.

Thông qua Thương Thành, Đường Tụng nhận được một tấm ‘thẻ thân thiện’.

Thu hoạch được độ thiện cảm ban đầu của Jenny Kate.

Trở thành nam giới duy nhất không bị nàng chán ghét.

Thông qua giao lưu, Đường Tụng biểu hiện ra tố dưỡng nghệ thuật cực cao, điều này khiến Jenny hứng thú, quan hai người ngày càng thân hơn.

Trong một lần leo núi, hai người gặp thời tiết xấu, bị nhốt trong núi.

Jenny bị thương, Đường Tụng dựa vào hệ thống, thu hoạch được năng lực sinh tồn và cấp cứu nơi dã ngoại.

Sau hàng loạt khó khăn trắc trở, hai người thuận lợi vượt qua khó khăn.

Sau khi trải qua sinh tử, độ thiện cảm của Kate với hắn đã tăng lên rất nhiều.

Đường Tụng liền đưa ra thỉnh cầu chiêu mộ.

Mời đối phương nhập chức tập đoàn Đường Tống, cũng lấy nàng làm trung tâm, xây dựng viện nghiên cứu thiết kế Đường Tống (Ma Đô).

Dưới sự trợ giúp của Kate, hắn thành lập một khoản ký gửi ở công ty bảo hiểm Kate, cũng là người duy nhất được lợi.

Căn cứ theo kế hoạch của Đường Tụng.

Khoản ký gửi này sẽ dùng phương thức tăng đầu tư, trong một năm sẽ lần lượt thu hoạch 95% cổ phần của tập đoàn Đường Tống.

Tiểu khu Thịnh Cảnh Hào Đình.

“Bạch Tĩnh, con làm cha và mẹ quá thất vọng.” Bạch Thành Lâm ngồi trên ghế, gạt tàn thuốc trên bàn đã đầy tràn ra ngoài.

Trạng thái của ông bây giờ hơi chán chường, tóc tai rối bời.

Hôm nay mới tham gia một cuộc hội đàm thương nghiệp, sau khi tan họp lại mặt dày chen vào tiệc rượu.

Khi đưa ra ý nghĩ cầu đầu tư, lại bị mọi người châm chọc khiêu khích.

Điều này làm cho người luôn kiêu ngạo và tự tin như Bạch Thành Lâm bị đả kích.

Mang theo một thân mệt mỏi và đầy mùi rượu về nhà, đang định ngủ thì nhận được tin nhắn của Tô Thành.

Điều này làm tâm trạng ông tồi tệ hơn.

Bạch Tĩnh đi lên cướp thuốc lá trong tay ông, nói: “Ba ba, hôm nay con đến đó là để giúp gia đình mình. Vị lãnh đạo lần trước còn nói với ba cũng ở đó.”

“Vậy con giải thích đi, người thanh niên này là ai?” Bạch Thành Lâm đưa điện thoại qua.

Bạch Tĩnh liếc nhìn qua, chợt lộ vẻ tức giận: “Con biết ngay là Tô Thành, sao tên đó lại xấu xa như vậy chứ?!”

“Ngậm miệng!” Bạch Thành Lâm quát lên: “Con thì sao? Đêm hôm khuya khoắt còn chạy đến hộp đêm với người không đàng hoàng.”

“Con không có! Con và Đường Tụng ca ca vẫn rất thân, con… chúng con đã có hảo cảm với nhau từ lâu rồi. Nếu không phải ba bắt con đi xem mắt với Tô Thành, nói không chừng đã thành người yêu rồi!”

Bạch Thành Lâm hơi sững sờ, kinh ngạc nói: “Cậu ta chính là người mở quán cà phê kia?”

“Đúng!” Bạch Tĩnh kiên quyết nói: “Con thích anh ấy! Con chỉ thích anh ấy!”

Ánh mắt Bạch Thành Lâm lóe lên một tia áy náy và tự trách.

Ông cúi đầu trầm tư một lát.

Giọng nói mềm hơn rất nhiều: “Tĩnh Tĩnh, là ba có lỗi với con. Ba nợ quá nhiều, coi như bán cả công ty cũng không trả hết. Đến khi đó nhà, xe… tất cả đều bị mang đi bán đấu giá. Dưới tình huống nhà ta không còn gì, cậu ta còn nguyện ý ở cùng con không?”

Bạch Tĩnh nghe cha miêu tả, vành mắt cũng hơi đỏ lên: “Ba ba, chúng ta chắc chắn sẽ vượt qua. Chị Mộc Tuyết đang cố gắng liên lạc với các công ty đầu tư rồi, mấy ngày nữa sẽ có tin tức. Hơn nữa Đường Tụng ca ca cũng có tiền, ông chủ hộp đêm M2D cũng vô cùng khách khí với anh ấy, anh ấy đã nói sẽ giúp con.”

Bạch Thành Lâm lắc đầu tự giễu: “Tĩnh Tĩnh, ba biết con thích cậu ta, thế nhưng không cần tô son trát phấn cho cậu ta quá nhiều. Con cũng nói cậu ta mở quán cà phê, cậu ta có tiền giúp chúng ta thật sao? Đây không phải là 2 triệu, mà là 20 triệu!”

“Hơn nữa, 20 triệu chỉ là cứu sống Ưu Tố thôi, chứ không thể giải quyết tất cả vấn đề. Ba nghe một người bạn cũ nói, có người đang chơi chúng ta. Nếu như không có đủ sức mạnh, vậy chỉ là thời gian ngắn hay dài thôi. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khi ba bảo con qua lại với Tô Thành.”

Nghe vậy, Bạch Tĩnh vô cùng áy ansy.

Nói tới nói lui, tất cả đều là tại nàng.

“Vậy… vậy hai ngày nữa con mời anh ấy đến nhà, nói rõ ràng mọi chuyện. Anh ấy sẽ không gạt con, anh ấy nói có biện pháp, vậy nhất định không có vấn đề.”

“Không cần, hai ngày này ba đi Hàng Châu gặp một người bạn cũ, Yến Thành đã không có cơ hội nữa rồi, chỉ có thể đi nơi khác tìm.” Bạch Thành Lâm cũng không coi lời nói của Bạch Tĩnh ra gì.

Con gái ông chưa từng tiếp xúc gì với chuyện kinh doanh, cũng không có quá nhiều khái niệm với tiền.

Không hiểu hoàn cảnh khó khăn của ông bây giờ.

Nếu như không có bối cảnh khổng lồ chống đỡ, coi như vượt qua ải này, vậy lần sau cũng sẽ xong đời.

“Vậy thì chờ ba về.”

“Cuối tuần ba mới về, hơn nữa ba còn phải tham gia tiệc rượu của quốc tế Tinh Phong.” Bạch Thành Lâm thở dài, đứng lên nói: “Sắp 2 giờ rồi, con đi ngủ đi.”

Trở lại phòng ngủ, Bạch Tĩnh lật qua lật lại vẫn không ngủ được.

Tâm trạng vui sướng khi gặp lại Đường Tụng đã không còn sót lại chút nào.

Trong đầu nghĩ đến bóng lưng tang thương của ba, trong lòng tự trách lại khổ sở.

Nàng lấy điện thoại ra, gửi wechat cho Đường Tụng: “Đường Tụng ac ca, trong nhà em xảy ra chuyện, ba ba bắt đầu đi khắp nơi tìm đầu tư. Em cũng gửi cho anh một phần tư liệu của công ty, anh xem có thể hỗ trợ được không.”

Gửi xong, nội tâm nàng bình tĩnh hơn nhiều.

Trong lúc mơ màng, nàng lại nghĩ đến Lý Mộc Tuyết.

“Hình như… hai người họ có quan hệ rất không bình thường.”

“Nhưng mà không sao, Đường Tụng ca ca chắc chắn cũng thích mình, đến giờ anh ấy vẫn dùng điện thoại và tai nghe mình tặng.”

Tình cảm thiếu nữ luôn là thơ.

Bạch Tĩnh ôm chăn, ngẩn người nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ.

Không biết đã ngủ say từ lúc nào.

Bình Luận (0)
Comment