Ngày 29 tháng 11 năm 2022, trời trong, -8 đến 3 độ C.
Khi Đường Tụng tỉnh dậy, nắng đông đã xuyên qua cửa sổ, tiến vào phòng.
Tri thức và kỹ năng thu hoạch được từ mộng cảnh rất phức tạp.
Trải qua một giấc mơ dài, khiến hắn có một loại cảm giác bồng bềnh, sai lệch thời gian.
Trời gian vừa đúng 9 giờ.
Lý Nhã Lỵ vẫn ngủ say trong ngực, phát ra tiếng hít thở đều đều.
Điều này làm cho Đường Tụng lập tức cảm nhận được sự chân thật.
Cũng làm cho hắn hoàn toàn thoát khỏi mộng cảnh.
Cầm điện thoại lên, xem tin nhắn chưa đọc.
Ngoại trừ chuyện công việc ra, chủ yếu là văn kiện và tin nhắn xin giúp đỡ của Bạch Tĩnh.
Đường Tụng cũng không vội vã trả lời nàng.
Trước tiên tìm kiếm Jenny trong danh sách bạn bè.
Ngay sau đó, một ảnh chân dung hình vẽ hình học xuất hiện.
Ghi chú cũng là Jenny.
Quả nhiên.
Giống như lúc video call với thư ký Kim, wechat của mình hiển nhiên là không chỉ có từng này người.
Nhưng đều bị hệ thống che giấu, song phương không thể sinh ra liên hệ.
Đường Tụng lắc đầu, chờ đi Ma Đô nghiệm thu bất động sản, có thể đi tìm Jenny ôn chuyện.
Đây chính là nhân vật trò chơi đầu tiên mở khóa trong hiện thực, ý nghĩa phi phàm.
Mở bản kế hoạch mà TIểu Tĩnh gửi đến.
Nội tâm cũng đã hiểu đại khái về nhà công ty này.
Hiện giờ, tri thức lý luận của hắn đã rất phong phú, cộng thêm hàng loạt kinh nghiệm lập nghiệp ở trong mộng cảnh.
Khiến hắn có tiến bộ rất nhiều.
Từ góc độ đầu tư mà nói, Ưu Tố là không có giá trị gì.
Đây chỉ là một mắt xích salon tóc và spa ở bản thổ mà thôi.
Mặc dù khá cao cấp, nhưng thiếu sức cạnh tranh và nhãn hiệu.
Trước mắt không có giá trị để đầu tư, cũng không thể phát triển thành nhãn hiệu toàn quốc.
Bạch Thành Lâm là người truy cầu lợi ích lâu dài.
Đại bộ phận lợi nhuận hàng năm đã được đầu tư vào lắp đặt thiết bị và vận doanh cửa tiệm mới, khiến cho công ty có nhiều khoản vay chưa trả.
Nhưng dựa theo tài liệu.
Ưu Tố kinh doanh bình thường là không có vấn đề, không nên xuất hiện tình huống đứt tài chính.
Trừ phi bản thân Bạch Thành Lâm nợ rất nhiều ở bên ngoài, vừa hay công ty lại xuất hiện vấn đề.
Nghĩ tới đây, Đường Tụng trả lời: “Tiểu Tĩnh đừng lo, không phải vấn đề gì lớn. Hẹn thời gian gặp mặt đi, anh sẽ nói chuyện đầu tư bỏ vốn với cha em, chuyện này anh sẽ giải quyết. Sau này gặp khó khăn thì cứ nói với anh. Em vẫn là học sinh, nhiệm vụ chủ yếu là học tập, sau này đừng đi mấy nơi như quán bar, hộp đêm nữa!”
Cũng chỉ là khoản đầu tư 10, 20 triệu mà thôi.
Với Đường Tụng bây giờ, chỉ là mưa bụi.
Hắn có ấn tượng rất tốt với Tiểu TĨnh.
Điện thoại, tai nghe, đồng hồ của mình đều là nàng tặng, cũng thường xuyên quan tâm mình trên wechat.
Quan hệ của hai người cũng đang trong giai đoạn mập mờ.
Không thể trơ mắt nhìn đối phương rơi vào vũng bùn.
Cất điện thoại.
Đường Tụng đưa tay vỗ vỗ bờ mông của Lý Nhã Lỵ.
Nàng mơ mơ màng màng mở mắt ra, khuôn mặt quyến rũ mang theo vẻ ngây ngốc đáng yêu và không muốn xa rời.
Hai người lại triền miên một trận.
Lý Nhã Lỵ dần dần tỉnh lại, kỹ năng ‘miệng lưỡi trơn tru’ lại phát động.
Ngay sau đó, thân thể nàng đã mất khống chế, bị Đường Tụng lật qua lật lại trên giường.
Đường Tụng ngồi dậy, nhẹ nhàng lướt qua nhẫn trên tay.
Mặt trời dần dần leo cao.
Trong phòng rất nóng bỏng.
Trong phòng ngủ phụ.
Lý Mộc Tuyết cũng mơ một giấc mơ dài.
Trong mơ, nàng nhận được tình yêu của Đường Tụng, trở thành bạch phú mỹ chân chính.
Trong nhà có nguyên một cái tủ để chứa các loại túi xách và giày cao gót bản số lượng có hạn.
Mỗi tháng có rất nhiều tiền, tiêu mãi không hết.
Khi Đường Tụng đưa nàng đi tham gia một buổi tụ họp quan trọng.
Nàng đang giao lưu với đám quý phụ danh viện, thì toàn thân đột nhiên run lên.
Ngay sau đó, Đường Tụng xuất hiện, nắm lấy tóc nàng, đặt nàng lên bàn rồi điên cuồng ma sát.
Nàng phát ra tiếng kêu sợ hãi!
Trong chốc lát, hình ảnh bị vỡ vụn.
Trời sáng choang.
Mồ hôi đầm đìa.
“Đây chính là năng lực của Đường Tụng sao?”
Lý Mộc Tuyết thì thào vài tiếng, nhớ kỹ cảm giác của giờ phút này.
Chờ đến ngày chơi bóng, nhất định phải xem là mình mơ hay là thật.
…
Ăn trưa với Trương Hạo xong, hai người liền tạm biệt.
Trương Hạo muốn về khách sạn lấy hành lý, sau đó lái xe về nhà từ chức.
Nếu thuận lợi, đại khái thì cuối tuần sẽ trở về Yến Thành.
Sau khi tách ra.
Đường Tụng đi đến khách sạn quốc tế Tinh Phong, mở một cuộc họp lâm thời.
Chủ yếu là ổn định lòng người.
Lần này tập đoàn Tinh Thành rất bá đạo, rất nhiều hộ khách rời đi, khiến cho cả công ty đều bị đả kích.
Đường Tụng hiểu, nếu không ra mặt thì họ sẽ dao động.
Tiếp đó, hắn đến tổng bộ văn hóa Đường Trình.
Đại hội âm nhạc Noãn Đông sắp bắt đầu.
Dù sao cũng là nhiệm vụ, tốt nhất vẫn là tự đi xác nhận.
Đáng nhắc tới là, khách quý hot nhất lần này chính là idol mạng Lý Tri Nhân.
Phí ra sân là 250.000 NDT, còn cần gánh chịu chi phí ăn ở đi lại.
Lần biểu diễn này, ngoại trừ bài ‘chỉ vì em quá đẹp’ rất hot kia, Lý Tri Nhân còn biểu diễn thêm một bài hát và nhảy.
Tinh… âm báo wechat vang lên.
Giải trí Tinh Thành – Quách Trường An: “Ông chủ, đã gửi tài liệu đến hòm thư của ngài. Ngài xem có thiếu gì không. Ngoài ra, tôi phát hiện có mấy nhân viên xuất sắc trong công ty đã nộp đơn từ chức trong hai ngày gần đây. Bọn họ đều giữ vị trí quan trọng trong bộ môn, tiền lương và đãi ngộ đều là tốt nhất. Tôi đang thăm dò nguyên nhân, sẽ báo lại cho ngài sau.”
Đường Tụng nhìn tin tức này, suy tư mở hòm thư.
Bắt đầu xem tài liệu do Quách Trường An gửi đến.
…
Giữa trưa, Tiểu Tĩnh mơ mơ màng màng tỉnh lại.
Cầm điện thoại lên, liền nhìn thấy tin nhắn của Đường Tụng.
Trên mặt lộ ra biểu cảm như trút được gánh nặng.
Dường như bầu trời cũng sáng tỏ hơn.
Từ nay về sau không cần lo lắng gia đình sẽ xảy ra chuyện nữa, cũng không cần phải ra mắt với mấy tên đáng ghét kia nữa.
Nàng hưng phấn ngâm nga bài hát.
Tiếp theo, ánh mắt lại tập trung vào lời nói cuối cùng của Đường Tụng.
Không biết vì sao, nàng chỉ cảm thấy nhịp tim gia tốc, miệng đắng lưỡi khô.
Trả lời: “Ohayo (chào buổi sáng), arigatou (cảm ơn) Đường Tụng ca ca, em sẽ nghe lời. Lần sau còn đi mấy chỗ đó, anh cứ trừng phạt em.”
Gửi xong, Tiểu Tĩnh cắn cắn môi dưới, hai chân bắt đầu vẹn vẹo.
Trong đầu như gió nổi mây phun, nhịn không được mà suy nghĩ lung tung.
“Rất thích Đường Tụng ca ca dùng giọng điệu nghiêm khắc như vậy, rất muốn bị Đường Tụng vỗ mạnh vào nha.”
“Tốt nhất là vừa vỗ vừa nghiêm khắc như vậy.”
Tay nàng bắt đầu đưa xuống dưới.
“Xong đời! Biến thành hư hỏng rồi!”
“Nguy rồi! Lẽ nào là do xem phim quá nhiều?”
“Yamete! Yamete!”
“Sumimasen!”