Theo sự kiện lên men.
Weibo, hot search, TikTok, các nền tảng xã hội, các truyền thông giải trí…
Tất cả đều đang thảo luận tin tức nặng ký này.
“Bối Vũ Vi xuất hiện ở Yến Thành…”
“Bài hát mới của LBS!”
“Tạo hình mới của Bối Vũ Vi!”
…
Giữa những tin tức này.
Còn xen kẽ các chủ đề ‘phòng cà phê Thời Gian’, ‘Hoan Nhạc Danh Đô’, ‘Đại hội âm nhạc Noãn Đông’, ‘Lý Tri Nhân’, ‘Tháng Tư’…
Dù vậy, lưu lượng vẫn cực kỳ khủng bố.
Nhất là 6 người nhạc công kia đều có thân phận không tầm thường.
Có tay bass của dàn nhạc đang hot, có người làm âm nhạc nổi tiếng, có giáo sư học viện, có ca sĩ…
Có lẽ đại đa số người không nhận ra họ, nhưng sau khi truyền thông phổ cập khoa học.
Rất nhiều người xem ở hiện trường cũng đang đăng ảnh và video quay chụp được.
Dần dần, sự kiện này càng ngày càng hot.
Tạo thành chủ đề cực kỳ hấp dẫn trên internet.
8 chi nhánh ở Yến Thành, dù 10 giờ đêm vẫn có không ít khách.
Đều hỏi thăm Bối Vũ Vi có xuất hiện nữa không, khi nào lại tổ chức hoạt động.
…
Ma Đô, Thúy Hồ Thiên Địa.
Tô Ngư dựa trên ghế salon, chiếc MacBook air để trên cặp đùi thẳng tắp.
Xem trong hòm thư, các báo cáo và phản hồi liên quan đến đột kích, quán cà phê, hội âm nhạc, Tháng Tư.
Nàng nhíu mày, nội tâm hơi thấp thỏm.
Không ngờ hắn lại đích thân lên sân.
Hình như chuyện này lên men quá nhanh, còn để hắn dính đến các tin tức giải trí.
Không biết hắn có phản cảm hay không.
Do dự một lúc.
Tô Ngư cắn cánh môi mềm mại.
Gọi điện thoại cho người phụ trách vận doanh công ty.
“Tuyên bố tin tức Bối Vũ Vi tập kích ra ngoài, để truyền thông Nhất Tâm dẫn dắt dư luận lên bài hát mới. Có thể tuyên truyền quán cà phê Thời Gian, tin tức liên quan đến Tháng Tư và ông chủ của họ thì đè xuống.”
Cúp máy, để macbook xuống.
Nàng cầm ly rượu vang lên, đi đến trước cửa sổ.
Nàng híp mắt thưởng thức cảnh đêm bên ngoài, vừa nhấm một ngụm rượu.
Không biết nghĩ đến cái gì, khuôn mặt dần dần nhiễm lên một tầng đỏ ửng.
Nàng tiện tay đặt ly rượu xuống.
Bước chân nhẹ nhàng đi lên lầu.
Đẩy cửa một căn phòng.
Trên vách tường toàn ảnh, thẻ, vẽ tay và áp phích.
Đại đa số đều là ảnh của Đường Tụng.
Có rất nhiều ảnh screenshots video ở trên internet của hắn.
Cũng có ảnh thời đại học của hắn.
Trầm mê trong công tác, tóc hơi lộn xộn, sắc mặt cũng không quá khỏe khoắn.
Thậm chí còn có mấy tấm ảnh thời cấp ba của hắn.
Tóc ngắn, đồng phục trắng xanh, nụ cười rực rỡ.
Những thứ này đều lấy được từ chỗ Liễu Bảo Nguyệt.
Có lẽ trong mắt người tình biến Tây Thi, trong mắt Tô Ngư, giai đoạn nào thì Đường Tụng cũng cực kỳ đẹp trai.
Cuối cùng, ánh mắt nàng dừng lại trên tấm ảnh chụp chung của Liễu Bảo Nguyệt và Đường Tụng.
Hai người đứng song song.
Đường Tụng cười hơi ngại ngùng, Liễu Bảo Nguyệt thì rất thoải mái.
Nàng thở dài, đôi mắt hơi ướt át.
“Tình yêu tuổi 18, thật là đẹp biết bao.”
“Không cần cân nhắc lợi và hại, không có bất kỳ tình cảm dư thừa nào, chỉ đơn giản là thích và rung động.”
“Mình cũng muốn.”
…
“Keng, chúc mừng túc chủ, nhiệm vụ ‘livestream rầm rộ’ đã hoàn thành.”
“Keng, chúc mừng túc chủ, nhiệm vụ ‘đại hội âm nhạc Noãn Đông’ đã hoàn thành.”
Âm thanh nhắc nhở vang lên bên tai.
Đường Tụng đang trong bồn tắm xoa bóp chợt mở mắt ra.
Mở nhà kho, bên trong có thêm hai gói quà lóng lánh.
Một là ‘gói quà ngẫu nhiên’, một là ‘gói quà Noãn Đông’.
Trong đó, gói quà Noãn Đông là làm người ta chờ mong nhất.
Nhưng Đường Tụng không mở ra ngay.
Hắn tắm rửa xong, sấy tóc, rồi nghiêm túc dưỡng da.
Đi vào phòng quần áo, mở két sắt, lấy ‘tất chân của thư ký Kim’ ra.
Xoa xoa hai cái, lại nhịn không được mà đưa lên hít hà.
Đã không còn quá nhiều mùi hương.
Không biết bao giờ hệ thống mới đưa hắn một vật phẩm riêng tư khác.
Coi như không phải thư ký Kim, thì Tô Ngư cũng không tệ.
Dù sao bây giờ hắn không thiếu tiền, coi như là giữ gìn quan hệ với cầu thủ đi.
Từ góc độ của Đường Tụng đến xem.
Làm bạn với mình nhiều nhất trong game, vẫn luôn là thư ký Kim.
Là một nhân vật giai đoạn đầu, đã rất lâu rồi Tô Ngư không xuất hiện trong công việc và cuộc sống của hắn.
Nhưng từ hàng loạt sự kiện gần đây, chứng tỏ nàng vẫn rất để ý mình, hắn là cũng đang yên lặng quan tâm.
Ví dụ như đồ tình nhân, Bối Vũ Vi tập kích, quà sinh nhật sắp tới.
Lắc lắc đầu, Đường Tụng thu liễm suy nghĩ.
Chọn gói quà ngẫu nhiên và mở ra.
“Keng, bạn nhận được ‘thẻ tạo phó bản’.”
Khóe mắt Đường Tụng khẽ nhếch lên, nhịn không được mà hôn tất chân trong tay.
Phần thưởng quá tuyệt!
Với tư cách là một loại cơ chế trong game, phó bản không chỉ có phần thưởng phong phú, mà còn có thể gia tăng tốc độ trưởng thành.
Quan trọng nhất là có thể gia tăng tiến độ của nhiệm vụ chủ tuyến.
Thế giới hiện thực không giống trong game, rất nhiều kịch bản đều tồn tại dưới hình thức phó bản.
Hắn muốn vào phó bản, vậy chỉ có thể dựa vào ‘thẻ tạo phó bản’.
Trước mắt, hắn cũng chỉ lấy được 1 cái, đây là cái thứ 2.
Tiếp đó, liền mở ‘gói quà Noãn Đông’.
“Keng, bạn nhận được danh hiệu trung cấp ‘quan vận doanh cửa hàng – trung cấp’.”
Quan vận doanh cửa hàng – trung cấp: Đeo danh hiệu lên, trong phạm vi kinh doanh của ‘phòng cà phê Thời Gian’ tại Yến Thành, bất kỳ thu nhập nào cũng sẽ bành trướng theo cấp số bội.
Chú: Độ hài lòng của người sử dụng càng cao, bội số càng cao, max là x5 lần.
Nice!
Đường Tụng lại hôn tất chân trong tay.
Đây là danh hiệu trung cấp đầu tiên ở hiện thực.
Ý nghĩa phi phàm.
Với độ hot của phòng cà phê Thời Gian bây giờ.
Tính cả mùa ế và mùa đông khách, bình quân mỗi chi nhánh sẽ kiếm được hơn 30.000 một ngày.
Nếu như tính theo bội số x3, như vậy doanh thu mỗi ngày của một cửa hàng sẽ là 90.000. Lãi ròng sẽ là hơn 70.000.
8 cửa hàng, mỗi tháng sẽ có 16.8 triệu lãi rộng, 200 triệu một năm.
Có thể so với các xí nghiệp cỡ lớn rồi.
Còn kiếm nhiều hơn khách sạn quốc tế Tinh Phong và bách hóa Hưng Duyên rất nhiều.
Phải biết, chỉ có hơn 600 công ty lên sàn có lãi ròng vượt qua 200 triệu một năm.