Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 574 - Chương 574: Khương Hữu Dung Thăm Dò

Chương 574: Khương Hữu Dung thăm dò Chương 574: Khương Hữu Dung thăm dò

Đường Tụng lên tiếng chào hỏi La Tuấn Dật và Trịnh Tư Thanh xong.

Mấy người phụ trách của các xí nghiệp khác cũng nhao nhao tự giới thiệu.

“Đường đổng, tôi là Quách Cẩm Phàm của tập đoàn Kiến Công…”

“Trần Giai Viện của hậu cần Lực Củ.”

“Vương Nhân Kiệt…”

Đây không phải là nể mặt Đường Tụng.

Dù sao họ đều là khách hàng lớn, muốn nể mặt thì khách sạn phải nể mặt họ mới đúng.

Thật sự là biểu hiện của Khương Hữu Dung quá nóng.

Cho tới giờ, nàng vẫn còn đang nhìn chằm chằm vào vị Đường đổng này, còn không hề chớp mắt.

Trong mắt tràn đầy ý vị, có tò mò, thăm dò, thưởng thức…

Thật sự là chỉ thiếu nước nhào lên hôn thôi.

Phàm là người có EQ đều nhận ra, đây tuyệt đối là cực kỳ hứng thú.

Khiến tất cả đàn ông ở đây đều ước ao ghen tị.

Một quản lý cấp cao của tập đoàn Đường Tống, lại còn là người bên cạnh Kim Mỹ Nga.

Năng lực và tài nguyên trong tay là không phải bàn cãi.

Mấu chốt là còn quyến rũ đoan trang, tràn đầy phong tình vạn chủng.

Tuyệt đối là cực phẩm.

Người không thoải mái nhất chính là Mạnh Xuyên.

Hôm nay hắn đến đây, chủ yếu là bồi dưỡng tình cảm với Khương Hữu Dung.

Trong ấn tượng và thông tin hắn nhận được.

Khương Hữu Dung là một cô gái rất thành thục và độc lập, có tam quan kiên định, EQ IQ cực cao.

Đối mặt với loại phụ nữ này, nói ngon ngọt là không được.

Nàng rất hiểu cân nhắc lợi và hại, cũng nhìn trúng nội hàm và tương lai.

Hình mẫu lý tưởng của nàng hẳn là: Đẹp trai, thân phận và địa vị tương xứng, hiểu được chứng mừng, nắm chắc khoảng cách, tiến lùi có độ.

Mạnh Xuyên từng rất tin tưởng vào cái này, sách lược theo đuổi của hắn cũng đang tiến hành theo cách này.

Nhưng bây giờ xem ra, đều mẹ nó là shjt chó!

Nhưng hắn không nghĩ ra là, mình thua ở đâu?

Hắn uống hợp rượu, chủ động đứng lên nói: “Ông chủ Đường, tôi là Mạnh Xuyên của tư bản Dung Lưu, tối nay có việc gấp phải đi trước, lần sau gặp lại. Khương đổng, tôi vẫn muốn khen một câu, hôm nay cô mặc rất đẹp!”

Đường Tụng đứng lên bắt tay với hắn.

Mạnh Xuyên cười thoải mái, quay người rời đi.

Hắn luôn là người làm nhiều nói ít, thực tế, cũng rất hiểu chừng mực.

Đương nhiên sẽ không làm chuyện gì ở trước mặt Khương Hữu Dung và những người khác.

Vẫn là trở về điều tra thêm về vị Đường Tụng này đi.

Xem trên người vị này có gì đặc biệt, vậy mà lại hấp dẫn được Khương Hữu Dung.

Có lẽ mình cũng nên điều chỉnh sách lược theo đuổi.

Đưa mắt nhìn Mạnh Xuyên rời đi.

Bầu không khí cũng buông lỏng hơn, đám khách khứa chung quanh trở nên nhiệt tình hơn rất nhiều.

Bọn họ tự nhiên biết tâm tư của vị Mạnh công tử kia, bởi vì đều hơi câu nệ.

Lo vì kết giao với Đường Tụng mà chọc giận đối phương.

Hiện giờ Mạnh Xuyên đi rồi, bọn họ cũng có thể thoải mái hơn.

Có nhiệm vụ ‘phát triển quan hệ’, nên Đường Tụng cũng rất tích cực.

Chủ động trao đổi danh thiếp với họ, thuận miệng trò chuyện.

Trong lúc chuẩn bị tiệc rượu, Lâm Vân Vinh đã báo cáo tình hình của các xí nghiệp sẽ đến tham gia.

Nhất là đám người đang vây quanh Khương Hữu Dung, họ đều là đối tượng được quan tâm trọng điểm trong tiệc rượu.

Đường Tụng cũng không quá hiểu về họ.

Nhưng có Lâm Vân Vinh ở giữa bôi trơn, có thể nói là trò chuyện vui vẻ.

Thứ duy nhất để Đường Tụng khó chịu, chính là cặp mắt của Khương Hữu Dung.

Thỉnh thoảng lại nhìn chằm chằm vào mình với ánh mắt dò xét, giống như muốn nhìn thấu mình vậy.

Mấu chốt là hai người mới gặp lần đầu.

Rút chút thời gian, Đường Tụng hơi nghiêng đầu, nâng chén với Khương Hữu Dung, cười nói: “Khương đổng, tôi mời cô một chén, cảm ơn đã cổ động.”

Hắn có lòng rút ngắn quan hệ của song phương, không đến mức quá xấu hổ.

“Đường tiên sinh quá khách khí rồi.” Khương Hữu Dung giơ tay cụng ly với hắn.

Cánh môi khẽ mở, uống một hớp nhỏ, lại ngẩng đầu đối mắt với hắn.

Ánh mắt đung đưa, một đôi mắt giống như biết nói chuyện vậy.

Ngay sau đó, nàng trực tiếp mở bờ môi đỏ đầy đặn, thổi một ngụm khí về phía Đường Tụng.

Hương thơm ngào ngạt phả vào mặt, mang theo mùi rượu nhàn nhạt.

Động tác nhỏ này rất kín.

Cộng thêm khí là vô hình vô sắc, nên không ai phát hiện ra.

Hết lần này đến lần khác, dáng vẻ của nàng lại rất tài trí đoan trang.

Đường Tụng hơi ngây người, trái tim đập nhanh hơn mấy phần.

“Đường tiên sinh, chúng ta add wechat đi, sau này thường liên hệ.” Khương Hữu Dung lấy điện thoại ra.

Biểu cảm của nàng rất ưu nhã, nói chuyện cũng rất nhiệt tình.

Giống như hành động vừa rồi là chưa từng xảy ra.

Đường Tụng thở hắt ra, gật đầu, add wechat của Khương Hữu Dung.

Khương Hữu Dung hơi nghiêng người, mái tóc dài trực tiếp lướt qua mũi hắn.

Nàng hơi cúi đầu, liếc nhìn màn hình điện thoại của t.t

Ánh mắt dừng lại trên mấy chữ ‘Địa sản Thịnh Nguyên – Khương đổng’.

Cười nhẹ nói: “Tôi giúp anh đổi ghi chú nha.”

Nói xong, không chờ Đường Tụng từ chối, trực tiếp duỗi ngón tay điểm lên màn hình của hắn.

Gõ hai chữ ‘Hữu Dung’, ngón tay non mịn vô tình hay cố ý lướt qua làn da hắn, mang theo từng tia tê dại.

Người chung quanh nhìn một màn quỷ dị này, liền hai mặt nhìn nhau.

Không ai ngờ rằng, Khương Hữu Dung luôn luôn thành thục ổn trọng, khéo lại mà lại còn có một mặt như vậy.

Chẳng lẽ đây chính là mà lực của tình yêu?

“Đúng rồi.” Khương Hữu Dung giống như nghĩ ra gì đó, ngẩng đầu cười quyến rũ, nói: “Liên quan đến hợp đồng, nếu Đường tiên sinh có rảnh thì chúng ta có thể nói chuyện riêng. Nghiệp vụ tiếp đãi và yến hội của địa sản Thịnh Nguyên và các công ty con ở Yến Thành, đều có thể bàn.”

Ngay sau đó, người phụ trách của Đường Nghi và Kiến Hà cũng tỏ thái độ.

Mấy người Lâm Vân Vinh lập tức mừng như điên.

Bạch Thành Lâm đứng trước cửa sổ, ánh mắt vẫn lơ đãng liếc nhìn bên kia.

Trong mắt có ước ao và mất mát.

Nơi đó là trung tâm của bữa tiếng, là tiêu điểm của mọi người.

Bạch Thành Lâm cũng muốn đi lên, nhưng ông cũng tự hiểu lấy mình.

Coi như ông chưa gặp rắc rối, thì cũng không có tư cách ngồi bên đó.

Ông thở dài, lại uống cạn một chén rượu.

Nếu như có thể, ai không muốn trở thành nhân vật chính dưới ánh đèn chứ?

Nhưng hôm nay, ông chỉ là kẻ thất bại.

Công ty sắp phá sản, phải dựa vào ly hôn để bảo vệ tiền sinh hoạt cho vợ con.

Ông lau miệng, ngẩng đầu nhìn chủ nhân khách sạn trẻ tuổi tuấn mỹ, khí chất tuyệt vời kia.

Chủ tịch địa sản Thịnh Nguyên ngồi ngay bên cạnh.

Vị giám đốc Trần khịt mũi coi thường ông, lúc này lại có vẻ rất thân mật và thành khẩn.

Dường như tất cả mọi người đều lấy thanh niên kia làm trung tâm.

Nhìn một lát, Bạch Thành Lâm lại có một ý nghĩ hão huyền.

Nếu như Tĩnh Tĩnh có thể kiếm một người như vậy thì tốt!

Ông lập tức lắc đầu tự giễu.

Sao có thể chứ?

Dù ông rất tự tin với con gái mình, cũng biết khoảng cách giữa hai bên là to lớn thế nào.

Một tỷ phú trẻ tuổi đẹp trai, ăn nói bất phàm.

Một là nữ sinh xinh đẹp đang học năm 2, gia đình sắp phá sản.

Hoàn toàn là người của hai thế giới.

Đừng nói là yêu đường, coi như kết bạn cũng rất khó.

Bình Luận (0)
Comment