9 giờ tối, tiệc rượu đã đi đến hồi cuối.
Đã có người rời đi.
Lâm Vân Vinh và đám quản lý đứng ngoài đưa tiễn.
“Đường tiên sinh, hoan nghênh đến địa sản Thịnh Nguyên thảo luận chuyện hợp tác.”
Lúc chia tay, Khương Hữu Dung chủ động đưa tay phải ra.
Đường Tụng nhìn hai mắt sáng rực và cách ăn mặc của nàng, lại nhớ tới thư ký Kim.
Liền bắt tay nàng, nói: “Lần nữa cảm ơn Khương đổng đã đến.”
Hai người cầm tay một lúc lâu.
Khương Hữu Dung hình như không định buông tay.
Ánh mắt nàng rất phức tạp, trong bò mò còn mang theo nghi hoặc nồng đậm.
Tựa như muốn lột sạch Đường Tụng để xem rõ ngọn ngành.
Nhìn xem người đàn ông này đặc thù cỡ nào.
Nhưng nàng vẫn nhớ vị trí của mình, cũng nhớ chuyện Kim đổng phân phó.
“Đường tiên sinh, tạm biệt.” Khương Hữu Dung nhếch miệng cười, gật đầu với Đường Tụng, bước thướt tha rời đi.
Bờ mông đầy đặn làm chiếc váy căng tròn, dáng đi rất yểu điệu.
Phối hợp với mái tóc dài hơi xoăn, lộ ra cảm giác như một thiếu phụ.
Nhưng Đường Tụng nghe nói, vị này còn chưa kết hôn.
Về phần có yêu đương hay không, vậy thì không biết.
Đi ra cổng khách sạn.
Một chiếc Bentley dừng tại đó.
Nữ trợ lý bước nhanh mở cửa xe.
Khương Hữu Dung đang định cúi người ngồi vào, nhưng đột nhiên lại dừng lại.
Nàng vuốt vuốt tóc, vẫy tay với một bóng người đứng trước cửa, tươi cười nói: “Lão Lục, đang chờ tôi à? Tôi nghe trợ lý đặc biệt Lâm nói, cô đã đến Yến Thành được một thời gian rồi. Sao không đến thăm tôi? Còn đổi số điện thoại nữa.”
Ngô Gia Di nhíu mày, cởi kính râm, để lộ khuôn mặt hơi lãnh khốc.
“Nhắc nhở lần cuối cùng, tôi rất ghét cái xưng hô này, cực kỳ ghét.”
Khương Hữu Dung che miệng cười khẽ, đi đến bên người nàng.
Quan sát một lát, liền đưa tay sờ tóc nàng: “Hình như tăng cân rồi, rảnh rỗi có thể tìm tôi uống rượu. Ở Yến Thành mấy tháng rồi, quá ít người quen, nên hơi cô độc. Đúng rồi, cô vẫn muốn quay phim võ hiệp đúng không? Bây giờ tôi có tài nguyên, có muốn tôi an bài cho cô một vai nữ hiệp gì đó không?”
“Không cần, tôi đã rời khỏi giới giải trí 2 năm rồi.” Ngô Gia Di nghiêm túc nói, đột nhiên lại bật cười một tiếng.
Chuyện này, đại khái chỉ có rất ít người biết.
Sau khi nàng lấy được chức quán quân võ thuật toàn quốc, đúng là đã lăn lộn trong giới giải trí một thời gian, thậm chí còn quay chụp phim.
Nhưng làm được mấy ngày thì chán, trong đoàn làm phim toàn là hình thức chủ nghĩa, cũng không cho nàng dùng công phu thật, còn quan trọng hóa việc thân phận cao thấp gì đó, nói chung là rất không thoải mái.
Hết lần này đến lần khác, nàng lại ngây ngốc đi ký hợp đồng với công ty.
Muốn hủy hợp đồng thì phải bồi thường.
Cũng may là giải trí Tụng Mỹ đã thu mua công ty đó, Kim đổng lại đang cần tìm một tài xế, thế là liền thu nhận quán quân võ thuật là nàng.
Đối với vị Kim Mỹ Nga như thần nữ kia, nàng tự nhiên cực kỳ sùng bái.
Cho dù bảo nàng đi làm tài xế và vệ sĩ cho một người đàn ông xa lạ ở Yến Thành, thì nàng cũng không có một lời oán giận.
Khương Hữu Dung nhón chân lên ôm lấy Ngô Gia Di, nói nhỏ bên tai nàng: “Vị Đường tiên sinh này hình như cũng không lạnh lùng và cao ngạo như trong tưởng tượng.”
“Cô xác định anh ta chính là người đàn ông phía sau Kim đổng?” Ngô Gia Di kinh ngạc nói.
“Bằng không thì sao?”
Đám người đi theo Kim đổng như các nàng, hoặc ít hoặc nhiều cũng biết đến một người như vậy tồn tại.
Chỉ là từ xưa đến nay không ai dám nghe ngóng.
Nhưng theo các sắp xếp khó hiểu của Kim đổng, người thông minh tự nhiên đoán được chân tướng.
“Nhưng mà… anh ta có rất nhiều phụ nữ, hơn nữa rất lạm tình.”
Khương Hữu Dung nhếch mắt lên: “Vậy thì sao? Chỉ cần chuyện Kim đổng cho là đúng, vậy chính là đúng.”
Ngô Gia Di ngẩn người, lập tức nghiêm túc phụ họa theo: “Không sai, Kim đổng luôn đúng! Kim đổng vĩnh viễn đúng!”
Ở bên cạnh Kim Mỹ Nga mấy năm, các nàng đã thấy tận mắt biểu hiện của đối phương.
Trên cơ bản là chưa từng sai lầm, mỗi một quyết định đều chuẩn xác rõ ràng.
Toàn bộ tập đoàn đã có một nhận thức chúng: Chuyện Kim đổng nói đúng thì là đúng.
Như vậy người đàn ông mà Kim đổng nhìn trúng, cũng nhất định là người ưu tú nhất.
…
Đưa mắt nhìn Khương Hữu Dung đi ra khỏi sảnh.
Lý Minh Bác cảm khái: “Cậu em, cậu thật sự có phúc! Vị Khưởng đổng này rất khó lường đất, vô luận là tố dưỡng, năng lực hay nhân phẩm thì đều được đánh giá rất tốt trong tập đoàn. Vấn đề duy nhất có thể là nhiều tuổi hơn cậu, nhưng thân phận của cô ấy, thì không đáng nhắc đến.”
Hắn thậm chí còn hâm mộ số đào hoa của Đường Tụng.
Đây chính là một núi dựa rất lớn, không kém hơn vị trưởng bối trong ban giám đốc kia đâu.
Trừ phi trưởng bối của Đường Tụng là Ngô Khác Chi hoặc Mrs Âu Dương.
Đường Tụng thu hồi ánh mắt, lắc đầu cười nói: “Anh Lý đừng giễu cợt tôi, chúng tôi rất trong sạch.”
Coi như hắn muốn ôm bắp đùi, cũng phải ôm đùi thư ký Kim.
Dù sao chân nàng cũng đẹp hơn, thân phận càng cao quý hơn.
Trương Thành Viễn đứng một bên, đã do dự rất lâu vẫn không rời đi.
Đột nhiên mở miệng nói: “Đường tiên sinh, vừa rồi nghe nói cậu cũng có cổ phần của công ty truyền thông và giải trí. Không biết cậu có định tiến quân vào ngành điện ảnh không?”
“A?” Đường Tụng kinh ngạc nói: “Ý của Trương tổng là?”
Trương Thành Viễn cân nhắc ngôn từ, nói: “3 năm trước, trí nghiệp Thiên Hải chúng tôi liên hợp với tập đoàn xây dựng Yến Thành và địa sản Tín Đông, khai phát một thành phố điện ảnh ở huyện Định.”
“Nhưng đầu năm nay, địa sản Tín Đông xảy ra chuyện, cổ phần vài tài chính của đối phương đã bị đóng băng. Điều này cũng làm cho hạng mục dần dần rơi vào bế tắc.”
“Mãi đến một đoạn thời gian trước, đi qua đa phương phối hợp, bộ phận cổ phần này mới được lấy ra bán. Nhung bởi vì dính đến kim ngạch quá lớn, cho nên vẫn không có ai muốn tiếp nhận.”
“Chỉ giá đất của thành phố điện ảnh cũng có giá gần 2 tỷ NDT rồi, bên trong còn có khách sạn, trung tâm thương mại…”
Trương Thành Viễn hiển nhiên là đã chuẩn bị rất lâu, nói một hơi 3, 4 phút.
Vị trí thành phố điện ảnh rất tốt, tương lai còn có tàu điện ngầm.
Là trọng tâm phát triển du lịch của Yến Thành trong tương lai.
Chính phủ Yến Thành dẫn đầu, xí nghiệp hàng đầu tại địa phương hùn vốn.
Quan hệ đến việc vào nghề của hơn chục ngàn người, an trí cho mấy ngàn người, khách du lịch kéo theo tiêu phí là vô cùng to lớn.
Trí nghiệp Thiên Hải cũng dốc sức với hạng mục này.
Không ngờ tại thời khắc mấu chốt, địa sản Tín Đông lại sụp đổ.
Chuyện này liên quan đến sinh tử tồn vong của trí nghiệp Thiên Hải, là chuyện khiến toàn bộ cao tầng của họ phải đau đầu.
Hôm nay thấy thực lực chân chính của Đường Tụng, Trương Thành Viễn mới nảy ra ý nghĩa này.
Ôm lấy thái độ thử một lần.
Dù sao hạng mục này cũng rất quan trọng với chính phủ Yến Thành.
Chỉ cần có thể giải quyết chuyện này.
Mười thanh niên tiêu biểu gì đó, đại biểu nhân dân tỉnh gì đó, tất cả đều dễ như trở bàn tay.
Đường Tụng cúi đầu suy nghĩ, cũng không từ chối ngay.
Hắn đã tiếp nhận một ít ký ức khi lập nghiệp.
Hắn trong trạng thái ‘đặc thù’ đó, vì sao lại lựa chọn dụng cụ Đường Nghi làm căn bản và cất bước?
Bởi vì trong mắt tất cả chính phủ, quan trọng nhất vĩnh viễn là: Thu thuế và việc làm.
Muốn công ty có sức ảnh hưởng, nhất định phải bắt tay từ hướng này.
Cho nên giai đoạn đầu, tập đoàn Đường Tống mới bước chân vào mấy lĩnh vực này.
Chờ tích lũy đủ kỹ thuật, mới bắt đầu tiến quân vào sản nghiệp kỹ thuật cao, ví dụ như ô tô, sinh học y dược.
Đến khi đứng vững gót chân, mới thành lập tư bản Tĩnh Ngộ, bắt đầu thu hoạch tài phú.
Toàn bộ tập đoàn Đường Tống, đều đi theo chiến lược của quốc gia.
Kéo theo vô số việc làm, nộp thuế, làm từ thiện… sáng tạo danh tiếng rất tốt trên xã hội.
Nếu không thì thư ký Kim cũng không được tung hô như vậy trên internet.
Hắn bây giờ không thiếu tiền, hơn nữa tài chính sẽ càng ngày càng nhiều.
Mục đích của hệ thống, chính là bồi dưỡng hắn trở thành một ‘hắn’ tiếp cận với trạng thái ‘đặc thù’ kia, có năng lực khống chế con quái vật khổng lồ tập đoàn Đường Tống.
Đây cũng là một cơ hội rất tốt để rèn luyện.
Hơn nữa hắn vẫn còn ‘bản thảo của Ngô Khác Chi’, cũng không cần lo lắng thất bại trên hạng mục này.
Chính thức đầu tư một lần, thu hoạch sức ảnh hưởng xã hội và tài nguyên chính trị.
Đây cũng là con đường hắn cần phải đi qua, sớm muộn gì cũng gặp phải.
Trong lòng đã có quyết định.
Hắn chỉ cảm thấy tâm tình chợt rộng rãi hơn rất nhiều.
Giống như có chút cộng minh vi diệu với ‘mình’ trong mộng cảnh.
Ánh mắt hắn hơi lấp lóe.
Âm thanh nhắc nhở chợt vang lên.
“Keng, chúc mừng túc chủ, tâm cảnh phát sinh trưởng thành, bước thêm một bước kiên cố trên con đường Thần Hào, hoàn thành nhiệm vụ ẩn, nhận được đạo cụ ‘thẻ tương tác nhân vật x1’.”