Thu hồi suy nghĩ.
Đường Tụng nhìn đôi mắt xinh đẹp của Lý Mộc Tuyết, cười nói: “Anh an bài cho em một nhiệm vụ.”
Nghe thấy lời kịch quen thuộc này, Lý Mộc Tuyết lập tức lên tinh thần, trái tim bắt đầu đập loạn.
“Anh nói đi, em nhất định sẽ nghe anh.”
Nàng cũng biết Lỵ Lỵ thường xuyên được Đường Tụng an bài nhiệm vụ.
Mấu chốt là mỗi một nhiệm vụ đều là tốt cho Lỵ Lỵ.
Ví dụ như ký tên quỹ ủy thác, học tập tư thế mới, học tập trang điểm và ăn mặc.
Chẳng lẽ là đến lượt mình?
Nói đến, nàng và Lỵ Lỵ còn từng nghiên cứu rất nhiều tư thế kỳ lạ, có lẽ có thể mang ra thử với Đường Tụng.
Đường Tụng nói: “Em cũng biết anh chuẩn bị bơm tiền vào Ưu Tố, chuyện này không phức tạp, nhưng cần chạy rất nhiều thủ tục. Em ở Tự Nhiên mấy tháng rồi, chắc là đã tích lũy được không ít quan hệ và kiến thức. Chuyện này giao cho em làm, xem như một bài kiểm tra đi.”
Nghe thấy chỉ là chạy thủ tục, Lý Mộc Tuyết hơi thất vọng.
Trong đáy lòng, nàng vẫn vô cùng khát vọng tiền tài.
Nhưng rất nhanh, nàng đã lên tinh thần, dù sao đây cũng là nhiệm vụ Đường Tụng giao cho nàng, mặc kệ thế nào cũng phải làm tốt nhất.
Nàng suy nghĩ một chút, đáp: “Không có vấn đề! Nhưng em không xác định cái công việc này, còn có thể làm bao lâu…”
Đường Tụng lập tức hiểu ra.
Lý Mộc Tuyết muốn mình giúp nàng tìm một công việc có thể diện khác, để nàng có thể trang bức, hãnh diện…
Nhưng nàng vẫn quá cẩn thận, cho dù là trên giường, nàng cũng không dám nói thẳng.
Nếu như là LỴ Lỵ, đại khái là sẽ trực tiếp nhào lên, nũng nịu giả ngây thơ để mình giải quyết.
Hắn cười khẽ một tiếng, vươn tay giúp Lý Mộc Tuyết làm nóng người.
Lý Mộc Tuyết giãy dụa thân thể, lẩm bẩm nhưng lại không dám phản kháng, chỉ có thể điềm đạm đáng yêu nhìn hắn.
Đường Tụng bình tĩnh nói: “Tiểu Tĩnh, anh biết em là người thông minh, nhưng em tốt nhất đừng giở mấy trò mèo đó với anh, nếu không hậu quả rất sẽ nghiêm trọng. Hôm nay là lần đầu của em, anh mới buông tha cho em, lần sau không đơn giản như vậy đâu.”
“Em biết rồi.” Lý Mộc Tuyết hé miệng.
Cảm thấy sau này nhất định phải giở nhiều trò, trừng phạt có vẻ như rất tốt.
Đường Tụng đưa tay kích thích đầu lưỡi của nàng, tiếp tục nói: “Em cứ tiếp tục làm việc đi, mặc kệ là La Tân hay là KIM, đều sẽ không đuổi em vì việc này. Ngoài ra, cổ phần của anh ở Ưu Tố, tạm thời sẽ do em cầm.”
Lý Mộc Tuyết trợn tròn mắt, khó tin nói: “Thật sao?!”
Đầu lưỡi của nàng vẫn bị Đường Tụng nghịch, nói chuyện không rõ lắm.
Vậy mà còn có thể giữ công việc?
Mấu chốt là còn có thể thay Đường Tụng cầm cổ phần của Ưu Tố.
Điều này có nghĩa, đối ngoại thì nàng là cổ đông của Ưu Tố.
Thay Đường Tụng thực hiện nghĩa vụ và quyền lợi của cổ đông.
Đương nhiên khẳng định là phải ký hiệp nghị với Đường Tụng.
Nhưng điều này cũng chứng minh, Đường Tụng tin tưởng nàng.
Phải biết, đây chính là mấy chục triệu nha!
Đường Tụng gật đầu.
Lý Mộc Tuyết lập tức mềm nhũn ra, thân thể trần truồng bắt đầu vặn vẹo, sắc mặt đỏ ửng như máu.
Kích động nói: “Cảm ơn anh, Đường Tụng, em sẽ không cô phụ kỳ vọng của anh!”
Đường Tụng nhìn sự thay đổi của nàng, nội tâm như gương sáng.
Như trong ‘sách hướng dẫn’ đã nói, Lý Mộc Tuyết là một người hơi tham lam.
Tính cách của nàng và Lỵ Lỵ là hoàn toàn khác biệt.
Nếu thỏa mãn tất cả kỳ vọng của nàng trong một lần, có thể làm cho tham niệm của nàng bành trướng đến cực điểm, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến tâm tính của nàng.
Muốn khai phát nàng đến cực hạn, vậy phải thỏa mãn nàng từng chút một, để nàng quý trọng mỗi một phần ban thưởng.
Phương diện này rất giống với theo đuổi con gái.
Ban đầu mà dốc toàn lực đi nịnh nọt, thứ bạn nhận được có thể chỉ là đối phương càng quá đáng hơn, càng cho rằng đó là bình thường.
Đây cũng là vì sao Đường Tụng không trực tiếp đưa cổ phần cho nàng.
Ngoài cửa sổ, ánh sao đầy trời.
Hai người ôm nhau, Lý Mộc Tuyết nhỏ giọng nói đến quá khứ của mình.
Chẳng biết lúc nào, giọng nàng càng ngày càng nhỏ, dần dần nhỏ đến mức không nghe thấy.
Chỉ còn lại tiếng hít thở đều đều.
Đường Tụng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng, trong mắt toát ra vẻ nhu hòa.
Nếu nói không có chút hảo cảm nào với nàng, vậy là không thể nào.
Giống như hắn đã nói, tiếp nhận một người thì sẽ tiếp nhận toàn ưu điểm và khuyết điểm của nàng.
…
Ngày 4 tháng 12 năm 2022, chủ nhật, trời trong, -6 -3 độ C.
Mặt trời lên cao.
Bên ngoài là trời đông giá rét, nhiệt độ trong phòng lại rất ổn định.
Ăn sáng xong, Lý Mộc Tuyết lao vào tắm rửa.
Nghiêm túc rửa sạch sẽ đầu tóc, bả vai, tim hai lần.
Lý Mộc Tuyết lại ngửi ngửi, xác nhận không có bất kỳ mùi vị khác thường nào, lúc này mới yên tâm.
Nội tâm không khỏi cảm khái, Đường Tụng thật sự là quá mạnh.
Nàng lăn lộn trong nhóm danh viện lâu như vậy, đúng là chưa nghe nói đến ai mạnh như vậy.
Phủ thêm áo tắm mềm mại, Lý Mộc Tuyết đứng trong phòng tắm rộng rãi hoa lệ, nhịn không được mà lấy điện thoại ra, bắt đầu chụp ảnh.
Đi ra phòng tắm, liền thấy Đường Tụng đứng trước cửa sổ.
Hắn nghênh đón ánh triều dương, nhỏ giọng thì thầm với điện thoại.
Lý Mộc Tuyết mơ hồ nghe thấy cái tên ‘Nhạc Nhạc’.
Từ thái độ của Đường Tụng, đây cũng là một nữ sinh rất thân mật với hắn.
Lý Mộc Tuyết thầm run lên, thu hồi lực chú ý.
Nàng bắt đầu đi dạo trong phòng tổng thống 700 mét vuông này.
Thỉnh thoảng lại dừng lại chụp ảnh, quay video.
Đêm qua quá kích động, Lý Mộc Tuyết không kịp thưởng thức.
Nàng nhịn không được mà mở nhóm danh viện, chọn mấy tấm ảnh xa hoa và xinh đẹp nhất, rồi gửi vào trong.
Nhắn lại: “Phòng tổng thống quốc tế Tinh Phong cũng không tệ, sau này sẽ thường xuyên đến.”
Phát xong, nàng lập tức đỏ mặt lên.
Có một chút xíu xấu hổ, nhưng càng nhiều là kích động và hưng phấn.
Cuối cùng cũng bắt được Đường Tụng, hơn nữa còn là trong phòng tổng thống.
Đường Tụng thậm chí còn diễn tấu violin cho nàng.
Làm người phụ nữ của chủ một khách sạn 5 sao, nàng cảm thấy mình có vốn liếng để khoe khoang và kiêu ngạo.
Tin tức vừa phát không lâu, đã có rất nhiều người nhắn lại.
“Tiểu Tuyết phát tài rồi!”
“Nghe nói Tiểu Tuyết đang lái Porsche 911, ở biệt thự. Lúc trước Linh Linh nói, mà bọn tôi còn không tin.”
“Tiểu Tuyết, hình như lại xinh hơn trước rồi!”
“Phòng tổng thống 21.000 một đêm?”
…
Đại đa số đều đang lấy lòng nàng.
Đương nhiên cũng có không ií người đố kỵ, nói chuyện rất khó nghe.
“Thường xuyên đến? Đúng là chém gió không cần nộp thuế.”
“Đây là trèo lên tên giàu có nào rồi? Phải nắm chặt nha, nói không chừng ngày nào đó lại bị người ta đá.”
“Để mọi người xem vị kia đi.”
…
Lý Mộc Tuyết ngồi xuống ghế xoa bóp cao cấp.
Dưới áo tắm, hai chân thon dài trắng nõn như ẩn như hiện.
Khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười.
Đám bitch này, đứng thấy họ ồn ào náo nhiệt.
Nếu mình nói có cơ hội sẽ dẫn họ đến chơi một lần, dù bảo họ lên giường với Đường Tụng cùng một lúc thì họ cũng không do dự.
Nhưng thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy?
Đang định phản kích hai câu, điện thoại đột nhiên vang lên.
Nàng vội vàng nghe máy, điềm nhiên nói: “Alo, Đường Tụng, em đang ở phòng giải trí.”
“Số đo của em?”
“1m72, 53kg, rộng 43, ngực 80, eo 59, mông 92, chân…”
Lý Mộc Tuyết hơi khó hiểu, nhưng cũng không che giấu.
Nàng rất tự tin với dáng người, khoảng thời gian này cũng bảo trì rất tốt.
Cúp máy, Lý Mộc Tuyết bật ghế xoa bóp, nhắm mắt lại, bắt đầu thả lỏng thể xác lẫn tinh thần.
Quá trình tối qua rất kịch liệt, để toàn thân nàng như tan rã.