Yến Giang Biệt Viện.
Đường Tụng rửa tay một cái, mở két sắt, lấy ra ‘tất chân của thư ký Kim’ và sờ sờ vài cái.
Đi vào ban công trong phòng ngủ, ngồi xuống ghế.
Nhìn cảnh đẹp trên sông, mở giao diện hệ thống.
Tiến vào nhà kho.
Bên trong đã có thêm 2 gói quà.
Đầu tiên là mở ‘gói quà ngẫu nhiên’.
“Keng, bạn nhận được đạo cụ ‘khẩu trang nam thần’, đạo cụ chỉ có tác dụng với túc chủ.”
Đường Tụng không xem đạo cụ mới, mà mở tiếp ‘gói quà xã giao’.
“Keng, bạn nhận được đạo cụ ‘Sách huấn luyện đối nhân xử thế’, đạo cụ chỉ có tác dụng với túc chủ’.”
“Keng, bạn nhận được ‘vàng thỏi x100’.”
Mở hai gói quà xong, Đường Tụng liền vào xem chi tiết.
Khẩu trang nam thần: Sau khi đeo khẩu trang, kiểu tóc và trang điểm sẽ được bảo trì, sẽ không bị gió bão làm hỏng thần thái phi phàm.
Chú 1: Khi đứng trong hoàn cảnh có gió, sợi tóc và quần áo sẽ lắc nhẹ theo gió, hiển thị rõ phong độ của nam thần.
Chú 2: Chất liệu đặc thù, có công năng phòng độc, loại bỏ các loại virus, vi khuẩn và khí độc…
“Đồ tốt!” Đường Tụng nhịn không được mà khen một tiếng.
Cũng không phải vì nó có thể bảo trì kiểu tóc, mà là vì vẻ ngoài xinh đẹp và chức năng mạnh mẽ có nó.
Mặt nạ phòng độc bình thường đều rất to, còn phải bịt kín cả mắt mũi miệng.
Mà đạo cụ này chỉ là cái khẩu trang bình thường, lại có công năng mạnh mẽ hơn.
Ai cũng không thể cam đoan mình sẽ không gặp hỏa hoạn hay ôn dịch…
Mang theo đạo cụ này, có thể giữ mạng vào một số thời điểm.
Sách huấn luyện đối nhân xử thế: Sau khi sử dụng, bắt đầu tiến hành huấn luyện dáng vẻ ‘đối nhân xử thế’. Trong vòng 1 tuần, các động tác liên quan đến đối nhân xử thế của bạn sẽ được uốn nắn, sau khi hoàn thành huấn luyện, thăng cấp khí chất, mị lực +1.
Đạo cụ này là một bộ với ‘dáng vẻ - đi đứng ngồi nằm’.
Đều là thông qua huấn luyện để thăng cấp khí chất.
Vàng thỏi x100: 100 thỏi vàng có trọng lượng 100g, bổ sung giấy chứng nhận, dài khoảng 6cm, rộng 2cm, dày 1cm, vẻ ngoài lóe sáng và cao quý.
Chú: Có lẽ ngoài trừ làm quà tặng ra, bạn còn có thể dùng nó để chơi xếp gỗ.
Đường Tụng tính toán qua.
Đây chỉ là 10kg vàng mà thôi, dựa theo giá vàng bây giờ, cũng chỉ là 4.06 triệu NDT mà thôi.
Đối với hắn bây giờ mà nói, căn bản là không đáng bán đi.
Thỉnh thoảng có thể mang ra làm quà, hoặc là chơi xếp gỗ với các bạn gái.
Kiểm kê xong, Đường Tụng chọn ‘khẩu trang nam thần’ và sử dụng.
Ngay sau đó, trong tay hắn có thêm một cái khẩu trang màu đen.
Tạo hình rất thời thượng, tràn đầy cảm giác cao cấp.
Đeo thử một chút.
Rất mỏng, dính da, không có chút cảm giác khó chịu nào.
Nếu như không phải sờ được, hắn còn không biết là mình đeo khẩu trang.
Sau đó, Đường Tụng lại sử dụng ‘Sách huấn luyện đối nhân xử thế’.
Rất nhanh, hắn cảm thấy trong đầu mình có thêm vài thứ mới mẻ.
Những tri thức này không bị hấp thu ngay, mà cần hắn tự mình tiếp nhận và hấp thu.
Theo thời gian trôi qua, bản thân sẽ quen thuộc và thay đổi trong yên lặng.
Không biết qua bao lâu, Đường Tụng trầm tĩnh lại.
Hắn đứng dậy, đi đến trước cửa sổ phòng khách.
Phóng tầm mắt nhìn về phía xa.
Đây là mùa đông ở Yến Thành.
Trong mùa vạn vật yên lặng này, tòa thành thị này vẫn duy trì lực lượng sinh mệnh dồi dào.
Dòng xe cộ đông đúc, đèn đuốc sáng chói, những người đang nỗ lực làm việc…
Dần dần, mặt trời lặn về tây, đã đến hoàng hôn.
Ánh sáng màu da cam bao phủ đất trời.
Đường Tụng tắm ánh sáng, tiện tay đánh một bộ Thái Cực Quyền.
…
Thứ hai, ngày 5 tháng 12 năm 2022.
Tổng bộ văn hóa Đường Trình.
Tất cả nhân viên đều phát hiện, hôm nay Đường tổng rất thân thiết.
Hắn nhiệt tình chào hỏi với mỗi một nhân viên gặp được.
Mặt mỉm cười ấm áp.
Thần thái tích cực lạc quan.
Chi biết và biểu cảm đều không thể bắt bẻ, hiển thị rõ phong thái của quý công tử.
Để rất nhiều nữ nhân viên đỏ mặt cả buổi sáng.
Các nhân viên vào báo cáo công việc, thì phát hiện hôm nay Đường tổng hết sức nghiêm túc và thành khẩn.
Giống như vẫn luôn lắng nghe ý kiến của họ.
Điều này làm cho họ tự tin hơn, cảm giác mình rất được coi trọng.
Khi Thường Hiểu Thiến đưa cà phê đến thì phát hiện.
Đường tổng vậy mà chủ động dùng tay đỡ ly, thậm chí còn đụng vào ngón tay nàng.
Không chỉ nói ‘cảm ơn’ như mọi ngày, trái lại còn vô cùng chân thật mà khen ngợi nàng, cổ vũ nàng.
Điều này làm cho tim nàng đập rộn lên, hoài nghi ông chủ có ám chỉ gì hay không?
…
Tiểu khu Vân Thanh Uyển.
Thu Thu vừa tắm rửa xong, mái tóc vẫn ướt sũng, trên người bọc một chiếc khăn tắm màu xám.
Để lộ cái cổ thon dài, xương quai xanh tinh xảo và cặp đùi đẹp thon dài.
Nàng vừa lau tóc, vừa tiện tay cầm điện thoại lên.
Ngay sau đó, nàng lộ ra vẻ không thể tin nổi.
Mình chỉ chia sẻ tình hình của chồi non như mọi ngày, không ngờ Đường Tụng lại gửi đến một đống lời quan tâm.
Nhắc nhở nàng chú ý giữ ấm, thời tiết rất lạnh, không cần lái xe ra ngoài.
Còn nói thời gian này chăm sóc chồi non vất vả, bảo nàng nghỉ ngơi nhiều, đứng livestream quá muộn.
Cuối cùng còn cố tình gửi một đoạn giọng nói.
Nói nàng gặp khó khăn gì thì có thể nói cho mình biết, có chuyện vui hoặc không vui gì thì cũng có thể chia sẻ với mình.
Giọng nói của hắn trong trẻo mà có từ tính, giọng điệu quan tâm tràn đầy tình cảm chân thành.
Để Thu Thu vô cùng tin tưởng.
“Đường Tụng thật sự quan tâm và che chở mình.”
Cho đến giờ, nàng vẫn chưa được hưởng thụ loại đãi ngộ này, nhất thời ngây ngốc một lúc lâu.
Chờ đến khi lấy lại tinh thần, trên mặt đã đỏ ửng.
Lại nghĩ đến cái ôm và vuốt ve ở Yến Giang Biệt Viện.
Nàng cẩn thận gõ chữ, hỏi: “Đường Tụng, ngày mai tôi mang bữa sáng cho anh nhé?”
Tinh….
Đường Tụng: “Đừng đến, lạnh lắm, lái xe rất vất vả. Sáng mai tôi qua trường các cô ăn sáng.”
Tay Thu Thu run run, trả lời: “Tôi chờ anh.”
Nàng véo véo mặt mình, có chút nghi ngờ mình đang nằm mơ.
Nhưng cảm giác đau nói cho nàng biết, đây là thật.
Thu Thu bắt đầu đọc lại từng hàng chữ kia, nghe giọng nói của hắn.
Sắc mặt càng ngày càng đỏ, hưng phấn lăn lộn trên giường.
Mái tóc ướt sũng lập tức làm ướt ga giường.
Nhưng nàng không thèm quan tâm.
Trong đầu toàn là mai nên mặc cái gì?
Còn cả, có nên gọi Linh Linh đi cùng không?