Nhìn thấy nội dung, Đường Tụng nao nao.
Xí nghiệp Australia? 98% cổ phần? Công ty thịt?
Đúng là một niềm vui bất ngờ.
Nhà hàng tây của phòng cà phê, mỗi ngày đều tiêu hao rất nhiều thịt bò chất lượng tốt.
Không biết công ty này có nghiệp vụ sữa bò hay không.
Nếu như có, vậy hai loại nguyên liệu chủ yếu đã xong, còn có thể do đích thân mình khống chế phẩm chất.
Sau này có thể dùng cái này để tuyên truyền, tuyệt đối sẽ đề cao danh tiếng và cấp bậc của phòng cà phê.
Đường Tụng lấy điện thoại ra, bắt đầu tìm kiếm về công ty này.
Rất ít nội dung tương quan, chỉ đề cập đến một vài công ty hợp tác trong ngành ăn uống và thương mại.
Rất hiển nhiên, đây là một xí nghiệp hải ngoại chân chính.
Không có cơ quan và công ty con trong nước.
Tiếp theo, Đường Tụng lên google để tìm hiểu thêm.
Lần này có nhiều nội dung hơn, còn có rất nhiều tin tức tương quan.
Rất nhanh, Đường Tụng đã hiểu đại khái.
Nghiệp vụ chủ yếu là thịt bò, với lại đại bộ phận đều là thịt bò và châu Úc.
Dưới cờ có nhãn hiệu thịt bò AOS Pure.
Sử dụng loại thịt chất lượng phân cấp tiêu chuẩn MSA.
Mặc dù không nổi tiếng bằng các nhãn hiệu đỉnh cấp như MORT&CO, JACK’S CREEK, nhưng cũng có chút danh tiếng.
Chất thịt non mềm nhiều, cảm nhận tuyệt vời, được truyền thông nước ngoài đánh giá tốt, cung không đủ cầu.
Đường Tụng cũng không biết đây có phải là dùng tiền mua quảng cáo không, nhưng có thể hiểu đây tuyệt đối là sản nghiệp chất lượng tốt.
Hắn không biết công ty này có giá trị bao nhiêu, trên mạng không tra được.
Nhưng chỉ nhìn ba nông trường kia và các nhà máy gia công thì có thể hiểu, phần tài sản này tuyệt đối đắt hơn hắn tưởng tượng.
Về phần tại sao lại là 98% mà không phải thu mua hoàn toàn.
Đáp án rất đơn giản.
So với mua tài sản hoặc xí nghiệp, thu mua cổ phần sẽ giao tiếp dễ dàng hơn, bớt lo hơn.
Xí nghiệp và hộ khách, cung ứng thương nghiệp và nhân viên đều được bảo trì không thay đổi, cũng giảm thiểu rất nhiều nguy hiểm về vấn đề pháp luật.
Xem như là phương thức thích hợp nhất.
Thư ký Kim đúng là có lòng.
Đường Tụng cẩn thận nhớ lại những món quà mình từng tặng cho Tô Ngư và thư ký Kim trong game.
Châu báu làm riêng, quần áo, túi xách, xe sang…
Mặc dù giá trị không thấp, nhưng hoàn toàn không so được với các nàng.
Nghĩ tới đây, Đường Tụng lại hơi xấu hổ.
Có cơ hội nhất định phải đền bù một phen.
Tuyết vẫn rơi ngoài cửa sổ.
Trong phòng ấm áp, toàn bộ thân thể Đường Tụng đều dựa sát vào cửa sổ sát đất.
Yên tĩnh cảm nhận ý lạnh bên ngoài cửa sổ.
Ánh mắt dần dần mê ly.
Trong đầu hiện lên từng gương mặt xinh đẹp.
Sinh nhật 24 tuổi, muôn màu muôn vẻ hơn bất kỳ lần sinh nhật nào.
Nhiều người chúc mừng vào 0 giờ, quà của Tô Ngư và thư ký Kim.
Để hắn cảm nhận được ấm áp và hạnh phúc.
Người dù sao cũng là động vật quần cư, có ai không thích được quan tâm chứ?
“Cảm ơn.”
Hắn thì thầm một câu, rồi nhún vai trở lại giường.
Không biết lại ngủ sau từ lúc nào.
…
6 giờ sáng.
Đồng hồ sinh học làm Đường Tụng tỉnh lại, bóng đêm vẫn thâm trầm như cũ.
Bởi vì ngủ hơi ít, nên vẫn hơi buồn ngủ.
Nhưng không sao, ai bảo hắn có hack chứ?
Mở nhà kho, lập tức sử dụng ‘đá năng lượng’.
Có 34 viên, nên hắn sử dụng mà không hề có áp lực tâm lý.
Qua vài giây đồng hồ, dược hiệu bắt đầu có hiệu lực.
Đường Tụng sợ run người, cảm giác lỗ chân lông toàn thân đều mở ra.
Cảm giác mệt mỏi bay sạch.
Hiện ngồi dạy, duỗi lưng một cái.
Tinh thần phấn chấn để cảm xúc của hắn bành trường.
Một ngày tươi đẹp đã bắt đầu.
Đường Tụng đi chân đất đến ban công, tuyết đã ngừng rơi.
Phóng tầm mắt ra xa.
Mặt đất được phủ một tầng trắng, phản xạ ánh đèn thành thị, trông rất xinh đẹp.
Đường Tụng cầm điện thoại lên, mở app máy ảnh, điều chỉnh ánh sáng và tiêu cự.
Tách tách… ghi chép lại một màn tuyết đầu mùa trước mắt.
Nương theo âm thanh máy ảnh, âm thanh nhắc nhở lại vang lên.
“Keng, bạn phát động nhiệm vụ mới ‘gặp gỡ bất ngờ tuyết đầu mùa’, mời tự kiểm tra.”
Nội dung: Ngày 9 tháng 12 năm 2022, Yến Thành nghênh đón tuyết đầu mùa, chia sẻ cảnh tuyết vừa chụp đến vòng bạn bè, gặp gỡ bất ngờ với người đầu tiên like cho bạn, mở ra một ngày may mắn.”
Ban thưởng: May mắn +1 (hiệu lực 12 giờ).
Chú: Mùa đông năm nay, muốn ngắm tuyết cùng em, không chỉ năm nay, không chỉ mùa đông, không chỉ ngắm tuyết.
Một nhiệm vụ rất đơn giản.
Đường Tụng lập tức chia sẻ ảnh lên vòng bạn bè.
Văn án thì trực tiếp sao chép của hệ thống.
Vừa định xác nhận, Đường Tụng chợt nhướng mày.
Ấn vào ‘ai có thể xem’, rồi tích vào tất cả người khác phái có quan hệ không tệ ở Yến Thành.
Suýt nữa thì xảy ra chuyện.
Chẳng may một tên con trai nào đó dậy sớm hoặc không ngủ được, thuận tay cho mình 1 like, chẳng phải là vô nghĩa sao?
Trận tuyết đầu tiên, lại là sinh nhật mình, Đường Tụng đương nhiên hi vọng sẽ có một cuộc gặp gỡ lãng mạn.
Xác nhận đăng bài.
Đường Tụng cũng không vội, ném di động lên đầu giường.
Ngâm nga bài hát, đi vào nhà vệ sinh.
Hắn đánh dấu không nhiều người, thời gian này lại là sáng sớm, nên rất ít người lướt vòng bạn bè.
Đoán là còn phải chờ một lúc lâu.
…
Tiểu khu Vân Thanh Uyển.
Trương Linh Linh ngồi dậy khỏi giường, lắc lắc mái tóc rối bời, rất nhanh đã tỉnh táo lại.
Từ khi kiên trì tự kỷ luật, nàng mỗi ngày đều ngủ sớm dậy sớm.
Chỉ là có đôi khi vẫn không nhịn được mà nằm thêm một lát.
Cho nên lần trước mới phát hiện Thu Thu ‘lén lút’ đi gặp Đường Tụng.
Cầm điện thoại lên xem, mới 6 giờ sáng.
Với sự hiểu biết của nàng với Đường Tụng, khẳng định là đã rời giường.
Nghĩ đến hắn, Trương Linh Linh lập tức mặt mày hớn hở, cả người như sống lại.
Mở wechat, gửi liền 2 tin.
“Leng keng! Hôm nay tuyết rơi, muốn chính miệng nói với anh một tiếng sinh nhật vui vẻ.”
“Sinh nhật vui vẻ nha Đường tiên sinh.”
Từ xưa đến nay nàng rất sáng sủa hoạt bát, muốn gửi gì thì gửi cái đó, không cần do dự chần chờ.
Sở dĩ không gửi tin vào 0 giờ, là vì cảm thấy không cần thiết, còn sẽ quấy rầy người ta nghỉ ngơi.
Không bằng dậy sớm, chờ đối phương rời giường.
Như vậy mọi người đều tốt.
Trương Linh Linh mở vòng bạn bè theo thói quan, muốn xem có gì thú vị hay mới mẻ không.
Nàng có quan hệ rất rộng, bạn bè rất đông.
Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy vài chuyện thú vị trên vòng bạn bè.
Vừa mới ấn vào, hai mắt liền sáng lên.
Đường Tụng vậy mà đăng bài?
Nhìn cảnh tuyết, Trương Linh Linh thuận tay like + bình luận.
Điểm mũi chân đi ra cửa phòng, đi vào phòng khách, nhìn ra ngoài qua cửa sổ sát đất rộng rãi.
Dưới ánh đèn vàng ấm của tiểu khu.
Từng mảng tuyết trắng bao phủ, thật là xinh đẹp!
Trương Linh Linh mặt mày cong cong, miệng mũi cong cong.
“Đường tiên sinh, sinh nhật vui vẻ, tuyết đầu mùa vui vẻ!”
“Thật hâm mộ cô gái trong bài đăng của anh, chuyện đầu tiên sau khi anh rời giường, nhất định là gặp cô ấy nhỉ?”
“Không chỉ năm nay, không chỉ mùa đông, không chỉ ngắm tuyết.”