“Keng, mục tiêu gặp gỡ đã xuất hiện, vị trí mục tiêu ‘phòng 2701 tòa số 1 Vân Thanh Uyển.”
“Mời dùng phương thức tình cờ, xuất hiện ở vị trí mục tiêu trước 7:30.”
Đường Tụng đang đánh răng trực tiếp phun ra.
Bọt kem để lại vết tích rõ ràng trên gương.
Hắn không lạ gì Vân Thanh Uyển, đó là nơi của Trương Linh Linh và Thu Thu.
Vấn đề là hệ thống yêu cầu.
“Đây là chỗ ở của người ta, lại muốn tình cờ gặp trong nhà người ta? Chẳng lẽ bảo mình làm trộm, khi đi vào trộm đồ thì gặp gỡ bất ngờ?”
Đường Tụng không còn gì để nói.
Rửa mặt xong, trở lại phòng ngủ, cầm điện thoại lên liền thấy Trương Linh Linh like và bình luận, và lời chúc mừng sinh nhật của nàng.
Đường Tụng bật cười.
Trương Linh Linh nói chuyện online luôn rất to gan.
Nhưng mỗi lần thấy hắn thì lại trực tiếp nhận sợ, giống như đã gà lại cứ đòi chơi game vậy.
Đường Tụng không trả lời nàng, dù sao lát nữa cũng gặp mặt.
Hắn đi vào chọn quần áo.
Hôm nay rất lạnh, nhất định phải mặc ấm một chút.
Áo lông dê màu đen, quần mùa thu, quần thường màu đen, áo khoác xám đậm.
Cuối cùng thêm một đôi giày trắng, để tổng thể không quá nặng nề.
Bộ quần áo này vẫn là Lỵ Lỵ mua cho hắn.
Đều là hàng hiệu, cảm nhận rất tốt, tổng thể mà nói có chút phong cách Hàn.
Đứng soi gương một chút.
Quả thực là hơi giống nam chính trong phim Hàn.
Thu thập một chút, Đường Tụng hơi chần chờ, cuối cùng vẫn mở két sắt trong góc.
Lấy ra một cái rương nhỏ tinh xảo.
Mở rương, bên trong là các thỏi vàng lóng lánh.
Là nhân viên Thịnh Đường đưa đến ở hai ngày trước.
Tổng cộng 100 thỏi.
Mỗi một thỏi nặng 100g.
Lấy ra ước lượng, rất tiện tay, khá nặng, giống như một khối chocolate to.
Thư này có thể mang ra tặng hoặc cất giữ đều được.
Đương nhiên, dùng như xếp gỗ đặt trên giá sách cũng rất đẹp.
Dù sao đây cũng là vàng thật, có ai không thích?
So với kim cương bị người ta lẫn lộn, là sản phẩm trói chặt với tình yêu.
Thì vàng mới thật sự là đồ quý giá.
Mọi người đều biết, sức người là tuyệt đối không thể làm được vàng.
Vàng, là kim loại hiếm, chỉ có các ngôi sao cấp bậc hằng tinh nổ tung mới sinh ra.
Vàng lóng lánh rực rỡ, là tàn lửa bất diệt trong pháo hoa cấp bậc hằng tinh.
Càng có thể tượng trưng cho lãng mạn, vĩnh hằng và nóng bỏng của tình yêu.
Dùng vàng để tặng người quan tâm, tuyệt đối có ý nghĩa hơn đưa tiền.
Đường Tụng mỉm cười, ôm rương vàng thỏi lên.
Chỉ 10kg, rất dễ dàng.
Đi thang máy xuống bãi xe, nhét vàng vào trong cốp sau.
Chiếc Panamera lái ra khỏi tầng hầm, lốp xe nghiền ép qua mặt tuyết.
…
Tiểu khu Vân Thanh Uyển.
Chưa đến 7 giờ.
Sắc trời còn rất mông lung.
Sương mù hơi mỏng bao phủ toàn bộ tiểu khu.
Bông tuyết treo đầy cảnh, như một làn áo bạc bao phủ nơi đây.
Đường Tụng xuống xe, đạp lên mặt tuyết.
Hắn cũng không vội đi lên.
Dứt khoát đi vòng vòng quanh xe mình.
Có nữ lãnh đạo đi làm sáng sớm, nhìn thấy thanh niên dạo bước trên tuyết.
Không tự chủ được mà dừng bước, ngây ngốc nhìn một màn này.
Trên mặt hắn mang theo nụ cười vui vẻ, ưu nhã, tùy tính.
Áo khoác xám trên người hơi lắc lư.
Gió cạo mấy bông tuyết trên đầu cành xuống, rơi vào mái tóc đen kịt của hắn.
Trắng đen đan xen, là điểm cuối cùng của tất cả màu sắc.
Như trăng trong đêm, như biển núi, như phím đàn, như Dopamine thuần túy…
Để người không thể dời mắt.
Cho dù là gió lạnh của giờ phút này, cũng trở nên ôn nhu.
Đôi tay hắn bỏ vào túi, dạo bước trên đất tuyết.
Để nữ lãnh đạo nhớ đến một bài thơ: Tuyết rơi, tuyết rơi, một đám tiểu họa sĩ chạy đến trong tuyết. Tiểu kê vẽ lá trúc, tiểu cẩu vẽ hoa mai…”
Nàng tiến lên phía trước, muốn lấy dũng khí bắt chuyện.
Đã thấy nam sinh mở cốp sau xe, lấy ra thứ gì đó rồi nhét vào túi, sau đó khóa cửa xe và đi về phía trước.
Ánh mắt nàng lập tức ảm đạm xuống.
Nàng mặc dù đảm nhiệm lãnh đạo trung tầng ở xí nghiệp lớn, liền lương không ít, còn thuê nhà ở Vân Thanh Uyển này.
Nhưng so với nam thần có xe sang như vậy, thì vẫn còn kém xa.
Hơn nữa đối phương thật sự quá có khí thế và lực áp bách, để nàng khó lấy được dũng khí.
Thở dài.
Nàng gửi wechat cho bạn trai mình: “Mau cút đi tập thể hình! Sắp thành con heo rồi! Còn như vậy, bà đây trực tiếp đạp anh!”
…
Nhà ở Vân Thanh Uyển là của Đường Tụng, cho nên hắn qua gác cổng là chuyện hợp tình hợp lý.
Đứng trước cửa phòng, nhìn khóa vân tay.
Mặt Đường Tụng có hơi nóng.
Trước đó không nghĩ nhiều như vậy, bây giờ không nói tiếng nào lại chạy đến cửa, bên trong còn là hai nữ sinh thanh xuân dẫn lửa.
Ít nhiều cũng có chút không phù hợp, chẳng may nhìn thấy hình ảnh nào đó thì sao?
Đường Tụng mỉm cười, trực tiếp mở cửa đi vào.
Tuyết trên chân đã tan chảy, vì tránh làm bẩn sàn nhà.
Đường Tụng tự giác mở tủ giày, bất ngờ phát hiện một đôi dép nam mới tinh.
Lấy ra thử một chút, rất vừa vặn.
Đường Tụng nhớ lại, lần trước uống rượu xong, Trương Linh Linh đúng là đã hỏi mã giày của mình.
Có lòng.
Khoác áo lên kệ áo.
Đường Tụng đảo mắt qua phòng khách, không có ai, tia sáng ảm đạm.
Bởi vì yêu cầu của hệ thống, hắn cần dùng phương thức bất ngờ để gặp mặt Trương Linh Linh.
Cho nên hắn cũng không chủ động chào hỏi, mà đi qua ngồi xuống salon.
Lấy điện thoại ra lướt web.
Nam nữ chính hai bộ điện ảnh của giải trí Tinh Thành đã rơi vào trong chuyện xấu quan hệ bất chính, sự kiện này vẫn đang lên men.
Tựa như toàn bộ internet đều nhảy vào cuộc.
Đối ứng, giá cổ phiếu của tập đoàn Tinh Thành cũng đang giảm.
Giải trí Tinh Thành cũng bị các kênh kinh tế tài chính điểm danh, nghiễm nhiên như lung lay sắp đổ.
Đường Tụng suy đoán, bắt đầu từ tuần sau, định giá của giải trí Tinh Thành sẽ giảm mạnh.
Tâm ‘thẻ cưỡng chế khống chế cổ phần’ kia sẽ có hiệu lực, lấy giá thấp nhất để khống chế cổ phần giải trí Tinh Thành.
…
Trong phòng dùng để livestream.
Trương Linh Linh đang nghiêm túc luyện tập trang điểm.
Gần đây nàng tập luyện có hiệu quả rõ ràng, đám fan trên Tiểu Hồng Thư bắt đầu khuyên nàng tập trung vào trang điểm.
Bình thường thường xuyên nhờ Thu Thu hỗ trợ, nàng cũng thấy hơi ngại.
Cho nên mỗi ngày vận động xong, nàng sẽ rút chút thời gian để học tập.
Hơn nữa hôm nay là sinh nhật Đường Tụng, đương nhiên phải lấy diện mạo xinh đẹp nhất để gặp mặt.
Tặng quà của mình.
Hi vọng bạn gái của Đường Tụng không tức giận.
Kéo thẳng tóc, thoa phấn lót, đánh kem…
Thử mấy màu son môi, đánh mắt, đắc ý và say mê bản thân trong chốc lát.
Trương Linh Linh đừng lên, đi vào phòng khách lấy chút nước uống.
Rời giường xong liền làm yoga 40 phút, đã có không ít mồ hôi.
Sau đó lại vội vàng luyện trang điểm, bây giờ chỉ cảm thấy rất khát.
Kéo cửa phòng, rẽ một cái.
Cầm ly nước của mình ở trên bàn, rồi trực tiếp đi vào phòng bếp.
Trương Linh Linh vừa uống nước vừa đi ra cửa phòng bếp.
Đối diện là khu vực ghế sô pha phòng khách.
Đột nhiên, âm thanh ‘khụ khụ’ vang lên trong phòng khách yên tĩnh.
Trương Linh Linh sợ đến run tay, ly nước suýt nữa rơi xuống đất, sắc mặt trắng bệch.
…
Đường Tụng nghe tiếng bước chân, liền đoán được là Trương Linh Linh.
Nhẹ nhàng mà dứt khoát, rất có đặc điểm.
Ngay sau đó, liền thấy nàng mặc đồ yoga đi ra ngoài.
Trên mặt còn có trang điểm.
Bởi vì tia sáng không tốt, nàng cũng không chú ý đến mình.
Chờ đến khi Trương Linh Linh đi vào bếp rót nước, hắn vẫn đang cân nhắc nên nói cái gì.
Nhìn thấy đối phương đã đi ra, hắn cuối cùng vẫn không nhịn được.
Khụ khụ hai tiếng, ra vẻ trấn định mà đứng lên.
Đưa lưng về phía tia nắng ban mai ở ban công.
Cười nói với Trương Linh Linh: “Thật là trùng hợp, vậy mà lại gặp nhau ở đây.”