Nghe thấy Đường Tụng phách lối như vậy.
Từ Giai Lệ che miệng cười khẽ, hai chân dưới lớp tất đen lắc lư.
“Mình tự hạ bối phận? Đùa gì thế?”
“Mình đường đường là đại ma pháp sư Từ Giai Lệ! Nếu thật sự đến sân bóng, cam đoan để cậu cầu xin tha thứ!”
Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Đường Tụng, Từ Giai Lệ nhíu mày nói: “Thật ra tôi hiểu, đàn ông thường có lòng tự trọng rất mạnh ở phương diện nào đó. Nhưng dù sao chị đây cũng lớn hơn cậu nhiều, cậu không có cơ hội áp chế chị đâu. Đương nhiên, chị cũng sẽ yêu thường cậu, tuyệt đối sẽ không cười cậu.”
Đường Tụng vỗ vỗ tim nàng, giọng điệu nghiêm túc: “Sau này chị sẽ hiểu, chuyện này còn nghiêm trọng hơn chị tưởng tượng nhiều lắm. Nói không chừng chị còn phải tìm cầu thủ khác đến hỗ trợ đấy.”
Từ Giai Lệ không tin: “Đừng chém gió! Em trai, còn vọng tưởng đánh bại chị? Chị chỉ phóng một ma pháp sơ cấp thôi, e rằng cậu trực tiếp quỳ rồi.”
“Ha ha.” Đường Tụng nhếch miệng: “Chị đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, nhớ kỹ lời chị nói, đến khi đó đừng có hối hận.”
Ánh mắt Từ Giai Lệ bao hàm khiêu khích, căn bản là không sợ: “Tôi đoán, sau này câu cửa miệng của cậu sẽ là ‘hôm nay trạng thái không tốt’, ‘công việc mệt mỏi, hay là để mai’, ‘chờ 10 phút nữa, nhất định có thể lên’, ‘uống nhiều rượu, hơi choáng’.”
Sự tự tin của nàng đến từ các cuộc trò chuyện giữa bạn bè và các chị em, dù sao bạn trai của họ cũng là như vậy.
Chẳng lẽ Đường Tụng còn có thể khác loại sao?
Nhiều lắm thì dùng đủ loại đạo cụ ma pháp để đối kháng là được.
“Tôi rất thưởng thức dáng vẻ chưa thấy việc đời này của chị, bây giờ có rảnh không? Chúng ta đi so tài, tôi sẽ đích thân thưởng thức ma pháp của chị, cũng sẽ cho chị nhận biết cái gọi là thế giới mới.”
Đường Tụng ngồi thẳng người, loại chuyện này phải thực tiễn mới chính xác.
Thấy dáng vẻ nghiêm túc tự tin của hắn, Từ Giai Lệ cười ngửa tới ngửa lui.
Lại đấu đá vài câu.
Từ Giai Lệ đột nhiên yên lặng.
“Sao vậy?” Đường Tụng quan tâm hỏi.
Từ Giai Lệ lại cúi đầu, nhìn vào giày cao gót của mình.
Giọng nói mềm mại: “Nói trước, chúng ta chỉ là ‘bạn bóng’, tôi cũng không ký hợp động cả đời với cậu. Nếu như… tôi nói là nếu như, sau này tôi tìm được người phù hợp, muốn kết hôn rồi. Cậu phải để tôi đi, đừng cản tôi. Phương thức liên lạc thì có thể giữ lại, ngày lễ ngày tết hoặc… ngày sinh nhật thì chúng ta có thể thăm hỏi lẫn nhau.”
“Không được! Chị nghĩ cũng đừng nghĩ!” Ánh mắt Đường Tụng đột nhiên sắc bén.
Từ Giai Lệ giật mình.
Nàng cắn môi, lại cúi đầu yên lặng một lúc.
Lúc này mới nói tiếp: “Vậy… vậy… coi như tôi kết hôn, cũng có thể bảo trì quan hệ với cậu. Chờ lúc nào cậu chê tôi phiền, chán ghét tôi, thì nói cho tôi biết, tôi sẽ lặng lẽ biến mất khỏi thế giới của cậu là được.”
Nói mấy câu cuối cùng, giọng nói của nàng không có chút gợn sóng nào.
Thậm chí trong giọng nói còn mang theo vẻ hoạt bát và hồn nhiên, giống như vô cùng nhẹ nhõm, không thèm để ý.
Nhưng không biết từ bao giờ, đã có mấy giọt lệ lăn xuống má.
“Tôi không nói vậy.” Đường Tụng nhìn mắt nàng, chân thành nói: “Tôi sẽ không cho phép chị kết hôn với người khác, chị chuẩn bị sẵn sàng đi, ngoan ngoãn làm tình nhân của tôi cả đời, chị trốn cũng trốn không thoát.”
Từ Giai Lệ dùng sắc cắn môi, giày cao gót vẽ lung tung trên mặt đất.
“Đây không phải lựa chọn, mà là trần thuật một sự thật.”
“Ầm ầm” chiếc xe khởi động.
Từ Giai Lệ đột nhiên nắm chặt tay hắn: “Cho tôi chút thời gian, tôi phải làm công tác tư tưởng với cha mẹ mình.”
Chạm đến ánh mắt mềm yếu của nàng, Đường Tụng gật đầu: “Được.”
Tình yêu không phải tất cả của một người.
Đối với Từ Giai Lệ mà nói, gia đình, tình thân cũng là bộ phận quan trọng nhất của sinh mệnh.
Lựa chọn Đường Tụng, có nghĩa nàng đã từ bỏ hôn nhân, từ bỏ giấc mơ áo cưới trắng, lễ đường, từ bỏ sự chờ mong của cha mẹ, từ bỏ rất nhiều thứ…
Cạnh… Từ Giai Lệ mở cửa xuống xe.
Đứng do dự giây lát, nàng quay người cúi đầu đi về phía cổng chính.
Nàng đi rất chậm, bóng lưng mang theo do dự và bất đắc dĩ.
Đường Tụng ấn còi.
Từ Giai Lệ lập tức dừng bước ,quay người nhìn hắn, đôi tay nắm chặt rũ xuống trước bụng dưới.
“Chờ chút.” Đường Tụng xuống xe, mở cốp.
Đầu tiên là lấy một hộp quà Chanel, lại cầm ba túi quà tặng điện thoại, thuận tay móc 2 thỏi vàng nhét vào trong.
Bước đến trước mặt Từ Giai Lệ.
“Bên trong có ba chiếc điện thoại, là cho chị, 2 cái khác là tặng cho cha mẹ chị, còn hộp quà này, bên trong toàn là thứ phụ nữ thích.” Đường Tụng tiến đến bên tai nàng: “Cầm đi, tiểu tình nhân của tôi.”
Giọng nói tràn đầy từ tình vang lên bên tai, cộng thêm xưng hô đặc biệt này, khiến Từ Giai Lệ nổi da gà.
Nàng run rẩy đưa tay nhận lấy, cũng không từ chối.
“Tôi đi đây, nếu cần, tôi có thể đi gặp cha mẹ chị, có bất kỳ chuyện gì cũng có thể liên hệ với tôi.” Đường Tụng vỗ vỗ lên bờ mông to lớn của nàng, rồi quay người rời đi.
Trong tiếng động cơ, chiếc Panamera màu đen biến mất trong tầm mắt.
Từ Giai Lệ nhìn đống quà trong tay, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Thu liễm biểu cảm trên mặt, nụ cười tiêu chuẩn lại xuất hiện.
Đi vào trước cửa cảm ứng.
Một đám đồng nghiệp nhiệt tình xông lên.
“Chị Giai Lệ, tôi còn tưởng chị trực tiếp tan làm nha.”
“Vừa rồi Trương Bính Quân xám xịt chạy ra khỏi cửa sau…”
…
“Giai Lệ, đây là quà của bạn trai à?”
“Hộp đẹp thật, logo Chanel nè, rất xứng với chị Giai Lệ nha!”
“Bên trong là gì vậy? Mau để chúng tôi có thêm kiến thức.”
…
Mấy đồng nghiệp từng châm chọc nàng đều đứng ở ngoài đám người, trên mặt có xấu hổ, kinh hoàng.
Muốn đi lên nhưng lại không dám.
Từ Giai Lệ thấy dễ chịu hơn, cười nói: “Tôi cũng không biết, mở ra xem đi.”
Nói xong, nàng đặt 4 túi quà lên bàn, xếp thành một hàng.
“Mau mở đi, nam thần đỉnh cấp tặng quà, chắc chắn sẽ không kém.”
“Chị Giai Lệ, bạn trai chị tốt với chị thật.”
…
Từ Giai Lệ mỉm cười, cẩn thận mở hộp quà Chanel bắt mắt nhất.
Để lộ mỹ phẩm dưỡng da và nước hoa bên trong.
“Oa! Thật xinh đẹp!’
“Đây là ba đại pháp bảo của Chanel nha.”
“Còn có nước hoa 159 và nước hoa số 5!”
…
Từ Giai Lệ cũng lộ ra vẻ sui sướng, không có phụ nữ nào không thích loại mỹ phẩm dưỡng da sang trọng này.
Ngoại trừ có thể diện ra, còn dùng rất tốt.
Nàng cũng biết series này của Chanel, cũng từng nghiên cứu rất nhiều lần.
Nhưng giá quá cao, để nàng chùn bước.
Theo tuổi tác tăng lên, dưỡng da và tập gym đã chiếm đầu to trong việc chi tiêu hàng ngày của nàng.
Ngón tay Từ Giai Lệ lướt qua những món quà, yêu thích không nỡ buông tay.
“Còn có một tầng nữa, chị Giai Lệ, mau mở ra xem đi!” Lục Đình dường như còn vội hơn nàng.
Những người khác cũng lộ ra vẻ chờ mong.
Loại hộp quà này, đa số đều là đặt riêng, không thấy được trên mạng, căn bản là không biết bên trong có gì.
Từ Giai Lệ hít một hơi, mở tầng thứ hai.
Để lộ vòng tay và dây chuyền sáng lóng lánh.
“Vòng tay và dây chuyền series Coco của Chanel!”
“Bộ này phải khoảng 50.000!”
“Đây là… kiểu mới tháng sau mới đưa ra thị trường mà? Lần trước tôi thấy áp phích tuyên truyền, chị Giai Lệ, sao bạn trai chị lại mua được? Thật sự là thần thông quảng đại!”
“Quá đẹp! Chị Giai Lệ, rất xứng với chị! Đeo thử xem!”
…
Trong âm thanh hâm mộ và tâng bốc.
Lục Đình giúp Từ Giai Lệ đeo vòng tay và dây chuyền, lại đưa gương qua.
Trên da thịt trắng như tuyết, điểm xuyết đá quý lóe sáng, tản ra hơi thở tiền tài, để người say mê.
“Hộp quà này phải 70.000! Thật hào phóng!”
“Ba túi quà khác là gì vậy?”
“Chị Giai Lệ, mau mở ra xem đi!”
Bình phục tâm trạng, Từ Giai Lệ mỉm cười giải thích một câu: “Là 3 chiếc điện thoại, hai cái tặng cho cha mẹ tôi.”
Mở túi thứ nhất, lấy ra chiếc điện thoại quả táo mới tinh.
Iphone 13 pro max.
Từ Giai Lệ ứng phó với đám đồng nghiệp tâng bốc, lại mở túi thứ hai, vẫn là điện thoại.
“Tất cả đều là bản 1TB, có thể dùng nhiều năm.”
“Chị Giai Lệ, bạn trai chị thật tốt, còn rất tốt với nhà chị.”
“Nam thần như vậy, đúng là quá hiếm thấy.”
…
Có hộp quà Chanel phụ trợ, ba chiếc điện thoại trị giá hơn 30.000 này cũng chỉ xem như hàng đi kèm.
Những người khác cũng không quá kinh ngạc.
Leng keng…
Lúc rút chiếc điện thoại cuối cùng ra, tiếng kim loại va chạm chợt vang lên.
Từ Giai Lệ kinh ngạc, móc ra hai khối vàng thỏi nặng trĩu.
“Vẫn còn à?”
“Đây là cái gì?”
Những người khác tò mò xông lên.
Từ Giai Lệ mở tay ra, để lộ hai khối vàng thỏi sáng lấp lánh.