Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 618 - Chương 618: Tất Cả Đều Khỏe

Chương 618: Tất cả đều khỏe Chương 618: Tất cả đều khỏe

Tổng bộ địa sản Thịnh Nguyên.

Cốc cốc cốc… tiếng gõ cửa vang lên.

Giọng nói trong sáng của nữ thư ký vang lên: “Khương đổng! Đường đổng của quốc tế Tinh Phong đã đến.”

“Mời vào!”

Ngay sau đó, cửa bị kéo ra, Đường Tụng cầm đầu đi vào.

Lâm Vân Vinh và giám đốc bộ marketing Sở Chấn Đức theo sát phía sau, biểu hiện có chút khẩn trương.

Với tư cách là công ty địa sản mang tính toàn quốc, hơn nữa tổng bộ ở ngay Yến Thành.

Hàng năm, các loại đón khách, hội nghị và chiêu đãi của địa sản Thịnh Nguyên là một món khổng lồ.

Có thể nói, buổi gặp mặt hôm nay, sẽ quyết định quốc tế Tinh Phong có thay đổi được cục diện hay không.

Cũng quan hệ đến công trạng mấy năm sau của họ.

Đi vào văn phòng rộng rãi sáng tỏ.

Đường Tụng chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, cũng không cứng nhắc và đơn điệu như tưởng tượng.

Bàn làm việc hình bầu dục, mang phong cách hiện đại, chỉnh thể bày ra màu trắng và màu gỗ.

Kệ sách, ghế sô pha, vật trang trí…

Tất cả đều tinh xảo và thời thượng.

Có thể thấy, vị Khương đổng này có thẩm mỹ rất xuất sắc.

Tiếng giày cao gót vang lên, Khương Hữu Dung chậm rãi đi đến chỗ họ.

Trên sống mũi là gọng kính vàng, ngũ quan ung dung quyến rũ.

Mặc áo sơ mi trắng và âu phục cỡ nhỏ, bên người là quần tây.

Dáng người uyển chuyển thướt tha mềm mại đã được hiển lộ rõ ràng.

“Hoan nghênh hoan nghênh.” Nàng cười nói vươn tay, giữa hàng lông mày là phong tình khiến người say mê.

Đường Tụng nắm chặt bàn tay mềm mại của nàng: “Cảm tạ Khương đổng đã tự mình tiếp đón.”

Mấy người ngồi xuống ghế salon, trong lúc thư ký pha trà.

Giám đốc nhập hàng của công ty vội vàng chạy đến.

Một cuộc họp đơn giản được triển khai trong văn phòng chủ tịch.

Cuộc trò chuyện rất thuận lợi.

Sở Chấn Đức và Lâm Vân Vinh còn chưa giới thiệu hết ưu đãi, giám đốc nhập hàng đã đồng ý.

Biểu thị hôm nay có thể ký hợp đồng.

Sau khi hợp đồng với các khách sạn khác kết thúc, sẽ chuyển dời đến quốc tế Tinh Phong.

Lâm Vân Vinh và Sở Chấn Đức đều rất khiếp sợ, liếc trộm ông chủ nhà mình và vị Khương đổng kia.

Nội tâm lập tức hiểu ra.

“Đây là âm thầm bàn bạc rồi, nói không chừng còn là bàn ở trên giường. Đường đổng thật sự quá tận tâm tận lực, cuối tuần chắc chắn rất vất vả!”

Lúc tạm biệt, Khương Hữu Dung đột nhiên cười dịu dàng nói: “Đường đổng, tôi có một số việc một tâm sự riêng với cậu, làm phiền vài phút, không biết có tiện hay không?”

“Được.” Đường Tụng không do dự, trên thực tế, hắn cũng rất tò mò với vị trợ lý cao cấp của thư ký Kim này.

Đám người Lâm Vân Vinh vội vàng đứng lên tạm biệt.

Rất nhanh, văn phòng chỉ còn lại 2 người.

Khương Hữu Dung vuốt ve kính gọng vàng, đặt mông ngồi cạnh hắn.

Khương Hữu Dung vắt chân lên, khuỷu tay đặt trên đầu gối, bàn tay chống mặt, nghiêng đầu dò xét hắn.

Bởi vì hai người ngồi rất gần, mùi hương mê người xông vào mũi.

Đường Tụng nghiêng người sang, mắt đối mắt với nàng.

Dù sao cũng là nhân viên của mình, trên tâm lý, Đường Tụng cũng không có gì phải câu nệ.

Biểu cảm trên mặt Khương Hữu Dung trở nên vô cùng sinh động.

Từ trên xuống dưới, từ đầu đến đuôi.

Nàng không hề nói gì, mà chỉ tò mò nhìn hắn như vậy.

Đường Tụng chỉ chỉ phần bụng của nàng, cười nói: “Chú ý hình tượng kìa.”

Khương Hữu Dung cũng không giận, lườm yêu một cái: “Cậu biết cái gì? Đây là dáng người khỏe mạnh bình thường.”

Mặc dù nói vậy, nàng vẫn ngồi thẳng, để bụng dưới trở nên bình thản hơn chút.

Chú ý đến ánh mắt của Đường Tụng.

Khương Hữu Dung bật cười, tâm hôn trước ngực như ẩn như hiện, có loại mị lực của phụ nữ thành thục, vô cùng rung động lòng người.

“Nhiều tuổi, có chút thịt thừa cũng là bình thường.”

Hai người trò chuyện vài câu.

Dưới kỹ xảo trò chuyện cao siêu của Khương Hữu Dung.

Bầu không khí trở nên rất hài hòa.

Khi Đường Tụng càng ngày càng thả lỏng.

Khương Hữu Dung đột nhiên hỏi: “Tụng, bên cạnh cậu rất nhiều phụ nữ, vậy hình mẫu lý tưởng của cậu là gì?”

Lời này thật ra rất mập mờ.

Nếu như Đường Tụng không biết thân phận của nàng, nhất định sẽ tưởng vị này có ý với hắn, đang trêu chọc hắn, muốn trải nghiệm vui vẻ.

Lúc trước hắn cũng điều tra qua về vị Khương đổng này.

Nghe nói quan hệ cá nhân của nàng và thư ký Kim rất tốt, là tâm phúc của thư ký Kim.

Lúc này lại hỏi vấn đề này, chắc hẳn là đứng ở góc độ của thư ký Kim.

Nghĩ đến quà sinh nhật của thư ký Kim, nghĩ đến mình còn thua thiệt nàng, còn cho Tô Ngư đồ tình nhân.

Đường Tụng thành khẩn nói: “Dáng người tỷ lệ vàng, ngực to eo nhỏ mông vểnh chân dài, làn da tốt, tướng mạo xinh đẹp tuyệt lân, cao quý ưu nhã, đôi mắt tươi mát có thần, tinh thông nhiều ngôn ngữ, ưu tú, đa tài đa nghệ… tư tưởng độc lập, có lầu cầu tiến, cảm xúc ổn định, thích đồ ngọt, thích xem phim tài liệu…”

Đường Tụng nói một hơi rất dài.

Đây đều là những từ ngữ do hệ thống miêu tả nàng, khách quan mà chuẩn xác.

Về phần hình mẫu lý tưởng, đó cũng là thật.

Khi sáng tạo nhân vật này, hắn đã đưa vào tất cả những thứ mình thích.

Hai mắt Khương Hữu Dung sáng lên, nàng dùng mông cũng biết được hắn đang nói đến ai.

Ngoại trừ Kim đổng ra, trên thế giới này còn có người hoàn mỹ như vậy sao?

Nhất là chuyện hiểu rõ sở thích của Kim đổng, khiến cho nàng nghi ngờ, có phải đối phương từng làm trợ lý sinh hoạt của Kim đổng không?

Sau khi tạm biệt Đường Tụng, Khương Hữu Dung ngồi trên ghế và ngẩn người.

Vẫn gửi bản ghi âm vừa rồi cho Kim đổng.

Hi vọng hành vi vô nghĩa này, có thể giúp Kim đổng mỉm cười.

Trên đường đến bách hóa Hưng Duyên.

Âm thanh nhắc nhở chợt vang lên bên tai.

“Keng, bạn bỏ vốn 54 triệu, thu hoạch được 4.5% cổ phần giải trí Tinh Thành.”

“Keng, bạn bổ vốn 60 triệu, thu hoạch được 5% cổ phần giải trí Tinh Thành.”

“Keng, ‘thẻ cưỡng chế khống chế cổ phần’ vẫn đang có hiệu lực…”

Đường Tụng nhướng mày, hắn biết hệ thống phán định đã đến thời cơ.

Dưới tác dụng của ‘thẻ áp chế’, định giá của giải trí Tinh Thành giảm từ 2.1 tỷ xuống còn 1.2 tỷ.

Gần như là chặt đôi, giúp hắn tiết kiệm hơn 300 triệu tài chính.

Đường Tụng không khỏi nghĩ đến cảnh tưởng trong buổi họp cổ đông lần trước.

Những ánh mắt quan sát, tò mò, lạnh lùng, lơ đễnh kia.

Và cả tiếng vỗ tay lẫn tiếng cười khi bỏ phiếu kết thúc.

Thật sự muốn thưởng thức biểu cảm của họ trong giờ phút này.

Đinh linh linh… tiếng chuông vang lên.

Là Lý Văn Bách của đại học công nghiệp Yến Thành.

Đường Tụng thầm run lên, lập tức biết là chuyện gì.

11 tháng trước, mẹ Trương Nghiên đã tiến vào bệnh viện nhân dân tỉnh, cho đến hôm nay, vừa tròn 1 tháng.

Mà sau khi dùng thứ thuốc kia, cần 25 ngày mới có thể kiểm tra lại.

Chắc hẳn hôm nay sẽ có kết quả.

Nghe myas.

Giọng nói hưng phấn của chủ nhiệm Lý truyền ra: “Đường đổng! Mẹ của Trương Nghiên đã kiểm tra lại, kết quả rất tốt! Bác sĩ chủ trị biểu thị, cơ bản là đã khỏi! Mấy ngày nữa là có thể xuất viện!”

“Cảm ơn!” Đường Tụng thở sâu, nở nụ cười xán lạn, ánh mắt lại dần dần mơ hồ.

Đối với Trương Nghiên, đây hẳn là tin tức tốt đẹp nhất.

Những năm qua, nàng thật sự quá khó khăn, không nên bị vận mệnh trêu đùa nữa.

Nàng sẽ không mất đi mẹ, có thể tiếp tục sở hữu một gia đình hoàn chỉnh.

Nguyện em trở thành ánh nắng, tươi đẹp mà không ưu thương.

Nguyện tất cả tốt đẹp và chờ mong, đều sẽ đúng hạn mà tới.

Bình Luận (0)
Comment