TIRE là một quán bar khá hot ở Ma Đô.
Lấy phong cách nhạc nhẹ làm chủ, khá là yên tĩnh.
Danh tiếng rất tốt.
Mỗi đêm đều có ca sĩ đến hát.
Thỉnh thoảng thậm chí còn có minh tinh hoặc người nổi tiếng trên mạng xuất hiện.
Rất thích hợp để giải trí, nhàn nhã, uống rượu và nói chuyện.
Tiêu phí không thấp.
Vị trí ghế dài rất quý hiếm, cần đặt trước mấy ngày.
Âm nhạc nhu hòa phiêu đãng trong xa hoa trụy lạc.
Bầu không khí trong quán rất nhiệt liệt, tiếng cười vui, tiếng nói chuyện và âm nhạc hòa thành một mảnh.
Tại một khi ghế dài hình bán nguyệt ở trong một góc.
Mấy nam nữ trẻ tuổi hơn 20 đang tụ tập nói chuyện.
“La Khải Lượng sắp đến rồi, chúng ta gọi đồ trước đi.”
“Bộ phận kỹ thuật liều mạng thật, đây là lần đầu tiên thấy La Khải Lượng tan tầm đúng giớ đấy.”
“Vừa rồi nghe nói, tối nay có ban nhạc DoShow biểu diễn.”
“Tôi thì thích tiết mục của Mục Nguyên, gần đây có vẻ rất hot.”
“Cảm ơn Lộ Lộ đã đặt vị trí giúp chúng ta.”
Hoàng Lộ và mấy nữ đồng nghiệp khác đều đổi quần áo xinh đẹp, trang điểm tinh xảo.
Mấy nam đồng nghiệp cũng đã thay quần áo khác.
Nâng chén cụng ly.
Hoàng Lộ vuốt vuốt tóc, cười nói: “Lát nữa còn có một người bạn muốn đến, sẽ giới thiệu cho mọi người.”
“Nam hay nữ?”
“Nam.” Hoàng Lộ nháy mắt mấy cái.
“Tôi có dự cảm không tốt nha.”
“Lẽ nào là… bạn trai!”
“Tiểu Lộ, bảo sao lại gọi mọi người tụ tập, đây là bạn trai muốn tuyên thệ chủ quyền? Sợ có người ở công ty đào góc tường?”
“Hai người bắt đầu từ bao giờ?”
“Đau lòng, nhưng vẫn muốn nói tiếng chúc mừng.”
Hoàng Lộ lắc đầu nói: “Còn chưa đến một bước đó! Chỉ là một người bạn quen trong một lần liên hoan, trò chuyện rất vui vẻ, xem như là một người bạn tốt.”
Mặc dù nói vậy, nhưng nụ cười trên mặt nàng lại rất rõ ràng.
Mấy cô gái bắt đầu hỏi thăm về điều kiện của vị kia.
Hoàng Lộ cũng không che giấu, nói đại khái.
Người địa phương Ma Đô, trong nhà có ba căn nhà ở nội thành, cha mẹ đều làm trong xí nghiệp nhà nước.
Trước mắt đang làm việc trong một đại lý xe hơi, tiền lương 30.000, có một chiếc Audi A7.
Từng điều kiện xuất hiện, khiến đám nữ đồng nghiệp hâm mộ không thôi.
Nam đồng nghiệp thì liếc nhau, buồn bực uống rượu.
Bọn họ đều độc thân, ít nhiều gì cũng có tâm tư với mỹ nữ tiếp tân này.
Bây giờ xem ra, không có cửa rồi.
Đúng lúc này, Hoàng Lộ đột nhiên đứng lên, vẫy vẫy tay: “Duy Thanh! Bên này!”
Rất nhanh, một người đàn ông 27, 28 tuổi đi tới.
Tướng mạo cũng khá đẹp trai, ăn mặc rất vừa vặn, mang theo kính không gọng, tóc tai cẩn thận tỉ mỉ, nhìn rất có khí chất của tinh anh.
Hắn tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Hoàng Lộ.
Chủ động chào hỏi: “Chào mọi người, tôi là Châu Duy Thanh, bạn của Lộ Lộ.”
Sắc mặt Hoàng Lộ đỏ lên, rót cho hắn chén rượu, lại giới thiệu mấy vị đồng nghiệp.
Châu Duy Thanh có vẻ rất hướng ngoại, với lại ăn nói rất tốt.
Rất nhanh đã cười cười nói nói với mọi người.
Hoàng Lộ ngồi bên cạnh, trong mắt tràn đầy hoan hỉ.
Nàng và Châu Duy Thanh quen nhau không lâu, nhưng hai người khá hợp nhau.
Nói chính xác hơn là Châu Duy Thanh rất biết nịnh nọt người, xưa nay đều không tẻ nhạt, với lại thường xuyên có những hành động quan tâm, săn sóc.
Cộng thêm điều kiện ưu tú, đối với một người chỉ là nhân viên tiếp tân như nàng mà nói, tuyệt đối là trèo cao.
Hai người đang ở trong giai đoạn mập mờ.
Lần này chủ động mời các đồng nghiệp có quan hệ không tệ đến.
Cũng là vì để hắn xâm nhập vào vòng xã giao của mình, xâm nhập tìm hiểu rõ ràng hơn.
Tiến về trước một bước, làm chuẩn bị cho việc xác định quan hệ.
…
Xuyên qua cổng thủy tinh quán bar, đi dưới ánh đèn vàng tím xen kẽ.
Mùi rượu, hơi ấm hỗn hợp với âm nhạc, nước hoa, lập tức bao phủ hai người.
La Khải Lượng hơi khẩn trương, liếc nhìn bốn phía.
Đây là lần đầu tiên hắn đến mấy chỗ này.
Công việc bận rộn, cộng thêm tiết kiệm, khiến sinh hoạt của hắn rất đơn điệu, mỗi ngày đều là nhà và công ty, hai điểm tạo thành một đường thẳng.
Lần này đồng ý đến đây.
Ngoại trừ vì Hoàng Lộ chính miệng mời ra, thì cũng là vì Đường Tụng đến chơi.
Tiếp đón bạn cùng phòng, hắn đương nhiên sẽ không keo kiệt.
Đường Tụng tò mò đánh giá bốn phía, nhìn hai hàng áp phích điện ảnh trên hành lang, và phong cách thiết bị phục cổ kiểu công nghệ nhẹ, có loại cảm giác như từng quen biết.
Khá giống với quán bar hắn từng đi ở Đế Đô.
TIRE phiên dịch ra tiếng trung, có ý là mệt mỏi.
Đại ý là, nơi này tiêu trừ mệt mỏi, hưởng thụ âm nhạc và rượu ngon.
Đường Tụng vỗ vỗ La Khải Lượng đang nhìn quanh, hỏi một nhân viên bên cạnh: “Xin hỏi ghế dài T35 ở đâu?”
“Bên kia, gần trong góc sườn đông.” Nhân viên chỉ về một phía.
La Khải Lượng đi theo Đường Tụng về phía đó.
Tò mò đánh giá chung quanh.
Thỉnh thoảng mắt đối mắt với các cô nàng ăn mặc hở hang, sắc mặt lại đỏ lên, vội vàng rời mắt đi.
Mặc dù miệng nói sẽ dẫn Đường Tụng đi hưởng thụ sự xa hoa trụy lạc của Ma Đô, nhưng thật ra hắn cũng không có kinh nghiệm, chỉ là vương giả mạnh miệng thôi.
Đi vào ghế dài T35, La Khải Lượng lập tức sáng mắt lên, ánh mắt tập trung lên người Hoàng Lộ.
Áo đầm bó sát màu đen, trang sức tinh xảo, dưới ánh đèn lờ mờ và bầu không khí đặc thu, nhìn trông vừa thanh thuần vừa gợi cảm.
Đây là một Hoàng Lộ hắn chưa từng thấy.
La Khải Lượng nuốt ngụm nước bọt, có chút không dời nổi mắt.
Đường Tụng bình tĩnh vỗ vỗ bả vai hắn.
La Khải Lượng lập tức tỉnh táo, bước nhanh đến, cười ha ha nói: “Hello, để các vị mỹ nữ chờ lâu rồi!”
“Nha, Tiểu Lượng đến rồi!”
“Mau ngồi đi, sắp bắt đầu biểu diễn rồi.”
“Nào nào, uống rượu.”
Đám đồng nghiệp nhiệt tình chào hỏi.
Rất nhanh, họ đã chú ý đến soái ca phía sau La Khải Lượng.
Áo hoodie trắng, áo jacket đen, quần jean.
Quần áo rất nhàn nhã vừa người, phối hợp với dáng người ưu việt và khuôn mặt tuấn mỹ, trông rất đáng chú ý.
Nhất là làn da, trắng nõn đến phát sáng.
Trong ánh đèn lờ mờ, mang theo chút mị lực.
Mấy nữ đồng nghiệp lập tức hoa mắt.
Trời ạ! Quá đẹp trai rồi!
Chú ý đến ánh mắt của mọi người, La Khải Lượng chỉ vào Đường Tụng.
Dửng dưng giới thiệu: “Đây là bạn đại học của tôi, bạn cùng phòng, Đường Tụng, hôm nay mới đến Ma Đô.”
Đường Tụng vẫy tay chào mọi người, cười tủm tỉm nói: “Quấy rầy.”
Hắn vừa cười lên, lộ ra hàm răng chỉnh tề trắng nõn, tựa như thắp sáng cả không gian.
Mấy nữ đồng nghiệp ngồi không yên, vội vàng đứng dậy.
“Ngồi đây ngồi đây.”
“Vị trí này tốt nhất, ngồi bên này đi.”
“Tiểu Lượng! Tôi mời cậu uống trà sữa rất nhiều lần, có người bạn như vậy, sao không giới thiệu cho tôi? Cậu không biết chị đây độc thân sao?”
“Khải Lượng, giấu rất sâu nha!”
“Mọi người e dè một chút, đừng để người chạy mất.”
…
La Khải Lượng cũng sợ hãi trước cảnh tượng nhiệt tình này.
Sau đó, hắn lại nhìn về phía Hoàng Lộ.
Cũng thấy được vẻ kinh diễm trên mặt đối phương.
Nội tâm thấy hơi kỳ quái.
Hắn vẫn đánh giá thấp khuôn mặt của lão Đường nha!
Quá mẹ nó biến thái!
Kéo Đường Tụng ngồi xuống ghế.
La Khải Lượng mới chú ý đến khuôn mặt lạ lẫm bên cạnh Hoàng Lộ.
Nhìn cách ăn mặc của đối phương, lại nhìn thấy họ ngồi gần như vậy.
La Khải Lượng thầm giật mình.
Đột nhiên bắt đầu lo được lo mất.
Hắn mở miệng hỏi: “Vị soái ca này là?”
“A, đây là… bạn của tôi, Châu Duy Thanh.”
Hoàng Lộ lấy lại tinh thần, ánh mắt vẫn vô tình hay cố ý liếc về phía Đường Tụng.
Châu Duy Thanh nhíu mày, ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: “Người đến đủ rồi, cảm tạ mọi người đã trợ giúp Lộ Lộ trong công việc, tôi mời mọi người một ly.”