Xử lý công việc xong.
Đường Tụng thay một bộ quần áo dày hơn, ngồi xe tiến về địa sản An Gia (đường Phổ Đông – Ma Đô).
Lần này, khách sạn an bài cho hắn một chiếc Bentley màu đen.
Tựa vào ghế, Đường Tụng mở giao diện hệ thống, tiến vào ‘trung tâm quản lý nhân vật’.
Xem xét tình hình cụ thể và tỉ mỉ của nhân vật ‘Jenny Kate’.
Trạng thái: Đang vận động.
Vị trí: Khách sạn Ritz Carlton – Xuân Thành – tỉnh Vân.
Tuổi tác: 28, chiều cao: 1m78, cân nặng: 62kg.
…
Chiều hôm qua, khi Đường Tụng đến Ma Đô, Jenny cũng đã rời khỏi nơi này.
Dựa theo sự hiểu biết của Đường Tụng với nàng, đại khái là nhân dịp cuối tuần đi nghỉ dưỡng.
Nàng là một người rất thích du lịch.
Cộng thêm không thiếu tiền và thời gian, thường xuyên bay khắp thế giới.
Dựa theo cách nói của nàng, du lịch có thể phát triển tầm mắt, thả lỏng thể xác và tinh thần, tìm kiếm linh cảm, để nàng hưởng thụ sự tươi đẹp của cuộc sống.
Nhưng Đường Tụng cũng không vội.
Hắn còn cần tiếp nhận 8 cửa hàng, nghiệm thu bất động sản, mua sắm xe đua, xây dựng phân công ty, gặp gỡ bất ngờ với Tô Ngư.
Chờ thêm hai ngày, Jenny trở về rồi đi tìm nàng là được.
Dù sao cũng đã mở khóa nhân vật, lại có thể thấy vị trí của nàng mọi lúc, nàng chạy không thoát.
Cùng lắm thì bay thẳng đến Xuân Thành, gõ cửa phòng của nàng.
“Đường tiên sinh, chúng ta đã đến.” Tài xế là một ông chú trung niên trầm ổn.
“Cảm ơn.” Đường Tụng gật đầu, mở cửa xuống xe.
Là thời điểm đi xem bất động sản giá trị 70 triệu của mình.
Dù sao đây cũng là nơi dừng chân của hắn ở Ma Đô.
Phụ trách tiếp đón là một bà chị hơn 30, mặc đồng phục của nhân viên An Gia, theo Đường Tụng tiến đến căn hộ.
Đường Tụng cũng biết giá trị giao dịch thật của căn căn hộ 323m vuông này, 83 triệu.
Giá trên thị trường thì không đến 70 triệu, nhưng đắt hơn nhiều như vậy là vì.
Ngoại trừ vị trí ưu việt ra, còn bổ sung nội thất xa hoa và cao cấp nhất.
Lệ Tinh Hối nằm ở khu Phổ Đông, nằm ở vị trí trung tâm Lục Gia Chủy.
Nằm ở cao ốc 42-55 tầng, kề bên sông Hoàng Phổ, đối diện bến tàu.
Bên cạnh nó là cao ốc Kim Mậu, trung tâm tài chính Hoàn Cầu, trung tâm Quốc Kim, vân vân…
Giao thông cực kỳ thuận tiện, nối liền với hành lang thành phố, ba đường hầm sang sông vây chung quanh.
“Đường tiên sinh, mời bên này!” Bà chị cố vấn dẫn Đường Tụng vào cửa.
Lệ Tinh Hối và khách sạn Lệ Tinh (vốn là khách sạn Tứ Quý) nằm ở trong cùng một tòa cao ốc.
Khách sạn Lệ Tinh ở Ma Đô là nhãn hiệu cao cấp nhất dưới cờ IHG, cho dù là phạm vi thế giới, nó cũng là một khách sạn cao cấp.
Phục vụ rất toàn diện.
Mà tòa nhà trọ này của Đường Tụng, vừa được hưởng phục vụ 24/7 của khách sạn Lệ Tinh, đồng thời lại có thể bảo trì độc lập và riêng tư.
Phòng cưới của Hoàng giáo chủ (Huỳnh Hiểu Minh) và AB (AngelaBaby) cũng ở nằm ở đây.
Đẩy cổng lớn bằng gỗ, bên phải là một loạt tủ, đối diện là phòng khách rộng rãi và nguyên một mặt tường thủy tinh.
Phía bắc bên ngoài cửa sổ, Lục Gia Chủy đập thẳng vào mắt.
Thiết bị và nội thất mang phong cách xa hoa và hiện đại, khắp nơi là gỗ thật, đèn led, đá cẩm thạch.
Bà chị cố vấn tươi cười giới thiệu cho Đường Tụng.
“Nội thất và thiết bị ở đây là hàng tốt nhất trong hai năm qua, cũng là căn hộ có cảnh đẹp nhất. Nằm ở tầng 53, 323v vuông, 3 phòng ngủ 2 phòng khách 4 vệ sinh….”
“Đã được sửa sang và trùng tu sạch sẽ, Đường tiên sinh chỉ cần mua sắm đồ dùng hàng ngày là có thể vào ở. Toàn bộ vật dụng trong nhà đều là nhãn hiệu ca cao cấp nhất…”
…
Tiểu khu Thúy Hồ Thiên Địa.
Bối Vũ Vi tim đập như hươu chạy, sợ hãi và khẩn trương đến cực điểm.
Chị Ngư lại muốn gặp nàng, hơn nữa còn là ở nhà.
Nghe mấy người chị Băng nói, chuyện lần này rất nghiêm trọng.
Chị Ngư thậm chí còn có ý nghĩ phong sát nàng.
Giấc mơ minh tinh của nàng còn chưa đăng đỉnh, trước mắt chỉ là thần tượng lưu lượng.
Con đường của nàng còn rất dài.
Nàng muốn trở thành Ảnh Hậu, Thị Hậu, đại lão.
Thành lập phòng làm việc của mình, trở thành cổ đông của giải trí Tụng Mỹ.
Trở thành… Tô Ngư kế tiếp.
Tô Ngư là thần tượng và mục tiêu của nàng.
Nàng là do đối phương một tay dẫn dắt, nàng cũng rất hiểu rõ tính cách của đối phương.
Có thể để người lạnh lùng như tiên là Tô Ngư nói “Nếu anh ấy thật sự coi trọng cô, vậy cô phải cởi sạch rồi leo lên giường, sau đó uống thuốc. Công ty sẽ bồi thường đầy đủ tài nguyên”.
Đủ để chúng minh sức nặng của Đường Tụng trong mắt cao tầng giải trí Tụng Mỹ.
Một vị đại lão tư bản như vậy, tài nguyên mang lại là không thể tưởng tượng được.
Những năm nay, nàng đi từ luyện tập sinh lên, trăn trở qua ba nhà công ty giải trí, cuối cùng mới lấy thân phận đội trưởng LBS để ra mắt.
Nàng không nhiều tuổi, nhưng đã thấy rất nhiều chuyện lên lên xuống xuống.
Cũng nhìn thấy quá nhiều người thay đổi.
Nàng không xác định, tương lai công ty có để nàng đi bồi ngủ những vị tai to mặt lớn kia không.
Có thể để nàng đi hiến thân vì những tài nguyên kia không.
Nàng cũng không xác định được, tương lai mình có trở nên hỗn loạn và đọa lạc như những vị tiền bối kia không.
Cho nên nàng quả quyết xuất kích, không tiếc bất cứ giá nào mà nhào lên.
Liều một phen vì bản thân mình.
“Đi vào đi.” Sắc mặt Trịnh Băng âm trầm mà thấp thỏm.
Bối Vũ Vi cắn cắn môi dưới nở nang, đi vào cánh cửa bọc thép nặng nề.
Cạch… cửa đóng lại, tự động khóa lại.
Bối Vũ Vi thay giày.
Đi theo chị Băng và trợ lý sinh hoạt của Tô Ngư vào trong phòng khách.
Cốc cốc cốc… tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi.”
Giọng nói vô cùng dễ nghe, lại để ba người đứng ngoài đồng thời đứng thẳng, giảm tần suất hô hấp.
Đẩy cửa phòng, đi vào phòng khách sáng tỏ ấm áp.
Tô Ngư ngồi trên ghế salon, bị ánh nắng bao phủ, cầm một quyển sách trong tay.
Ba người đứng song song phía trước, không dám thở mạnh.
Lần này, không phải đến khoe thành tích, mà là đến nhận phạt.