Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 684 - Chương 684: Tôi Bồi Thường!

Chương 684: Tôi bồi thường! Chương 684: Tôi bồi thường!

Ngày 19 tháng 12 năm 2022, trời trong chuyển nhiều mây, thứ hai.

Đường Tụng ngồi trên giường một lúc, trạng thái tinh thần không tốt lắm.

Bởi vì thời gian mộng cảnh quá dài, nên tối qua hắn mất ngủ, rạng sáng mới bắt đầu ngủ.

Hơn nữa còn nằm mơ lung tung.

Thư ký Kim và Tô Ngư liên tục xuất hiện.

Một cái cởi tất chân rồi nhét vào miệng hắn.

Một cái ủy khuất lau nước mắt.

Để hắn nhức đầu.

Xoa xoa huyệt thái dương, nghĩ đến hôm nay còn có rất nhiều chuyện phải xử lý.

Đường Tụng mở nhà kho, chọn ‘đá năng lượng’ và sử dụng.

Rất nhanh, một tiểu tử tinh thần sung mãn đã đản sinh.

Đường Tụng tắm nắng sớm, đánh một bài Thái Cực Quyền.

Ăn sáng xong, thay quần áo, Đường Tụng gọi cho giám đốc bộ thị trường của văn hóa Đường Trình.

Tô Ngư tặng 8 tòa nhà thương nghiệp, mấy ngày nay bộ thị trường đang kết nối với địa sản An Gia để hoàn thành thủ tục.

Hôm nay đi qua ký kết hiệp nghị chuyển nhượng, công chứng.

Sau đó là liên hệ với bên cung ứng, mua sắm thiết bị, vật liệu.

Sau khi phân công ty thành lập, 8 chi nhánh sẽ đồng thời khai trương.

Đến khi đó cũng là một cơ hội để tuyên truyền marketing.

Yến Thành, cao ốc Thiên Thành.

8:50 sáng.

Trong tiếng động cơ, Porsche 911 lái vào bãi đỗ.

Chậm rãi dừng lại trước chỗ đậu gần cửa ra vào.

Dưới ánh nắng sáng sớm, thân xe tỏa sáng lung linh.

Lập tức hẫn dẫn sự chú của nhân viên qua lại.

Ngay sau đó, một bóng người cao gầy xinh đẹp xuống xe.

Lý Mộc Tuyết mang theo nụ cười nhàn nhạt, vuốt ve kính mát trên sống mũi.

Cất bước đi về phía cổng chính.

Áo Burberry, quần ống loe, giày da Prada.

Nhịp bước nhẹ nhàng tự tin, dáng người thướt tha gợi cảm.

Cả người lộ ra vẻ yểu điệu, lập tức trở thành tiêu điểm của toàn trường.

“Mộc Tuyết, chào buổi sáng.”

“Mộc Tuyết! Hôm nay thật xinh đẹp.”

“Chào…”

Bộ phận đầu tư mạo hiểm là một phòng ban lớn, hiện giờ lại là giờ cao điểm.

Trên đường có không ít đồng nghiệp chủ động chào hỏi, rất nhiệt tình.

Nàng giống như đã quen thuộc, khoác túi Gucci, thong dong gật đầu đáp lại.

Gặp phải người có quan hệ không tệ, cũng chào một câu.

Đi vào sảnh, Lý Mộc Tuyết đang định quét thẻ gác cổng.

Một giọng nói gấp rút chợt vang lên: “Mộc Tuyết, chào buổi sáng!”

Lý Mộc Tuyết nhướng mày, quay người nhìn qua.

Một bóng người đang dựa vào vách tường.

Hắn mặc áo khoác nâu nhạt, cổ áo chữ V để lộ áo sơ mi và cà vạt bên trong, có vẻ rất chính thức.

Dung mạo tuấn tú, khí chất ôn hòa, hình thể mảnh mai, có chút giống với nam chính trong phim Hàn.

“Vương Vân Phong?” Lý Mộc Tuyết kinh ngạc nói: “Sao anh lại ở đây?”

Vương Vân Phong có chút khẩn trương, đưa túi giấy trong tay qua: “Trùng hợp đi ngang qua đây, biết hôm nay cô đi làm, mua bữa sáng cho cô, cà phê đen và bánh ngọt.”

Lý Mộc Tuyết thường xuyên đăng bài trên vòng bạn bè.

Mà mỗi tuần đều sẽ chia sẻ một vài thứ liên quan đến công việc và tài chính.

Lại thêm hắn nói bóng nói gió trên wechat, lúc này mới xác định được thời gian đi làm của nàng, đến chờ để đưa quà.

Một tuần gần đây, hai người nói chuyện trên wechat rất hợp ý.

Hắn tự cảm thấy rất tốt.

Là thời điểm tiến thêm bước nữa.

Để bóng dáng của mình xuất hiện trong tầm mắt của nàng, chứ không phải chỉ trên internet.

Lý Mộc Tuyết ngẩn người, tiện tay cầm một góc túi giấy.

Bình tĩnh nói một câu: “Cảm ơn, vất vả rồi.”

Nhìn thấy nữ thần không từ chối, thậm chí còn quan tâm mình, Vương Vân Phong lập tức cảm xúc bành trướng.

Hưng phấn nói: “Không vất vả! Cho dù là thứ hai, cũng cần tràn ngập hi vọng và chờ mong, cố lên Mộc Tuyết.”

“Cảm ơn, tôi vào làm đây.” Lý Mộc Tuyết cảm giác mình sắp không nhịn được nữa, vội vàng xoay người rời đi, đi về phía thang máy.

Tên ngu xuẩn này!

Trên wechat thì cũng thôi đi, dù sao cũng là Sở Mộng Hàm nói.

Giờ lại chạy đến trước mặt mình chơi trò này, thật là buồn nôn.

Cho rằng mình là các cô bé ngây thơ trong sân trường kia sao?

Nói vài câu liền giải quyết?

Thân là ‘trà xanh’ lâu năm, Lý Mộc Tuyết biểu thị: “A, quá non!”

“Mộc Tuyết! Để tôi giúp!” Đồng nghiệp bên cạnh thấy nàng cầm nhiều đồ, vội vàng giúp nàng quét thẻ gác cổng.

“Cảm ơn Tiểu Khê, cái này tặng cô, bên trong có cà phê đen, có lợi cho quản lý vóc dáng.” Lý Mộc Tuyết tiện tay đưa túi giấy cho đồng nghiệp.

Tiểu Khê có chút được yêu mà sợ: “Không phải soái ca kia vừa tặng sao? Cho tôi có thích hợp không?”

Lý Mộc Tuyết nhếch miệng cười nói: “Tên đó, là shipper của cửa hàng.”

Đi vào khu làm việc, bắt chuyện với đám đồng nghiệp xong.

Lý Mộc Tuyết ngồi trước máy tính, bắt đầu xem xét tin tức thị trường chứng khoán hôm nay.

Tiếp đó lại gửi tin cho Sở Mộng Hàm: “Sáng này Vương Vân Phong đưa bữa sáng đến cho tôi, cà phê đen và bánh ngọt. Tâm sự thêm về bạn gái cũ Tôn Văn của tên này đi, dẫn dắt tên này kể khổ, nói xấu Tôn Văn, trình độ bây giờ là chưa đủ. Còn nữa, đừng để tên đó tặng đồ cho tôi nữa.”

Nhìn bóng dáng thướt tha của Lý Mộc Tuyết biến mất trong tầm mắt.

Vương Vân Phong rốt cuộc không che giấu nổi vẻ hưng phấn.

Miệng bắt đầu ngâm nga.

Cảm giác áp lực từ gia đình, sự nghiệp và trường học trong khoảng thời gian này đều không còn to tát.

Đây là một bước nhỏ của Tiểu Vương, lại là một bước dài của Vương Cao Phong hắn.

Có cái cây to Lý Mộc Tuyết này, hắn sớm muộn gì cũng có thể đông sơn tái khởi.

Nhìn app xe buýt.

Chuyến sau còn phải 10 phút nữa.

Nghĩ đến thời tiết -7, -8 độ ở bên ngoài, vẫn nhịn đau gọi xe.

BMW đã bị Tôn Văn lấy về, cha mẹ cũng cắt đứt tiền sinh hoạt vì chuyện của cậu.

Kinh tế quẫn bách khiến cuộc sống của hắn rớt xuống ngàn trượng.

Bây giờ nghĩ lại, Vương Vân Phong chỉ cảm thấy mình quá ngu.

Đi theo Tôn Văn ba tháng, vậy mà không lấy được chỗ tốt nào đáng nói.

Còn bị nàng cưỡi lên mặt, được đà lấn tới.

Trên đường quay về trường.

Vương Vân Phong ánh mắt lập lòe.

Cảm giác phải mất một thời gian nữa mới bắt được Lý Mộc Tuyết, mình vẫn cần mấy cái lốp dự phòng.

Lấy điện thoại ra, hủy block một loại tài khoản.

Kích hoạt lại ao cá của mình.

Tiếp theo, gửi tin lần lượt: “Có đó không? Gần đây trải qua rất nhiều chuyện, cũng hiểu ra rất nhiều chuyện, mệt mỏi quá.”

Lúc gửi đến Thu Thu, thì mấy cái dấu chấm than xuất hiện.

Vương Vân Phong nhíu mày, nội tâm vô cùng không thoải mái.

Đây là block mình rồi?

Nói đến, khi đó Trương Linh Linh mắng chửi mình, thì Tiền Thu Thu cũng ở bên cạnh, lại không nói giúp mình.

Sau chuyện đó, hắn liền tức giận, liền xử lý lạnh.

Mà Tiền Thu Thu chẳng những không kéo Trương Linh Linh đến xin lỗi mình, trái lại còn không liên lạc với mình.

Ngay sau đó Tôn Văn xuất hiện, hắn liền block luôn.

Chẳng qua bây giờ hắn trở về trường, không ngại hơi cúi đầu.

Dù sao Tiền Thu Thu cũng là người xinh đẹp nhất trong ao cá của mình, bây giờ còn là một hot girl mạng khá nổi tiếng.

Có tiền có sắc, tuyệt đối xem như là một phú bà trong trường.

Mở danh bạ, tìm đến số của Tiền Thu Thu, gọi qua.

Tút tút… thuê bao quý khách vừa gọi, hiện đang bận… xin vui lòng giọ lại sau.

“Đang bận?”

Vương Vân Phong chờ một lát, rồi gọi lại.

Vẫn là câu nói quen thuộc kia.

Hắn biết sắc mặt.

“Lẽ nào cũng block cả số điện thoại rồi?”

Chờ một lát, hắn lại gọi lại lần nữa.

Vẫn như cũ.

Mặt Vương Vân Phong đã đen xì.

Nhưng hắn vẫn quyết định ủy khuất cầu toàn.

Mở TikTok, tìm kiếm Thu Thu.

“Hử?” Vương Vân Phong lộ ra vẻ kinh ngạc.

Ba tháng không gặp, vậy mà đã có hơn 600.000 fan.

Tăng gấp đôi so với trước.

Đã coi như là có chút quy mô rồi.

Cố gắng một chút, 1 triệu fan trong tầm tay.

Tương lai đều có thể!

Một hot girl mạng tiềm lực vô cùng, tuyệt đối đáng giá để hắn tốn nhiều tâm tư hơn.

Vương Vân Phong thở sâu, bắt đầu điều chỉnh tâm trạng.

Tiến vào trang chủ, muốn inbox riêng với nàng.

Kết quả lại thấy được một cái popup bắt mắt: “Bởi vì đối phương thiết lập riêng tư, bạn không thể…”

Vương Vân Phong hùng hùng hổ hổ thoát khỏi TikTok.

Lửa giận công tâm, đá một cước vào ghế ngồi trên ta lái phj, phát ra một tiếng rầm.

Két… Ô tô chợt phanh gấp.

Chủ xe đầu trọc dừng xe bên đường, móc ra một cây gậy cao su: “Cmn! Mày tưởng đây là xe nhà mày à?”

Sắc mặt Vương Vân Phong tái nhợt: “Tôi bồi thường!”

Bình Luận (0)
Comment