Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 82 - Chương 82: Đại Ma Pháp Sư Từ Giai Lệ

Chương 82: Đại ma pháp sư Từ Giai Lệ Chương 82: Đại ma pháp sư Từ Giai Lệ

Đường Tụng bị ánh mắt nóng bỏng của đối phương làm cho ngượng ngùng.

“Chị Giai Lệ, cảm ơn chị rửa xe giúp tôi, hôm nay vừa hay cần dùng đến nó, vốn còn định đưa đi rửa.”

Từ Giai Lệ hơi đỏ mặt, hai chân chụm lại nhẹ nhàng ma sát, giọng nói còn mang theo chút run rẩy: “Nếu cậu muốn cảm ơn, vậy có thể giúp chị một chuyện không?”

“Chỉ cần đủ khả năng, nhất định sẽ tận lực.” Đường Tụng có hơi bồn chồn, hắn biết bà chị này rất to gan, chỉ sợ nàng nói vài lời khó xử.

“Bảo trì tư thế này, đứng yên đừng nhúc nhích, để cho chị chụp mấy tấm ảnh.” Nói xong, Từ Giai Lệ đã cầm điện thoại lên, liên tục ‘tách tách tách’.

Đường Tụng không giải thích được, nhưng cũng mặc cho đối phương làm mưa làm gió.

“Ok, đã xong.” Từ Giai Lệ gật đầu hài lòng.

Đường Tụng nghi hoặc hỏi: “Chị Giai Lệ, sao tự nhiên là muốn chụp ảnh làm gì?”

“Không có gì, chỉ là cảm thấy hôm nay cậu rất đẹp trai nha. Ai bảo không up ảnh trên vòng bạn bè, làm chị đây không có tài liệu làm phép, nên chỉ có thể tự tìm.”

Từ Giai Lệ cất điện thoại di động đi, cười tủm tỉm nhìn hắn, gương mặt còn mang theo vẻ trêu ghẹo.

“Tài liệu làm phép? Là sao?” Đường Tụng không hiểu gì cả.

“Chỉ nói cho một mình cậu biết thôi nha, chị đây biết ma pháp hệ thủy nha, còn tài liệu làm phép, chính là thứ có thể giúp chị ngưng tụ nguyên tố hệ thủy nhanh hơn, từ đó đột phá cảnh giới, lên đến ‘đỉnh’.” Thân thể đầy đặn của Từ Giai Lệ tiến lại gần, lặng lẽ nói ra.(chắc mọi người đều hiểu nhỉ :D)

Nghe đến đây, Đường Tụng bừng tỉnh, cả người cũng choáng váng.

Đây là đề tài có thể thảo luận ở đây sao?

Nói thêm nữa, sách bị 404 luôn kìa.

Quả nhiên, gặp mấy bà chị như này, người trẻ tuổi như hắn là không chịu nổi.

So với những thiếu nữ mới hơn 20 như Đổng Ngọc Ngôn và Trình Nhạc Nhạc, chính là khác biệt giữa đại ma pháp sư và ma pháp học đồ.

Đường Tụng cũng được hun đúc trong một đám háo sắc ở ký túc xá, nhưng cũng không theo tiết tấu của vị đại ma pháp sư này.

“Vậy chúc chị Giai Lệ sớm ngày đột phá, đạt đến tầng thứ cao hơn.”

Đại ma pháp sư Từ Giai Lệ nhéo tay Đường Tụng một cái, bất đắc dĩ nói: “Haiz, nếu như cậu có thể giúp chị một chút, chị khẳng định sẽ thăng cấp Pháp Thần, đáng tiếc chị đây cũng tự biết mình, biết cậu coi thường chị.”

Chóp mũi ngửi thấy mùi nước hoa dụ người trên người Từ Giai Lệ, nhìn hai tòa đỉnh núi hùng vĩ ở ngay trước mắt.

Đường Tụng chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, đáng thương nhỏ yếu lại bất lực, mặc cho đại ma pháp sư động tay động chân với mình, lại không dám phản kháng.

“Được rồi, không đùa nữa, chị còn phải làm việc, hôm nay rảnh lại hẹn.”

Nói đến công việc, Từ Giai Lệ khôi phục dáng vẻ thành thục chững chạc.

Nàng mặc đồng phục làm việc, ngũ quan tuy không tính là tuyệt mỹ, nhưng cũng phải hơn 8 điểm, trên người còn có một loại thành thục và thùy mị.

Trang điểm hết sức đoan trang, toàn thân nhìn qua rất lão luyện già dặn.

Đây đại khái chính là dáng vẻ tinh anh trong công việc của nàng đi, nhưng càng có sức hút hơn so với ấn tượng của Đường Tụng về nàng.

Lúc này Đường Tụng bị Từ Giai Lệ trêu chọc nửa vời, lại nhìn dáng vẻ đứng đắn đàng hoàng của nàng, nội tâm lại sinh ra chút ý nghĩa phản nghịch.

Đùa cái gì, mình đường đường là chủ tịch tập đoàn Đường Tống, là tỷ phú nha.

Hiện giờ cũng có nhà đẹp xe sang.

Tại sao lại bị nàng bắt nạt như vậy?

Một khi hai người hình thành thói quen như vậy.

Sau này mình vĩnh viễn phải nằm dưới.

Nghĩ đến đây, Đường Tụng nào có thể nhịn nữa?

Không kiềm chế kích động của mình, đưa tay vòng qua bờ eo căng mịn của Từ Giai Lệ, đôi môi in lên má của đối phương.

Xúc cảm mềm nhũn và ngọt vào xông thẳng vào đáy lòng, nơi chóp mũi càng nồng nặc hơn.

“Chụt!” Nụ hôn này vừa nhanh vừa mạnh, âm thanh cũng rất to.

Xem như đã báo được thù.

Bởi vì thường xuyên tập gym, eo của Từ Giai Lệ rất đẹp.

Đường Tụng nhẹ nhàng vuốt ve, thậm chí còn cảm nhận được đường chữ V, không hề giống với những cô gái ở tuổi nàng chút nào.

Từ Giai Lệ bị Đường Tụng ôm eo, lúc này lại như bị trúng ma pháp vậy.

Toàn thân mềm nhũn, trên mặt lại mang theo vẻ không dám tin.

Đột nhiên, chân nàng như nhũn ra, cả người ngã vào ngực Đường Tụng.

Thân thể nở nang đẫy đà nghiền ép qua, Đường Tụng chỉ cảm thấy ôn hương nhuyễn ngọc, lúc này hắn cũng không còn khoái cảm khi báo thù, hai tay cũng không biết nên để ở đâu.

Đường Tụng nhìn Từ Giai Lệ ở trong ngực, đối diện với đôi mắt ngập nước kia, nhất thời không biết nói gì cho phải.

Hình như mình cũng không làm gì nha?

Cái này sao giống như bị ăn vạ vậy?

Đường Tụng nuốt nước miếng: “Chị Giai Lệ, chị vẫn tốt chứ? Lúc trước chị hôn trộm, lần này coi như trả lại, hai chúng ta hết nợ nần. Có phải chị nên đứng lên trước không, bị đồng nghiệp thấy được cảnh này, tôi cũng không giải thích được.”

Từ Giai Lệ muốn dùng sức đứng dậy, nhưng khi nhìn gương mặt tuấn lãng này, lại cảm thấy toàn thân không có sức lực.

Lại nghĩ đến hành động vừa rồi của đối phương, hai chân lại bủn rủn vô lực.

Chẳng lẽ mình đang nằm mơ?

Từ Giai Lệ lặng lẽ bấm bắp đùi nở nang của mình.

Ahhh, không phải mơ.

Cậu ấy hôn mình? Tiếc là không phải môi.

Chẳng lẽ cậu ấy thích mình?

Nhưng mà… sao có thể?

Từ Giai Lệ tự hiểu lấy mình.

Không nói một nam thần đẳng cấp như Đường Tụng, chỉ là một người giàu có bình thường, cũng sẽ không lấy một nhân viên bán hàng sắp 30 như nàng.

Nàng đã qua tuổi đẹp nhất, tuy vẫn rèn luyện để bảo trì dáng người, nhưng khẳng định là không bằng những thiếu nữ khoảng 20 kia.

Bây giờ lại bị Đường Tụng cưỡng hôn, khiến nội tâm Từ Giai Lệ sinh ra một số ảo tưởng không thực tế.

Cố nén kích động muốn nói ảo tưởng của mình ra, Từ Giai Lệ giả bộ như không thèm để ý: “Chị chỉ trêu chọc cậu thôi, không phải hôn một cái sao? Chị không để ý.”

“Vậy thì tốt, vừa rồi tôi cũng hơi kích động.” Đường Tụng cười xấu hổ.

Từ Giai Lệ gian nan đứng lên, không dám nhìn mặt đối phương, cúi đầu lúng túng nói: “Chị phải về làm rồi, cậu… cậu có thể buông tay ra không, cậu như vậy chi không đi được…”

Đường Tụng vội vàng buông đôi tay vẫn ôm eo đối phương ra, cười xấu hổ: “Được, vậy hẹn gặp lại!”

Nói xong trực tiếp đội mũ bảo hiểm, nhảy lên xe, rồi phóng đi như chạy trốn.

Đưa mắt nhìn đối phương rời khỏi, Từ Giai Lệ sờ gương mặt nóng hổi của mình, cố gắng bình tĩnh trở về phòng triển lãm.

Chỉ là trên tất chân có hơi ẩm ướt?

Chắc là lúc rửa xe bị dính nước nhỉ?

Vừa vào trong, Lục Đình đã tiến lên cười nói: “Chị Giai Lệ, tất cả mọi người đều nhìn thấy chị bị bạn trai cưỡng hôn nha, động tác kia thật là ngầu, hôm nay ăn mặc cũng rất đẹp trai, thật sự là hâm mộ hai người.”

Lời này để cho Từ Giai Lệ còn đang run chân trực tiếp đứng thẳng lên.

Mấy cô gái khác cũng bu lại, mặt đầy hâm mộ và ghen ghét.

Có một đồng nghiệp không hợp với nàng cũng mở miệng nói: “Còn chưa kết hôn, sau này ai biết thế nào?”

Hừ! Bà đây dựa vào bản lĩnh để nam thần cưỡng hôn, đám bitch này cứ ghen ghét đố kỵ đi.

Từ Giai Lệ hoàn toàn không để ý đến, đi về phía quầy bar, bay giờ hơi khát, cần bổ sung lượng nước.

Bình Luận (0)
Comment