Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 87 - Chương 87: Lái Không Tốt Lắm

Chương 87: Lái không tốt lắm Chương 87: Lái không tốt lắm

Trong quá trình ăn cơm, Lý Nhã Lỵ đều ngồi ở bên cạnh Đường Tụng, thỉnh thoảng lại gắp thức ăn cho hắn.

Lo hắn không no, lại mượn cớ giảm cân, chia nửa phần bò bít tết cho hắn.

Thật ra nàng rất thích ăn bò bít tết ở đây, tuy nguyên liệu nấu ăn không phải quá tốt, nhưng mà mùi vị rất tốt.

Thỉnh thoảng nàng và các chị em cũng sẽ đi ăn một bữa, lần nào cũng sẽ cướp bò bít tết của người khác.

Có thể chia cho Đường Tụng món mình thích nhất.

Trong mắt Lý Nhã Lỵ, đây chính là tình yêu đích thực nha.

“Quanh đây có chỗ nào yên tĩnh, phong cảnh đẹp hay không, chúng ta qua đó quay chụp tài liệu.” Ăn uống no say, Đường Tụng bắt đầu vào chuyện chính.

Lý Nhã Lỵ suy nghĩ một chút, nói: “Có một công viên nhỏ ở bên cạnh, quảng trường trong đó rất thích hợp, giờ này cũng không có người.”

“Vậy thì đi!”

Hai người đứng dậy.

Lúc này Đường Tụng mới phát hiện, Lý Nhã Lỵ lại cao gần bằng hắn, hai người gần như có thể nhìn thẳng đối phương.

Phải biết, hắn cao 1m85, đi giày vào phải 1m87.

Tuy rằng Lý Nhã Lỵ đi giày cao gót, nhưng tối đa cũng chỉ 5,6 cm.

Như vậy Lý Nhã Lỵ cũng phải cao 1m8 là ít.

Trong các cô gái mà Đường Tụng biết, có thể nói là người cao nhất.

Chẳng trách chân lại dài lại đẹp như vậy!

Lý Nhã Lỵ tự nhiên biết ưu điểm lớn nhất của mình là dáng người, cũng cố ý thể hiện trước mặt Đường Tụng.

Liền sử dụng bước đi trên sàn diễn, lả lướt đi ở phía trước.

Bờ mông đầy đặn đung đưa trái phải, váy ngang hông tựa như không thể che hết.

Đường Tụng có chút mất tự nhiên mà dời mắt đi, tránh cho xuất hiện tình huống xấu hổ.

Thời tiết bây giờ vẫn nóng, hắn mặc không nhiều, không thể cong người đi được.

Vì quay chụp, Đường Tụng cố tình mang hai cái mũ bảo hiểm, bộ đồ đua xe và giá quay phim, đều để trong ngăn chứa đồ của trung tâm mua sắm.

Lấy thiết bị, hai người xuống bãi để xe.

Tuy công viên chỉ cách vài trăm mét, nhưng bởi vì xe cũng là đạo cụ cần thiết để quay phim.

Đường Tụng không thể làm gì khác hơn là ‘miễn cưỡng’ mời Lý Nhã Lỵ lên xe với mình.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn chở người khác trên mô tô, lại còn là một cô gái gợi cảm xinh đẹp.

Lý Nhã Lỵ tựa như rất hưng phấn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, cầm mũ bảo hiểm, sửa lại tóc rồi mới đeo lên.

Dù sao cũng phải chú ý hình tượng trước mặt nam thần nha.

Cũng may nàng có thói quen mặc quần ở trong, bằng không cũng không dám ngồi mô tô.

Đường Tụng cố gắng duy trì bình tĩnh, ra vẻ thản nhiên, chờ đợi tiếp xúc thân mật sắp tới.

Một cơn gió thơm xông đến từ phía sau, vài sợi tóc phủ xuống cổ của hắn.

Bởi vì chân tương đối dài, nên không tránh được tiếp xúc.

Tiếp theo, một vòng tay tinh tế và ấm áp vòng qua eo của hắn, hai tòa đỉnh núi tràn đầy co dãn ép qua.

Để cho hắn không chịu nổi, suýt nữa thì xấu mặt.

Lý Nhã Lỵ bây giờ chỉ thấy tim đập loạn, nhẹ nhàng dán vào lưng Đường Tụng.

Bờ vai rộng rãi để nàng thấy rất có cảm giác an toàn.

Hai tay cũng sờ thấy cơ bắp cứng rắn.

Có cơ bụng nha!

Lý Nhã Lỵ không nhịn được mà sờ thêm vài cái, cảm giác rất tốt nha.

Lại sờ một cái!

Đường Tụng hơi nhột, không nhịn được mà đưa tay vỗ bắp đùi đầy đặn của nàng: “Ngồi vững, chúng ta xuất phát.”

Cảm giác rất tốt, rất có xúc cảm!

Lý Nhã Lỵ phun đầu lưỡi hồng phấn, không dám sờ mó lung tung nữa, ôm chặt hơn, nói nhẹ bên tai Đường Tụng: “Đi khoảng 200 rồi rẽ phải, sẽ thấy cửa công viên.”

Oanh oanh!

Tiếng động cơ vang dội, chiếc xe lăn bánh.

Đường Tụng có thể đảm bảo, mình không cố tình chiếm lợi từ nàng.

Điểm này độc giả có thể hiểu rõ, hắn từ trước đến nay vẫn giữ mình trong sạch, là chính nhân quân tử nổi danh.

Chỉ là không biết vì sao, hắn rõ ràng là có kỹ năng ‘điều khiển xe gắn máy’, xe lại tắt máy tận ba lần.

Có thể là do quen với số tự động của chiếc Panamera, nhất thời không thích ứng với xe côn.

Mà xe khựng lại, khó tránh khỏi quán tính.

Bởi vì đỉnh núi cao vút sau lưng, làm hô hấp của hắn nơi nặng nề.

Lý Nhã Lỵ ở phía sau cũng đỏ mặt, lại ôm chặt hơn.

“Xin lỗi, tôi lái xe không tốt lắm, hơn nữa còn là lần đầu tiên đèo người khác, lại còn là một mỹ nữ nên hơn khẩn trương.” Đường Tụng đội mũ bảo hiểm, mặt không đỏ tim không đập nhanh, nói như đúng rồi.

Lý Nhã Lỵ nhẹ nhàng ‘ừ’ một tiếng, lập tức vui mừng nói: “Tôi là người đầu tiên ngồi ở đây sao?”

Đường Tụng gật đầu: “Đương nhiên!”

Vào lúc giữa trưa, hai người đi đến quảng trường trong công viên.

Tìm một chỗ mát mẻ dừng xe.

Đường Tụng bắt đầu giải thích nội dung quay video ngày hôm nay.

Tổng cộng có ba đoạn.

Ống kính thứ nhất tập trung vào chiếc BMW này, Lý Nhã Lỵ và Đường Tụng sẽ đi từ hai hướng khác nhau đến BMW.

Ống kính thứ hai, Lý Nhã Lỵ dùng mũ bảo hiểm chặn camera, để camera rơi vào bóng tối.

Ống kính thứ ba, hai người ngồi trên xe, quần áo đã là quần áo khác.

Chỉ một video biến hình đơn giản như vậy, hậu kỳ biên tập và chỉnh sửa một chút, cộng thêm nhạc nền BGM hấp dẫn là ok.

Có cặp đùi đẹp của Lý Nhã Lỵ ở đây, muốn không hot cũng khó.

“Không thành vấn đề chứ?” Đường Tụng vừa chỉnh góc độ điện thoại vừa hỏi.

Lý Nhã Lỵ vỗ bộ ngực cao vút, mặt đầy tự tin: “Yên tâm, loại video này là sở trường của tôi, hơn nữa nhà tôi ở ngay gần đây, có thể thay quần áo bất cứ lúc nào.”

Đường Tụng lắc đầu: “Là tôi mời cô quay phim, khẳng định phải cung cấp quần áo, chúng ta quay hai đoạn đầu trước, sau đó lại đi mua quần áo mới.”

“Cái gì?” Lý Nhã Lỵ không dám tin, hai mắt trợn tròn vo.

Tốt như vậy sao?

Mình chỉ khóc lóc kể lể vài câu trong phòng live, vậy mà Đường Tụng lại nhớ kỹ?

Thật là mất mặt!

Lý Nhã Lỵ hơi xấu hổ, cố giải thích: “Thật ra tôi không thiếu quần áo, trong phòng live đều là hình tượng! Hình tượng!”

“Ừm ừm, tôi biết đều là hình tượng, nhưng khẳng định là phải mua quần áo.”

Dù sao Đường Tụng cũng muốn hoàn thành nhiệm vụ tiêu xài.

Khoản tiền này nhất định phải tiêu, ai nói cũng không được!

Hơn nữa còn phải gia tăng niềm vui và bất ngờ của đối phương nữa.

Nhiệm vụ còn 3 tiếng là kết thúc, nhất định phải nhanh.

Nhìn vào nhiệm vụ chia sẻ niềm vui, lại có thêm 3000 NDT.

Nói cách khác, đã có thêm 60 like?

Thịt muỗi cũng là thịt, lập tức rút hết.

Số dư trong thẻ là 14.400.

Mua một bộ quần áo, chắc là đủ nhỉ?

Dior, Chanel là không đi nổi, chỉ có thể ủy khuất Lý Nhã Lỵ.

Cân nhắc đến vấn đề niềm vui bất ngờ, số tiền này còn phải chia ra làm hai ba phần.

Ngoài trừ mua quần áo, còn phải mua một món quà nhỏ cho nàng.

Chờ nàng thay quần áo xong thì mới lấy ra.

Như vậy mới có lợi nhất!

Bình Luận (0)
Comment