Thần Luyện Thiên Nhiên

Chương 60 - Xung Đột Trong Khách Sạn.

"Nhưng nếu có cô em này xinh đẹp cùng tôi uống ly rượu này thì tôi có thể suy nghĩ bỏ qua cho mấy người đấy." Tên đầu hói nhìn thấy Diệp Hân xinh đẹp hai mắt sáng ngời và nói, đàn em đưa ly rượu này cho Diệp Hân.

"Nếu tôi uống xong thì ông sẽ bỏ qua cho chúng tôi đúng không?" Diệp Hân cũng suy nghĩ một chút, vì không muốn gặp rắc rối trong ngày sinh nhật của mình liền nói.

"Đúng vậy, chỉ cần cô uống xong thì tôi sẽ bỏ qua." Tên đầu hói kia nói.

Những người bạn khác của Diệp Hân cũng không biết làm sao, dù sao thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Mạc Tuấn cũng im lặng dù sao hắn cũng không muốn làm cho sinh nhật của Diệp Hân rối loạn lên, chỉ cần bọn họ không quá đáng thì hắn sẽ không tới mức ra tay trừng trị bọn họ.(phàm lập đức, tory pham)

Diệp Hân bắt đầu cầm ly rượu kia uống, cô uống xong rồi trả ly lại cho tên đầu hói kia.

Tên đầu hói kia thấy thế liền mỉm cười với Diệp Châu, ý của hắn là việc này đã làm xong tôi sẽ rút đi, những mà Diệp Châu làm dấu gây rắc rối cho Mạc Tuấn, tên đầu hói kia thấy như vậy liền quay mặt sang Mạc Tuấn, nhìn Mạc Tuấn như tên tay trói gà không chặt chắc cũng không cần hắn phải ra tay.

"Những người khác có thể tao cho đi rồi nhưng mày thì phải ở lại." Tên đầu hói kia cười lạnh nhìn Mạc Tuấn nói.

Mạc Tuấn lúc này dùng thần thức quét hai tên này nên cũng biết hai kẻ này câu kết với nhau, bọn họ làm những kí hiệu giống như là đã quen thuộc không phải lần đầu làm những việc như thế này.

Mạc Tuấn bình tĩnh đứng lên nói: "Tại sao mày lại chọn tao ở lại."

"Tao nhìn mày ngứa mắt được không?" Tên đầu hói cười lạnh nói.

"Mấy người đi trước đi tôi ở lại nơi này." Mạc Tuấn vẫn bình tĩnh nhìn mọi người nói.

"Mấy bạn đi trước đi mình ở lại." Diệp Hân cũng biết bọn họ bây giờ muốn gây bất lợi cho Mạc Tuấn nên nói với bạn của cô, dù sao hôm nay sinh nhật cô đón không vui khi gặp mấy người này, Mạc Tuấn cũng là người cô gọi tới, cô cũng không muốn người cô dẫn tới liền bị người khác gây bất lợi như vậy, cô cũng là võ sư đỉnh cao mấy tên côn đồ thì làm sao có thể là đối thủ của cô, nên cô bảo bạn của cô đi trước.(phàm lập đức, tory pham)

"Hay là cô cũng đi đi, tôi có thể tự lo được." Mạc Tuấn cũng không muốn cô đón lần sinh nhật trong không vui.

Những người khác nghe thế cũng biết họ không giúp được gì chỉ có thể rời khỏi đây trước.

Còn tên Diệp Châu cười vui vẻ, hắn coi như là đã đạt mục đích giả vờ quan tâm nói: "Hân nhi đừng quậy nữa, hắn ta chỉ là một người ngoài, hiện tại tên này bị người khác ghét chúng ta nên đi thôi, chúng ta không nên gây với tên này, người này khí thế mạnh mẽ rất có thể là một nội khí cảnh cao thủ đấy."

Diệp Hân nghe vậy thì nhíu mày bây giờ cô mới chú ý khí thế của tên này rất mạnh, rất có thể như Diệp Châu nói, tên này là nội khí cảnh, nhưng cô càng không thể bỏ mặc Mạc Tuấn.

"Cô đi đi tôi sẽ xử lí bọn này." Mạc Tuấn vẫn bình tĩnh cười nói với Diệp Hân.

"Nhưng mà anh không thể đối phó được nhiều người như vậy đâu, để em ở lại giúp anh em là người giỏi võ đấy" Diệp Hân kiên quyết bướng bỉnh nói.

Mạc Tuấn cũng bất đắc dĩ không thôi, nhưng cô kiên quyết như thế thì chỉ có thể để cô ở lại, những người khác đã rời đi chỉ còn Diệp Châu, Diệp Hân và hắn.

"Hừ, nhóc con không biết tự lượng sức mình." Tên đầu hói kia nói sau đó ra hiệu với đàn em cầm gậy xông tới.

Mạc Tuấn còn chưa ra tay thì Diệp Hân xông lên thể hiện ra được võ học của cô vô cùng tinh túy, những người bình thường này dù có cầm gậy, hay ống tuýp đều bị cô đánh bay ra, không có một ai là đối thủ của cô, Diệp Hân chỉ vài quyền và vài đạp làm những người khác phải lăn lộn chỉ còn tên đầu hói thôi.(phàm lập đức, tory pham)

"Cô nhóc cũng có chút bản lĩnh đấy, nhưng nhiêu đó thôi thì vẫn còn kém xa lắm." Tên đầu hói kia cười lạnh nói.

Vừa nói xong gã vận khí xuất hiện nội lực chưởng tới, Diệp Hân thấy nội khí chưởng tới thì biến sắc, đang muốn xông tới thì bỗng nhiên cô vô lực ngã xuống cơ thể bắt đầu nóng ran làm cho cô mất tất cả ý thức chỉ còn ý thức ham muốn dục vọng.

Mạc Tuấn nhìn thấy cô như thế liền biết nhất định ly rượu hồi nãy có vẫn đề, nhất định là xuân dược, còn kẻ đứng sau không cần nói cũng biết nhất định là tên Diệp Châu.

Diệp Châu thấy Diệp Hân ngã xuống liền giả vờ đi tới nói: "Hân nhi em không sao chứ để anh đưa em về."

Mạc Tuấn đưa tay ra một chưởng đánh về phía tên đầu hói kia.

Tên đầu hói thấy Mạc Tuấn kia đánh tới liền khinh thường, chỉ là một người bình thường cũng dám so chiêu cùng hắn, đúng là không biết sống chết.

Bình Luận (0)
Comment