Mạc Tuấn nhìn thấy hai cô gái đẹp tới trước cửa nhà, cô gái xinh đẹp liền hỏi: "Anh là Mạc Tuấn phải không."
Mạc Tuấn sắc mặt bình tĩnh con ngươi trong sáng nhìn hai người, vì Mạc Tuấn kiếp trước đã nhìn thấy rất nhiều tiên nữ xinh đẹp hơn hai người, và những ma nữ quyến rũ nóng bỏng hấp hồn.
"Đúng rồi, tôi là Mạc Tuấn các cô tìm tôi có chuyện gì?" Mạc Tuấn nghi ngờ hỏi.
Hắn vừa nhìn liền biết là người tới nhất định tìm hắn có việc, trong trí nhớ hắn không biết hai người này.
"Tôi là Khương Tiểu Linh tới đây để thực hiện hôn ước của chúng ta." Khương Tiểu Linh giới thiệu mình.
Khi nhìn thấy Mạc Tuấn thì cô có chút nghi ngờ vì tin đồn lúc trước nói hắn là phế vật, là một tên nhị thế tổ nhìn thấy gái xinh là sẽ giống như sói đói, nhưng hiện tại gặp Mạc Tuấn thì cảm giác các tin đồn đó đều là giả.
Sau đó lấy giấy ghi hôn ước hứa gả cô cho Mạc Tuấn nhìn, Mạc tuấn nhìn xong không nói gì, nhìn hai người một lúc, nhất định hai người này lấy hắn ra để làm bia đỡ đạn, bởi vì một người xinh đẹp như vậy làm sao tự nhiên lại đi chịu lấy một người đang mang danh phế vật được, nhưng dù sao trong giấy ghi rõ ràng tâm nguyện của cha hắn khi chết. Hắn cũng chỉ biết năm xưa cha hắn cũng mẹ hắn lưỡng tình tương duyệt, không biết xảy ra chuyện gì mà hai người bị chia rẽ.
Mặc dù Mạc Tuấn biết hiện tại hắn bị cô nàng này lợi dụng nhưng hắn vẫn đồng ý.
"Được, vậy khi nào chúng ta đi làm thủ tục kết hôn." Mạc Tuấn cảm thấy không có thời gian nên càng làm sớm càng tốt.
"Không thì hôm nay đi, chúng ta làm sớm một chút được chứ." Khương Tiểu Linh cũng muốn làm sớm chút để tránh Tống gia.
Mạc Tuấn nhìn người con gái xinh đẹp trước mặt mỉm cười: "Cũng được nhưng trước khi tôi và cô kết hôn tôi đi một chuyến tới nhà họ Mã."
Cả hai người đều bất ngờ vì nhà họ Mã là nhà cũng rất có tiếng trong giới đồ cổ ở thành phố Z này.
"Hả, nhà họ Mã của thành phố Z này sao hình như là một gia tộc chuyên về đồ cổ." Lý Khuynh Tuyết bất ngờ nói.
"Đúng vậy." Mạc Tuấn nói.
"Vậy thì anh cùng lên xe với chúng tôi đi." Khương Tiểu Linh mỉm cười xinh đẹp nói.
Mạc Tuấn do dự một chút, nhưng vẫn gật đầu đi theo lên xe.
Ở nhà họ Mã có một biệt thự riêng khu rất to, nổi tiếng ở khu tây.
Sau khi tới nhà họ Mã thì có bảo vệ chặn lại: "Các người là ai có hẹn trước không."
Mạc Tuấn nghe thế thì nói: "Đã có hẹn trước hôm nay tới giúp lão Mã trị bệnh."
Bảo vệ nghe thế thì cung kính: "Hóa ra là bác sỹ Mạc, vậy tôi đi thông báo một tiếng, mời vào trong phòng khách đợi nhé!"
Sau đó bảo vệ lấy bộ đàm gọi cho người ở trong, sau mười phút thì lão Mã cùng cô cháu gái đi ra phòng khách.
Mã Phùng Chinh : "Xin chào bác sỹ Mạc, hôm nay anh đến đây tôi rất vui mừng, xin hỏi hai cô gái bên cạnh cậu là..."
Mạc Tuấn mới tới liền đi thằng vào vấn đề.
"Chào ông Mã đây là Khương Tiểu Linh vị hôn thê của tôi, còn đây là bạn của cô ấy." Mạc Tuấn giới thiệu Khương Tiểu Linh và Lý Khuynh Tuyết nói.
Do hồi nãy cô ta không giới thiệu nên cũng không biết tên của bạn cô ấy.
"Về chuyện phổi của ông mời ông chuẩn bị một căn phòng, sau đó chuẩn bị các dược liệu này sau này uống ngày một lần là được." Mạc Tuấn dùng thần thức xem kĩ lại nói.
Sau khi vào phòng của Mã Phùng Chinh: "Ông nhắm mắt lại đi tôi sẽ trị cho ông." Sau đó Mã Phùng Chinh nhắm mắt lại, Mạc Tuấn liền dùng chân khí vận chuyển đẩy tới chữa trị phổi của Mã Phùng Chinh, Mã Phùng Chinh chỉ cảm thấy một luồng khí mát lạnh vào trong ngực, làm cho ông cảm thấy vô cùng thoải mái.
Mười lăm phút sau chữa trị xong cho Mã Phùng Chinh mà Mạc Tuấn mồ hôi ra đầm đìa cả người nói: "Ông Mã đã chữa trị xong rồi, nhưng ông muốn khỏe lại hoàn toàn cần phải uống thuốc trong vòng một tháng mới có thể khỏe lại."
"Tốt, cảm ơn bác sỹ Mạc" Ông Mã vẻ mặt kích động cảm kích nói.
Khi cả hai người xuống dưới nhà khách thấy cả ba cô gái trò truyện rất vui vẻ, sau đó mọi người hàn huyên vui vẻ, hắn ta mới biết bạn của Khương Tiểu Linh là Lý Khuynh Tuyết cũng là một cô tiêu thư của Lý gia, đên Mạc Tuấn cũng không ngờ là Lý gia và Khương gia thân thiết như vậy.
Làm xong chuyện của Mã gia thì được Mã gia chuyển cho mười triệu phí chữa trị, còn được chọn một món đồ cổ.
Mạc Tuấn đi tới chỗ sưu tầm đồ cổ của Mã gia nhìn đi nhìn lại cũng không thấy vật nào quý, sau đó thử dùng thần thức tra thấy được một vật nhỏ ở ngay góc kệ không có bất kì thu hút nào.
Mạc Tuấn đi tới chỗ góc kệ đấy lấy ra cái quạt cổ, cảm thấy được cái vật này rất không tầm thường, bởi vì kiếp trước hắn xem bảo vật đều nhờ cảm giác của hắn chỉ cần cảm thấy không bình thường đều giúp ích cho hắn rất nhiều, lần này cũng vậy có cảm giác vật này không tầm thường, Mạc Tuấn cầm chiếc quạt cổ này đi ra ngoài.
"Tôi chọn chiếc quạt này." Mạc Tuấn rất vừa lòng nói.
"Chiếc quạt này sao." Ông Mã bất ngờ kinh ngạc nói.
"Sao thế ông Mã biết lai lịch của chiếc quạt này." Mạc Tuấn tính hỏi lai lịch của chiếc quạt này vì cảm thấy cái quạt này rất kì dị.
"Tôi cũng không biết bởi vì nhà họ Mã chúng tôi, từ xưa có thu thập được một số đồ cổ, nhưng một số đồ niên đại đã lâu tra rất nhiều sách nhưng vẫn không có lại lịch, ví dụ như chiếc quạt cậu đang cầm này." Ông Mã lắc đầu nói thật.