Thần Ma Thiên Tôn

Chương 889

Không ngờ Diệt Nhân Vương lại lợi hại như vậy, ngay Xà Dăng cũng không phải đối thủ của hắn. Trước kia đã coi thường hắn rồi, lần này phải cẩn thận hơn.

Địa Ngô Yêu Hoàng quyết định đích thân ra tay, từ trong yêu điện xông ra, biến thành một đám yêu khí, dùng tốc độ nhanh như chớp bay ra khỏi Đại Mộng Trạch.

Tuy trận chiến giữa Ninh Tiểu Xuyên và Xà Dăng cách Đại Mộng Trạch vài vạn dặm, nhưng một số siêu cấp cường giả ở Đại Mộng Trạch vẫn phát hiện được.

Nhưng kiểu chém giết nội bộ thế này, các siêu cấp cường giả đều lười bận tâm tới.

Khi Địa Ngô Yêu Hoàng rời khỏi Đại Mộng Trạch đã gây kinh động tới một số siêu cấp cường giả.

Đến cả Yêu Hoàng cũng xuất động, đây không phải chuyện nhỏ đâu!

Xem ra tối nay sẽ có chuyện lớn xảy ra!

Tại Hồ tộc.

- Bẩm Yêu Hậu, chân thân Địa Ngô Yêu Hoàng đã xuất động. Xem ra hắn sẽ đích thân giết Diệt Nhân Vương, đoạt lấy ấu thần long. Chúng ta có cần ra tay không?

Một lão hồ ly tinh đứng trên Quan Tinh Đài cao chín mươi chín trượng, nhìn về đám yêu vân đang bay đi với tốc độ chóng mắt, có chút lo lắng nói.

Ở chính giữa Quan Tinh Đài là một nữ tử diễm lệ đang ngồi, sau lưng là chín cái đuôi, giống như đang hấp thụ tinh hoa của bầu trời sao, quanh người bao phủ một tầng sương mờ ảo tạo cảm giác huyền ảo mà quỷ dị.

Cửu Vĩ Yêu Hậu thản nhiên nói:

- Diệt Nhân Vương là người thông minh thế nào chứ. Lẽ nào hắn không biết rời khỏi Đại Mộng Trạch sẽ bị Địa Ngô Yêu Hoàng truy sát?

- Ý của Yêu Hậu là Diệt Nhân Vương cố tình dụ Địa Ngô Yêu Hoàng ra khỏi Đại Mộng Trạch?

Nhưng rồi lão hồ ly tinh kia lắc đầu nói:

- Với tu vi hiện nay của Diệt Nhân Vương, bất luận thế nào cũng không phải đối thủ của Địa Ngô Yêu Hoàng. Lẽ nào hắn còn định ra tay kích sát Địa Ngô Yêu Hoàng? Không thể, tuyệt đối không thể nào. Khoảng cách quá lớn.

Cửu Vĩ Yêu Hậu nói:

- Cứ đợi đi rồi sẽ có đáp án.

...

- Thôi xong, hắn đuổi tới rồi!

Tuy vẫn chưa thấy tung tích của Địa Ngô Yêu Hoàng nhưng Tiểu Hồng có thể cảm nhận được một luồng khí tức khủng khiếp đang không ngừng tới gần.

Nếu thật sự nhìn thấy Địa Ngô Yêu Hoàng thì gần như không có cơ hội trốn thoát rồi.

Nhanh! Nhanh lên!

Tiểu Hồng cố gắng đập đôi hoả diệm long dực, thi triển tốc độ nhanh nhất có thể.

Sau khi Tiểu Hồng và Ninh Tiểu Xuyên hợp thể, cộng với thần long tật tốc, tốc độ có thể sánh ngang với tu sĩ Chân Nhân cảnh tầng thứ chín.

Nhưng Địa Ngô Yêu Hoàng không phải tu sĩ Chân Nhân cảnh tầng thứ chín thông thường, hắn mạnh hơn nhiều, tốc độ đương nhiên cũng nhanh hơn.

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên cũng rơi vào thế bí, luồng tà lực trong cơ thể điên cuồng bạo phát, xung kích tâm thần và đại não của hắn.

Tà lực giống như đang muốn xâm thực ý chí, khống chế suy nghĩ của Ninh Tiểu Xuyên.

- Thật biết chọn thời điểm!

Ninh Tiểu Xuyên vừa rồi thi triển một chiêu Tinh La Kích, Chân Nguyên trong cơ thể dường như đã tiêu hao cạn kiệt.

Cộng với bốn đạo tâm thần của hắn đều đã tách ra tu luyện trong cơ thể Tiểu Linh Nhi, giờ chỉ còn ba đạo tâm thần, đương nhiên sức mạnh tâm thần không ở trạng thái tốt nhất.

Có thể nói, giờ chính là lúc Ninh Tiểu Xuyên hư nhược nhất, không chỉ là thân thể mà ngay cả tâm thần cũng vậy.

Lúc này chẳng ai có thể giúp, hắn phải tựa dựa vào bản thân để áp chế tà lực thôi.

Nếu ý chí của hắn thật sự bị tà lực xâm thực thì hắn sẽ bị ma nhập thật sự!

Ngay cả Tử Kim Hoàng Chủ cường đại năm xưa, sau khi vào Quy Khư, chiến bào cũng thấm đẫm thần huyết, từ đó có thể thấy chủ nhân của tà lực cường đại tới mức nào.

Ninh Tiểu Xuyên muốn chống lại tà lực không phải dễ.

- Thần Ma... Chí Tôn Thể, Quy Khư đang gọi ngươi... Quy Khư mới thuộc về ngươi...

Một giọng nói đầy ma tính truyền vào tai Ninh Tiểu Xuyên.

- Quy Khư đang gọi ngươi... Quy Khư... mới thuộc về ngươi... Quy Khư, đang gọi...

Giọng nói đó giống như được truyền ra từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, nhưng cũng giống như vọng lại từ Quy Khư cách đây hàng nghìn vạn dặm, ảnh hưởng tới thần trí và tâm thần Ninh Tiểu Xuyên.

Khi ý thức của Ninh Tiểu Xuyên và tà lực đang đối đầu ác liệt, Tiểu Hồng cũng rơi vào tuyệt cảnh. Địa Ngô Yêu Hoàng đã đuổi tới rồi.

Địa Ngô Yêu Hoàng vẫn còn cách đó vài nghìn dặm, nhưng yêu khí hùng hồn đã ập tới đỉnh đầu Tiểu Hồng và Ninh Tiểu Xuyên.

- Khặc khặc, Diệt Nhân Vương, để bản hoàng xem lần này ngươi có thể chạy đi đâu?

Địa Ngô Yêu Hoàng nói.

Với tu vi của mình đương nhiên Địa Ngô Yêu Hoàng có thể cách vài nghìn dặm công kích mang tính huỷ diệt với Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng. Nhưng mục đích của hắn không chỉ là giết Ninh Tiểu Xuyên, hắn còn muốn bắt sống Tiểu Hồng.

Chẳng may giết Ninh Tiểu Xuyên cũng giết luôn cả ấu thần long thì giết Ninh Tiểu Xuyên chẳng có ý nghĩa gì hết.

Uỳnh uỳnh!

Ninh Tiểu Xuyên thò ra một cái thủ ấn khổng lồ từ khoảng cách vài nghìn dặm đè xuống đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng.

Tiểu Hồng thấy phía trên đột nhiên tối sầm lại như trời đang sập xuống vậy.

Thủ ấn còn chưa xuống mà khí tức cường đại đã đè nén không gian ép chặt Tiểu Hồng đông cứng phía dưới thủ ấn.

Tiểu Hồng cũng bắt đầu liều mạng.

- Thái Thượng Thần Long Vương!

Lần đầu tiên Tiểu Hồng điều động thần lực, hơn nữa còn là thần lực của thái Thượng Thần Long Vương.

Thái Thượng Thần Long Vương là chúa tể cường đại nhất Long tộc, vạn long chi vương.

Cũng chỉ có ấu thần long mới mượn được thần lực của Thái Thượng Thần Long Vương.

Uỳnh!

Vô số tia thần lực tụ về phía Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng.

Mỗi tia đều giống như rồng ở thể khí.

Thần lực tụ lại tạo thành hư ảnh vảy rồng của Thần Long Vương.

- Sao lại chỉ gọi ra hư ảnh vảy rồng? Ài, vẫn là tu vi yếu quá!

Tiểu Hồng thở dài, vận lại sức lực toàn thân, tung ra hư ảnh Thần Long Vương.

Uỳnh!

Long lân hư ảnh đập tan thủ ấn của Địa Ngô Yêu Hoàng.

Sau khi Tiểu Hồng và Ninh Tiểu Xuyên được tự do, lập tức bay về phía Mãng Cổ Nguyên.

- Lại... phá được? Đây chính là thần lực của Thái Thượng Thần Long Vương? Con ấu thần long đó quá yếu, thần lực gọi ra được chỉ có thể ngưng tụ thành một đám vảy rồng nhưng lại có thể phá vỡ thủ ấn của ta!

Địa Ngô Yêu Hoàng không chỉ không nổi giận mà còn vô cùng mừng rỡ.

- Thái Thượng Thần Long Vương trong truyền thuyết cũng ngang tầm với các vị Thiên Thần Vương. Một trong những vị chúa tể vĩ đại nhất vũ trụ. Nếu ta có thể nuốt Long Nguyên của con ấu thần long này, uống huyết dịch của nó thì chưa biết chừng ta có thể mượn sức mạnh của Thái Thượng Thần Long Vương. Tu luyện pháp quyến thần thông của Thần Long tộc, đoạt khí vận của ấu thần long. Sau này cho dù là Thái Thanh Long Hoàng, đứng đầu Cửu Đại Yêu Hoàng cũng phải thần phục ta.

Dã tâm Địa Ngô Yêu Hoàng nổi lên, đuổi theo Tiểu Hồng và Ninh Tiểu Xuyên đến tận Mãng Cổ Nguyên.

Mãng Cổ Nguyên là một trong hai đại cấm địa của Bắc Cương, tề danh với Quy Khư.

Sở dĩ có thể sánh với Quy Khư là vì từ thời Phong Thần đến nay, vô số vị Chí Tôn của nhân tộc và yêu tộc đã chôn thây ở nơi đây.

Bao nhiêu năm tháng qua đi, dưới lòng đất Mãng Cổ Nguyên không biết đã chôn bao nhiêu nhân vật từng danh chấn thiên hạ. Có Yêu Hoàng, Yêu Hậu của Bắc Cương, cũng có thế giới chi chủ của Trung Thổ, Xá Lợi Cao Tăng của Tây Phương, Vu Vương của Nam man, chúa tể yêu tộc của Đông Di, thậm chí ngay cả một số Chí Tôn dị tộc trong hải vực cũng chôn thân ở Mãng Cổ Nguyên.

Các bậc Chí Tôn nguyện ý chôn thân tại nơi này là vì Mãng Cổ Nguyên lưu truyền một truyền thuyết.

Nghe nói Mãng Cổ Nguyên là vùng đất sinh mệnh của Thiên Hư Đại Lục, phàm những ai tìm được bí mật của Mãng Cổ Nguyên thì sẽ được trường sinh bất tử.

Những bậc Chí Tôn đó trước khi thọ nguyên hết phần lớn đều sẽ tới Mãng Cổ Nguyên tìm kiếm cơ duyên. Cuối cùng đương nhiên họ sẽ chết già ở Mãng Cổ Nguyên, chôn thân ở lòng đất nơi hoang nguyên bao la.

Nếu chỉ là truyền thuyết thì cũng sẽ không khiến những nhân vật cấp Chí Tôn đó lao vào Mãng Cổ Nguyên tìm sự trường sinh bất tử.

Nhưng trong lịch sử, đúng là không chỉ có một vị Chí Tôn sắp chết già đã gặp được cơ duyên trong Mãng Cổ Nguyên, tuy không được trường sinh bất tử nhưng cuối cùng tu luyện thành Thứ Thần.

Những truyền thuyết và lịch sử đó đã phủ một lớp mạng thần bí lên Mãng Cổ Nguyên, hấp dẫn vô số tu sĩ tới đây.

Nhưng Mãng Cổ Nguyên không phải nơi tốt lành gì, ngoài các bậc Chí Tôn ra, các tu sĩ khác vào đều biến mất như muối bỏ bể, không còn cơ hội ra khỏi Mãng Cổ Nguyên nữa.

- Lẽ nào chúng muốn chạy vào Mãng Cổ Nguyên để tránh sự truy sát của ta?

Địa Ngô Yêu Hoàng cũng không chỉ một lần nghe về truyền thuyết Mãng Cổ Nguyên. Nơi này có thể sánh ngang với Quy Khư, chắc chắn là nơi hung địa.

Thực lực của hắn tuy không kém Chí Tôn là bao, nhưng thật ra tu vi vẫn chưa phải Chí Tôn.

Nếu xông vào Mãng Cổ Nguyên hắn cũng không thể đảm bảo mình có thể chạy thoát.

Ninh Tiểu Xuyên đã kể về truyền thuyết Mãng Cổ Nguyên cho Tiểu Hồng, nên khi bay tới gần Mãng Cổ Nguyên Tiểu Hồng liền đổi hướng.

Thấy Tiểu Hồng và Ninh Tiểu Xuyên đổi hướng Địa Ngô Yêu Hoàng thở phào, tiếp tục đuổi theo.

Địa Ngô Yêu Hoàng cười khảy:

- Xem ra chúng cũng không dám xông vào Mãng Cổ Nguyên. Ha ha...

Từ trong Mãng Cổ Nguyên đi ra một nữa tử tóc bạc trắng, nhìn Địa Ngô Yêu Hoàng chằm chằm.

- Địa Ngô Yêu Hoàng, chúng ta lại gặp nhau rồi.

Địa Ngô Yêu Hoàng lập tức dừng lại, nhìn nữ tử tóc trắng trước mặt, ánh mắt lạnh băng:

- Thạch Cơ, lại là ngươi!

Thạch Cơ Yêu Hậu hai chân trần lấp lánh bước trên tầng mây trắng giống như đi trên thang trời, lên phía trên tầng mây nhìn xuống Địa Ngô Yêu Hoàng:

- Sao? Mới không lâu không gặp, ngươi đường đường là một Yêu Hoàng cao ngạo giờ sao lại đi truy sát hai tiểu bối?

- Bản hoàng hiểu rồi, hiểu cả rồi! Thì ra ngươi sai khiến Diệt Nhân Vương dụ bản hoàng tới Mãng Cổ Nguyên.

Khi Diệt Nhân Vương và ấu thần long rời khỏi Đại Mộng Trạch, Địa Ngô Yêu Hoàng đã có hoài nghi nhưng cũng không nghĩ nhiều. Dù sao với tu vi của Diệt Nhân Vương và ấu thần long, cho dù có làm gì cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay hắn.

Nhưng Địa Ngô Yêu Hoàng lại không thể ngờ Diệt Nhân Vương câu kết với Thạch Cơ Yêu Hậu.

Không phải hắn vừa câu kết với ả hồ ly tinh lẳng lơ Cửu Vĩ Yêu Hậu kia ư? Sao giờ đã liên kết với Thạch Cơ Yêu Hầu tính kế hắn rồi? Địa Ngô Yêu Hoàng thật không thể chấp nhận nổi, Yêu Hậu từ bao giờ lại dễ câu kết như vậy?
Bình Luận (0)
Comment