Thần Ma Thiên Tôn

Chương 890

Đáng tiếc ngươi nhận ra quá muộn!

Thạch Cơ Yêu Hậu nói.

Địa Ngô Yêu Hoàng cười khảy:

- Thạch Cơ, ngươi tưởng đã bắt gọn được bản hoàng sao? Tu vi bản hoàng đúng là không bằng ngươi, nhưng luận thực lực thật sự thì không hề thua kém ngươi. Ngươi muốn giết ta đâu có dễ.

Ánh mắt Thạch Cơ Yêu Hậu có vài phần chế nhạo:

- Ếch ngồi đáy giếng. Xem ra phải cho ngươi thấy thực lực thật sự của ta mới được.

Bỗng chỉ trong nháy mắt, cả không gian, lấy Thạch Cơ Yêu Hậu là trung tâm, toàn bộ bị cấm cố.

Từng sợi tóc trắng của Thạch Cơ Yêu Hậu giống như thần tơ, mọc dài ra với tốc độ mà mắt thường có thể thấy, biến thành dài tới chín nghìn trượng. Mỗi sợi tóc giống như dòng sông trắng xuyên qua cả không gian.

Soạt!

Một sợi tóc trắng lao tới, chỉ nháy mắt đã phá vỡ yêu khí hộ thể của Địa Ngô Yêu Hoàng.

Yêu huyết từ trong cơ thể Địa Ngô Yêu Hoàng chảy ra, biến thành một cơn mưa máu đổ xuống mặt đất, nhuộm đỏ cả vùng núi.

Trước ngực hắn, yêu cốt gãy tan, huyết dịch chảy ra như suối.

Sắc mặt Địa Ngô Yêu Hoàng thay đổi, hắn có thể cảm nhận được tu vi của Thạch Cơ Yêu Hậu đã không còn như xưa. Chỉ một sợi tóc đã có thể khiến hắn trọng thương.

- Lẽ nào Thạch Cơ đã luyện hóa giọt thần dịch đó rồi?

Địa Ngô Yêu Hoàng không biết giọt thần dịch đó là Thiên Nhất Thánh Thủy, chỉ cho rằng Thạch Cơ Yêu Hậu yêu hậu luyện hóa thần dịch, tu vi tăng mạnh, đạt tới cảnh giới khó tin.

- Với tu vi hiện nay của Thạch Cơ, cho dù là Lôi Thần Yêu Hoàng và Thái Thánh Long Hoàng cũng chưa chắc là đối thủ của bà ta. Không thể liều mạng được.

Địa Ngô Yêu Hoàng quyết định, lập tức biến thành bản thể, một con rết dài tới vài nghìn mét chui xuống lòng đất.

Sau khi chui xuống đất, Địa Ngô Yêu Hoàng lập tức chạy về hướng Đại Mộng Trạch.

Chỉ cần trốn về Đại Mộng Trạch, cho dù Thạch Cơ Yêu Hậu có chiến lực thông thiên cũng không làm được gì hắn.

Thạch Cơ Yêu Hậu đứng trên tầng mây, giống như một vị có quyền phán quyết cao cao tại thượng:

- Còn muốn chạy? Lòng đất là thế giới của ta, không phải của ngươi!

Uỳnh uỳnh!

Mặt đất tách ra thành một cái khe rộng vài chục mét, tách ra một khoảng đại địa bán kính trăm dặm.

Thạch Cơ Yêu Hậu giơ tay lên, khoảng đất đó chầm chậm bay lên, biến thành một hòn đào lơ lửng trên không trung. Vô số tảng cự thạch rơi xuống lả tả, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.

Mặt đất xuất hiện một cái hố khổng lồ.

Chân thân của Địa Ngô Yêu Hoàng, một con rết đen khổng lồ bị cấm cố trong hòn đảo trên không kia, cũng bay lên cùng nó.

- Thạch Cơ, bản hoàng liều mạng với ngươi!

Trên người con rết đen khổng lồ tỏa ra vô số tầng kim sắc, phát ra âm thanh trầm đục vang vọng, yêu khí hùng hồn bạo phát đánh vỡ tan cả hòn đảo rồi lao về phía Thạch Cơ Yêu Hậu.

Uỳnh uỳnh!

Một luồng giao động sức mạnh cường đại truyền ra từ khoảng không gian chiến đấu giữa Thạch Cơ Yêu Hậu và Địa Ngô Yêu Hoàng khiến tất cả sinh linh trong vòng nghìn dặm thân thể đều nổ tan tành thành đám huyết vụ.

Những sinh linh không đạt tới Thiên Nhân Cảnh thì căn bản không chịu nổi sức mạnh phát ra từ trận chiến của Chí Tôn, xương cốt cũng sẽ bị nghiền nát vụn.

Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng bay xa hơn ba nghìn dặm vẫn bị xung kích đánh trúng.

Cũng may họ tu vi cao, chặn được xung kích lực.

Sức mạnh hủy diệt phát ra từ trận chiến bậc Chí Tôn quá kinh ngươi, nếu gặp tình huống hai bên cân sức thì có lẽ trong vòng vài vạn dặm sẽ biến thành hoang mạc.

- Mau rời khỏi đây, về Đại Mộng Trạch.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Tiểu Hồng mừng rỡ:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã luyện hóa được luồng tà lực đó rồi?

- Chưa. Chỉ là tạm thời áp chế được nó. Nếu lần sau gặp trạng thái hư nhược nữa thì nó sẽ bạo phát mạnh hơn.

Ninh Tiểu Xuyên cũng muốn luyện hóa luồng tà lực đó để trừ hậu họa nhưng giờ phải về Đại Mộng Trạch trước đã.

Nếu không, chẳng may bị dư lực từ trận chiến giữa Địa Ngô Yêu Hoàng và Thạch Cơ Yêu Hậu thì với tu vi của hắn và Tiểu Hồng căn bản không có cơ hội sống sót.

Vù!

Một tia chớp chói lòa bay qua đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng.

Rồi ngay sau đó là tiếng sấm rền.

- Lôi Thần Yêu Hoàng cũng tới rồi. Cũng đúng, Lôi Thần Yêu Hoàng và Địa Ngô Yêu Hoàng vốn liên minh cùng đối phó với Thạch Cơ Yêu Hậu. Giờ Thạch Cơ Yêu Hậu quay lại, đương nhiên hắn phải ra tay cứu trợ Địa Ngô Yêu Hoàng.

Trận chiến giữa ba bậc Chí Tôn, trận chiến này thăng cấp rồi.

Nhìn ra phía xa, từ dưới mặt đất bốc lên khói bụi đen sì, tạo thành đám ma vân đen kịt bao phủ cả bầu trời.

Trên mặt đất xuất hiện vô số rãnh vực sâu hun hút, dung nham đỏ rưc phun lên khiến mặt đất biến thành một biển lửa nóng bỏng.

Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng hợp thể, giang rộng long dực bay về Đại Mộng Trạch.

Trận đại chiến cấp Yêu Hoàng cũng gây chấn động lớn ở Đại Mộng Trạch, rất nhiều sinh linh yêu tộc cũng cảm nhận được sóng dao động từ Mãng Cổ Nguyên, đều đang thảo luận kết quả trận chiến.

- Thạch Cơ Yêu Hậu không phải tầm thường đâu. Linh thạch thiên sinh tu đạo, chắc chắn tu vi có tiến bộ nên mới dám quay lại. Có lẽ Địa Ngô Yêu Hoàng không phải đối thủ của bà ta.

Một vị Yêu Vương dưới trướng Địa Ngô Yêu Hoàng lo lắng nói.

- Địa Ngô Yêu Hoàng đại nhân tuy không phải đối thủ của Thạch Cơ Yêu Hậu nhưng Lôi Thần Yêu Hoàng cũng rất mạnh, cũng là yêu linh tiên thiên, lôi điện thông linh, tạo được tuyệt thế yêu thể. Chỉ cần Lôi Thần Yêu Hoàng ra tay, chắc chắn đánh lui được Thạch Cơ Yêu Hậu.

- Không biết Thiên Mộng Yêu Hoàng có can thiệp không?

Một lão Yêu Vương khác dưới trướng Địa Ngô Yêu Hoàng nhìn về tòa cung điện lơ lửng phía trên Bạch Cốt Tế Đài, ánh mắt lộ sự kính sợ, sùng bái.

Một đứa bé khoảng hai ba tuổi mặc yếm đỏ, nhìn có vài phần non nớt, cười khảy:

- Thiên Mộng Yêu Hoàng đại nhân cao cao tại thượng tựa thần linh. Sao có thể nhúng tay vào việc giữa Yêu Hoàng và Yêu Hậu? Chỉ cần yêu tộc không đại loạn thì Thiên Mộng Yêu Hoàng tuyệt đối sẽ không ra tay can thiệp. Hơn nữa Thiên Mộng Yêu Hoàng đã tọa trấn yêu tộc thì sao yêu tộc có thể đại loạn?

- Nhóc con. Những sinh linh vào Yêu Vương Tháp tu luyện đều là Chân Nhân Cảnh trở lên. Sao ngươi vào được?

Đứa trẻ kia trợn mắt:

- Đương nhiên có nghĩa là tu vi của ta từ Chân Nhân Cảnh trở lên rồi. Ngươi là đồ ngốc à?

Một lão Yêu Vương Chân Nhân cảnh tầng thứ sáu quan sát kỹ đứa trẻ không biết từ đâu chui ra này, muốn nhận biết lai lịch của nó.

Một đứa trẻ đến đi còn không vững lại vào được Yêu Vương Tháp, thực sự quá quỷ dị!

Việc càng quỷ dị thì càng phải cảnh giác.

Lúc này, trên tầng ba Yêu Vương Tháp tập trung hết Yêu Vương dưới trướng Địa Ngô Yêu Hoàng, trong đó thậm chí có cả Yêu Vương Chân Nhân từ cảnh tầng thứ bảy trở lên.

Tất cả đều đang lo lắng cho Địa Ngô Yêu Hoàng, thảo luận sách lược ứng phó sắp tới, không ai nhận ra đứa bé kia tiến vào từ lúc nào.

Đứa trẻ mặc yếm đỏ kia chắp đôi tay tròn lẳn trắng bóc sau lưng, ngạo mạn nói:

- Nói thực cho các ngươi biết nhé, Địa Ngô Yêu Hoàng hôm nay chắc chắn sẽ chết. Không ai cứu được đâu, khặc khặc!

- Nhóc con, ngươi lớn được từng nào mà dám cuồng ngôn. Thạch Cơ Yêu Hậu cho dù cường đại, nhưng Địa Ngô Yêu Hoàng đại nhân cũng có chiến lực tương đương Chí Tôn. Nếu muốn chạy thì không ai giữ được.

Một vị Yêu Vương Chân Nhân cảnh tầng thứ ba càng nhìn càng thấy đứa trẻ kia ngứa mắt, muốn thăm dò nó.

Không hề có dấu hiệu báo trước, vị Yêu Vương đó đột nhiên ra tay tung trảo nhằm xuống đỉnh đầu đứa trẻ.

Tốc độ nhanh như chớp giật.

Nếu bị đánh trúng có thể tưởng tượng được chắc chắn dứa trẻ kia sẽ biến thành một đống máu thịt bầy nhầy.

- Á!!

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Nhưng người phát ra tiếng kêu đó không phải đứa trẻ kia mà lại là vị Yêu Vương tấn công nó.

Những Yêu Vương khác định thần lại nhìn, chỉ thấy vị Yêu Vương kia bị đứa trẻ mặc yếm đỏ nuốt chửng, cả xương cốt lẫn da đều không chừa lại.

Trời ạ, đây có thật là đứa trẻ chỉ hai ba tuổi không thế?

Chúng Yêu Vương đều thấy da đầu tê dại.

Đứa trẻ kia sau khi nuốt chửng vị Yêu Vương thì cười ngây thơ:

- Yêu Vương Chân Nhân cảnh tầng thứ ba, huyết mạch đã rất thuần rồi, mùi vị cũng không tồi!

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Một lão Yêu Vương Chân Nhân cảnh tầng thứ sáu trầm giọng nói.

- Đến ta cũng không nhận ra, ngươi còn muốn ở Đại Mộng Trạch tu luyện không?

Đứa trẻ kia cười hì hì, giơ cánh tay ra tóm vào hư không.

Lão Yêu Vương kia lập tức bay vào tay nó, cổ bị bóp ngẹt, phong bế hoàn toàn Yêu Nguyên của vị Yêu Vương đó.

Lão Yêu Vương cảm giác như mình sắp tắt thở, căn bản không thể giãy giụa.

Đứa trẻ đó nhấc lão Yêu Vương lên, nụ cười tàn nhẫn như sắp nuốt sống vị Yêu Vương này vậy.

- Thánh Anh Yêu Hoàng, hãy tha mạng cho hắn!

Phàm Đạt Lão Tổ bước ra từ một đám yêu vụ màu xanh, tới trước mặt đứa trẻ kia cúi chào.

Phàm Đạt Lão Tổ là Yêu Vương mạnh nhất dưới trướng Địa Ngô Yêu Hoàng, tu vi đã là Chân Nhân cảnh tầng thứ chín mà còn hành lễ với đứa trẻ kia. Có thể thấy đứa trẻ đó đáng sợ thế nào!

Thánh Anh Yêu Hoàng!

Nó chính là Thánh Anh Yêu Hoàng trong truyền thuyết?!

Đứa trẻ kia cười, rồi ném lão Yêu Vương kia như ném một con chó chết, phủi phủi tay:

- Cuối cùng cũng có người có nhãn lực một chút!

Những Yêu Vương dưới trướng Địa Ngô Yêu Hoàng bỗng thấy hoảng loạn, lập tức quỳ xuống đồng thanh hô:

- Bái kiến Thánh Anh Yêu Hoàng đại nhân!

- Hề hề, đứng lên hết đi. Tối nay Địa Ngô Yêu Hoàng chắc chắn sẽ chết. Sau này các ngươi thuộc về bản hoàng.

Đứa trẻ kia quét mắt nhìn một lượt:

- Các ngươi sẽ đồng ý phải không?

Vừa rồi một vị Yêu Vương Chân Nhân cảnh tầng thứ ba đã bị hắn nuốt gọn.

Những Yêu Vương quỳ dưới đất kia có ai dám làm trái lời Thánh Anh Yêu Hoàng chứ?

- Sau này, bọn ta chính là thuộc hạ của Thánh Anh Yêu Hoàng Đại Nhân, Yêu Hoàng đại nhân nhảy vào nước sôi lửa bỏng tuyệt đối không từ nan.

Chúng Yêu Vương đồng thanh nói.

Thánh Anh Yêu Hoàng chắp hai tay sau lưng, đứng trên tầng ba Yêu Vương Tháp nhìn bầu trời đen kịt, khóe miệng khếch lên tà ác:

- Không biết tu vi của Thạch Cơ và tu vi của Lôi Thần thì ai cao hơn. Ha ha, cò trai tranh chấp, ngư ông đắc lợi.
Bình Luận (0)
Comment