Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 182 - Chương 182: Hắc Ám Thố Ti Tử (2)

Chương 182: Hắc Ám Thố Ti Tử (2) Chương 182: Hắc Ám Thố Ti Tử (2)

Khu vực này là một khoảng không gian hình tròn trống trải dưới mặt đất, ở bốn phía không gian hình tròn có từng cái thông đạo thông hướng những nơi khác. Liên tục không ngừng có rác rưởi và nước bẩn chảy ra từ các thông đạo, mùi hôi thối mãnh liệt tràn ngập trong không khí.

Ngay từ đầu Cao Bằng còn cảm thấy rất thối, nhưng sau khi ngửi một lúc thì cũng đã thấy quen, chẳng qua là cảm thấy mùi vị rất gay mũi mà thôi.

Cao Bằng xuất hiện ở nơi này, theo sau hắn là mấy ngự thú.

Hai chiếc râu của Đại Tử lắc lư trái phải, sâu trong đầu Cao Bằng truyền đến giọng nói của Đại Tử thông qua huyết khế:

- Chủ nhân, ngay ở chỗ này. Mùi biến mất ở chỗ này.

- Xác nhận không phải rời đi thông qua đường cống ngầm sao?

- Không phải.

Đại Tử lắc đầu xác nhận.

Cao Bằng chậm rãi gật đầu. Hắc Ám Thố Ti Tử là thực vật, sau khi biến dị đã thích ứng với hoàn cảnh dưới mặt đất, nhưng chắc hẳn không phải ở trong nước. Cao Bằng lấy đèn pin chiếu sáng vào các nơi trong thông đạo.

Ở khe hở trong một góc, mấy sợi dây leo màu đen thô to chậm rãi co vào, không lộ ra dấu vết lặng lẽ trốn vào chỗ sâu trong khe hở.

- Tìm được ngươi rồi.

Giọng nói nhàn nhạt vang vọng trong không gian thủy đạo dưới đất. Một chùm ánh sáng mạnh chiếu thẳng vào đó, dây leo màu đen đang chậm rãi di chuyển đột nhiên cứng đờ, sau đó giống như mãng xà nhanh chóng chạy trốn, muốn trốn vào trong nước.

Tiểu Diễm mở miệng phun ra một đoàn lửa, dự đoán trước phương hướng mà dây leo màu đen sẽ tiến lên, con đường nó phải qua khi trốn về phía thủy đạo.

Dây leo màu đen bị dọa đứng lên khỏi chỗ cũ, sau đó đánh một vòng bỏ chạy về hướng khác.

Đại Tử sớm đã không kịp chờ đợi tiến lên trước. Mặc dù tốc độ của dây leo không chậm, nhưng so sánh với tốc độ của Đại Tử thì vẫn kém rất nhiều.

Ở trong dòng nước bên cạnh đột nhiên truyền đến âm thanh nước sông phun trào. Ngay sau đó một đoàn bọt nước tràn ra, từ bên trong nhảy ra một con chuột lớn màu đen dài khoảng chừng ba mét, da lông bóng loáng tỏa sáng.

Con chuột lớn màu đen nhảy dựng lên, sau đó mở ra hàm răng sắc bén giống như dao cạo nhào về phía Đại Tử.

Bước chân của Đại Tử không ngừng lại, từng chiếc chân sắc bén găm vào mặt đất, quay người nghiêng đầu, trong mắt lộ ra hung quang. Nó hung ác rít lên một tiếng, cặp kìm miệng sắc bén giống như cái kéo mở ra, sau đó đột nhiên hợp lại!

Hai đầu cự thú đụng vào nhau, Đại Tử bị đụng lảo đảo rút lui về phía sau. Gương mặt của con chuột lớn màu đen cơ hồ bị cắn thủng, huyết dịch ào ạt chảy ra.

Răng cửa của chuột lớn cắm vào trên lưng Đại Tử, tạo ra một vết lõm trên lớp vỏ xác. Ở rìa vết lõm có từng tia từng tia vết rạn.

Nhưng con chuột lớn kia cũng bị đánh cho đau nhức, nước mắt đều sắp chảy ra, ôm lấy chiếc răng cửa nhỏ của mình thiếu chút nữa khóc lên thành tiếng.

Bên ngoài thân của Đại Tử lóe ra tia lửa điện, đánh văng con chuột lớn này ra ngoài. Chuột lớn chỉ cảm thấy con rết trước mắt tựa như đang biến thân, cả người tỏa ra ánh sáng màu tím sáng chói, trong không gian hắc ám dưới lòng đất có vẻ vô cùng chói mắt.

Con chuột lớn màu đen sinh hoạt lâu trong hoàn cảnh âm u nên chưa từng thấy qua ánh sáng chói trang như thế, suýt chút nữa sáng mù mắt chuột của nó.

Dọa nó nhảy dựng lên cao bảy tám thước.

Sau đó xoay người bỏ chạy, mặc cho sợi tơ trên đầu nó thúc dục như thế nào cũng đều vô dụng.

Đây cũng là quái vật bị Hắc Ám Thố Ti Tử ký sinh. Nhưng mà loại ký sinh này giống với quan hệ cộng sinh nhiều hơn, Hắc Ám Thố Ti Tử cũng không thể đưa ra mệnh lệnh có tính cưỡng chế với quái vật bị ký sinh.

Cho nên con chuột lớn màu đen này vẫn có tư duy của chính mình, lúc đối mặt với nguy hiểm cũng sẽ sợ hãi, cũng sẽ chạy trốn. Tất nhiên, lúc có nguy hiểm quá lớn thì thậm chí sẽ xuất hiện tình huống như bây giờ.

Nhưng như vậy cũng tốt, Cao Bằng chỉ cần năng lực của Hắc Ám Thố Ti Tử chứ không phải suy nghĩ của nó. Đây mới là quái vật loại ký sinh mà hắn muốn.

Đại Tử đã đuổi theo, những chiếc chân sắc bén giống như từng dãy đinh gắt định trụ dây leo Hắc Ám Thố Ti Tử.

Cuối cùng bị kéo về giống như một con rắn chết, lúc nhìn thấy Cao Bằng con Hắc Ám Thố Ti Tử này còn mưu toan phản kháng, muốn quấn quanh người Cao Bằng. Nhưng sau đó bị mấy ngự thú thay phiên nhau giáo dục một phen, cuối cùng tựa hồ đã nhận mệnh, thành thật nằm sấp trên mặt đất.

Cao Bằng phát hiện một đặc tính của những con quái vật này, luôn luôn thích bịt tai trộm chuông, cho rằng người khác không nhận ra bọn chúng.

Hắc Ám Thố Ti Tử bị Cao Bằng đặt trên lưng A Ban.

Xuống dưới một chuyến, thu hoạch đạt được cũng không tồi.

Ở trên lưng A Ban, xúc tu của Hắc Ám Thố Ti Tử không ngừng lay động, thận trọng lắc lư, muốn vụng trộm đâm vào trong khe hở ở vỏ lưng của A Ban. Dù đã đến lúc này rồi nhưng nó vẫn không an phận.

Sau đó A Ban dừng lại, lăn lộn trên mặt đất hai vòng.

Hắc Ám Thố Ti Tử bị đè ép ỉu xìu, uể oải suy sụp.

Quay người muốn rời khỏi đường cống nước, đột nhiên từ sau lưng truyền đến một tiếng nổ vang.

Tựa như có một chiếc xe tải chạy nhanh giữa thủy đạo. Vẻ mặt Cao Bằng hơi động, âm thanh kia càng ngày càng gần, càng lúc càng lớn.

Cao Bằng cúi đầu xuống, dưới lòng bàn chân lấp lóe ánh sáng. Một cái bóng màu đen theo lòng bàn chân kéo dài về phía trước, phảng phất có người dùng đèn pin chiếu vào lưng của hắn.

Xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng bước chân của Cao Bằng.

Sau lưng truyền đến âm thanh tác tác, cùng với đó là một cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Vẻ mặt Cao Bằng trở nên ngưng trọng.

- Ùng ục?

Một tiếng kêu đầy nghi hoặc truyền đến từ sau lưng Cao Bằng.

- Lão đại, đằng sau có một tên gia hỏa thật lớn.

Giọng nói kinh hoảng của Đại Tử vang lên.

- Nhưng mà tên đại gia hỏa kia dường như không có ác ý.

Tiểu Diễm nghi ngờ hỏi.

Cao Bằng quay đầu. Ở sau lưng, một đạo thân ảnh khổng lồ cơ hồ lấp kín toàn bộ không gian của đường cống ngầm, từng đoàn từng đoàn tia sét giống như lôi xà di chuyển bên ngoài cơ thể, đánh xuyên không khí, phát ra từng âm thanh xì xì.

Ánh sáng hắn vừa nhìn thấy là do mấy tia lôi điện này phát ra, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một chút móng vuốt rậm rạp thò ra ở dưới thân, cả người được bao phủ bởi ánh sáng.

Quái vật này tựa hồ không có ác ý, chỉ hiếu kì nhìn chằm chằm vào Cao Bằng, giống như ở trên người hắn có đồ vật gì đó khiến cho nó nghi hoặc.

Trong miệng thỉnh thoảng phát ra những âm thanh ùng ục. Bởi vì có lôi quang chiếu sáng nên chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy, ở sau lưng con quái vật này có lớp vỏ lưng cứng rắn.

Cuối cùng con quái vật này cũng chậm rãi rời đi, không phát sinh xung đột với nhóm người Cao Bằng.

Cao Bằng xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.

Thật sự là quá đáng sợ. Con quái vật vừa rồi khoảng chừng cấp 39, nếu thật sự đánh nhau thì bên mình tuyệt đối không phải đối thủ. Ở trong hoàn cảnh nhỏ hẹp như thế này, cũng chỉ có thể lựa chọn chạy trốn.

Tại sao trong đường cống ngầm lại có loại quái vật khủng bố như thế này.

Cao Bằng kinh nghi bất định. Tựa như hai tên côn đồ tóc vàng chuẩn bị đến trường tiểu học thu phí bảo hộ, vừa đẩy cửa phòng học ra đã nhìn thấy một đại hán vạm vỡ đầy hình xăm trên tay đang ngồi trên bàn học.

Khoan đã, Cao Bằng đột nhiên nghĩ đến mình từng nghe nói ông ngoại có một ngự thú ở trong thủy đạo dưới lòng đất, có khả năng chính là con ngự thú này.

Trở lại mặt đất, đầu tiên Cao Bằng đưa Hắc Ám Thố Ti Tử đến sân huấn luyện, sau đó cầm lấy vòi nước ngắm thẳng vào nó phun nước cọ rửa.

Nước thải hôi thối màu đen ở ngoài thân Hắc Ám Thố Ti Tử không ngừng bị cọ rửa, Hắc Ám Thố Ti Tử màu đen thui trở nên sáng bóng.

Sau khi cọ rửa sạch sẽ, trên mặt đất còn lại một cái dây leo màu xám nhạt dài khoảng chừng bảy, tám mét. Dây leo có rất nhiều chi nhánh, ở trên mấy nhánh này mọc đầy trái cây màu xanh sẫm, bên ngoài trái cây tràn đầy hoa văn màu đen phức tạp. Đây chính là nguyên hình của Hắc Ám Thố Ti Tử.

------------------------

Dịch: B

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment