- Thế nào, cháu hài lòng với phòng thí nghiệm này không? Nếu không hài lòng thì nói với ông, ông lại xây thêm một cái.
Kỷ Hàn Vũ nhìn cháu ngoại đang đi từ trong sơn động ra, đáy mắt lộ ra vẻ ôn hòa.
- Rất hài lòng.
Nhất định là ông ngoại đã hao hết tâm tư vào phòng thí nghiệm này, Cao Bằng còn có cái gì không hài lòng nữa chứ.
Sau đó Cao Bằng lại báo cho ông ngoại, bản thân hắn biết lộ tuyến tiến hóa của mấy loại Ngự thú thường thấy, đều là do hắn trong lúc làm thí nghiệm tìm tòi ra được.
Mấy loại Ngự thú này đều là mấy loại ngự thú thường thấy nhất hiện nay, hơn nữa phương thức tiến hóa cũng rất đơn giản, có thể trực tiếp chế tạo ra dược tề. Nếu như có thể chế tạo ra dược tề thì khẳng định có thể bán rất chạy, hơn nữa cũng có thể khai hỏa tên tuổi và tăng cao độ nổi tiếng cho bản thân.
Xuất phát từ lẽ thường, Kỷ Hàn Vũ cũng không tin tưởng lắm. Một loại dược tề có thể giúp cho ngự thú tiến hóa nào có dễ dàng nghiên cứu ra như vậy, hơn nữa còn là dược tề tiến hóa cho mấy loại ngự thú.
Nhưng xuất phát từ tình lý, cháu ngoại của chính mình nói ra những lời này chắc hẳn là tin được.
Cho nên Kỷ Hàn Vũ lâm vào trầm tư.
- Thật không, cháu ngoại của ta thật là giỏi! Đúng là một thiên tài! Ông đây thật sự rất cao hứng! Ha ha ha ha ha!
Kỷ Hàn Vũ vỗ thật mạnh vào bả vai Cao Bằng.
- …
Cao Bằng đen mặt nhìn Kỷ Hàn Vũ cười to. Ông ngoại, ngài thật sự không thích hợp diễn kịch, nếu không ngài đi tìm ông Lưu học một ít?
Ông Lưu đang ngồi xem báo không hiểu sao lại hắt hơi một cái.
Cao bằng thở dài, xem ra phải lấy ra một chút thành quả thí nghiệm để nói chuyện.
Quái vật cần thiết cho thí nghiệm đều không mắc, trên thị trường bất cứ lúc nào cũng có thể mua được một nhóm lớn. Tuy nhiên, có một chút ở gần căn cứ thành phố Trường An thì có nhiều nhưng ở gần căn cứ thành phố Du Châu thì lại tương đối hiếm gặp.
Điểm này ngay từ đầu hắn đã không ngờ tới, là do hắn nghĩ không ra.
Vật hiếm thì quý, tài liệu và quái vật hắn cần có giá cả rẻ hơn một chút so với căn cứ thành phố Trường An.
Sau khi gom đủ tài liệu, Cao Bằng bắt đầu phối chế dược tề. Đặt một máy quay phim ở gần đó để ghi lại hình ảnh, Cao Bằng mặc áo blouse trắng, đeo bao tay trắng. Điều chế dược tề trong phòng thí nghiệm cũng không tính là quá phức tạp.
Không lâu sau đó mấy bình dược tề dần được điều chế ra.
Mỗi khi chế xong một phần, Cao Bằng sẽ kết thúc lần quay phim đó rồi bắt đầu thu lại phần mới, tương đương với mỗi phần dược tề là một video độc lập.
- Ông ngoại, đã điều chế xong dược tề rồi. Lão nhân gia ngài sang đây xem thí nghiệm thực tế đi.
Cao Bằng gọi điện thoại cho lão Kỷ.
Lão Kỷ vội vã chạy tới. Sau lưng hắn còn có một trong hai người lần trước, trên thân hai người này đều mặc đồ thí nghiệm chưa kịp thay ra.
- Kỷ tổng, thí nghiệm của tôi chỉ vừa mới tiến hành có một nửa thôi.
Người trung niên dùng ánh mắt ai oán nói với Kỷ Hàn Vũ.
Mặc dù đang nói với ông ngoại nhưng trong lòng Cao Bằng rất rõ ràng, chỉ sợ những lời này là nói cho mình nghe.
Đi một đoạn đường dài tới đây lại không nói, nhất định phải tới phòng thí nghiệm của mình, ở ngay trước mặt mình mới mở miệng nói.
Đáy lòng Cao Bằng nở nụ cười.
- Kinh phí thí nghiệm tháng này thêm hai phần.
Kỷ Hàn Vũ từ tốn nói.
Lập tức sắc mặt người trung niên kia đổi thành vui mừng, các loại khổ sở ai oán trước đây đều biến mất hết.
- Kỷ tổng anh minh.
Vỗ mông ngựa không một tiếng động.
- Tiểu Bằng, hai vị này hai Dục thú sư cao cấp trong công ty, Đặng Dịch Miểu, Từ Hà Minh.
Kỷ Hàn Vũ cười giới thiệu cho Cao Bằng hai người này.
Tuổi tác của Đặng Dịch Miểu hơi lớn một chút, nhưng nhìn qua vẫn cực kỳ nhanh nhẹn.
Từ Hà Minh là tên của người trung niên kia, nhìn qua thì thấy đỉnh đầu hắn có hơi hói, dưới ánh sáng của bóng đèn có vẻ sáng bóng.
Là nghiên cứu viên cấp đầu hói!
Cao Bằng nheo mắt, thận trọng nhìn về phía Từ Hà Minh, trong ánh mắt mang theo vài phần chăm chú.
- Đây là Cao Bằng cháu ngoại ta, Dục thú sư trung cấp!
Lúc nói ra năm chữ Dục thú sư trung cấp này, giọng nói của Kỷ Hàn Vũ phá lệ vang dội, sắc mặt cũng có chút đỏ lên.
Hai người kia nhịn không được nhìn chăm chú Cao Bằng thêm một chút. Anh bạn nhỏ này nhìn qua rất trẻ tuổi, nhìn ra sao cũng cũng không vượt quá hai mươi tuổi, chưa đến hai mươi tuổi mà đã là Dục thú sư trung cấp.
Đặng Dịch Miểu, Từ Hà Minh thầm than trong lòng. Nếu như ngay từ đầu còn có chút khinh thị đối với hắn, nhưng bây giờ sự khinh thị kia đã biến mất.
Hai người bọn họ đều xuất thân là nghiên cứu viên, trước tai biến nghiên cứu về động vật, có được nhiều năm kinh nghiệm, cho nên ở phương diện này cũng lên tay rất nhanh. Mặc dù một bên là động vật, một bên là quái vật, nhưng cơ bản đều giống nhau, vẫn có nhiều điểm chung.
Mà tuổi tác của Cao Bằng lại nhỏ như vậy, coi như học tập một cách bài bản thì tri thức liên quan cũng sẽ không nhiều. Đây thuần túy là thiên phú.
Người chung nghề luôn có sự tôn trọng nhất định đối với những đồng nghiệp ưu tú.
- Còn trẻ tuổi như thế đã là Dục thú sư trung cấp, quả nhiên rất ghê gớm.
Đặng Dịch Miểu tán dương.
- Ha ha ha, đâu có đâu có, kỳ thật thiên phú của tiểu tử này cũng bình thường thôi, các người đừng có khen hắn, nếu không tên tiểu tử thối này sẽ kiêu ngạo đấy.
Kỷ Hàn Vũ cởi mở cười to.
Đáy lòng Từ Hà Minh xiết chặt, nhịn không được chăm chú nhìn Kỷ tổng thêm một chút. Đây còn là Kỷ tổng mà hắn biết sao…
Từ khi hắn vào làm cho Kỷ tổng, từ xưa đến nay chưa từng bắt gặp Kỷ tổng cười vui vẻ đến vậy.
Thiếu chút nữa hắn đã cho rằng mình gặp người giả rồi.
- Đi theo tôi.
Cao Bằng ở phía trước dẫn đường, sau đó tiến vào phòng thí nghiệm. Trên bàn thí nghiệm, trên kệ thí nghiệm trưng bày từng cái bình dược tề.
Cao Bằng chần chờ một lát, sau đó lấy ra một bình dược tề màu đỏ từ trong đó. Màu dược tề hoàn toàn là màu đỏ, giống như huyết tương đậm đặc.
Lần thứ nhất thí nghiệm, tất nhiên phải làm cho bọn họ có ấn tượng khắc sâu trong trí nhớ.
Ra khỏi phòng thí nghiệm, Đặng Dịch Miểu đi sau cùng hiếu kì liếc mắt nhìn những bình dược tề còn lại trong phòng, sau đó bỗng nở nụ cười, đóng cửa phòng.
- Phần dược tề này tôi đặt tên là Huyết Tinh Đồ Tể.
Cao Bằng giới thiệu dược tề trong tay, đồng thời phổ cập kiến thức khoa học cho mấy người này.
- Phần dược tề này gồm có Huyết Hồng quả, Kim Ti Khuẩn, nội tạng Hắc Ma Tri Chu làm tài liệu chính.
Về phần những tài liệu phụ trợ khác, Cao Bằng chỉ đề cập đến chút ít rồi ngưng.
Đi tới phòng giam giữ quái vật, Cao Bằng chỉ vào quái vật cách một lớp cửa thủy tinh rồi nói.
- Đối tượng thí nghiệm của Huyết Tinh Đồ Tể là một quái vật loại vượn rất thường gặp, Hắc Bạo Viên.
Hắc Bạo Viên rất an tĩnh nằm ở trung tâm của căn phòng, không nhúc nhích, ngửa bụng lên trời, thỉnh thoảng lại lấy tay vỗ nhẹ bụng mình vài cái, nhìn qua quả thật rất lười nhác. Nhìn thấy có mấy người đứng ngoài cửa sổ nhìn nó mà nó cũng không để ý chút nào, chỉ bình tĩnh móc một đống cứt mũi, sau đó nhàn nhã bắn về phía cửa sổ.
Tiếp theo đó liền che bụng phát ra tiếng cười nhạo báng, ôm bụng lăn lộn trên mặt đất cười thành một đoàn.
Cao Bằng bình tĩnh nhấn xuống nút màu đỏ bên cạnh cửa phòng, ngay sau đó ở đỉnh gian phòng bắn ra mấy vòi phun, phun ra thuốc gây mê.
Mười mấy giây sau tiếng cười của Hắc Bạo Viên càng ngày càng nhỏ, mê man ngủ mất.
Lại đợi năm phút, cho đến khi xác nhận khói gây mê trong phòng đã được thiết bị thông gió hút sạch sẽ, lúc này Cao Bằng mới mở cửa đi vào.
Đem thuốc thử trong tay rút vào ống tiêm, sau đó tiêm vào động mạch của Hắc Bạo Viên.
Cao Bằng rời phòng.
Trong phòng, Hắc Bạo Viên đang lẳng lặng nằm trên mặt đất dần dần run rẩy, ngay từ đầu chỉ là cánh tay run rẩy giống như bị rút gân, sau đó biên độ càng lúc càng lớn, tần suất cũng càng ngày càng cao.
- Hả?
Kỷ Hàn Vũ là người thứ nhất phát hiện dị tượng.
Phần không có lông của Hắc Bạo Viên chen ra từng hạt máu to như viên đậu, sau đó những hạt máu này phân giải hóa thành màn sương máu dày đặc lượn lờ ở ngoài thân Hắc Bạo Viên.
Sương máu càng ngày càng dày đặc, cơ bắp Hắc Bạo Viên cũng điên cuồng co giật, dưới làn da giống như có những con mãng xà đang điên cuồng chạy tán loạn, nhìn qua cực kỳ dữ tợn và quỷ dị.
---------------------
Dịch: Trúc
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com