Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 218 - Chương 218: Toản Sơn Giáp

Chương 218: Toản Sơn Giáp Chương 218: Toản Sơn Giáp

- Nói cách khác, đó là hai con ngự thú cấp Lĩnh Chủ?

- Có lẽ đây chính là Ngự Sử cao cấp nhất của thành phố Du Châu chúng ta, ta nhớ là Minh ca cũng có một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ.

Người đàn ông cao to vạm vỡ hâm mộ nói. Hắn thật sự hi vọng bản thân mình cũng có thể có một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ như thế.

- Người khác chung quy là người khác, ta tin tưởng sớm muộn gì cũng có một ngày Bạo Viêm sẽ tiến hóa thành ngự thú cấp Lĩnh Chủ!

Thanh niên mày rậm sờ lên lưng sói lớn màu đỏ bên cạnh, nói một cách khẳng định.

- Rống!

Huyễn Long Tích bay lượn trên trời đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể sói lớn màu đỏ run lên, đặt mông ngồi dưới đất.

Tay của thanh niên mày rậm giơ trên không trung. . .

Cao Bằng vòng tay ôm chặt cổ Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu, cuồng phong đối diện thổi lên trên mặt, nhìn Sơn Linh dưới chân đang dẫn đường cho bọn họ. Thật sự là niềm vui ngoài ý muốn, không nghĩ tới vậy mà lại đạt được tung tích bảo vật Cao Bằng muốn có ở chỗ Sơn Linh.

Có không ít con đường để Đại Tử tiến hóa, Cao Bằng cũng không rõ loại tiến hóa nào mới là tối ưu nhất, nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng Cao Bằng nhìn ra một chút mánh khóe từ bên trong tên của chúng.

Con đường tiến hóa của loại bảo vật này là 【 Lục Dực Lôi Ngô 】, sau khi tiến hóa chắc hẳn Đại Tử sẽ có được năng lực phi hành, về tính cơ động hẳn là có thể nhạy bén hơn không ít.

Sơn Linh kêu gọi bọn họ là muốn đạt thành một phần giao dịch, mục đích giao dịch rất đơn giản, bọn họ giúp Sơn Linh làm một chuyện, sau đó Sơn Linh nguyện ý giúp bọn họ bận bịu một lần coi như có qua có lại.

Còn nguyên nhân mà Sơn Linh lựa chọn bọn họ thì vô cùng đơn giản, trí tuệ Sơn Linh không thấp, nó biết nhân loại là một loài sinh vật có thể nói chuyện.

Tuy rằng nhân loại rất yếu đuối, nhưng mà bọn họ lại có thể chỉ huy những sinh vật hùng mạnh khác, cho nên cũng có được tư cách có thể giao lưu với bọn chúng — — giới hạn ở những Ngự Sử mạnh mẽ.

Nói cách khác nếu nhân loại không có ngự thú mạnh mẽ thì ở trong mắt những Sơn Linh này, không khác biệt lắm so với súc sinh không có trí khôn.

Thậm chí chúng nó còn khinh thường giao lưu.

- Nhân loại. . . Nơi này. . .

Sơn Linh nhìn lên bầu trời, khàn khàn nói với hai người Cao Bằng và ông Lưu,

- Đem huyết nhục bọn nó vẩy lên thân thể ta, ta đáp ứng các ngươi một chuyện.

Sơn Linh dừng bước lại, ở phía trước nó là một cái bồn địa trũng xuống, trên mặt đất vùng rìa có vết rạn thô to giống như mạng nhện, trong hố sâu lõm xuống có mấy cái lỗ khổng lồ. Dường như đã nhận ra Sơn Linh tới gần, trong một cái hố ở vùng ven nhô ra một cái đầu tròn vo, toàn thân đều có màu đỏ đang ngửi ngửi mùi vị trong không khí, hình như đã nhận ra mùi vị không tốt gì, nhanh chóng trốn vào chỗ sâu.

【 Tên quái vật 】: Toản Sơn Giáp

【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 32 ( Cấp Thủ lĩnh)

【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất phổ thông

【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ thổ / hệ kim

【 Năng lực quái vật 】: Độn thổ lv 2

【 Nhược điểm quái vật 】: Hệ hỏa

Xuyên Sơn Giáp? Toản Sơn Giáp?

Cao Bằng nghĩ nghĩ, không phải là những con Toản Sơn Giáp này chuyên môn khắc chế Sơn Linh sao.

Có người nói trong truyền thuyết Xuyên Sơn Giáp chính là xuyên sơn độn thổ, có thể tự do đi khắp nơi trong lòng đất, sau khi tiến hóa thành Toản Sơn Giáp khẳng định có năng lực cường hóa đặc thù.

Nhưng mà một đầu Sơn Linh cấp Lĩnh Chủ lớn như thế lại bị một con Toản Sơn Giáp cấp Thủ lĩnh khắc chế như vậy, thật sự quá mức không chân thực.

- Phía dưới này có. . . rất nhiều.

Sơn Linh nói một cách chậm rãi.

Ông Lưu đang chuẩn bị bay xuống chợt dừng lại một lát, sau đó lên tiếng dặn dò Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu,

- Thổi bay mặt đất kia lên.

Hai cánh Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu chậm rãi vỗ, luồng khí lưu ở cánh phía trước thay đổi, từng đoàn từng đoàn vòng xoáy vô hình từ trong vô hình trống rỗng sinh ra, ngưng tụ áp súc kịch liệt xoay tròn trong không khí, đồng thời phát ra tiếng rít chói tai.

m thanh càng lúc càng lớn, cuối cùng hóa thành một đoàn cuồng phong màu xanh nồng đậm gầm thét rơi xuống!

Oanh — —

Không khí như thể bị xé rách, phát ra âm thanh vải vóc bị xé nát.

Từng đạo từng đạo ánh sáng màu xanh từ không trung rơi xuống, ầm ầm rơi trên mặt đất, trong nháy mắt tuôn ra sóng khí cuồng bạo!

Vốn là bồn địa thủng trăm ngàn lỗ trong nháy mắt bị oanh bạo, đất đá tung tóe đầy trời, bắn lên từng đạo từng đạo sóng đất.

Trong tiếng nổ mạnh mẽ hỗn tạp còn kèm theo một vài tiếng kêu thảm thiết.

Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu hóa thành một đạo quang ảnh lao xuống, ngay khi xẹt qua mặt đất nháy mắt mở hai cái móng vuốt buông A Ngốc ra, đồng thời ở trong bụi mù đột nhiên trảo một cái.

Một đầu Toản Sơn Giáp sống sờ sờ bị bắt lên không trung, ở dưới móng vuốt Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu không ngừng chi chi kêu loạn. Hai con ngươi âm lãnh của Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu đảo qua Toản Sơn Giáp, sau một khắc dồn sức xuống song trảo, xé nát Toản Sơn Giáp một cách ngang ngược bá đạo, máu thịt vãi đầy trời.

Có một phần máu thịt rơi lên trên người Sơn Linh, nham thạch bên ngoài cơ thể màu đen của Sơn Linh chậm rãi nhúc nhích, nuốt chửng máu thịt Toản Sơn Giáp vào trong thể nội, trong lỗ thủng ngoài thân phát ra âm thanh trầm thấp nghẹn ngào, nghe vào tai dường như có vẻ rất vui thích.

Đây cũng là một vòng giao dịch, giết chết Toản Sơn Giáp sau đó vẩy máu thịt của bọn chúng lên trên người Sơn Linh.

- Ta đã giết một trong những con Toản Sơn Giáp này, hiện tại ngươi có thể nói cho ta biết xung quanh đây nơi nào có bảo vật hệ Lôi chưa?

Ông Lưu nói với Sơn Linh.

Sơn Linh không hề nhúc nhích.

- Không đủ. . . Một con Toản Sơn Giáp không đủ. . .

- Ngươi nói ra địa điểm, ta sẽ giúp ngươi bắt Toản Sơn Giáp, nếu không đến lúc đó ngươi không chịu nói thì làm sao bây giờ.

Ông Lưu cười lạnh.

Sơn Linh chần chờ một lát mới trả lời,

- Ở phía đông.

Sau đó mặc kệ ông Lưu thúc giục như thế nào nó cũng không chịu nói thêm câu nào.

Theo Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu tập kích bồn địa, Toản Sơn Giáp ẩn giấu trong mảnh bồn địa này đều bị kinh động, có vài con Toản Sơn Giáp từ sâu trong lòng đất thoát đi, còn có mấy con Toản Sơn Giáp vội vàng chạy trốn từ bên chân Sơn Linh, tảng đá dưới chân Sơn Linh giống như có sinh mệnh nổi lên một cơn sóng đất, sóng đất cuồn cuộn, đá màu đen bị cuốn lấy bay lên đập về phía Toản Sơn Giáp.

Cũng không thấy Toản Sơn Giáp có động tác gì, chỉ là ở giữa không trung nhạy bén quẫy đuôi một cái, bên ngoài cơ thể hiện lên một đoàn huyền quang màu vàng, sau một khắc cát đá dọc đường dồn dập bị phá tan, nhẹ nhàng bới hai lần trên đất lập tức đào ra một cái hố to chui vào lòng đất biến mất không thấy gì nữa.

- Bốn con, ta còn muốn máu thịt bốn con Toản Sơn Giáp nữa.

Sơn Linh lo lắng hô to.

Huyễn Long Tích từ trên bầu trời rơi xuống, đặt ông Lưu ở trên lưng Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu, sau đó ba bước làm hai lập tức vọt tới đâm vào một cái hố, thân thể to lớn chen vào trong huyệt động, đụng nát tầng ngoài hang động. Chỉ nghe trong huyệt động vang lên tiếng kêu chi chi đầy vẻ hoảng sợ, Huyễn Long Tích từ trong huyệt động leo ra, trong miệng ngậm lấy một con Toản Sơn Giáp cấp Thủ lĩnh nửa chết nửa sống.

Sau đó đúng theo kế hoạch, bằng vào khứu giác nhạy bén tìm kiếm những con Toản Sơn Giáp ẩn núp dưới lòng đất, lại phân biệt cắn ra ba con Toản Sơn Giáp cấp Thủ lĩnh.

Sơn Linh nhanh chóng chảy nước miếng, kích động tới gần, nham thạch bên ngoài cơ thể không ngừng hoạt động, dường như bốn con Toản Sơn Giáp cấp Thủ dưới chân này đối với nó có lực hấp dẫn không gì sánh kịp.

- Ngay tại phía đông cách năm ngọn núi, đồ vật các ngươi muốn ở ngay trên vách núi đó.

Sơn Linh nói, dáng vẻ như thể không chờ đợi được nữa.

- Hi vọng ngươi không gạt chúng ta, có điều một con Toản Sơn Giáp cuối cùng này hiện tại không thể cho ngươi, phải chờ chúng ta lấy đồ vật tới tay mới có thể cho ngươi được.

Ông Lưu nheo mắt lại, để Huyễn Long Tích nhấc một con Toản Sơn Giáp bay lên không trung, sau đó ra hiệu Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu mang theo Cao Bằng bay qua.

- Sơn Linh chúng ta chưa từng gạt người!

Sơn Linh ong ong gào thét.

Mười phút sau, Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu từ bên cạnh bay tới, dưới chân cầm lấy nguyên một cây đại thụ bị nhổ tận gốc, toàn thân đại thụ màu đen, nhưng kì lạ chính là rễ cây đại thụ này lại có màu tuyết trắng, mặt ngoài rễ cây còn có điện quang lóng lánh.

Cao Bằng từ phía sau Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu thò đầu ra, làm một cái dấu tay ok với ông Lưu.

Ông Lưu ngầm hiểu, lúc này Huyễn Long Tích mới xé nát con Toản Sơn Giáp cuối cùng ném xuống rồi đuổi theo Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu.

- Cháu nói xem, Sơn Linh kia chí ít cũng có thực lực cấp Lĩnh Chủ, vì sao còn chấp nhất máu thịt của mấy con Toản Sơn Giáp cấp Thủ lĩnh chứ?

Ông Lưu có chút không rõ ràng cho lắm.

- Cháu cũng không biết, có lẽ trong máu thịt có đồ vật có ích lợi đối với việc tiến hóa của nó chăng. Cũng có khả năng xung quanh khu vực sinh hoạt của Toản Sơn Giáp có đồ vật gì đó hấp dẫn Sơn Linh, mặt ngoài nó để chúng ta bắt Toản Sơn Giáp cho nó ăn máu thịt, nói không chừng mục đích thực sự của nó là vì xua đuổi bọn Toản Sơn Giáp này rồi độc chiếm bảo vật xung quanh khu vực kia cũng khó nói.

Cao Bằng cười cười.

Ông Lưu kinh ngạc liếc nhìn Cao Bằng.

- Vậy tại sao chúng ta không lấy đồ vật Sơn Linh kia muốn mưu đoạt tới.

- Đây chỉ là suy đoán của cháu mà thôi, có phải như vậy hay không còn là hai chuyện, huống hồ có thể có được vật này cháu đã rất thỏa mãn rồi, cũng không tính là đi một chuyến uổng công.

-----------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment