Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 219 - Chương 219: Lò Sát Sinh

Chương 219: Lò Sát Sinh Chương 219: Lò Sát Sinh

Nửa tiếng đồ hồ sau, một đoàn người trở lại biệt thự, Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu vững vàng rơi trên bãi cỏ. Huyễn Long Tích buông ông Lưu và A Ngốc xuống, sau đó thích thú quét mắt nhìn về phía mặt hồ sáng như gương, có vẻ như rất muốn xuống dưới bơi lội, nhưng lại kiêng kị thứ gì, cuối cùng bất đắc dĩ nằm rạp trên bãi cỏ, nhắm đôi mắt lại, cái đuôi sau lưng lười biếng vung vẩy.

Có ngự thú loại phi hành quả thật rất tốt, có hai con ngự thú phi hành cấp Lĩnh Chủ lại càng tốt hơn.

Cao Bằng từ trên lưng Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu nhảy xuống, đầu tiên là thư giãn tứ chi đã cứng nhắc, sau đó lại hít thật sâu hai hơi.

Lúc này Cao Bằng mới phát hiện có một con ngự thú phi hành cấp Lĩnh Chủ là một việc vui vẻ đến cỡ nào.

Vô luận là ông ngoại hay là ông Lưu đều sở hữu ngự thú phi hành cấp Lĩnh Chủ, bọn chúng có thể tiêu sái tung hoành trên bầu trời, coi như gặp những quái vật cấp Lĩnh Chủ khác cũng không cần lo lắng, bởi vì giữa những quái vật cấp Lĩnh Chủ rất ít khi xảy ra chiến đấu.

Tựa như mãnh hổ trong rừng rậm nếu như không phải bụng đói kêu vang thì tuyệt đối sẽ không đi tập kích một đầu bạo hùng. Bởi vì mãnh thú khi chém giết với đối thủ cùng cấp bậc, chỉ cần hơi sơ sẩy một chút sẽ lưu lại cho mình thương thế nghiêm trọng.

Một người thợ săn thông minh sẽ không để mình lâm vào trạng thái bị thương, bởi vì trong hoàn cảnh này sẽ khiến cho nó gặp nguy hiểm.

Chí ít tại giai đoạn tiến hóa trước mắt này, một đầu ngự thú phi hành cấp Lĩnh Chủ giúp bản thân có khả năng tung hoành ngang dọc trên bầu trời xung quanh, về việc hành động cũng có thể thuận tiện hơn rất nhiều, không cần chuyện gì cũng đều phải làm phiền ông ngoại bọn họ. Dù sao bọn họ cũng bề bộn nhiều việc, không có khả năng mỗi ngày đều vây quanh giúp đỡ mình.

Dưới tay mình, chỉ có mỗi mình Tiểu Diễm là ngự thú loại phi hành có khả năng thăng lên cấp bậc Lĩnh Chủ nhanh nhất. Bây giờ Tiểu Diễm đã cấp 28, thời gian nó đi theo mình cũng chỉ mới mấy tháng mà thôi, có thể trong vòng mấy tháng trưởng thành nhanh như vậy, ngoại trừ bởi vì mỗi ngày ăn ngon uống tốt ra cũng bởi vì tốc độ phát triển của quái vật vốn dĩ rất nhanh.

So với nhân loại cần vài chục năm mới có thể trưởng thành thì khác biệt quá lớn, bên trong giới động vật dã thú chỉ cần mấy năm thậm chí mấy tháng là có thể tiến hóa thành thục.

Phát giác được động tĩnh bên ngoài, một đám ngự thú từ trên đồng cỏ chạy tới.

Đại Tử u oán nhìn chằm chằm Cao Bằng, nét u oán trong đôi mắt dường như đọng lại thành đầm băng sâu ba trượng.

Cao Bằng ho nhẹ một cái quay đầu đi chỗ khác, Đại Tử từ sáng sớm đã không ngừng năn nỉ hi vọng mình có thể dẫn nó ra ngoài, kết quả buổi sáng mình trực tiếp bị ngự thú của ông Lưu bắt nên đành cho Đại Tử leo cây.

- Được rồi, đừng thương tâm nữa, mày nhìn xem đây là cái gì?

Cao Bằng chỉ vào một cây đại thụ đặt trên bãi cỏ sau lưng.

Tiểu Hoàng hiếu kì đi lên đụng đụng mấy cái, cái mỏ vịt suýt nữa nhịn không được đã cắn lên đó. . .

- Tê!

Đại Tử gấp đến độ ngẩng lên cao nửa thước rồi dùng một cái móng vuốt đập lên trên lưng Tiểu Hoàng. Đây là của ta, đây là lễ vật Cao Bằng mang về cho ta, các ngươi ai cũng không được động vào!

Tiểu Hoàng bị đập một cái lảo đảo, ngơ ngác ngây ngô quay đầu nhìn chằm chằm Đại Tử,

- Cạc?

Sau đó lúc la lúc lắc rời đi.

Tiểu Diễm hiếu kì bay ở phía trên đại thụ, nhìn một hồi cũng lập tức mất đi hứng thú bay đi.

Về phần Đại Tử thì quấn toàn bộ thân mình lên trên một cành cây, hai sợi râu lúc lắc trên đỉnh đầu cảnh giác nhìn bốn phía.

- Cao Bằng, cái này ăn làm sao?

Đại Tử nói với vẻ rầu rĩ.

- Nhưng ta không thể ăn cây, cây không thể ăn được.

- Cây này không phải để cho ngươi ăn, lần này ngươi cũng không cần phải ăn cây.

Cao Bằng gõ gõ đầu Đại Tử, ngón tay đập vào vỏ xác cứng rắn trên đầu nó phát ra âm thanh tách tách tách như điện giật.

- Đây là cây gì?

Ông Lưu tiến tới góp mặt.

Cao Bằng mắt nhìn thuộc tính của cái cây trước mắt này,

【 Tên thực vật 】: Lôi Linh Kim Tùng

Đúng là Lôi Linh Kim Tùng.

Trên cây Lôi Linh Kim Tùng kết ra quả Lôi Linh Kim Tùng cũng là tài liệu chủ yếu cần thiết cho Đại Tử tiến hóa thành Lục Dực Lôi Ngô.

- Những tài liệu phụ khác để ngươi tiến hóa còn chưa tập hợp đủ, chờ thêm một ngày đi, ngày mai lập tức cho ngươi tiến hóa.

Cao Bằng sờ lên đầu Đại Tử.

- Hôm nay trước tiên chúng ta trồng cái cây này xuống, đừng để cho nó chết.

Đại Tử lưu luyến không rời leo từ trên cành cây xuống, cuối cùng A Ngốc cùng với Cao Bằng đồng tâm hiệp lực một lần nữa trồng cây Lôi Linh Kim Tùng này xuống bên bờ hồ.

Đến ban đêm, Lôi Linh Kim Tùng lẳng lặng đứng sừng sững ở bên hồ, bên ngoài rễ cây trần trụi tản mát ra ánh sáng màu trắng óng ánh, gió nhẹ thổi tới, cành cây đung đưa lộ ra trái cây màu vàng óng sáng lấp lánh giống như bóng đèn công suất thấp chiếu sáng trong đêm tối. Ở giữa những cành cây Lôi Linh Kim Tùng rậm rạp có một cái tổ chim đen nhánh. . . Đại Tử uể oải rúc vào bên trong tổ chim ngủ say.

Cùng lúc đó ở một bên khác, Tử Sắc Kim Điêu ra ngoài săn mồi thắng lợi trở về, rơi vào bên cạnh vách núi thì đột nhiên phát hiện tổ chim của mình đã không cánh mà bay.

Lệ!

Tiếng chim kêu bén nhọn quanh quẩn trong rừng rậm, vang vọng thật lâu không tan. . .

- Ông ngoại, cháu phát hiện một phương pháp có thể để A Ngốc nhanh chóng tiến hóa.

Trong phòng khách, Cao Bằng nói với ông ngoại,

- Có điều vẫn cần phải có sự cho phép của ông mới được.

Mặc dù loại phương pháp này có chút hiềm nghi gặp may, nhưng mà mặc kệ phương pháp gì, chỉ cần có thể thật sự đạt được chỗ tốt là được, Cao Bằng đương nhiên không so đo nhiều như vậy.

- Cái thằng nhóc này, với ông ngoại mà cháu còn khách khí cái gì.

Kỷ Hàn Vũ lắc đầu bảo.

- Công ty có lò sát sinh chuyên dụng. . . hoặc là địa phương chuyên môn xử lý thi thể quái vật không?

Cao Bằng suy nghĩ một lúc rồi hỏi.

- Đương nhiên là có rồi, lúc này chắc hẳn còn đang làm việc, để ông đưa cháu tới đó.

Kỷ Hàn Vũ đứng dậy choàng một cái áo khoác màu đen lên người, Cao Bằng đi theo sau lưng ông ngoại.

Nhà máy phụ trách xử lý thi thể quái vật nằm ở phía tây khu công nghiệp, nơi đó cách cao ốc tổng bộ và khu biệt thự rất xa, bình thường Cao Bằng rất ít khi đi bên kia.

Phía trước khói đen cuồn cuộn, dù cách xa mấy chục mét Cao Bằng vẫn nghe thấy được âm thanh máy móc chạy ầm ầm. Dưới ánh đèn soi sáng, trước cổng chính nhà máy có bóng người đi lại.

Không bao lâu sau, một người đàn ông mặc tây trang màu đen thắt nơ vàng nhanh nhẹn bước tới nghênh đón.

- Kỷ tổng, sao ngài lại tới đây?

Còn có một số người ăn mặc quần áo khác nhau, cũng đều là người phụ trách của cái công xưởng này.

- Đã trễ đến vậy mà vẫn còn đang tăng ca sao?

- Đúng vậy, ngày mai nhà máy có một nhóm hàng cần phải giao, hôm nay dứt khoát tăng ca thêm một chút xử lý sạch sẽ nhóm hàng này.

Người phụ trách đứng trước nhất mỉm cười đáp.

- Ừm, ta mang cháu ngoại tới xem một lát. Triệu Phổ ở lại đi theo ta một chút, những người khác cứ đi trước đi.

Mấy người đứng sau lưng người phụ trách gật đầu lui ra, chỉ để lại mỗi mình người phụ trách đi theo bên cạnh.

- Triệu xưởng trưởng, mấy thứ như xương cốt quái vật trong nhà xưởng bình thường mọi người sẽ xử lý như thế nào?

Cao Bằng đi theo sau lưng ông ngoại hỏi.

Triệu Phổ đưa mắt nhìn Cao Bằng, chắc đây là cháu ngoại của Kỷ tổng, trên mặt lập tức hiện lên nụ cười xán lạn,

- Trừ khi có nhu cầu đặc biệt, nói chung xương cốt bình thường chúng tôi sẽ không trực tiếp vứt đi, như thế đều rất lãng phí. Hoặc là ép thành bột chế tạo thành bột xương quái vật dinh dưỡng cao, hoặc là để nuôi dưỡng ngự thú.

- Đưa chúng tôi đi xem một chút đi.

Đi vào nơi xử lý xương cốt quái vật, Cao Bằng nhìn thấy một cái nhà kho bọc sắt to như một cái bể bơi, bốn phía đều có mấy cái đường hầm không ngừng vận chuyển xương cốt quái vật đến.

Trên xương cốt dính đầy huyết dịch, ngoài rìa một vài mảnh xương cốt còn dính chút ít thịt vụn.

Nhưng Cao Bằng rất thất vọng, xương cốt của mấy con quái vật này đều không hoàn chỉnh. A Ngốc muốn phục sinh vong linh cần có xương cốt hoàn chỉnh, coi như không được hoàn chỉnh lắm thì ít nhất cũng phải bảo trì ba phần tư độ hoàn hảo trở lên, tuyệt đại đa số xương cốt được xử lý trong nhà xưởng này đều không phù hợp tiêu chuẩn.

- Triệu xưởng trưởng, xương cốt ở nơi này của ngài đều nát như thế sao. . .

Đáy mắt Cao Bằng tràn đầy thất vọng.

- Xương cốt đâu có nát, cái này không phải đều hoàn chỉnh hết sao?

Triệu Phổ như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, đống xương cốt này đều từng đoạn từng đoạn hoàn chỉnh hết đấy.

- Về sau trong nhà xưởng khi xử lý thi thể quái vật nên tận lực bảo tồn xương cốt hoàn chỉnh.

Kỷ Hàn Vũ liếc mắt nhìn Cao Bằng, ngay lập tức hạ xuống một cái chỉ lệnh mới.

-------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment