Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 316 - Chương 316: Đại Hiệp Cá Ướp Muối

Chương 316: Đại Hiệp Cá Ướp Muối Chương 316: Đại Hiệp Cá Ướp Muối

- Đây là quái vật gì, vì sao chưa từng nghe nói qua về nó bao giờ?

Trên tường thành có Ngự Sử nói với vẻ mặt ngưng trọng.

- Không rõ lắm, tuy nhiên trước kia chúng ta chưa từng nghe nói qua về quái vật này bao giờ, cũng không biết là xuất hiện từ đâu.

- Trực tiếp tiến công căn cứ thành phố, xem ra con quái vật này có cừu hận rất lớn đối với nhân loại, nhất định phải diệt trừ nó!

Có Ngự Sử sắc mặt lạnh lẽo.

Bất kể nói thế nào thì tất cả mọi người trên tường thành đều là Ngự Sử nhân loại, căn bản sẽ không đi cân nhắc vì sao quái vật lại tập kích thành thị nhân loại.

Còn Cao Bằng thì lại biết nguyên nhân, nhưng nếu nói ra thì lại đắc tội quân khu Trường An, Cao Bằng cũng đành phải giả bộ như không biết rõ tình hình.

Một quầng sáng bán trong suốt lấy Hạch Năng Bạo Quân làm trung tâm lan tràn khắp bốn phương tám hướng.

Những nơi nó đi qua cây cối dồn dập bị bẻ gãy nằm rạp trên mặt đất.

Khuếch tán ra ngoài chừng một trăm mét mới dừng lại, cách tường thành chỉ có mấy trăm mét.

Hình như khoảng cách này hơi ngắn một chút? Nó vừa mới tiến hóa nên còn chưa mấy quen thuộc với năng lực hiện tại.

Nâng tay lên giữa không trung, Hạch Năng Bạo Quân thoáng cứng đờ trong chốc lát, sau đó giả bộ điềm nhiên như không có việc gì rồi lại tiếp tục đi về phía trước.

Canh Kim Thiên Ưng thần sắc lạnh lẽo, xòe hai cánh ra, mặt ngoài lông vũ tỏa ra từng luồng từng luồng ánh sáng màu vàng óng, ở rìa lông vũ cũng có những hoa văn mảnh mai tinh tế.

Đứng dưới đất ngửa mặt nhìn lên trời, lông vũ màu vàng sáng rực đầy trời, mỗi một sợi lông chim trên người Canh Kim Thiên Ưng đều đối ứng với một sợi kim sắc thần vũ.

Cánh lay động.

Sau một khắc — —

Bão lốc màu vàng hóa thành thác nước bao phủ Hạch Năng Bạo Quân, kim sắc thần vũ hóa thành dòng lũ rơi xuống.

Rầm rầm rầm.

Nơi Hạch Năng Bạo Quân đứng hoàn toàn bị bão lốc màu vàng bao trùm, cả một vùng đất bị tàn phá, bụi mù cuốn lên dày đặt.

Chỉ có từng tia từng tia sáng màu vàng còn dư lại xuyên qua lớp bụi mù chiếu ra ngoài.

- Nó chết rồi sao?

- Chắc là chết rồi.

Trên cổng thành, một đám Ngự Sử nhỏ giọng trò chuyện với nhau.

Cao Bằng nheo mắt lại, vỗ vỗ xương đùi A Ngốc bên cạnh.

- Đi kéo dài một hồi, đừng đần độn cứng rắn xông lên.

Mặc dù đẳng cấp và phẩm chất của Hạch Năng Bạo Quân tăng vọt, nhưng nó đã tiêu hao hết tiềm lực nên sau này phạm vi tăng lên sẽ có hạn. Cao Bằng vốn dĩ chuẩn bị thu phục ngự thú hệ Băng rồi mới đi bắt giữ Sa Mạc Bạo Quân, đáng tiếc. . .

Từ trước đến nay thế giới đều chưa bao giờ xoay quanh Cao Bằng.

Không phải lúc nào mọi việc cũng sẽ như ý mình, chắc chắn sẽ có những chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Sa Mạc Bạo Quân vì sinh tồn không thể không phát sinh một loại biến hóa nào đó để chống lại phóng xạ từ bom nguyên tử. Biến hóa như thế làm cho nó thu được sức chiến đấu mạnh mẽ trong thời gian ngắn, nhưng tiềm lực và năng lực tác chiến bền bỉ cũng bị suy yếu đi không ít.

Tương đương với con đường sau này đã bị một đao chặt đứt hơn nửa đoạn.

Một đám thanh niên nam nữ tuổi tác không lớn đứng ở trên tường thành.

- Hoàng Đậu Nha, con quái vật dưới đó trông thật hung ác, cậu nói xem con ngự thú của cha cậu có thể đánh thắng con quái vật đó hay không?

- Đừng gọi tôi là Hoàng Đậu Nha!

Một thiếu niên tướng mạo tuấn tú nhất trong đám thanh niên nam nữ này rất không cao hứng khi bị xưng hô như vậy.

- Hừ, Kim Thần của cha tôi là mạnh nhất, nhất định có thể giết chết con quái vật kia!

Trị số nhan sắc của tên thiếu niên này không thấp. Mặc dù tuổi tác không lớn lắm nhưng có thể coi như phong thần tuấn lãng, môi hồng răng trắng, mày kiếm nhập tấn, trị số nhan sắc cũng chỉ kém hơn Cao Bằng một chút mà thôi.

- Hoàng ca, cái người bên kia đã phái ngự thú của hắn xuống dưới rồi.

Một thiếu niên tướng mạo phổ thông trong đám người này đột nhiên chỉ về phía Cao Bằng ở trên tường thành.

Cao Bằng được sắp xếp đứng ở chính giữa tường thành, cũng là vị trí có tầm nhìn trọn vẹn nhất, tất nhiên nhất cử nhất động đều sẽ hấp dẫn sự chú ý của người xung quanh.

- Hơn phân nửa là thấy ngự thú của chú Hoàng sắp đánh chết con quái vật kia, sau đó đi hỗn lấy chiến công rồi.

Một gã thiếu niên bình thường lông mày có nốt ruồi khác cất tiếng nói một cách giễu cợt.

- Không sao, cha tôi không phải người keo kiệt như vậy.

Hoàng Quyền rộng lượng khoát khoát tay, nói với vẻ phóng khoáng.

Cao Bằng ở trên tường thành dường như nghe thấy đối thoại của bọn họ, nghiêng đầu liếc nhìn sang bên này một cái.

Chớp mắt đám nhóc con này lập tức đều câm miệng hết, ánh mắt đảo khắp nơi.

Đợi đến khi Cao Bằng quay đầu đi, một tên nhóc mới dám lên tiếng dù trong lòng vẫn còn sợ hãi:

- Ánh mắt của hắn thật hung dữ, tôi còn tưởng rằng hắn muốn vọt qua đây đánh chúng ta nữa.

- Tên kia là ai thế? Sao lại cảm giác nhìn có hơi quen mắt.

Thiếu niên bình thường lông mày có nốt ruồi đột nhiên cảm thấy Cao Bằng có chút quen mắt.

- Hình như là đại hiệp cá ướp muối.

Một tên thiếu niên trong đó đột nhiên kinh hô.

- Cái gì? Không ngờ lại là đại hiệp cá ướp muối! trong điện thoại của tôi còn có mấy biểu tình bao của hắn nè!

Ở trong miệng những thiếu niên tuổi tác không lớn này, đại hiệp cá ướp muối vẫn rất có danh khí. Bởi vì Cao Bằng chính là người Trường An, điều này khiến cho bọn họ luôn có loại cảm giác thân thiết và tự hào.

Hoàng Quyền lẩm bẩm hai tiếng, trong miệng nói những lời đại loại như đại hiệp cá ướp muối thì thế nào. Bây giờ hắn chỉ mới hai mươi tuổi, khẳng định không phải đối thủ của cha tôi.

- Ngự thú của ngài lên sân bây giờ sao?

Một người trong quân đội hiếu kì hỏi.

- Bây giờ ra sân, chả lẽ còn chơi anh em Hồ Lô cứu gia gia à?

Cao Bằng không nói gì.

Sương mù bên dưới chậm rãi tán đi, Hạch Năng Bạo Quân đứng sừng sững ở tại chỗ, bên ngoài cơ thể lấp lóe ngân quang.

Chậm rãi cúi đầu xuống, lỗ hổng nổ tung trước ngực to cỡ hạt đậu phộng, Hạch Năng Bạo Quân thổi một hơi, trong thân thể cường tráng dường như có thủy ngân đang sôi trào.

Đột nhiên tốc độ sôi trào chợt cứng đờ, có một cỗ lực lượng dẫn dắt nó nghịch hướng chảy xuôi, để hành động của nó bỗng trở nên chậm chạp lại.

Thân thể Hạch Năng Bạo Quân cứng ngắc tại chỗ. Quay đầu lại, nó nhìn thấy dưới chân tường thành có một đạo thân ảnh mặc áo choàng màu đen đang từ từ đến gần.

Hai ngọn lửa màu trắng ẩn dưới mũ áo choàng lẳng lặng thiêu đốt.

A Ngốc nâng cánh tay phải lên, nhắm thẳng vào Hạch Năng Bạo Quân rồi đột nhiên nắm mạnh tay lại!

Một đoàn bạch sắc hỏa diễm rót vào mặt đất.

Sau một khắc, lấy Hạch Năng Bạo Quân làm trung tâm mặt đất dưới chân trong phương viên ngàn mét đột nhiên lay động dữ dội.

Phốc phốc, phốc phốc, phốc phốc.

Từng bộ xương trắng phá vỡ bùn đất, chui ra khỏi mặt đất.

Rống — —

Rống — —

Ngang! ! !

Một con cự thú rết trong hình dạng xương trắng dài chừng ba mươi thước đứng thẳng người ngửa mặt lên trời gào thét, hơi thở tử vong tanh hôi trào ra từ trong cổ họng.

- Đó là Tổ Vương Ngô Công bị Kim Thần đánh giết nửa năm trước.

Trên tường thành có người lên tiếng kinh hô.

Dưới thành Trường An đã từng bộc phát qua nhiều lần quái vật triều nên chất đầy thi thể, sau khi lấy tài liệu trên người quái vật thì thi thể đều bị đốt sạch sẽ rồi vùi ngay tại chỗ.

Hầu như xương cốt của những con quái vật thực lực yếu đều bị thiêu thành tro tàn, chỉ có những con quái vật thực lực không kém mới may mắn còn sót lại xương cốt.

Ở dưới mặt đất, hài cốt vong linh lít nha lít nhít không ngừng chui ra.

Trên tường thành, sống lưng của mọi người vây xem nhịn không được phát lạnh. Không phải bọn họ chưa từng được nhìn thấy quái vật hệ Vong Linh, nhưng chưa từng có lần nào gặp qua vong linh triều dày đặc đến thế này cả.

Nhiều vong linh như vậy đã đủ để gọi là vong linh triều rồi.

A Ngốc chậm rãi đi về phía Hạch Năng Bạo Quân. Những nơi nó đi qua, vong linh vừa được gọi dậy dồn dập né tránh tạo ra một con đường, đầu lâu cúi xuống, nhìn giống như thần tử đang bái kiến quân vương.

Hoàng Quyền nghiến răng nghiến lợi. Danh tiếng của cha hắn đều bị đoạt, thật là đáng ghét. . . Sao ngự thú của tên đó lại soái đến vậy chứ!

Thật sự là, thực sự là. . . quá đố kị!

Trên tường thành, một người đàn ông cường tráng khôi ngô thân cao gần một mét chín với nước da ngăm đen híp mắt lại, như lưỡi đao xẹt qua, cơ hội tốt!

- Kim Thần. Ngay tại lúc này, sí trảm! Chặt đứt đầu của nó!

------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment