- Ta nhớ ra rồi, ngươi chính là con ấu hạc run lẩy bẩy trốn sau cái cây đó.
Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương cười lớn cợt nhả.
Cơ thể to lớn lăn lộn trong đống bùn nhão, bùn đất bốc lên cuồn cuộn.
Móng vuốt màu trắng cào nát mặt đất, lật lên từng mảng cỏ xanh, lộ ra nền đất nâu đen bên dưới.
Tiểu Diễm nghe Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Vương nói vậy thì càng phẫn nộ, há miệng bắn ra một loạt mũi tên lửa. Hỏa diễm màu vỏ quýt nổ tung khắp nơi ngoài lớp lá chắn bao bọc quanh người Ngạc Vương, tạo thành từng đạo gợn sóng.
Ngạc Vương không ngừng dẫn đạo dòng nước bên ngoài thân, đầm lầy dưới chân nó chính là nguồn nước bổ sung tốt nhất.
Đặt chân trong đầm lầy, không sợ hỏa diễm thiêu đốt.
Thủy nguyên tố khắc chế hỏa nguyên tố, huống chi ở khu vực đầm lầy này, Ngạc Vương có vẻ rất thoải mái thích ý.
Cúi đầu hút một ngụm nước lớn, nó ngẩng đầu phun lên trời, nhưng đã bị Tiểu Diễm nhanh nhẹn tránh thoát.
【Tên quái vật】: Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương.
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 45
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Phổ Thông
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Thủy / Hệ Phong
【Năng lực quái vật】: Giáp lưng cứng rắn lv3, Răng nanh sắc bén lv2, Chưởng khống Thủy nguyên tố lv3, Chưởng khống cuồng phong lv2.
【Trạng thái quái vật】: Khỏe mạnh (tỉnh táo)
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Quái vật loại cá sấu khổng lồ sống ở đầm lầy, trời sinh tính tình hung mãnh bá đạo, tính công kích mạnh, thích sống theo đàn.
- Nó có thuộc tính hệ Phong, ngươi phải cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng để thuộc tính Phong của nó tấn công tới.
Cao Bằng nhắc nhở Tiểu Diễm thông qua huyết khế.
Cùng lúc đó, Tiền Ô Lượng cũng nói chuyện với Ngạc Vương thông qua huyết khế:
- Con hạc này có thuộc tính Hỏa mà lại biết bay, ngươi phải chú ý an toàn. Còn nữa…
- Dông dài!
Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương lạnh lùng ngắt lời.
Tiền Ô Lượng không biết nói gì hơn.
Cũng may tập mãi nên hắn cũng quen rồi, thường ngày vẫn bị ngự thú quát…
- Ngươi phải nhớ kỹ, ta không sợ ngươi, ta chỉ nể mặt ngươi là ngự thú của ta nên mới không thèm so đo với ngươi thôi.
Tiền Ô Lượng cãi lại. Ngự sử và ngự thú có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.
Ngự thú chết thì ngự sử sẽ đau đầu như muốn vỡ, hư nhược trong một khoảng thời gian dài. Ngự thú có vị trí càng quan trọng trong tay ngự sử, hậu quả khi nó chết càng nghiêm trọng hơn.
Tương tự như vậy, ngự sử chết đi cũng sẽ mang lại cho ngự thú vết thương mãi mãi không thể lành được. Nếu ngự thú chủ động tấn công ngự sử của mình, chúng sẽ phải gánh chịu hình phạt cực kỳ kinh khủng.
Cho nên, dù đã ký kết huyết khế, thái độ của ngự sử đối với ngự thú vẫn luôn là quan tâm, chăm sóc, không thể ép nó như nô lệ.
Dù sao đây cũng là huyết khế, chứ không phải khế ước chủ tớ.
Nhưng phần lớn ngự thú vẫn tuân theo nội dung khế ước, tuyệt đại đa số ngự thú cũng không có tâm tư phức tạp, chỉ cần ngự sử dùng một chút thủ đoạn là có thể lôi kéo ngự thú đi theo cùng chiến đấu, mạo hiểm.
Đương nhiên, cũng có cực kỳ ít trường hợp quan hệ của ngự thú và ngự sử tương đối vi diệu, bất kỳ chuyện gì cũng không thể hoàn toàn tuyệt đối.
Hỏa diễm tạo thành từng sợi xích quất vào cơ thể Ngạc Vương, tia lửa bắn tung tóe, tựa như có vô số con mãng xà cháy rực quấn quanh cơ thể Ngạc Vương.
- Rống!
Ngạc Vương gầm lên một tiếng trầm thấp. Sau khi nó phát hiện kẻ địch không chịu xuống dưới liền vội vàng lùi lại, tìm tới một vùng đầm nước tương đối lớn nằm sấp xuống, liên tục không ngừng thôi động dòng nước xung quanh dâng lên hóa thành một tấm lá chắn bằng nước chống lại hỏa diễm.
- Cho rằng có nước là ngăn được hỏa diễm của ta sao?
Từ đáy mắt Tiểu Diễm lóe lên một tia tàn khốc.
- Vậy ta sẽ đốt cháy thân thể ngươi, thiêu sạch nước của ngươi!
Tiểu Diễm vỗ hai cánh. Cặp cánh màu đỏ nhạt tựa như bùng lên hỏa diễm ngập trời, vài sợi lông vũ màu đỏ nhạt nhẹ nhàng bay múa trong ngọn lửa.
Rầm rầm rầm.
Hỏa diễm từ trên trời giáng xuống.
Hỏa diễm thiêu đốt tất thảy, trong vòng một trăm mét vuông xung quanh hoàn toàn bị bao phủ trong biển lửa. Lửa cháy cao hơn mười mét, từ bên ngoài không thể nhìn rõ được tình hình bên trong.
Dù Cao Bằng đứng cách đó mấy trăm mét cũng cảm nhận được hơi lửa nóng bỏng đập vào mặt mình.
Dưới chân, thảm cỏ xanh tươi không ngừng khô quắt lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, rồi dần dần vàng úa…
- Thật là lợi hại.
Một đứa bé gái của Triệu gia mở to hai mắt, khẽ nhếch môi, nhìn chăm chú không chớp mắt.
- Thì ra cảnh tượng chiến đấu của ngự thú cấp Lĩnh Chủ khủng bố như vậy.
Một người thanh niên của Tôn gia cảm giác mắt mình đau xót, sau đó nheo lại tiếp tục quan sát.
Dù trong gia tộc bọn họ cũng có ngự thú cấp Lĩnh Chủ, nhưng họ chưa bao giờ được chứng kiến hai con ngự thú cấp Lĩnh Chủ chiến đấu với nhau. Trận chiến ở cấp bậc này hoàn toàn khác trận chiến của ngự thú cấp Thủ Lĩnh.
Khoa học đã nghiên cứu, lực sát thương của quái vật cấp Bình Thường tương đương với mãnh thú cỡ lớn trước tai biến, quái vật cấp Tinh Anh cần một tiểu đội đặc chủng được võ trang đầy đủ, chuẩn bị kỹ càng mới có thể giết được mà không tổn hao gì.
Bắt đầu từ cấp Thủ Lĩnh là một bước nhảy vọt lớn, cấp Thủ Lĩnh cũng là cấp bậc có khoảng cách lớn nhất.
Lên đến cấp Lĩnh Chủ, chỉ dư ba khi chiến đấu cũng đủ để phá hủy một con đường, đại đa số vũ khí bình thường của con người không thể uy hiếp được bọn chúng.
Trước kia hắn còn không hiểu dư ba khi chiến đấu có thể phá hủy một con đường là như thế nào, bây giờ xem như đã được mở rộng tầm mắt.
Đồng thời, hắn cũng hơi kích động. Ngự thú cấp Lĩnh Chủ nhà mình cũng lợi hại như vậy.
Ầm ầm ầm.
Nương theo tiếng bước chân nặng nề, một bóng đen khổng lồ vạch phá biển lửa, mạnh mẽ xông ra ngoài.
Trên cái đuôi lớn và giáp lưng vẫn còn bốc cháy, lớp rêu xanh trên giáp lưng đã bị đốt thành than cốc, không ngừng rơi xuống theo bước chân của con quái vật.
- Rống!
Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương há miệng rống to, trong cổ họng phun ra từng đoàn từng đoàn khói. Đây là nhiệt lượng dư thừa tản ra từ trong cơ thể nó.
Con cá sấu lớn liên tục không ngừng phun ra khói trắng cuồn cuộn như ống khói.
Ánh mắt Tiểu Diễm lóe lên một tia tàn khốc, hai cánh quét ngang, lại có thêm mười sợi lông vũ bay ra ngoài rồi dần dần nóng chảy thành từng sợi hỏa diễm trong hư không. Từng sợi lông chim bé nhỏ từ từ tróc ra khỏi lông vũ, kéo theo một đạo hỏa tuyến thật dài bay múa trên không trung.
Sau một khắc, từng chùm hỏa tuyến như lưu tinh rơi xuống, thế lửa càng ngày càng lớn, cuối cùng ầm ầm đập xuống mặt đất đốt cháy hết tất cả Hỏa nguyên tố trong không khí.
Từng cọng lông vũ không ngừng rời cơ thể Tiểu Diễm bay ra diễn hóa thành từng mảnh biển lửa dưới chân.
Cao Bằng đã lùi lại mấy trăm mét, tránh bị dư ba của cuộc chiến lan đến.
Toàn bộ thảm thực vật ở khu vực này đều bị thiêu đốt gần như không còn gì, nước trong đầm bị đun sôi, cá tôm ngửa bụng nổi trên mặt nước nhiều không kể siết.
Có nhiều nơi đã lộ ra mặt đất khô cằn, nước bên trong đã bốc hơi hết không còn một chút.
Nơi xa có nước chậm rãi chảy vào đầm lầy nhưng thua xa tốc độ nước bốc hơi.
Ngạc Vương điên cuồng gào thét, nhưng Tiểu Diễm trên trời vẫn không hạ xuống, chỉ dùng hỏa diễm thiêu đốt Ngạc Vương bên dưới.
Ngạc Vương cảm giác cơ thể càng lúc càng khó chịu, lúc này nó rất muốn uống nước.
Vảy trên da bị thiêu đến mức ánh lên màu đỏ hồng, vài nơi rạn nứt, vài nơi còn vỡ ra để lộ lớp thịt khô cháy đen bên trong.
- Rống!
Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương xoay người bỏ chạy, trốn tới khu vực sâu hơn trong đầm lầy.
Ầm ầm…
Tựa như âm thanh động đất dần dần tiến lại gần.
Đám người vây xem há hốc mồm suýt chút nữa thì trật khớp hàm. Thế mà lại chạy trốn?
Bọn họ ngàn vạn lần không ngờ nổi Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương lại bỏ chạy, điều này không ai dự liệu được.
- Ngươi….
Tiền Ô Lượng cũng ngẩn ra, đồng thời cảm giác ánh mắt của những người khác đâm vào da mặt mình đau rát.
Sao đột nhiên lại chạy trốn?
-----------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com