Quả nhiên là đà điểu. Đám đà điểu này thật ra rất trung nghĩa, hơn nữa đẳng cấp cũng thấp, hiến tế nhiều lắm cũng chỉ đủ no bụng.
Cao Bằng cảm động trước sự trung nghĩa của chúng cho nên mới thả cho một con đường sống.
- Cao Bằng Cao Bằng, mẹ của những con tiểu Long Nghĩ đã chết rồi, ngươi còn muốn làm nghĩa phụ của bọn chúng, như vậy bọn chúng có tính là nhận giặc làm cha hay không?
A Xuẩn nói rất gian xảo.
Sắc mặt Cao Bằng tối đen:
- Ngươi nói loạn gì thế. Mẹ của bọn chúng không phải do ta đánh chết, nếu thật sự muốn tính sổ thì phải tìm Lục Tí Cự Nhân kia chứ? Chúng ta chỉ là công nhân bốc vác mà thôi.
- Úc úc, thì ra là như vậy.
A Xuẩn một bộ tiểu đại nhân chậm rãi bay đi, chỉ là vẻ ngoài của nó thật sự quá hài hước. Con sứa nhỏ màu đỏ nhẹ nhàng bay giữa không trung, mấy cái xúc tu để ở sau lưng, nhìn thế nào cũng giống như một đứa trẻ ba tuổi cố gắng giả làm người lớn, càng nhìn càng thấy buồn cười.
Đám Long Nghĩ tập trung lại một chỗ, cảnh giác nhìn Cao Bằng.
- Người lớn nhà các ngươi đâu?
Cao Bằng có lòng tốt hỏi.
- Không biết.
- Ra ngoài rồi.
- Nói bậy, không ra ngoài!
Một con Long Nghĩ đánh một con Long Nghĩ khác ở bên cạnh.
- Không cần nói cho kẻ xấu xa này biết mẹ chúng ta đã ra ngoài.
- Biết rồi.
Mấy con Long Nghĩ khác cùng kêu lên.
Cao Bằng:
- ...
- Các bạn nhỏ, các ngươi mấy tuổi rồi?
Vẻ mặt bảy con Long Nghĩ mờ mịt. Mấy tuổi là ý gì?
Không biết từ này có ý gì nên bọn chúng lập tức gấp đến độ xoay quanh. Bảy con Long Nghĩ vây thành một đống nôn nóng xoay vòng vòng.
- Mấy tuổi chính là hỏi các ngươi ra đời bao lâu rồi.
Cao Bằng cười híp mắt hỏi, giống như Cao gia gia lương thiện nhà bên cạnh.
Thật đúng là một đám vật nhỏ đáng yêu ngây thơ.
- A, hắn muốn nghe ngóng tuổi của chúng ta! Mẹ nói không nên để cho quái vật khác biết, đặc biệt là nhân loại.
- Có nên nói cho hắn biết chúng ta ra đời nửa năm rồi không?
- Không cần nói cho hắn biết. Hắn… hắn không phải là người tốt.
- Đúng, người này siêu cấp đáng khinh.
- Vừa rồi chính là hắn làm ta ngã đau mông. Đừng nói cho hắn biết, để cho hắn tức chết đi.
Đám tiểu Long Nghĩ này líu ríu thảo luận, lúc nói chuyện cái râu trên đỉnh đầu còn không ngừng dao động.
Cuối cùng hình như đã thương lượng xong, chúng quay đầu đứng thành một hàng, cùng kêu lên:
- Chúng ta không nói cho ngươi biết đâu.
Cao Bằng không lộ cảm xúc. Trong lòng lại nghĩ, ta còn không trị được đám tiểu quỷ các ngươi sao?
- A Xuẩn qua đây.
A Xuẩn bay tới:
- Làm gì vậy?
- Ta lấy chút đồ.
Cao Bằng nói xong liền đưa tay vào trong không gian của A Xuẩn tìm kiếm một lúc rồi móc ra một viên thịt lớn màu đỏ thơm ngào ngạt.
Trong tinh hoa máu thịt ẩn chứa rất nhiều dinh dưỡng.
Đối với quái vật, dinh dưỡng trong tinh hoa máu thịt là rất phong phú.
Khi nhìn thấy tinh hoa máu thịt, đám Long Nghĩ con này đều không nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào đầu ngón tay của Cao Bằng.
- Ực ực.
Không biết tiếng nuốt nước bọt từ trên người con nào truyền tới.
- Các ngươi có ai muốn ăn không?
Cao Bằng dụ dỗ nói.
Đám tiểu Long Nghĩ này nhìn không chớp mắt nhưng không có con nào mở miệng nói trước.
Qua một hồi lâu, một con Long Nghĩ trong đó đột nhiên tiến lên hai bước.
- Chúng ta đừng để hắn lừa gạt. Tên nhân loại này nhất định là muốn lừa gạt chúng ta, sau đó bắt chúng ta đi nướng ăn.
Con Long Nghĩ này đầy căm phẫn nói.
- Đại ca nói rất đúng.
- Nghe lời đại ca.
- Đại ca thông minh nhất, chắc chắn sẽ không lừa gạt chúng ta.
Con Long Nghĩ vừa tiến lên nói lại nhìn Cao Bằng với vẻ mặt kiêu ngạo.
- Ta không thèm ăn thứ này của ngươi.
- Sợ rằng không được đâu, ngươi phải ăn.
Cao Bằng phối hợp với nó.
Tiểu Long Nghĩ nhanh nhẹn trả lời:
- Vậy được rồi.
Ăn tinh hoa máu thịt xong, thái độ của tiểu Long Nghĩ với Cao Bằng đã dịu hơn rất nhiều, không còn xem hắn là kẻ thù như lúc đầu nữa.
- Ta thấy ngươi mày rậm mắt to, vậy gọi ngươi là Đại Oa đi.
Cao Bằng đặt tên cho nó.
Tiểu Long Nghĩ sửng sốt sau đó bất mãn cãi lại:
- Ta có tên... Mẹ đặt tên cho ta là Nghĩ Tẫn...
- Ngươi tên là Đại Oa!
Tiểu Hoàng cũng mày rậm mắt to đi tới trước mặt Long Nghĩ nói với vẻ nghiêm nghị, giọng điệu không cho phép người khác nghi ngờ phản đối.
Tiểu Long Nghĩ sửng sốt.
Nó chưa từng thấy qua con vịt bắt nạt kiến, nó đột nhiên nhớ mẹ.
Nếu mẹ ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho những thứ kỳ quái này bắt nạt chúng.
- Nhưng tên của ta rõ ràng là...
- Không có rõ ràng gì cả!
Tiểu Hoàng tiến lên nhấc bổng tiểu Long Nghĩ này tựa như đang cầm một vật nhỏ:
- Tiểu lão đệ, ngươi không thích cái tên dễ nghe này sao?
Giọng điệu Tiểu Hoàng thâm trầm, kèm theo một tia hương vị không hiểu.
Tiểu Long Nghĩ nghe được con vịt đầu trọc đầy cơ bắp này nói với vẻ uy hiếp thì không dám phản bác nữa.
- Ngươi nói tên ta là gì thì là vậy đi.
Tiểu Long Nghĩ oan ức nói.
- Ừ, ngoan lắm.
Tiểu Hoàng rất hài lòng.
Cũng không thể nào tên ta là Tiểu Hoàng, mà các ngươi lại có một vài cái tên kỳ lạ được.
- Cao Bằng, sau này để ta tới đặt tên cho những tiểu lão đệ mới tới được không?
Tiểu Hoàng hăng hái bừng bừng nói.
Nó cảm thấy đây là một chuyện không tệ.
Cao Bằng tất nhiên muốn từ chối nó.
Nhưng nhìn con vịt ngốc này, Cao Bằng đột nhiên không đành lòng. Nghĩ tới trước đây con vịt Tiểu Hoàng này đáng yêu tới mức nào, đơn thuần tới mức nào.
Là cái gì đã làm cho một con vịt đơn thuần như vậy biến thành như bây giờ chứ?
Cao Bằng nghĩ đến bóng người cao to cả ngày lẫn đêm mê mẩn xem phim điện ảnh, mê mẩn kịch truyền hình...
Nghĩ tới đây, trong lòng Cao Bằng cảm thấy chua xót khổ sở:
- Sau này không thể để cho ngươi đặt tên cho đám mới tới được, nhưng ngươi có thể đặt một cái tên thích hợp cho sáu con tiểu Long Nghĩ còn lại.
Tiểu Hoàng chuyển buồn thành vui:
- Cao Bằng thật trượng nghĩa.
Chiêu Tài đã chạy tới ôm lấy bắp đùi của Cao Bằng.
- Chủ nhân, ở trong đó còn có bảo bối.
Chiêu Tài khoa tay múa chân, chỉ về phía tổ của Long Nghĩ.
Cao Bằng bảo nó diễn tả xem là bảo bối đẳng cấp gì thì nó gãi đầu, sau đó đỏ mắt mong chờ nói:
- Có ba cái siêu cấp động tâm.
Bây giờ động tác ví von của Chiêu Tài chia ra làm mấy đẳng cấp, theo thứ tự là động tâm, siêu cấp động tâm, siêu cấp siêu cấp động tâm...
Lấy số lượng siêu cấp để phân chia.
Trong đó bảo vật động tâm đại khái cũng chính là những thứ mà quái vật cấp Bình Thường cộng thêm Tinh Anh có thể dùng được, cứ như vậy mà suy diễn ra. Thưởng thức của nó vẫn chưa được nâng cao bao nhiêu...
Chỉ là năng lực chịu đựng sau khi thăng cấp có tăng lên một chút. Đại khái ba bảo vật siêu cấp động tâm kia chính là bảo vật và tài liệu mà quái vật Vương cấp có thể dùng được.
Bây giờ, mấy con ngự thú của mình đều có thể dùng được, nên Cao Bằng lại cho mấy con ngự thú đi tới trong tổ Long Nghĩ lấy tài liệu.
Về phần những con tiểu Long Nghĩ thì đều bị giữ lại, lục lọi nhà của chúng ngay trước mặt cũng không tốt lắm.
- Cao Bằng, ta đặt tên cho chúng nó xong rồi.
Tiểu Hoàng vui mừng đi tới, bảy con tiểu Long Nghĩ bám theo phía sau nó.
Chỉ có con đi sau cùng giống như cà tím gặp sương, vẻ mặt đầy tuyệt vọng đi theo phía sau.
- Đây là Đại Oa, đây là Nhị Oa, đây là Tam Oa... Đây là Lục Oa, đây là Đầu Trọc.
Tiểu Hoàng rất cao hứng giới thiệu. Sau này con hạc béo đáng ghét kia mà gọi Đầu Trọc thì không phải là gọi ta mà là gọi con Long Nghĩ này. Ta đúng là quá thông minh!
Ôi, có thể đây là phiền não khi lớn lên. Không ngờ được có một ngày ta cũng sẽ biến thành một con vịt độc ác không từ thủ đoạn.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com