Giới hạn phục dụng là quái vật hệ Hỏa, vậy cũng chỉ còn lại Tiểu Diễm là có thể phục dụng thôi.
Cao Bằng nói rõ ràng lợi và hại của loại trái cây này, nói rõ nếu khi dung hợp thất bại sẽ mang đến hậu quả như thế nào, sau khi dung hợp thành công nó có thể có được năng lực cỡ nào cho Tiểu Diễm biết.
Tiểu Diễm cũng cam tâm tình nguyện phục dụng, nó biết cái gì cũng có mặt lợi và hại, liều một phen xe đạp sẽ biến môtô.
Coi như thất bại thì để Cao Bằng nuôi mình một đời là được rồi.
Tiểu Diễm đã nghĩ tới mức này rồi.
- Ta không sợ!
Tiểu Diễm lớn tiếng nói.
- Thật là can đảm.
Ăn trái cây xong Tiểu Diễm nhắm mắt lại.
Tìm một chỗ rồi nằm sấp trên mặt đất, hai cánh xòe rộng ra, dưới ánh mặt trời lông vũ đỏ thẫm phát sáng lấp lánh.
Cải tạo rất nhanh đã bắt đầu, từng đợt từng đợt đau đớn thi nhau đánh thẳng vào trong não Tiểu Diễm.
Thân thể không có một tia đau đớn, nhưng nguồn gốc loại đau đớn này lại đến từ sâu trong linh hồn.
Đau đớn mãnh liệt khiến Tiểu Diễm hôn mê bất tỉnh.
Nhưng mà ngất đi cũng tốt, chí ít nó sẽ ít phải cảm nhận đau đớn hơn.
Mãi cho đến hừng đông ngày thứ hai Tiểu Diễm mới tỉnh lại, Tiểu Hoàng đang ngồi chờ bên cạnh thấy Tiểu Diễm tỉnh lại thì tranh thủ thời gian chạy đi thông báo cho Cao Bằng.
- Cao Bằng. Mập mạp tỉnh, mập mạp tỉnh rồi.
Thanh âm truyền đi rất xa, vang vọng khắp đất trời.
Khóe mắt Tiểu Diễm co giật.
Rất nhanh Cao Bằng đã chạy tới.
Tiểu Diễm vừa mới thức dậy nên đầu óc còn có chút mơ màng, không được minh mẫn, cảm giác hơi trì độn.
Nếu nói Tiểu Diễm lúc này có gì khác so với trước khi tiến hóa, thì đó chính là bụng nó nhỏ hơn lúc trước một vòng.
Bụng rõ ràng nhỏ hơn trước rất nhiều.
- Thế nào rồi, Cao Bằng, ta có phải thành công rồi hay không?
Tiểu Diễm lo lắng hỏi.
Mặc dù nó đã nghĩ nếu như mình tiến cấp thất bại thì để cho Cao Bằng nuôi nó cả đời, nhưng thật lòng nó vẫn không muốn thất bại.
- Thành công rồi.
Cao Bằng gật đầu.
Nghe thấy Cao Bằng “chính thức tuyên bố” nó đã thành công, Tiểu Diễm nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Sau đó nó không nhịn được mà vui vẻ một trận, mình đúng là may mắn.
【Tên quái vật】: Á Huyết Tất Phương
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Truyền Thuyết / Phẩm chất Truyền Thuyết
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Hỏa
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 51 (Vương cấp)
【Đặc tính quái vật】: Hỏa Chi Vũ (sơ lược), Khu hồn (sơ lược)
Phệ Hỏa (Vốn là kỹ năng thiên phú của Liệt Diễm Bá Vương Giải, sau khi bị Á Huyết Tất Phương tước đoạt thì thôn phệ dung hợp.
Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Gia tăng kháng tính với hỏa diễm.
Hiệu quả ② hiệu quả chủ động: Có thể chủ động thôn phệ một loại hỏa diễm bất kỳ nào đó, sau đó cướp đoạt tinh hoa ngọn lửa này phụng dưỡng cường hóa bản mệnh thần diễm của bản thân. )
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Một con Tất Phương không còn huyết mạch quá thuần khiết.
Thiên địa có vạn hỏa, chủng loại hỏa diễm không đồng nhất. Người cũng xưng đế, thú cũng tranh vương, cướp đoạt vạn hỏa chỉ để phụng dưỡng một chủng. Tất Phương đã thức tỉnh thiên phú phệ hỏa cũng đại biểu nó đã đi trên con đường tranh đoạt hỏa diễm.
Cao Bằng nhíu mày. Tiểu Diễm còn tưởng rằng là mình dung hợp có vấn đề, vội vã cuống cuồng nhìn chằm chằm Cao Bằng.
- Không có việc gì, vấn đề không lớn. Có khả năng đây cũng là một chuyện tốt đối với ngươi.
Cao Bằng an ủi.
Nhưng càng như vậy lại khiến Tiểu Diễm càng hoảng hơn, vấn đề không lớn vậy không có nghĩa là không có vấn đề!
- Chính ngươi cảm ứng một chút là được rồi, năng lực ngươi mới có được hơi biến dị một chút.
Cao Bằng giải thích với Tiểu Diễm, đồng thời nói rõ năng lực sau khi biến dị.
Hai mắt Tiểu Hoàng sáng rực, vỗ bộp bộp vào sau lưng Tiểu Diễm làm sóng thịt dâng trào.
- Rất được đó mập mạp, cái gì mà con đường tranh đoạt gì gì đó nghe rất là điểu. Sau này ngươi phát đạt rồi thì đừng có quên Hoàng ca nhà ngươi đó.
Tiểu Diễm trừng mắt nhìn nó một chút. Tranh đoạt cái rắm, ngươi đứng đấy nói chuyện không bị đau eo à.
- Yên tâm đi, mặc kệ là tranh cái gì. Chúng ta vĩnh viễn là hậu phương của ngươi.
Cao Bằng an ủi Tiểu Diễm.
Tâm tình Tiểu Diễm rất sa sút, rất là uất ức. Nó mới lười đi tranh cái gì đó, nó không phải loại tự kỷ như Tiểu Hoàng.
Hỏa Chi Vũ của Tiểu Diễm vốn làm tăng lên kháng tính với hỏa diễm của nó.
Hiện tại có được năng lực Phệ Hỏa mới cũng làm kháng tính hỏa diễm của nó tăng thêm một bước dài.
Cao Bằng quay qua hỏi người tí hon màu đen xem có nghe qua con đường tranh đoạt gì đó hay chưa.
Người tí hon màu đen rất kinh ngạc.
- Ngươi hỏi cái này làm gì.
Vốn Cao Bằng chỉ tùy tiện hỏi thử một chút mà thôi, không ngờ tới người tí hon lại biết thật.
- Vậy ngươi nói một chút thử xem, con đường tranh đoạt này là cái gì.
Cao Bằng hỏi.
Người tí hon trả lời.
- Chính là đi tranh đoạt một vật nào đó. Một đám ngu xuẩn liều sống liều chết đi tranh đoạt một vị trí.
- Có thần, có cả quái vật rất lợi hại. Dù sao ta cảm thấy điều đó không cần thiết, vị trí kia lại không thể chia ra được…
Cuối cùng giọng nói của người tí hon nhỏ dần như đang kể lể.
Tiểu Diễm không nếm xỉa đi tới, không chú ý đạp trúng một cước làm tế đàn ngã lăn, sau đó lại không thèm quan tâm đi xa.
- Bệnh tâm thần hả.
Người tí hon lồm cồm bò dậy rồi dựng thẳng tế đàn, hướng về phía Tiểu Diễm đang đi hét to.
Bộp.
Tế đàn lại bị đá lăn, Tiểu Hoàng cao hứng bừng bừng đi ngang qua.
…
Trong hư không lôi đình ngang dọc, điện xà bay múa.
Trong hư không mênh mông, sắc mặt Đại Tử ngưng trọng đứng đó, thân thể khổng lồ uốn lượn nằm rạp trên trời.
Sáu đôi cánh sau lưng mở ra, vô tận lôi xà hóa thành một quả cầu sét xoay ở xung quanh cơ thể.
Hai long trảo đặt ở dưới bụng, vụng trộm dò xét về phía trước.
Ầm ầm!
Kèm theo đó là một tiếng sét, sáu đôi cánh sau lưng Đại Tử bay múa, lôi âm cuồn cuộn, hóa thành một đoàn tử quang chợt nhào tới cắn một cái vào Lôi quả trên Lôi thụ đang nở rộ trong hư không.
Lôi thụ màu trắng bạc mở rộ trong hư không chiếu sáng bốn phương, vô số cành cây như những lọn tóc uốn lượn trong hư không.
Thân thể Đại Tử trước mặt gốc Lôi thụ này chỉ là một tiểu tử nhỏ bé mà thôi.
Thân Lôi thụ kéo dài một mạch vào sâu trong hư không hắc ám, giống như là một Thông Thiên trụ đâm xuyên qua mảnh thiên địa này.
Ở trên Lôi thụ kết tám quả, hình dạng quả giống như sao năm cánh, tinh quang lóng lánh, thánh khiết thần thánh.
Đại Tử nhào vào phía trên một quả.
Trái cây này đối Đại Tử mà nói cũng vô cùng khổng lồ, Đại Tử tựa như một con sâu mọt chui vào bên trong quả táo.
Uốn éo thân thể hai lần, chất lỏng vụn vỡ tản ra khắp nơi, bao vây lấy Đại Tử đang cố gắng chui vào cơ thể nó.
Sau khi Đại Tử chui vào, trái cây này bắt đầu khô héo, nước trái cây điên cuồng chui vào trong cơ thể Đại Tử.
Đại Tử bị sặc đến trợn trắng mắt.
Trái cây sau khi bị Đại Tử chui vào thì tự động đứt ra, bị cây đại thụ bạc trắng này ghét bỏ.
Mười phút sau, trái cây triệt để khô quắt, vỏ khô nhăn nhúm co vào phía trong, giống như một tấm vỏ khô bao trùm toàn thân Đại Tử.
Đại Tử ngay từ đầu còn hơi run rẩy, nhưng rất nhanh sau đó đã lâm vào ngủ say.
Lẳng lặng phiêu du ở bên trong hư không...
Thật lâu, trong hư không truyền đến một giọng nói.
- Nó... Quá tham ăn.
- Đúng vậy, giống như là nó ăn không biết no vậy.
- Nó là một con heo khổng lồ hay sao?
- Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, tại sao ngươi lại trợ giúp một con heo… À không, vì cái gì mà ngươi phải trợ giúp một con Ngô Long như nó, thiên phú của nó cũng không tính là mạnh nhất.
- Thông đạo thông hướng ngoại giới đều ngẫu nhiên mở ra, có thể gặp phải cũng là duyên phận...
- Được rồi, ta cứ tạm thời tin tưởng ngươi vậy.
…
Một tháng trôi qua, khoảng cách tới Long Vẫn Cốc càng ngày càng gần.
Chiều dài bảy con tiểu Long Nghĩ cũng tăng trưởng đến một mét rưỡi.
Trước mặt mơ hồ truyền tới âm thanh nước chảy siết.
Phía cuối đường chân trời, kim quang lăn tăn như ánh sao lấp lánh.
Trong thoáng chốc, ánh mặt trời đều bị che phủ.
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com