Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 520 - Chương 520: Có Rồng Sắp Chết

Chương 520: Có Rồng Sắp Chết Chương 520: Có Rồng Sắp Chết

Đến gần hơn Cao Bằng mới nhìn rõ được hình dáng của con sông này, nó tựa như một tua cờ màu vàng uốn lượn chảy xuống từ trên cao nguyên.

Vô số nòng nọc nhỏ màu vàng kim điên cuồng du động trong dòng nước.

Số lượng cực kỳ nhiều, hơn nữa tốc độ cực kỳ nhanh.

Nhìn một lúc thậm chí con mắt cũng đau nhức.

Cao Bằng nhắm mắt lại. Những con Khoa Đẩu này nhìn rất chói mắt, không hiểu sao nhìn một lúc mà hắn thấy hai mắt nhức nhối, trên người những con nòng nọc này không ngừng tỏa ra kim quang.

Dòng lũ nòng nọc trào lên trọn vẹn mười phút trước mặt Cao Bằng.

【 Tên quái vật】: Thái Dương Khoa Đẩu

【 Đẳng cấp quái vật】: Cấp 10 - cấp 20

【 Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Phổ Thông (Tinh Nhuệ) (Hoàn Mỹ) (Sử Thi)

【 Thuộc tính quái vật】: Hệ Hoả

【 Đặc tính quái vật】: Thái Dương Hồng Lưu (vô số quái vật Thái Dương Khoa Đẩu tập trung cùng một chỗ sẽ toả ra nhiệt độ tương đương với mặt trời

Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Khi bị uy hiếp hoặc bị tấn công chúng sẽ bộc phát ra lực sát thương kinh khủng, ngưng tụ ra Thái Dương Chi Hỏa từ hư không. Lấy một vạn con làm cơ sở, mỗi lần số lượng tăng gấp mười lần thì hiệu quả thiêu đốt của Thái Dương Chi Hỏa sẽ tăng thêm một cấp, cực hạn là cấp 10.

Hiệu quả ② hiệu quả chủ động: Khi số lượng Thái Dương Khoa Đẩu đạt tới một kinh sẽ có thể dẫn động ra pháp tắc Thái Dương Chi Hỏa.)

【 Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Một loại sinh vật có sức sống yếu ớt nhưng vô cùng táo bạo. Khi bị uy hiếp chúng sẽ phát động sức mạnh từ trong cơ thể, tiếp dẫn ra Thái Dương Chi Hỏa từ trong hư vô, đốt cháy tất cả kẻ địch.

Cao Bằng nghĩ một lát, một ngàn ức tương đương với một trăm tỷ. Nói cách khác, một trăm tỷ con Thái Dương Khoa Đẩu tập trung một chỗ sẽ ngưng tụ ra được Thái Dương Chi Hỏa cấp 10.

Một kinh tương đương một vạn lần một trăm tỷ, cũng chính là một trăm triệu ức.

Vừa rồi số nòng nọc trong con sông kia có đạt tới một trăm triệu ức không nhỉ?

Cao Bằng không đếm kỹ.

Nhưng hắn biết, dù chỉ có một trăm tỷ con Thái Dương Khoa Đẩu cũng không phải mình hiện giờ có thể trêu chọc vào được. Thái Dương Chi Hỏa cấp mười có uy lực khủng bố tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Thái Dương Khoa Đẩu rời đi thật lâu, mặt sông lại tĩnh lặng không một gợn sóng.

Không có con quái vật nào thò đầu ra, mặt nước sông lớn như vậy lại vô cùng tĩnh lặng.

Ở thế giới Hắc Vụ, điều này là không tưởng nổi. Căn cứ vào đoạn đường xuôi nam vừa đi, Cao Bằng tổng kết ra, ngoài bình nguyên thì tất cả các địa hình khác đều có quái vật cường đại hoặc tộc đàn quái vật cường đại sinh sống.

Bởi vì ở phương nam có nhiều địa hình bình nguyên nhất. Loại địa hình như này ở trên bình nguyên cực kỳ dễ bị phát hiện, rất dễ hấp dẫn quái vật.

Nếu không có đủ thực lực, không thể đứng vững ở địa hình này.

Cũng không biết có phải vì đám Thái Dương Khoa Đẩu kia vừa đi qua hay không mà nước sông cực kỳ yên tĩnh, mãi cho đến khi đám Cao Bằng nhảy xuống sông cũng không có con thuỷ quái nào trong nước tấn công bọn họ.

Hắn còn tưởng sẽ gặp phải quái vật kinh khủng gì đó.

Vì trên bản đồ của Long Nghĩ có đánh dấu đặc biệt chỗ con sông này. Một con cá béo mập có ba cái vây như ba con dao gọt trái cây trên lưng nhìn rất buồn cười, thậm chí nó còn đánh một dấu X đặc biệt trên thân con cá.

Mới đầu Cao Bằng còn tưởng sẽ có một trận chiến ác liệt, ai ngờ lại bình an vô sự vượt qua.

Nhưng mà không đánh nhau cũng tốt.

Trong một tháng này, mối quan hệ giữa Cao Bằng và bảy con tiểu Long Nghĩ đã trở nên tốt đẹp hơn, thông qua hiệp thương và giao lưu hữu hảo, cuối cùng bảy anh em đã trở thành ngự thú của hắn.

Dù ký huyết khế với bảy con ngự thú một lúc thì hơi nhiều, nhưng đẳng cấp của bảy con này mới chỉ đến cấp mười mấy, không chiếm bao nhiêu linh hồn lực.

Vượt qua con sông này, chỉ còn cách Long Vẫn Cốc bảy ngày đi đường nữa mà thôi.

Bảy ngày thời gian thoáng cái trôi qua. Sau bảy ngày, phía trước không còn đường nữa.

Một vách núi vô cùng to lớn chặn ngang chặt đứt đường đi.

Phía trước là biển mây cuồn cuộn, mây mù mờ mịt.

Vách đá dốc đứng không ngừng kéo dài xuống dưới, không nhìn thấy điểm cuối.

Cao Bằng đứng trên vách núi quan sát. Từ rìa vách núi, cốc sâu khoảng hơn ngàn mét, dưới đáy cốc có quái thạch lởm chởm tựa như trụ đá mọc trên mặt đất. Trên trụ đá mọc một ít loài thực vật thấp bé.

Càng đi vào sâu hơn lại càng thấp, không phải cột đá thấp, mà là địa thế nơi này tựa như có hình dáng cái phễu, càng vào trong địa thế lại càng thấp.

Quái thạch đứt quãng, từng bóng dáng quái vật lén lén lút lút chốn ở trong các khe hở vụng trộm quan sát đám người Cao Bằng.

Nhìn qua thì giống như các loại quái vật Long Giác Tích Dịch, Thạch Long Giáp Trùng, số lượng không dưới mấy chục con.

Dưới vách núi có một vùng sinh thái phong phú.

Mở địa đồ ra, nếu đoán không sai thì trước mắt chính là Long Vẫn Cốc.

Nếu là sơn cốc thì khẳng định nơi này có địa thế thấp nhất, nhưng mà…

Sơn cốc này quá lớn rồi.

Không thấy điểm cuối đâu, cuối tầm mắt đã bị biển mây bao phủ.

Tới nơi này, bảy anh em Long Nghĩ vô cùng hưng phấn, nhảy khỏi lưng A Ban, ghé sát vào bờ vực hưng phấn quan sát bên dưới.

Xúc tu trên đầu chúng điên cuồng lắc lư, như bảy con chó săn nhỏ mới về đến nhà.

- Ngon… ăn ngon.

- Thơm quá.

- Ta muốn xuống.

Một đám tiểu Long Nghĩ ríu ra ríu rít nói.

- Ngang...

Đột nhiên có tiếng long ngâm du dương xa xưa từ sâu trong sơn cốc vọng tới, tiếng ngâm xẹt qua chân trời, dường như biển mây trên trời cũng bị tách ra.

Tiếng long ngâm này quanh quẩn trọn vẹn một phút mới biến mất.

- Là đồ ăn! Có rồng sắp chết!

Đại Oa kích động nói.

Dù nó mới tới đây lần đầu, dù mọi thứ ở đây khiến nó cảm thấy vô cùng lạ lẫm, nhưng nghe tiếng long ngâm này, trong chớp mắt nó đã tự hiểu có rồng sắp chết.

Đây là ký ức được khắc sâu trong huyết mạch của Long Nghĩ suốt vô số năm qua.

Đại Oa hưng phấn đứng dậy.

- Chủ nhân, có rồng sắp chết rồi. Đây là tiếng ngâm cuối cùng của lão rồng già trước khi chết.

- Sao ngươi biết? Vậy ngươi biết làm sao để tới đó không?

Cao Bằng kinh ngạc hỏi.

- Không biết, vừa rồi ta thức tỉnh một chút ký ức, sau đó thì biết đó là tiếng rồng ngâm trước khi chết.

Đại Oa rầu rĩ nói:

- Vừa nãy ở vách núi ta có ngửi thấy mùi thơm của xác rồng, nhưng ta lại không biết làm sao để đi vào.

- Tiểu Diễm, Tiểu Thảo, A Ngốc, Lưu Quang, Bạch Bì năm người các ngươi đưa bảy con Long Nghĩ đi cùng chúng ta. Các ngự thú khác ở lại ngay trên vách núi tiếp ứng.

Cao Bằng phân chia nhiệm vụ, lần này rất đơn giản.

Bên trong còn có rồng, dù không biết đẳng cấp của đám rồng này nhưng nghe tiếng rồng ngâm kia và cảm giác bức bách nó mang lại, hắn chắc chắn đẳng cấp của nó tuyệt đối không thấp.

Đồng thời nơi này cũng là quê hương của Long Nghĩ. Con Long Nghĩ đã rời đi kia đã là Hoàng cấp, không ai dám khẳng định trong này còn có quái vật nào khác kinh khủng hơn không.

A Ban thì quá lớn, là mục tiêu rất rõ ràng, dứt khoát ở lại trên vách núi cùng Tiểu Hoàng tiếp ứng cho bọn hắn thì tốt hơn. Tiện thể bảo vệ bọn A Xuẩn, Tiểu Hoa, Nam Quất, Bắc Quất.

Tiểu Diễm có thể bay, A Ngốc là thủ hạ có chiến lực cao nhất hiện tại, Lưu Quang có kích thước nhỏ, không dễ bị phát hiện, còn có Phong thuộc tính có thể cưỡi gió phi hành. Bạch Bì thì có thể khắc chế quái vật long hệ, ở trong Long Vẫn Cốc này đương nhiên rất thích hợp.

- Ta phân chia nhiệm vụ trước. Mục đích chủ yếu của nhiệm vụ lần này là cho đám Long Nghĩ ăn xác rồng, dưới điều kiện tiên quyết là phải đảm bảo an toàn, hoàn thành nhiệm vụ là tốt rồi.

Cao Bằng dặn đi dặn lại.

------------------------

Dịch: ND

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment