Cao Bằng gật đầu nói phải. Vẫn là ông ngoại đa mưu túc trí.
Lúc này cũng không còn sớm, ông ngoại cùng lúc kiêm chức chủ tịch tập đoàn Nam Thiên, Hội trưởng Công hội nhà thám hiểm, đồng thời còn là Hiệu trưởng Thiên Các Học Phủ. Ngày nào cũng rất rất bận.
Khi chuẩn bị rời đi làm việc, đột nhiên ông ngoại nghĩ tới cái gì đó, dừng chân nói với Cao Bằng:
- Đúng rồi, Quan lão sư trong trường con đã ký huyết khế với một học sinh.
Cao Bằng kinh ngạc, vậy mà lại có học sinh ký được huyết khế với đại Quan lão sư sao? Chuyện này…. Thật sự không ngờ, câu nói đùa lúc trước lại trở thành sự thật.
Nghĩ đi nghĩ lại cả trăm ngàn lần, Cao Bằng hỏi lại:
- Là học sinh nào vậy ạ?
Nếu là một học sinh bình thường, khẳng định lão gia tử không nhớ được, nhưng một học sinh có thể ký huyết khế với vị môn thần canh cửa Quan đại gia Quan lão sư sẽ rất nổi tiếng. Đồng thời, hiện giờ người này cũng đang làm việc cho tập đoàn:
- Tiêu Nặc Ngôn.
Tiêu Nặc Ngôn?
Trong đầu Cao Bằng hiện ra một khuôn mặt hơi mơ hồ. Ở biên giới sân huấn luyện phân bộ Nam Thiên thành khu Bách Nghệ, một cái bóng nho nhỏ bẩn thỉu từ góc tường chui vào, vụng trộm huấn luyện, lần nào huấn luyện xong cũng sẽ quét dọn sân một lần.
- Là hắn sao?
Cao Bằng gật đầu:
- Hắn có thể ký huyết khế với Quan lão sư sao?
Cao Bằng khá tò mò. Muốn ký huyết khế với Quan lão sư cần không ít linh hồn lực, dù sao đây cũng là một ngự thú cấp Lĩnh Chủ cường đại.
- Trong tình huống bình thường thì khẳng định là không thể, nhưng ngự thú đầu tiên mà hắn ký huyết khế là Quan lão sư, cũng coi như chui được một chỗ trống không lớn không nhỏ, cuối cùng cũng ký kết thành công. Nhưng mà điều này cũng đã cho chúng ta thấy một kẽ hở không lớn không nhỏ, khi ký kết ngự thú đầu tiên, yêu cầu về linh hồn lực sẽ thấp hơn rất nhiều. Trước mắt xem ra giới hạn ký kết ngự thú đầu tiên của nhân loại là cấp Lĩnh Chủ. Điều này cũng sẽ giúp chúng ta phát triển thế lực nhanh hơn rất nhiều. Chung quy số người có thể ký kết với cấp Lĩnh Chủ vẫn còn ít, đại đa số đều ký kết lần đầu với ngự thú cấp Thủ Lĩnh, Tiêu Nặc Ngôn kia cũng coi như có thiên phú dị bẩm.
- Vậy bây giờ cậu ta đang làm chức vụ gì trong tập đoàn?
Cao Bằng hỏi.
- Đang giữ chức đội trưởng đội chấp pháp.
Cao Bằng gật đầu. Quan lão sư cương trực công chính, chính nghĩa lẫm nhiên, rất thích hợp với công việc này.
- Có thời gian cháu sẽ đi gặp cậu ta một chút.
Cao Bằng hiểu ý ông ngoại. Ông ngoại ủng hộ hắn bồi dưỡng dòng chính, Tiêu Nặc Ngôn cũng được hắn đem ra từ thành khu Bách Nghệ, mà Cao Bằng cũng là lão hiệu trưởng của cậu ta. Nói theo một cách nào đó, Tiêu Nặc Ngôn cũng coi như đã bị dán mác dòng chính của Cao Bằng rồi, trừ khi hắn công khai phát biểu mình sẽ trung thành với người khác trước mặt mọi người.
Sau khi ông ngoại tới cao ốc của tập đoàn, Cao Bằng dẫn bọn Tiểu Hoa đi tới chân núi.
Chiêu Tài lớn hơn rất nhiều so với ba năm trước khi được đưa đi. Thân dài một mét, cộng thêm cái đuôi là dài hai mét, toàn thân một màu vàng chói, hai mắt là màu hổ phách cam vàng, trên lưng có vằn hổ màu bạc. Trải qua ba năm ma luyện, lá gan của Chiêu Tài không còn nhỏ như trước nữa, đi đường dám nghênh ngang nhìn quanh, cái đuôi ve vẩy, ai không biết còn tưởng nó là một con mèo.
Dọc đường gặp vài ngự sử mang theo ngự thú, ánh mắt Chiêu Tài có vẻ khinh thường. Nó đã từng trải qua sóng to gió lớn ở thế giới Hắc Vụ, nhìn những ngự thú ở trái đất, tâm lý vô thức có cảm giác ưu việt hơn.
Phía trước có hai cô bé mặc đồ kết bạn đi dạo cùng nhau, một người mặc váy đỏ, người kia mặc áo trắng cổ thấp ngắn tay và quần jeans màu lam nhạt, đi sau còn có hai con mèo to bằng con báo. Hai con mèo một đen một trắng, con mắt màu bích lục âm trầm lạnh lẽo. Thấy Chiêu Tài, con mèo rừng lông trắng bên trái lộ ra vẻ trêu tức, giả vờ muốn tấn công, cố ý muốn xem Chiêu Tài xấu mặt.
Ai ngờ Chiêu Tài vô cùng bình tĩnh, chỉ ngáp một cái, sau đó lộ ra chút khí thế.
- Meo ô!
Con mèo rừng lông trắng dựng đuôi hoảng sợ rú lên nghẹn ngào rồi bỏ chạy nhanh như một làn khói.
- Meo meo meo.
Con mèo lông đen bên cạnh càng không chịu nổi, đặt mông ngồi bệt xuống, rồi nằm rạp ra, bốn móng vươn ra thẳng tắp lăn lộn dưới đất. Càng lăn càng xa, càng lăn càng xa…
- Đại Bạch!
Cô bé váy đỏ hô lên. Cô bé mặc áo cổ thấp nhìn Cao Bằng một chút rồi quay sang nhìn con ngự thú đã biến thành “Phong hoả luân” của mình, hai má nhịn không được trở nên nóng bừng. Thật sự quá mất mặt.
Chờ hai cô bé đi xa, Cao Bằng mới cúi xuống quát Chiêu Tài:
- Ngươi xem, ngươi đã là Vương cấp rồi mà còn đi doạ hai con mèo cấp Thủ Lĩnh, có mất mặt không?
Bị mắng, Chiêu Tài đàng hoàng nằm rạp xuống đất, vươn hai móng ôm lấy đầu, hai mắt đờ đẫn nhìn về phía trước, một bộ ngươi nói gì ta cũng sẽ không cãi.
- Đại chủ nhân ngài nguôi giận, ăn quả quýt giải nhiệt.
Bắc Quất cao hai mét gầy như cây gậy trúc vội bóc một quả quýt đưa cho Cao Bằng.
Cao Bằng ngăn lại:
- Quýt là phát hỏa, hai đứa các ngươi sang một bên chơi đi.
Bắc Quất cười ha hả ném quả quýt vào miệng mình, đứng cạnh Nam Quất vừa cao vừa to nó lại càng có vẻ gầy hơn.
- Đi, đừng có giả chết!
Cao bằng đá mông Chiêu Tài một cái, con chuột này lại hấp tấp chạy theo sau.
Một đoàn người thú đến bên bờ Trường Giang. Bên bờ sông đang xây một xưởng đóng tàu, trên bờ đóng thuyền, rồi vận thẳng xuống sông.
Xưởng đóng tàu làm việc khí thế ngất trời, khói thải đen sì bay ra khỏi ống khói.
Từng con quái vật Thâm Thanh Ngưu Đầu da xanh đậm khoẻ mạnh khiêng cốt thép nặng tới mấy tấn đi từ Đông Xưởng đến Tây Hán.
Cao Bằng nhìn một hồi sau đó theo bờ sông đi ngược lên. Trên đường đi lên thượng du, vết chân mờ dần, bờ sông mọc đầy rong, thi thoảng có thể thấy quái vật đang hoạt động trong đám rong.
Dù nhân loại đang không ngừng phát triển, nhưng quái vật cũng đang điên cuồng sinh sôi… Có một vài quái vật đang dùng một phương thức đặc biệt để kết nối với nhân loại.
Ví dụ như bên cạnh các quái vật vừa rồi đều có ngự sử đi cùng giám sát.
Cao Bằng đứng bên bờ sông một hồi. Nước sông trước mắt dần sôi trào, từ bên trong có từng lớp quái vật nhô lên, vô cùng nhiệt tình gọi hắn “Gia gia, gia gia!”
Bất chợt mặt nước trước mắt dâng lên, ngưng tụ thành một thủy nhân.
- Chủ nhân!
Thủy nhân thông qua linh hồn cộng hưởng truyền vào trong đầu Cao Bằng.
- Hừ! Chủ nhân, tên gia hỏa này gặp chủ nhân ngài mà dám không dùng bản thể, chỉ dùng một phân thân!
Chiêu Tài nịnh bợ Cao Bằng.
Thủy nhân quay sang nhìn Chiêu Tài một chút rồi thu lại ánh mắt:
- Chủ nhân, bản thể của ta không ở gần đây, đang ở hạ du. Hiện giờ bản thể đang chạy tới, có điều tạm thời chỉ có thể dùng cách này để gặp chủ nhân, xin chủ nhân thứ lỗi.
- Không sao, ta cũng không cần dùng gì đến bản thể của ngươi. Ta chỉ tới xem tiến độ đoạt xá Trường Giang của ngươi đến đâu rồi thôi.
【 Tên quái vật】: Sinh Trưởng Chi Não (phân thân)
【 Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Hoàn Mỹ
【 Thuộc tính quái vật】: Hệ Tâm Linh
【 Đặc tính quái vật】: Tư duy chi huyền (Hiệu quả ① hiệu quả chủ động: tư duy đoạt xá. Hiệu quả ② hiệu quả bị động: Siêu phàm hoạt tính)
Nhắc nhở: Trước mắt đang đoạt xá Trường Giang. Tiến độ 65%)
Vì là phân thân nên có rất nhiều thuộc tính Cao Bằng không thấy được, nhưng tốc độ đoạt xá Trường Giang đã hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Cao Bằng. Cho thấy Sinh Trưởng Chi Não làm việc rất nhanh, đẳng cấp cũng đã tăng lên không ít, nếu không thì tốc độ đoạt xá sẽ không nhanh được như thế.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com