Medusa thấy Cao Bằng thò đầu ra liền nhận ra hắn ngay. Dù đã ba năm trôi qua nhưng với một người đã sống một mình suốt bao nhiêu năm trong mê cung như nó, Cao Bằng chính là một cuộc gặp gỡ bất ngờ đáng giá hồi ức.
- Có muốn ta giải quyết tên đại gia hỏa này giúp ngươi không?
Cao Bằng chỉ vào Sơn Lĩnh Cự Nhân rồi hỏi.
Sơn Lĩnh Cự Nhân là quái vật hệ Thạch, có một năng lực bị động là miễn dịch với đòn tấn công hóa đá.
Vì bản thân nó chính là quái vật từ đá tảng mà thành, cho nên với nó đòn tấn công hóa đá chẳng có bất kỳ hiệu quả gì.
Chẳng khác nào ngươi muốn dìm một con cá cho chết đuối.
Medusa tranh thủ thời gian gật gật đầu. Nó không phải kẻ cổ hủ, năng lực của mình bị Sơn Lĩnh Cự Nhân khắc chế… Sơn Lĩnh Cự Nhân này cũng biết có thể khắc chế mình nên mới tới khiêu chiến bắt nạt mình.
Sơn Lĩnh Cự Nhân này được xem như thuộc nhóm yếu nhất trong Hoàng cấp, bình thường nếu muốn tới tranh đoạt một mê cung là chuyện vô cùng khó khăn.
Nó rất khỏe, đao thương bất nhập, có kháng tính cực mạnh với đòn tấn công hệ Thổ và hệ Thạch.
Nhưng mà nhược điểm của nó cũng hết sức rõ ràng. Nó quá lớn, cực kỳ cồng kềnh, thân thể cồng kềnh chính này là nhược điểm lớn nhất của nó.
Đòn tấn công hóa đá của Medusa với Sơn Lĩnh Cự Nhân là vô hiệu, bản thân nó cũng không am hiểu tấn công vật lý, chỉ có thể nhờ vào sự linh hoạt nhanh nhẹn của mình mà quần nhau với đối thủ.
Mới đầu Medusa đã nghĩ nếu thật sự không tìm được cơ hội nào thì đành đổi mê cung vậy, tặng nơi này cho Sơn Lĩnh Cự Nhân, chỉ cần quay về đem bức tượng đá chim sẻ kia đi là được.
- Tứ Oa, giao cho ngươi.
Cao Bằng không triệu hoán ngự thú nào khác, trực tiếp giao cho Tứ Oa giải quyết.
Dù trong đội ngũ Tứ Oa đảm nhiệm vị trí kim bài tọa kỵ của Cao Bằng, cảm giác về sự tồn tại của nó rất thấp, căn bản cũng chẳng cần nó chiến đấu.
Nhưng đấy là so với độ ngũ của hắn.
Hai mắt Tứ Oa lóe lên vẻ hưng phấn. Bình thường có kẻ địch thì chủ nhân đều sẽ để bọn Đại Tử giải quyết, đây là lần đầu tiên chủ nhân cho nó tham gia chiến đấu.
Tuyệt đối không thể khiến cho Cao Bằng thất vọng.
Cực Quang Chi Dực của Tứ Oa tuôn ra ngân quang màu trắng, tựa như hai thanh chiến đao từ không trung rơi xuống.
Rầm rầm rầm!
Trong chớp mắt Sơn Lĩnh Cự Nhân đã bị Cực Quang Chi Dực bao trùm, trên thân không ngừng nhận phải từng vết chém dữ tợn, vết cắt bóng loáng giống như bị thứ gì đó rất sắc cắt ngọt.
Sơn Lĩnh Cự Nhân phẫn nộ rống lên, muốn nhảy lên đánh Tứ Oa. Nhưng mà Tứ Oa bay quá cao, nó cố hết sức cũng không đánh tới.
Cực Quang Chi Dực như roi không ngừng quật lên người nó. Sơn Lĩnh Cự Nhân bị đánh kêu lên ngao ngao, hai tay ôm đầu tè ra quần mà bỏ chạy.
Nhìn Sơn Lĩnh Cự Nhân bị đánh đuổi, Medusa cũng nhẹ nhàng thở ra.
Cao Bằng lệnh cho Tứ Oa từ từ hạ thấp độ cao, rồi nhảy từ trên lưng nó xuống:
- Đã lâu không gặp, ta vừa từ hải ngoại trở về. Ngươi vẫn có mị lực như thế, gần như không khác gì ba năm trước.
Nghe Cao Bằng tán thưởng, Medusa vui lên một chút.
Cao Bằng vỗ tay triệu hồi A Ban, di chuyển tổn thương cố định lên người nó.
Trước đó ở xa thì thôi, giờ gần Medusa như vậy, Tứ Oa muốn tránh bị hóa đá cũng tương đối khó.
Tứ Oa quay đầu đi, không dám đối mặt với Medusa.
Medusa hiếu kỳ nhìn A Ban, có vẻ nó lớn hơn lần trước.
Sau đó lại quay sang nhìn Cao Bằng, Medusa mời Cao Bằng vào trong mê cung của mình nghỉ ngơi.
Cao Bằng nhận lời mời của nó.
Dọc đường, Cao Bằng búng tay một cái triệu hồi ra Bàn Đại Hải. Lúc này Bàn Đại Hải đã thu nhỏ lại.
- Đây là mê cung, nhưng chỉ là một tòa mê cung bình thường. Ngươi xem thử một chút xem có vấn đề gì không?
Bàn Đại Hải vừa được triệu hoán ra lập tức cảm giác được trong không khí tràn ngập hương vị kỳ quái gì đó.
Nghe Cao Bằng nói vậy, sắc mặt Bàn Đại Hải đột biến:
- Bảo sao quen thuộc như thế, thì ra vẫn còn sót lại khí tức của con voi béo kia.
Sau đó Cao Bằng thấy Bàn Đại Hải dán chặt lên tường mê cung như một con cá ướp muối, dùng sức hút lấy cái gì đó.
- Nó….
Đây là lần đầu tiên Medusa nhìn thấy cảnh tượng thế này, khá lo lắng nhìn Cao Bằng.
- Không có việc gì, không cần để ý tới nó.
Cao Bằng bình tĩnh nói, đi qua nhấc Bàn Đại Hải lên.
- Đi vào trong mê cung với ta, mùi vị ở đó đậm hơn đấy.
Bàn Đại Hải đang giãy dụa lập tức không yên tĩnh lại, tựa như con cá chết bị Cao Bằng kéo đuôi lôi đi.
- Lâu lắm rồi không có quái vật nào khác tới đây.
Medusa đi trước dẫn đường.
Trong mê cung rất yên tĩnh. Không giống như các chủ nhân mê cung khác thích nuôi tôi tớ, trong mê cung của Medusa chỉ có một mình nó.
Dù nó muốn nuôi quái vật cũng rất khó mà tìm được con nào phù hợp, nuôi quái vật bình thường chỉ làm tăng thêm tượng đá trong mê cung mà thôi.
Tại nơi sâu nhất trong mê cung Cao Bằng nhìn thấy toàn cảnh bốn phía, thấy một mảnh rừng trúc mỏng, ánh mặt trời trên đầu chiếu qua lá trúc vẩy xuống đất thành từng đốm từng đốm đen.
Rất nhiều tượng đá đủ hình thù khác nhau đông cứng tại khu vực trung tâm.
- Đây đều là tượng đá ta thu thập được.
Medusa vui vẻ giới thiệu cho Cao Bằng bảo tàng của mình.
- Đây là một con Hoàng Kim Dã Trư. Nó là con quái vật đầu tiên ta gặp sau khi rời khỏi mẫu thân, cũng là con quái vật đầu tiên bị ta hóa đá.
Medusa nhảy lên sờ sờ một bức tượng đá hình con heo.
Cao Bằng gật đầu, ngắm nhìn tất cả những bức tượng đá tinh mỹ xung quanh tựa như được một đại sư điêu khắc thành. Tượng đá ở đây không phải được khắc thành, mà là quái vật còn sống bị hóa đá thành tượng.
- Con này là….
Medusa giới thiệu từng cái một với Cao Bằng.
Cao Bằng nhìn rất cẩn thận, thi thoảng cũng đưa ra một chút đánh giá của bản thân.
Từ khi mới tiến vào, Cao Bằng đã thả cá mè hoa ra cho nó tùy ý nhảy nhót khắp nơi.
- Hương vị rất mỏng manh, mặc dù có mùi của con voi béo kia, đồng thời mê cung cũng có phong cách của nó. Nhưng chắc chắn nó chưa từng tới tòa mê cung này, nơi này chỉ dính chút khí tức của nó mà thôi, không phải do nó tự tay chế tác thành.
Bàn Đại Hải lẩm bẩm.
- Nhưng có mùi của nó… Chẳng lẽ là dùng Thần khí của nó tạo thành?
Hai mắt Bàn Đại Hải sáng lên.
Nhảy disco trước mộ phần kẻ thù, còn muốn cướp thần khí của kẻ thù. Thật sự là quá sung sướng.
- Ngươi có hứng thú cùng ta rời đi không? Trong mê cung này cũng không có thứ gì thú vị, thế giới bên ngoài mỹ lệ hơn nhiều.
Cao Bằng hỏi thăm Medusa.
Mỹ Đỗ Toa không do dự lắc đầu:
- Bên ngoài quá ồn ào.
- Nhưng Sơn Lĩnh Cự Nhân vẫn chưa chết, gia hỏa này da dày thịt béo, rất khó giết.
Cao Bằng thở dài:
- Ta đi rồi thì nhất định Sơn Lĩnh Cự Nhân này sẽ quay lại. Năng lực của ngươi bị nó khắc chế, lúc đó sẽ rất phiền phức.
Cao Bằng thành khẩn thuyết phục.
Medusa nhắm mắt lại, trầm mặc thật lâu.
Sau đó nó mở mắt ra.
- Vậy ta tặng mê cung này cho nó, ta sẽ đổi một mê cung khác.
- Nhưng mà, ngươi không cảm thấy làm thế sẽ rất phiền phức à? Ngươi có thể mang đi tất cả đồ đạc mình đã cất giữ sao?
Cao Bằng chỉ vào một đống đồ lớn trong mê cung.
Medusa chần chừ.
- Xem ra ngươi cũng hiểu Sơn Lĩnh Cự Nhân kia sẽ không cho ngươi cơ hội để chuẩn bị sẵn sàng.
- Nhưng ta đi cùng ngươi cũng không mang được chúng đi.
Mỹ Đỗ Toa không ngốc.
Cao Bằng cười nhẹ:
- Ai bảo thế?
Hắn búng tay một cái, không gian trữ vật siêu cấp của A Xuẩn lên sàn.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com