Sau khi rời khỏi Du Châu vẫn luôn bay thẳng về phía tây, băng qua căn cứ Xuyên Phủ, tiếp tục bay về phía tây, đi qua không vực cao nguyên Thanh Thiên.
Cao Bằng cúi đầu xuống, dưới vùng cao nguyên mênh mông với màu xanh vô bờ này dường như che giấu tồn tại đang ngủ say nào đó.
Suy nghĩ một lát, năm đó lúc đi qua cao nguyên Thanh Thiên đã nhìn thấy số liệu, ở dưới chân cao nguyên có một con Thương Long xanh thẫm đang ngủ say.
Con Thương Long xanh thẫm vẫn còn đang ngủ say, toàn bộ địa mạch của cao nguyên Thanh Thiên đều bị nó hấp thu.
Bọn họ nhanh chóng băng qua cao nguyên Thanh Thiên chuyển hướng về phía nam.
Ý nghĩa của từ Himalaya trong tiếng Tạng chính là tuyết cố hương.
Ở trên ngọn núi nào đó của tòa sơn mạch Himalaya, ngự thú Bạch Long xông lên trước, xuyên qua một tầng bình chướng vô hình, sau một khắc hàn phong băng tuyết xung quanh biến mất không còn tăm hơi.
Bích hải lam thiên, dưới chân là một mảnh biển xanh gió êm sóng lặng.
Bay về phía trước đại khái chừng hơn một giờ Cao Bằng nhìn thấy một khu quần đảo.
Số lượng quá nhiều cơ bản đếm không hết tổng cộng là có bao nhiêu hòn đảo.
- Nơi này chính là quần đảo Ngoại Long.
Đại Tế Ti nói.
- Quần đảo Ngoại Long. . .
Cao Bằng gật đầu, đây chính là vị trí của bộ lạc Bạch Long rồi.
Bay đến một hòn đảo lớn gần trung tâm quần đảo, địa thế hòn đảo rất cao, cao hơn không ít so với những hòn đảo khác xung quanh.
Từng đầu Dực Long bay vòng quanh trên bầu trời, bên trong rãnh biển ở giữa hòn đảo thỉnh thoảng có Á Long lăn lộn.
Số lượng quái vật Long Tộc nơi này khá phong phú, có chút giống với Long Vẫn Cốc. Có điều sự khác biệt với Long Vẫn Cốc chính là trong quái vật nơi này có không ít đều là ngự thú, hơn nữa chủng loại càng phong phú hơn, đẳng cấp cũng nhiều loại hơn so với Long Vẫn Cốc.
- Đại Tế Ti, ta đi đây.
Thiếu nữ ở trên lưng rồng nói với bà lão tóc bạc và Cao Bằng với vẻ e sợ.
- Ừm.
Bà lão tóc bạc gật đầu:
- Khoảng thời gian này phải huấn luyện thật tốt, lúc chư tộc gặp gỡ nên biểu hiện tốt một chút, đừng có làm mất mặt ca ca của ngươi.
- Ừm ừm.
Thiếu nữ nhu thuận gật đầu, sau đó gọi Bạch Long rời khỏi.
Bà lão tóc bạc vẫy vẫy tay, Dực Long lượn quanh trên đỉnh đầu bỗng có hai con từ không trung hạ xuống.
- Ô ô.
Màu da Dực Long hiện lên màu nâu đỏ, đầu dẹp dài, hai cánh như cánh dơi, cái đuôi dài như đuôi chuột.
Lúc đối mặt với Đại Tế Ti hai con Dực Long đều rất ngoan ngoãn, đầu còn cọ cọ mấy cái.
- Đây là quái vật mà bộ lạc thuần phục.
Đại Tế Ti nói,
- Trên cơ bản có thể coi bọn nó như là ngự thú của bộ lạc, từ nhỏ bọn nó đã bị thuần dưỡng, lớn lên trên quần đảo Ngoại Long.
- Không chỉ là bộ lạc Bạch Long chúng ta, hai đại bộ lạc đỉnh cấp khác và cả bảy vương bộ lạc đều thuần dưỡng quái vật.
- Nếu như bộc phát chiến tranh thì những quái vật này đều có thể rất nhanh đầu nhập chiến trường.
Đại Tế Ti nói với Cao Bằng, lại giống là đang cảnh cáo gì đó, ý muốn Cao Bằng đừng làm loạn.
Dù sao thì Cao Bằng cũng là một người có tiền án.
Tiền án đẫm máu bộ lạc U Hổ vẫn còn bày ở phía trước.
Đây là một người bề ngoài vui vẻ nhưng một lời không hợp liền lật bàn.
Cao Bằng đến như thể một cục đá nhỏ rơi vào trong hồ, rất nhanh đã ngừng lại, cũng không có người nào để ý.
Dù sao cũng là khách nhân do Đại Tế Ti mời tới, không có ai ngốc nghếch đến mức đi khiêu khích mặt mũi của Đại Tế Ti làm gì.
Đại Tế Ti có một hòn đảo độc lập, Cao Bằng ở ngay trên hòn đảo này.
Hòn đảo này ở trung tâm toàn bộ quần đảo Ngoại Long, diện tích của hòn đảo không nhỏ. Bên trên có dãy núi, bình nguyên, hồ nước...
Ở bên trên hòn đảo Cao Bằng cũng đã nhìn thấy đám ngự thú của Đại Tế Ti.
Đúng, chính là một đám ngự thú.
Bởi vì Đại Tế Ti chính là Thánh thể hiếm thấy, trên thực tế Đại Tế Ti của mỗi một thời đại đều là Thánh thể.
Chỉ có Thánh thể mới có thể thu được tư cách tranh cử Đại Tế Ti của bộ lạc Bạch Long.
Hai ngự thú Thánh cấp, đây là thực lực mà Đại Tế Ti bại lộ ở mặt ngoài.
Một con là Nghiệt Hải Thanh Giao phẩm chất Sử Thi cấp 86, một con khác là Bàn Sơn Long Viên phẩm chất Truyền Thuyết cấp 89.
Cao Bằng triệu hoán Tiểu Hoàng ra. Tiểu Hoàng có năng lực kháng ma cường đại, hơn nữa thể tích của nó cũng không lớn bao nhiêu, phải nói là rất thích hợp để đi theo bên người. Mà Cao Bằng nhớ kỹ Tiểu Hoàng là một con vịt thành thật, lời nói của một con vịt thành thật cũng khiến cho Cao Bằng thích nghe.
- Cao Bằng, nơi này là trong biển sao?
Tiểu Hoàng hiếu kì dò xét bốn phía.
- Không sai, nơi này là khu vực trung tâm của bộ lạc Bạch Long, ở trên hòn đảo này còn có hai con ngự thú Thánh cấp, ngươi đừng có chạy loạn.
Cao Bằng khuyên bảo Tiểu Hoàng.
- Cao Bằng, chúng ta đi bắt cá đi!
Tiểu Hoàng nhìn về phía bờ biển.
Cao Bằng nghĩ nghĩ. Mặc dù Đại Tế Ti đã bảo hắn không nên chạy loạn, nhưng nghĩ đến chắc ý là không nên chạy loạn ở giữa các hòn đảo, đi vòng quanh trong đảo chắc là không sao.
- Vậy chúng ta đi bờ biển xem thử.
. . .
Mặt biển, một đám thanh niên cưỡi ngự thú đua tốc độ trên biển, phát ra những tiếng reo hò.
Thỉnh thoảng có quái vật từ dưới đáy biển xông ra hoặc là bay lòng vòng xung quanh đám thanh niên này.
- Ha ha, Độ ca, lần chư tộc tụ hội năm ngày sau nhất định ngươi sẽ có thể đại triển thần uy, phơi bày một chút uy nghiêm của bộ lạc Bạch Long chúng ta cho những bộ lạc nhỏ kia thấy!
Một thanh niên da đen cưỡi trên cổ một con Ngư Cảnh Long vừa cười vừa nói.
- Ngự thú của Độ ca đã đột phá Đế cấp. Ngự Sử Đế cấp 26 tuổi, bên trong những bộ lạc nhỏ kia có ai có thể là đối thủ của Độ ca chứ.
Một người khác ở bên cạnh nói với vẻ xu nịnh.
Nam tử được gọi là Độ ca ngồi trên lưng một con Long Quy. Trên sống lưng, trên đầu lâu và cả trên lợi trảo của Long Quy đều phủ đầy gai ngược sắc bén dữ tợn, nhìn qua trông có vẻ cực kì bá đạo.
Nghe âm thanh khen tặng của những người xung quanh, Độ ca lộ ra mấy phần thận trọng. Mặc dù đáy lòng cực kỳ vui vẻ, nhưng ngoài mặt vẫn là một bộ biểu cảm bình tĩnh.
- Tạm được, chút thiên phú ấy của ta cũng không tính là cái gì, thiên tài lợi hại hơn so với ta vẫn còn rất nhiều người.
- Nghe những người hôm qua trở về kể lại bọn họ mang theo một thiên tài từ tổ địa, hình như còn là đệ nhất thiên tài gì gì đó của tổ địa nữa. Cũng không biết có phải thật sự hay không, nhưng chắc chắn kém xa so với Độ ca. À, Bạch Phi, không phải ngươi đi tổ địa với Đại Tế Ti bọn họ hay sao, có nhìn thấy tên kia không? Sợ là có tiếng không có miếng.
Bên cạnh một người tò mò hỏi.
- Người kia tên là Cao Bằng, hình như cũng là một Ngự Sử Đế cấp.
Bạch Phi nói với vẻ ngưng trọng,
- Hình như hắn chỉ mới có 23 tuổi mà thôi.
Mới vừa rồi còn là bầu không khí sôi nổi nháy mắt đã trở nên xấu hổ.
Trên gương mặt bình tĩnh của Bạch Độ có chút không nhịn được, Ngự Sử Đế cấp 23 tuổi?
Cứ coi như là thiên kiêu thì cũng không có khoa trương như vậy chứ.
Hắn có các loại tài nguyên của bộ lạc Bạch Long đắp lên, cộng thêm thiên phú của ngự thú và mình đều rất không tệ nên mới có thể trưởng thành nhanh như vậy. Cao Bằng kia. . . Hắn dựa vào cái gì?
Bạch Độ thừa nhận chính mình có hơi ghen ghét.
Nhưng cũng chỉ là ghen ghét mà thôi, với một chút ghen ghét ấy còn chưa đến mức để hắn đi hãm hại Cao Bằng.
- Hừ, có trời mới biết hắn có phải thật sự là Ngự Sử Đế cấp hay không, có lẽ mấy người bị lừa rồi.
Bạch Ca em trai của Bạch Độ nói.
- Được rồi, Ngự Sử Đế cấp 23 tuổi. . . Thừa nhận người khác ưu tú không có gì khó khăn. Nhưng cái này cũng không đại biểu cái gì, Đế cấp mà thôi, con đường ngự thú vẫn còn rất dài, ta muốn nhìn xem ngự thú của ta và hắn ai tiến vào Thánh cấp trước!
Đáy mắt Bạch Độ lộ ra một tia quật cường.
- Ngự Sử Thánh cấp mới chân chính tiến vào hàng ngũ cường giả đỉnh cấp!
- Anh, em tin tưởng anh. Anh nhất định có thể vượt qua hắn!
Bạch Ca hung hăng gật đầu. Từ nhỏ đến lớn Bạch Độ chính là thần tượng trong lòng hắn, hắn tin tưởng ca ca của mình là lợi hại nhất!
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com