Bầu không khí bên trong Nham thành ngược lại rất không tệ, phảng phất không chịu ảnh hưởng nào từ ngoại giới, dân chúng trong nội thành tới lui náo nhiệt.
Hai bên đường, những tiểu thương đứng bán hàng hóa bên một cái xe đẩy bằng gỗ, phía trên bày đặt các loại đồ chơi nhỏ, mấy đứa trẻ cởi chuồng chảy nước mũi chạy đến mua hai xâu kẹo hồ lô, rồi vung vẩy hưng phấn chạy đi xa.
Tuy rằng nghe tên Nham thành giống như một cái thành trì hoang dã khu vực Tây Bộ. Nhưng mà trên thực tế cũng không phải như vậy, những vùng gần Nham thành có bốn mùa như xuân, khí hậu ấm áp ẩm ướt.
Một phương thủy thổ nuôi dưỡng một phương người, thiếu nữ ở Nham thành sống trong khí hậu ấm áp nên khá xinh đẹp.
- Thật trắng.
Tên mập mạp có đầu tóc như gai nhím, cắm đầu đi tới cảm khái không thôi.
- Một vẻ đẹp thật thanh khiết! Bên trong làn da trắng lộ ra sự thanh khiết, đẹp quá.
Giọng nói của tên mập mạp này rất lớn, cũng không sợ bị người khác nghe thấy, cao giọng nói cười. Rất nhiều người đi trên đường đều nghe thấy, nhưng dường như cũng biết hắn, nhanh chóng cúi đầu xuống bước chân vội vàng coi như cái gì cũng không nhìn thấy.
Tên mập mạp mặc quần áo đẹp đẽ quý giá, có mấy người đi theo phía sau dường như là thị vệ.
- Ồ.
Tên đại mập mạp liếc nhìn thấy Thanh Khanh, ánh mắt sáng lên, sau đó ho khan hai tiếng, sửa sang lại mép quần áo vốn đã bằng phẳng một lượt.
- Chào mỹ nhân.
Mập mạp tiến đến gần,
- Tất cả người lớn nhỏ ở Nham thành này ta đều biết rõ hơn ai hết, các ngươi hẳn là ngoại nhân từ bên ngoài đến đây. Có người quen biết ở đây không, nếu như không có người quen thì có muốn đến nhà ta ngồi nghỉ ngơi một chút không?
Lúc mập mạp cười rộ lên, lực tương tác trên mặt vô cùng mạnh.
- Không cần.
Bạch Hải Huyền lạnh lùng nói.
- Chúng ta có chỗ ở, không nhọc nhà ngươi hao tâm tổn trí.
Mấy người khác cũng hiểu vì sao. Bởi vì đoạn thời gian này, Bạch Hải Huyền vẫn luôn có ý tiếp cận Thanh Khanh, tuy rằng Thanh Khanh không nguyện ý đáp lại hắn, nhưng hắn vẫn có ý với Thanh Khanh.
Mập mạp vỗ trán một cái, bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ.
- Thật xấu hổ, nếu như vậy thì ta đã lắm miệng rồi.
Mập mạp lập tức cười ha ha một tiếng, ngửa mặt cười to đi về phía trước.
Mỗi bước đi đều rất có khí phách, phong độ.
Nhìn qua giống như một tên mập mạp tiêu sái.
- Mấy người chờ ở trong khách sạn, nhớ chú ý an toàn. Tôi đi nghỉ ngơi một chút, tạm thời không nên quấy rầy tôi.
Cao Bằng mở miệng nói.
Sau khi nói xong, Cao Bằng liền đi lên cầu thang tiến vào gian phòng của mình, đóng cửa sổ lại.
Cao Bằng nằm ở trên giường nhắm mắt dưỡng thần.
Ban đêm, bên ngoài khách sạn đã có lệnh cấm đi lại.
Cao Bằng triệu hồi ra Long Nghĩ, sau đó thay đổi thành hình thức ẩn thân rồi đẩy cửa sổ ra, đôi cánh sau lưng rung lên, lặng yên không một tiếng động bay vào trong bầu trời đêm.
Quan sát khung cảnh trước mắt từ trên cao, Nham thành tựa như một con cự thú ngủ say nằm rạp xuống giữa vùng núi rừng.
Long Nghĩ chui vào bên trong tầng mây, im hơi lặng tiếng biến mất.
Bay qua từng tòa núi rừng, cuối cùng lặng yên đáp xuống bên dưới chân một ngọn núi.
Đi thêm một đoạn về hướng đông, phía trước xuất hiện một đám dây leo rủ xuống xuống ngăn trở đường đi. Bước đến xốc đám dây leo lên, hiện ra một cái sơn động sâu kín không biết đi thông tới nơi nào.
Hoán đổi trạng thái, đổi năng lực phi hành của Tứ Oa thành Bạch Cực Trú Quang Đồng của Nhị Oa.
Trong chớp mắt, sơn động đen kịt trở nên rõ ràng sáng ngời trong mắt Cao Bằng.
Trên vách đá huyệt động ẩm ướt phủ đầy rêu xanh, đỉnh trên cùng rất ẩm ướt, vách đá màu xám trắng bị nước nhuộm dần thành màu nâu đen.
Chỗ sâu bên trong trong huyệt động truyền đến âm thanh giọt nước rơi tí tách.
Huyệt động kéo sâu xuống phía dưới, ở trong trí nhớ của Ôn Dịch Chi Thần, nơi này chính là một con đường bí mật đi thông đến Tàng Bảo Thất của hắn.
Thỏ khôn có ba hang, vị thần này cũng như vậy, chỉ có thể quy cho Ôn Dịch Chi Thần có tính cách quá cẩn thận.
Đi tới một góc khác, phía trước xuất hiện một đầm nước.
Cao Bằng dừng bước lại.
Ở trong tầm mắt Cao Bằng, cả đầm nước này có màu Bích U, mặt nước màu xanh sẫm tĩnh lặng bóng loáng giống như một viên bảo thạch.
Ở trong trí nhớ của Ôn Dịch Chi Thần, dị tộc nhân ở Cửu Thiên Thập Địa bên này rất chú ý một loại đồ vật tên là "Đàm".
Trong quá trình bọn họ bồi dưỡng Ngự Thú thường vô cùng ưa thích tạo ra một tòa linh đàm dành riêng cho Ngự Thú của mình.
Linh đàm được đưa vào các loại linh vật quý hiếm, còn tích lũy nhật nguyệt tinh hoa trong thiên địa theo tháng ngày. Đương nhiên Cao Bằng hoài nghi kỳ thật nó chính là nguyên tố trong không khí.
Linh đàm cũng không giống nhau, căn cứ vào thuộc tính của ngự thú, cách thức bố trí linh đàm cũng không giống nhau.
Nhưng mà cái linh đàm này thực sự có tác dụng xa xỉ, Ngự Thú ở bên trong linh đàm sẽ có tốc độ phát triển nhanh gấp bội so với ở bên ngoài.
Trước mắt chính là một tòa linh đàm, hơn nữa còn là linh đàm hệ Độc.
Mặt nước cuồn cuộn, một cái đầu tròn trồi lên khỏi mặt nước.
Nước từ đỉnh đầu trụi lủi chảy xuống dưới, lộ ra cái đầu tai to mặt lớn.
Bên trong hai cái lỗ mũi nhỏ tròn nhỏ phun ra sương độc.
Trên đỉnh đầu có hai cái tai nhọn không có cọng lông nào, có điểm giống với tai mèo.
Con quái vật này vừa xuất hiện, bầu không khí lập tức trở nên ngưng trọng lên.
- Ngươi là ai?
Quái vật đầu heo tai mèo nghi hoặc hỏi.
- Ta chính là tín đồ của Ôn Dịch Chi Thần, ngài ấy để cho ta tới lấy đồ vật.
Long Nghĩ mặt không đổi sắc nói.
- Úc úc, ngươi là tín đồ của chủ nhân.
Quái vật đầu heo tai mèo gật đầu.
Đột nhiên lấy khí thể nhanh như chớp hỏi:
- Ta tên là gì?
Long Nghĩ sớm có dự liệu,
- Tiểu Minh.
Quái vật đầu heo tai mèo vui sướng gật gật đầu, phì phò phì phò tiến vào trong ao.
- Trả lời chính xác.
Thu hồi ánh mắt, Long Nghĩ bước qua men theo cạnh bờ linh đàm, đi về hướng sâu trong lòng đất.
【 Tên quái vật】: Bổn Nguyên Trư
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 94 (Chuẩn Thần)
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Độc
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Sử Thi / Phẩm chất Sử Thi
【 Lĩnh vực quái vật 】: Lĩnh vực kịch độc
【 Bộ vị thần hóa 】: Dạ dày
【 Năng lực của quái vật 】: Bạo thực lv8, hoặc tâm kịch độc lv8, da dày cứng cỏi lv8
【 Đặc tính quái vật 】: Tru tâm (Bổn Nguyên Trư là một loại heo vô cùng giảo hoạt, khác hẳn so với heo thông thường. Nó chỉ số thông minh tương đối thấp, nhưng giỏi ở khoản bắt chước, cũng có thể nghe theo mệnh lệnh của người khác.
Hiệu quả ① hiệu quả chủ động: Sau khi Bổn Nguyên Trư sử dụng năng lực tru tâm, chỉ số thông minh của nó sẽ tạm thời gia tăng.
Hiệu quả ② hiệu quả bị động: Sau khi Bổn Nguyên Trư sử dụng năng lực tru tâm, nó lập tức có thể phân biệt được người khác có nói dối hay không. Nếu như người khác lừa gạt nó, nó sẽ lập tức phát động năng lực tru tâm, tạo thành một lần bạo kích mãnh liệt đối với linh hồn địch nhân )
【 Giới thiệu vắn tắt về quái vật 】: Đây là một loại quái vật có tính cách chất phác, lười nhác, ưa thích canh giữ lâu dài ở một chỗ để ngủ. Bởi vì năng lực đặc thù nên thường bị thần linh bắt tới coi như heo canh cổng.
Đi qua Bổn Nguyên Trư, Cao Bằng rất nhanh đã tiến nhập vào bên trong chỗ sâu của huyệt động.
Đi thật lâu sau, căn cứ vào tốc độ của Long Nghĩ, Cao Bằng cảm thấy khoảng cách này nhất định là vô cùng xa.
Rốt cuộc thì phía trước đã trông thấy một chút ánh sáng.
Mấy đầu quái vật cùng loại với cây nấm treo ngược ở trên vách đá, tản mát ra ánh sáng màu vàng âm u, chiếu sáng khu vực xung quanh. Phía trước có một cánh cổng màu vàng kim đóng chặt, hoàn toàn phong kín huyệt động.
Long Nghĩ đi lên trước, hai tay kéo lấy vòng tròn trên cánh cửa màu vàng kim, dùng sức hướng về sau kéo mạnh một phát.
Ầm ầm, cửa lớn bị kéo mở ra.
Cao Bằng bước nhanh đi vào phía bên trong.
Bên trong được trang trí một cách đặc biệt, thứ xuất hiện đầu tiên ở trong tầm mắt Cao Bằng đó là từng dãy đồ vật giống như bình, miệng mỗi cái bình đều được bịt kín bằng khối sắt.
Ngang dọc chín hàng, tổng cộng tám mươi mốt cái.
- Ồ? Ta ngửi thấy mùi vị thần đồ.
Từ trong ngực nơi cổ áo của Cao Bằng có một giọt nước bay ra, giọt nước trong không khí càng lúc càng biến lớn, Bàn Đại Hải từ bên trong nhảy ra, nghiêm túc đưa mũi ngửi ngửi không khí rồi nói.
----------------------------
Dịch : ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com