- Không phải ngươi hỏi ai có thể giết ngươi sao? Vậy bây giờ ta sẽ nói cho ngươi biết, Hoàng gia gia của ngươi có thể!
Tiểu Hoàng cười gằn nói.
Kim Giáp ngự thú bị Tiểu Hoàng bẻ gãy cổ muốn vụng trộm bay trở về. Sinh mệnh lực của nó cực kỳ mạnh mẽ, dù là đầu thân hai nơi cũng không chết.
【Tên quái vật】: Kim Giáp Thiên Vương Trùng
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 97 (Chuẩn Thần)
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Truyền Thuyết / Phẩm chất truyền thuyết
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Kim / Hệ Phong
【Trạng thái quái vật】: Bị thương nặng (đầu thân chia lìa, mất máu)
【Năng lực quái vật】: Thần cương kim phong lv9, thần kim thiết giáp lv9, siêu phàm sinh mệnh lực lv9, chân nhọn sắc bén lv9.
【Đặc tính quái vật】: Thần Cương Kim Phong (Thần Cương Kim Phong của Kim Giáp Thiên Vương Trùng có năng lực phá hoại siêu phàm.
Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Khi Thần Cương Kim Phong làm kẻ địch bị thương sẽ tạo ra hiệu quả dễ tổn hại đối với nhục thân của kẻ địch. Thần Cương Kim Phong có năng lực phá hoại cực mạnh, cho nên khi bị Thần Cương Kim Phong ăn mòn, nhục thân của kẻ địch sẽ bị phá huỷ, giảm năng lực phòng ngự, sức mạnh và tốc độ của kẻ địch.)
Định Điểm Phá Phôi: (Kim Giáp Thiên Vương Trùng là một loài quái vật có tính xâm lược cực mạnh, nanh vuốt của nó có thể xé nát hộ giáp và phòng ngự của kẻ địch.
Hiệu quả ① hiệu quả chủ động: Kim Giáp Thiên Vương Trùng có thể khoá chặt một điểm nào đó trên cơ thể kẻ địch, xác định khu vực phá huỷ. Trên một đơn vị cơ thể chỉ có thể đồng thời tồn tại một khu vực được xác định phá hư.
Hiệu quả ② hiệu quả bị động: Khi Kim Giáp Thiên Vương Trùng tấn công khu vực được đánh dấu phá hư trên cơ thể kẻ địch sẽ tạo ra hiệu quả tổn thương ngoài định mức. Đồng thời sau khi khu vực được đánh dấu bị thương sẽ tạo thành hiệu quả “tàn tật”, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể khép lại.)
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Kim Giáp Thiên Vương Trùng bước lên hành trình tranh đoạt phong chi lộ, nó là ác mộng của các ngự thú loại hình phòng ngự.
Nhưng lúc này, ác mộng biến thành một ác mộng nửa sống nửa chết.
Phía đông của bầu trời, một rặng mây vàng chầm chậm bay tới. Tới gần hơn mọi người phát hiện ra nó đâu phải là mâu vàng, mà đó là một cơn bão cát vàng!
Bão cát vàng che khuất cả bầu trời, đám người trên cổng thành Hy Vọng Chi Thành không thể nhìn thấy gì nữa, tất cả mọi thứ trong tầm mắt đều bị bão cát che kín.
- Ha ha ha, đa tạ!
Tiếng nói phách lối trong bão cát dần đi xa.
Tiểu Hoàng cúi đầu xuống, cái xác của Kim Giáp Thiên Vương Trùng trước mặt đã không cánh mà bay.
Ồ? Mình bị nẫng tay trên sao?
Sắc mặt Tiểu Hoàng âm trầm như nước.
Bão cát tới nhanh, đi cũng nhanh, chớp mắt đã biến mất ở phía chân trời.
Tốc độ nhanh đến mức ngay cả Tiểu Hoàng cũng không đuổi kịp.
Tồn tại trên lưng cự quy xôn xao. Nhìn động tĩnh náo nhiệt của bọn họ, có vẻ biết chủ nhân của bão cát là ai.
- Cao Bằng, ta bị nẫng tay trên rồi!
Tiểu Hoàng ngẩng đầu nhìn trời.
- Ta thấy rồi!
- Ngươi không tức giận sao?
- Ta tức giận làm gì? Có phải ta bị nẫng tay trên đâu.
Tiểu Hoàng á khẩu. Ngươi nói có vẻ có lý…
Cao Bằng thu lại nụ cười trên mặt, nhìn Cự Quy Đảo đang bồng bềnh giữa trời bên ngoài Hy Vọng Chi Thành.
Đây là một con Cự Quy cấp 99 phẩm chất Sử Thi, không có nhiều sức chiến đấu, ưu điểm duy nhất là có kích thước khổng lồ, sức chịu đựng siêu phàm, lại có thể bay lơ lửng trên trời.
Trên tường thành, mấy người mới vừa rồi còn đang sầu lo không biết nên phái ai ra đánh, giờ thì tốt rồi, không cần cân nhắc vấn đề này nữa, vì tên vừa kêu gào kia đã bị vặn vãy cổ.
- Là hắn trở về rồi!
- Tiểu tử kia…
- Hắn huấn luyện thế nào vậy? Ngự thú của hắn đã mạnh đến mức này rồi sao? Chí ít cũng có thực lực Chuẩn Thần đỉnh cao.
Tiểu Hoàng hạ xuống tường thành, một người thanh niên nhảy ra từ ngực nó.
- Ông ngoại, Bạch Tộc trưởng, U Tộc trưởng, chư vị tiền bối, đã lâu không gặp.
Cao Bằng vừa cười vừa nói.
- Đã lâu không gặp… ngươi càng mạnh hơn rồi.
Sắc mặt các trưởng lão đều phức tạp.
- Ha ha, ra ngoài lâu như vậy, cũng coi như có một chút xíu thu hoạch.
Cao Bằng rất khiêm tốn đáp lại.
Một chút xíu thu hoạch…
Một chút xíu này của ngươi có khi lớn bằng mặt trời rồi đấy.
- Ôn chuyện cũ sau đi, trước hết xử lý đám người này đã.
Sắc mặt Cao Bằng khôi phục lại sự tỉnh táo.
Hắn quay đầu nhìn Cự Quy ngoài thành.
Những người khác cũng biết giờ không phải thời điểm thích hợp để hàn huyên nên đều tán đồng ý kiến của Cao Bằng.
Lát sau, Cự Quy đang bay lơ lửng trên trời phun ra bạch khí nồng đậm, từ xa nhìn lại tựa như một thác nước.
Thân thể to lớn của Cự Quy chậm rãi chuyển động, sau đó xoay người.
Bay mất.
…
Chạy?
Hình như là chạy thật rồi.
Đám người đều trầm tư.
- Ta nhớ trên lưng Cự Quy không chỉ có một Chuẩn Thần này.
- Còn không dưới mười vị còn mạnh hơn Chuẩn Thần này.
Đám người nghị luận ầm ỹ.
Nghe bọn họ nói chuyện, Cao Bằng nắm được một vài điều.
- Mọi người nói còn không dưới mười Chuẩn Thần cường đại hơn nó sao?
- Đúng vậy.
- Mọi người tận mắt nhìn thấy sao?
- Chúng ta có thấy rồi, khí tức cực kỳ cường đại, suýt chút nữa chúng ta còn tưởng là gặp được Thần Minh.
Miệng nhiều người nói chảy cả vàng, có rất nhiều người thừa nhận đã thấy tận mắt.
- So với Tiểu Hoàng thì thế nào?
Cao Bằng chỉ vào Tiểu Hoàng đang ngẩng đầu ưỡn ngực bên cạnh rồi hỏi.
Tiểu Hoàng gãi gãi đầu:
- Cao Bằng, đơn vị chiến lực là Tịch Sư mà, sao lại là ta rồi?
Tịch Sư:
- ???
Mẹ nhà ngươi!
- Bọn họ chưa từng thấy Tịch Sư ra tay, còn ngươi thì vừa mới ra tay xong.
Cao Bằng trấn an Tiểu Hoàng.
- Khí thế còn mạnh hơn nó một chút.
Kỷ Hàn Vũ nhíu mày nói.
- Cái gì?
Cao Bằng kinh ngạc, suýt chút nữa còn tưởng mình nghe nhầm.
Với tính tình táo bạo của Tiểu Hoàng, đang chuẩn bị phun thì xét thấy người này là ông ngoại của Cao Bằng nên đổi lại, linh hoạt hỏi:
- Gia gia, có phải ngài nhìn nhầm rồi không?
Tiểu Hoàng đổi sang tư thế khoẻ đẹp cân đối, cơ bắp khắp người gồ lên.
Mười ngự thú có khí thế còn mạnh hơn cả Tiểu Hoàng cấp 98 phẩm chất Thần Thoại sao?
Đây mẹ nó là khái niệm gì, bọn họ muốn đồ thần sao?
Nói cách khác, có thực lực này thì còn khiêu chiến cái rắm gì nữa chứ? Sợ là đã đánh xuyên qua toàn bộ liên minh bộ lạc rồi!
- Ông ngoại, chắc mọi người không biết trình độ hiện tại của Tiểu Hoàng rồi. Mười con quái vật có khí thế mạnh hơn cả Tiểu Hoàng… căn bản không cần giằng co với mọi người lâu như vậy.
Cao Bằng duỗi ngón cái và ngón giữa day day huyệt Thái Dương. Lúc này, hắn chắc đến tám phần mười là ông ngoại và mấy người kia đều bị lừa rồi.
Sắc mặt những người khác khá khó coi. Chúng ta biết ngự thú của ngươi mạnh, cũng biết ngự thú của ngươi mạnh hơn chúng ta.
Nhưng ở đây chúng ta cũng có không ít Chuẩn Thần, nói thẳng là đánh bại được hết chúng ta cũng quá…
Quá không nể mặt chúng ta rồi!
- Có thể bọn họ có quái vật hệ Huyễn hoặc hệ Tâm Linh cấp bậc Chuẩn Thần.
Bàn Đại Hải trầm ngâm nói.
- Minh Vương, phiền ngài hỗ trợ trấn thủ nơi này một chút, phòng ngừa kẻ địch điệu hổ ly sơn.
Cao Bằng nhờ vả Cơ Giới Minh Vương.
Cơ Giới Minh Vương gật đầu:
- Được.
Nghe vậy, Cao Bằng yên tâm. Nhìn theo hướng Cự Quy đào tẩu, đằng đằng sát khí nói:
- Dám xâm lược chúng ta, không thể bỏ qua được!
A Ngốc lặng lẽ đứng bên trái Cao Bằng, chắp hai tay sau lưng:
- Ta ngửi thấy mùi tử vong ngọt ngào.
----------------------
Dịch: MBMH Translate