Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 770 - Chương 770: Thu Phục

Chương 770: Thu Phục Chương 770: Thu Phục

Sau nửa canh giờ, tất cả những vấn đề Cao Bằng muốn biết đều đã hỏi được.

Những người này đến từ Hắc Linh Giới.

Một thế giới cách thế giới Hắc Vụ tương đối xa.

Bọn họ vì tránh kẻ thù truy sát mới vượt qua mấy thế giới vất vả đến thế giới Hắc Vụ. Trước khi đi tới thế giới Hắc Vụ, bọn họ cũng không biết thế giới này có nhân tộc tồn tại.

Đương nhiên, mục đích ban đầu của bọn họ chính là Cửu Thiên Thập Địa, thế giới Hắc Vụ chỉ là trạm dừng chân khi tiện đường đi qua thôi.

Bởi vì Lục Hoàng Quy có hình thể cực lớn nên không có cách nào thông qua lối đi bình thường.

Bọn họ cũng nghe nói ở thế giới Hắc Vụ có một thông đạo không gian cực lớn nên mới đặc biệt đi tới đây.

Nguyên nhân bọn họ bị đuổi giết cũng rất đơn giản, bởi vì Kim Giáp Thiên Vương Trùng đi lên con đường tranh đoạt pháp tắc phong, con đường tranh đoạt luôn có sự tàn khốc nhất định.

Không biết tại sao tin tức Kim Giáp Thiên Vương Trùng đi lên con đường tranh đoạt lại bị lộ ra ngoài, sau đó Kim Giáp Thiên Vương Trùng đã bị điên cuồng khiêu chiến truy sát.

Vào ban đêm nó đã bị một con quái vật tới khiêu chiến, con quái vật kia bị đánh lui, nhưng nó cũng bị thương nặng.

Thiếp khiêu chiến không ngừng đưa tới.

Ở trong quá trình này, bọn họ cũng gặp một ít tồn tại cường đại.

Hai trong mười hình chiếu của Huyễn Mộng Vương là đến từ những tồn tại cường đại này, tám con còn lại là Thần linh. Bởi vì thực lực của bản thân Huyễn Mộng Vương nên không có cách nào chế tạo ra huyễn tượng Thần cấp, bởi vậy mới cho đám người Kỷ Hàn Vũ cảm giác chính là tám Chuẩn Thần siêu cấp mạnh mẽ.

- Con đường tranh đoạt ác liệt như vậy sao?

Cao Bằng nghe được thì liên tục nhíu mày.

Hắn nhớ Tiểu Diễm đã bước lên cái đồ chơi quỷ quái này, cũng thu được hỏa diễm có thể cắn nuốt hỏa diễm khác, từ đó làm lớn mạnh hỏa diễm bản mệnh của nàng.

Tiểu Diễm là con đường tranh đoạt hệ hỏa. Mặc dù Kim Giáp Thiên Vương Trùng là con đường tranh đoạt hệ phong nên không phải cùng một đường đi, nhưng nếu con đường tranh đoạt hệ phong đã tàn khốc như thế, không có lý do nào mà con đường tranh đoạt hệ hỏa có thể “an toàn” được.

Dù sao trên lý thuyết, số lượng quái vật hệ hỏa trên thế giới này chắc hẳn phải vượt qua hệ phong.

Bởi vậy, đối thủ cạnh tranh của Tiểu Diễm sẽ càng nhiều hơn.

Cao Bằng nghĩ đến cảnh tượng gặp mặt những lão ngoan đồng của bộ tộc Tất Phương.

Bây giờ, tất cả nghi ngờ trong lòng Cao Bằng đều được giải đáp. Không trách được bọn chúng lại coi trọng Tiểu Diễm như vậy, còn muốn trọng điểm bồi dưỡng nó.

Bên trong bộ tộc Tất Phương có nhiều Tất Phương như vậy, Tiểu Diễm là một Tất Phương từ nhỏ sống ở bên ngoài, không có lý do gì lại vô duyên vô cớ được ưu ái cả.

Hiện tại xem ra có thể bởi vì Tiểu Diễm đã bước chân vào con đường tranh đoạt hệ hỏa.

Từ khi bước vào Cửu Thiên Thập Địa, Cao Bằng chưa tiếp xúc được với quá nhiều người, cũng chưa tiếp xúc được quá nhiều quái vật thì đã đến bộ lạc Tất Phương, sau đó Tiểu Diễm liền bị bộ tộc Tất Phương ẩn tàng.

Có khả năng đây cũng là nguyên nhân Tiểu Diễm không bị các đối thủ tranh đoạt con đường hệ hỏa khác khiêu chiến.

Trong miệng A Ngốc ngậm một điếu thuốc. Tiểu Hoàng không biết hút thuốc, nhưng cũng lấy từ trong túi ra một con cá nhỏ rồi ngậm ở bên miệng.

- Thê tử của ta lại có nhiều đối thủ như vậy sao?

Sắc mặt Tiểu Hoàng âm trầm như nước. Rắc một tiếng, con cá nhỏ đã bị nó cắn một cái rồi nuốt cả vào trong bụng.

Tiểu Hoàng có cảm giác nguy cơ. Tiểu Diễm đã bước chân vào con đường tranh đoạt nên chắc chắn có không ít người cạnh tranh.

Ta muốn làm Hộ Pháp Thiên Vương cho Tiểu Diễm!

Đánh nổ tất cả đối thủ của nàng, như vậy Tiểu Diễm sẽ không có nguy hiểm nữa.

Cuồng ma bảo vệ thê tử Tiểu Hoàng đã login.

Trong thành phố trên lưng Lục Hoàng Quy chỉ còn lại không tới một trăm nghìn người.

Thành trì trên mai rùa cũng không phồn hoa như khi nhìn thấy lúc đầu, đó chỉ là cảnh tượng phồn hoa hưng thịnh trước đây. Bây giờ huyễn cảnh do Huyễn Mộng Vương sử dụng để che giấu đã không còn, ở dưới huyễn cảnh là một đống đổ nát hỗn loạn. Trên hòn đảo này từng có hơn triệu người, nhưng trên đường kẻ chết kẻ bị thương nên chỉ còn lại không tới một phần mười.

Cũng bởi vì suy nghĩ thấy số lượng tộc nhân giảm đi, bọn họ mới có ý nghĩ công phá cướp đoạt Hi Vọng Chi Thành.

Bọn họ hy vọng sử dụng huyễn cảnh của Huyễn Mộng Vương và lực chiến đấu của Kim Giáp Thiên Vương Trùng để tạo ra cảnh tượng dối trá.

So với bộ lạc chỉ còn lại không tới một trăm nghìn người, Cao Bằng càng thấy hứng thú với Hắc Linh Giới hơn.

Tuy nhiên Hắc Linh Giới cách nơi đây quá xa xôi.

Dưới tình huống bình thường sẽ không có người nào trèo non lội suối đi xa như vậy. Nhưng mà...

Cao Bằng lắc đầu:

- Đây coi như là đồng đội heo trong truyền thuyết sao.

Trình độ của Hắc Linh Giới chênh lệch quá lớn so với Cửu Thiên Thập Địa, nhưng so với Hi Vọng Chi Thành trước mắt thì vẫn là một quái vật khổng lồ.

Bởi vì Hắc Linh Giới tồn tại ngự sử Thần cấp, hơn nữa không chỉ có một người!

Còn chưa hoàn thành tâm nguyện của tổ tông giết về Cửu Thiên Thập Địa, bây giờ phía sau mông lại đột nhiên xuất hiện thêm một Hắc Linh Giới.

- Chủ nhân, chúng ta có thể chiếm đoạt Hắc Linh Giới, sau đó xông trở về!

A Ngốc khàn khàn nói.

- Đúng! Dù sao những tên thần này cũng không mạnh, đều là một chút thần yếu.

Tiểu Hoàng ồn ào nói.

Cao Bằng lắc đầu, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy được.

Tuy nhiên, lời nói của bọn họ đã cho Cao Bằng một chút dẫn dắt.

So sánh với chỉnh thể Cửu Thiên Thập Địa, Vị Diện Hải là do rất nhiều vị diện tạo thành, bên trong những vị diện này cũng có một vài thần hoang dại...

Cao Bằng xoa xoa cằm của mình.

- Việc này chờ sau đó hãy nói. Vậy đã hỏi ra kẻ đã hái trái đào Kim Giáp Thiên Vương Trùng kia chưa?

- Chủ nhân, ta đã hỏi ra rồi. Tên kia là Cuồng Sa Chi Dực, cũng là một Chuẩn Thần bước chân vào con đường tranh đoạt hệ phong. Nó theo bọn họ rất lâu, tốc độ cũng rất nhanh. Nhưng bởi vì trên đảo Lục Hoàng Quy có rất nhiều Chuẩn Thần, cho nên vẫn không dám phát sinh xung đột chính diện. Những năm gần đây, gần một nửa người trên đảo nhỏ chết đều có liên quan đến nó.

- Đúng rồi chủ nhân, trong kho hàng có một miếng thịt của Cuồng Sa Chi Dực, là một đoạn cánh của Cuồng Sa Chi Dực bị chém đứt lúc tập kích bọn họ.

- Như vậy à... Chiêu Tài.

Cao Bằng búng ngón tay một cái thật kêu triệu hồi ra Chiêu Tài và Lưu Quang, lại bảo mang miếng thịt của Cuồng Sa Chi Dực trên Lục Hoàng Quy tới.

- Các ngươi đi dẫn tên kia về, có thể bắt sống thì bắt sống, bắt không được thì đưa thi thể về.

Chiêu Tài vẫy đuôi ngửi cái cánh của Cuồng Sa Chi Dực, sau đó quay đầu về một hướng khác điên cuồng chít chít.

Lưu Quang và Chiêu Tài bay lên trên không trung rồi phóng đi.

Cao Bằng bảo Tiểu Hoàng tạm giam đám người kia, còn bản thân dẫn theo A Ngốc đi lên trên núi.

A Ngốc cũng không hỏi chủ nhân đi làm gì, dù sao chủ nhân đi tới chỗ nào thì nó theo đến chỗ đó.

Bọn họ bay qua hai ngọn núi đi tới biên giới hòn đảo, phía trước là một ngọn núi nhô cao.

Cao Bằng đi tới đỉnh ngọn núi rồi ngồi xuống.

Hắn vỗ nhẹ xuống bên cạnh.

- Này, ngươi có nghe thấy không?

- ...

- Ta biết ngươi đã tỉnh, nếu ngươi không nói ta sẽ cắt cái đầu rùa của ngươi xuống.

Cao Bằng cười hì hì nói.

- Đừng...

Giọng nói yếu ớt từ dưới chân truyền đến.

- Vừa rồi chắc hẳn ngươi cũng đã nhìn thấy chuyện xảy ra trên đảo. Đây là do các ngươi gây rắc rối cho chúng ta trước, bây giờ các ngươi rơi vào trong tay ta, ngươi nói ta nên làm sao bây giờ? Ngươi lớn như vậy, nếu làm thịt khô thì tất cả mọi người trong bộ lạc chúng ta cũng có thể ăn tới trăm năm.

- ...Thịt ta chua, ăn không ngon đâu.

- Ngươi có ngự sử không?

Cao Bằng hỏi.

- Hắn đã chết rồi.

Lục Hoàng Quy buồn bã nói.

Chết rồi sao?

Chết cũng tốt, bớt đi một ít phiền phức.

- Vậy bây giờ ngươi chính là một góa... A phì, ngự thú không có chủ nhân. Ngươi đi cùng ta, sau này cũng không cần phải lưu lạc khắp nơi nữa.

Sau mười giây im lặng:

- Ngươi báo thù giúp chủ nhân ta thì ta sẽ nghe lời ngươi cả đời.

Giọng điệu Lục Hoàng Quy rất kiên định.

Đúng là phiền phức... Sao thu phục một con ngự thú còn phải hoàn thành nhiệm vụ vậy?

Theo ý nghĩ của Cao Bằng thì sẽ kéo Lục Hoàng Quy về làm đại bản doanh mới của mình. Nếu chẳng may ngày nào đó nó nghĩ quẩn, đột nhiên từ trên bầu trời ngã xuống cùng chết thì mình tuy không cần lo, nhưng những người khác trên đảo lại rất khó nói được.

- Được rồi, ai bảo ta là một người hiền lành chứ!

Cao Bằng hiền hòa nói.

---------------------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment