Tựa như hai người đánh nhau, một người khác khuyên can.
Một bên khuyên can, một bên ôm lấy một người trong đó không cho nó nhúc nhích, trong miệng còn nói một vài lời an ủi.
- Bớt giận, bớt giận, không nên vọng động, kích động là ma quỷ, là ác ma, là yêu quái.
Ngươi có gan đi ôm người đối diện kìa, ngươi ôm ta không thả ra là đạo lý gì chứ?
Sau khi giải quyết xong Liệt Diễm Bạo Quân, nhóm Cao Bằng lại dời khỏi nơi đó đi tìm người cạnh tranh cuối cùng với Tiểu Diễm. Cao Bằng cũng thuận tiện thu thập thi thể của Liệt Diễm Bạo Quân.
Nửa ngày sau, trong hư không tiểu thế giới này có một tia sáng bạc lấp lánh, đao nhọn màu trắng bạc cắt chém hư không, mở ra một vết nứt không gian nhỏ. Thần quang màu bạc đảo qua khiến hư không chấn động, một thông đạo không gian bị cứng rắn mở ra.
Hai tia sáng bạc từ trong thông đạo không gian bay ra rồi hạ xuống mặt đất, hai con Phượng Hoàng màu bạc một lớn một nhỏ hiện ra.
- Lần trước, bạn con nói hắn ở đây.
Tiểu Phượng Hoàng quan sát xung quanh.
Môi trường ở đây nóng bức làm cho nàng cảm thấy có chút không quen, một vòng bảo hộ màu trắng bạc hiện lên, ngăn cản hơi nóng ở bên ngoài.
- Hắn không ở đây sao?
Phượng Hoàng nhỏ nghi ngờ nói.
Bọn họ cũng không che giấu khí tức, theo lý thuyết chắc hẳn đã sớm tới đây rồi.
Lần này, nàng tốn rất nhiều sức lực mới thuyết phục được mẫu thân của mình tiếp nhận bạn của nàng gia nhập tinh quần.
- Ở đây có tử khí.
Bên ngoài con mắt của Phượng Hoàng lớn xuất hiện ánh sáng màu trắng ôn hòa.
Tất cả mọi thứ xung quanh đều bị phân giải, bao gồm tử khí còn chưa hoàn toàn tiêu tan trong không khí.
Tử khí bị lực lượng vô hình dẫn dắt trở về, phác họa ra một ảo ảnh mơ hồ trên mặt đất.
Đó chính là dáng vẻ của Liệt Diễm Bạo Quân.
- Là hắn!
Trong giọng nói của tiểu Phượng Hoàng đầy vẻ chấn động và phẫn nộ.
- Mẫu thân, ngài nhất định phải giúp bạn của con...
- Được rồi.
Những lời tiểu Phượng Hoàng muốn nói sau đó lại bị cắt ngang.
- Ta thấy rất đáng tiếc vì bạn của con gặp bất hạnh, nhưng chuyện này không liên quan với chúng ta.
- Vì sao?
Tiểu Phượng Hoàng không hiểu.
- Bởi vì đây là số mạng của nó, nó còn chưa phải là thành viên trong tinh quần của chúng ta. Lần này chúng ta còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
- Mẫu thân, chẳng lẽ ngài tới đây không phải vì chiêu mộ bạn của con...
Tiểu Phượng Hoàng thì thào tự nói.
- Không phải.
Câu trả lời rất tàn nhẫn nhưng cũng rất quyết đoán. Phượng Hoàng lớn trực tiếp cắt ngang suy nghĩ của tiểu Phượng Hoàng.
- A...
Tiểu Phượng Hoàng ngây người.
...
Ở một tiểu thế giới gần như bị phá hủy trong Vị Diện Hải.
Tiểu thế giới này bị hủy diệt chỉ còn là vấn đề thời gian, không thể xoay chuyển tình thế.
Không trung có một mảng lớn đã vỡ nát sụp xuống, lộ ra vết nứt tối đen như mực.
Bên ngoài vết nứt chính là hư không mịt mờ, một ít cự thú hư không thỉnh thoảng bay qua bên ngoài vết nứt, tham lam nhìn trộm thế giới sắp diệt vong này.
Ở trung tâm tiểu thế giới có một ngọn núi với hình dạng kỳ lạ giống như bị lực lượng lớn nào đó nặn ra vẫn đứng vững, giống như một cây gậy cắm trên mặt đất.
Ở phía ngoài ngọn núi này còn có thể nhìn thấy dấu tay khổng lồ, giống như bị lực lượng kỳ quái nào đó nặn ra.
Ngồi trên đỉnh núi là một con khỉ màu đen.
Trên trán của con khỉ có một sợi lông màu vàng dựng thẳng.
Con khỉ ngồi ở trên một tảng đá, bên chân có một giỏ trúc.
Trong giỏ trúc có rất nhiều khoáng thạch màu vàng.
Con khỉ cầm một viên khoáng thạch ném lên không trung.
Theo vết nứt không gian ném ra ngoài thế giới.
Ở chân trời có một đạo lưu tinh xẹt qua.
Khoáng thạch màu vàng không ngừng lớn lên ở trong hư không, hóa thành từng viên thiên thạch lao ngang qua hư không loạn lưu.
Cự thú hư không di chuyển xung quanh đều rít gào xông lên.
Chúng tranh cướp với nhau.
Con khỉ chống khuỷu tay lên bắp đùi của mình, đôi mắt trống rỗng nhìn về phía trước, giống như xung quanh không gì có thể làm cho nó để ý.
Thỉnh thoảng nó lại cầm tảng đá ném ra ngoài cho cự thú hư không ăn.
Các cự thú hư không vô cùng ngoan ngoãn ở trước mặt con khỉ này. Đương nhiên là bởi vì có rất nhiều vết xe đổ trước đó.
Một tia sáng màu bạc từ phía xa bay tới, hạ xuống trên đỉnh núi, giống như vô số ngôi sao từ trên trời rơi xuống.
Động tác của con khỉ màu đen cũng không ngừng lại, thản nhiên nói.
- Tinh Minh các ngươi tới tìm ta làm gì?
- Bây giờ chúng ta là Tinh Quần, Tinh Minh là quá khứ rồi.
Phượng Hoàng màu bạc nói.
Con khỉ màu đen cười nhạo:
- Già mồm cãi láo, có gì khác nhau đâu chứ?
- Ta tới tìm ngươi hợp tác. Tinh Quần chúng ta quyết định tìm kiếm một căn cứ mới, chúng ta muốn chọn ra một khu vực ở Vị Diện Hải...
- Ồ, ta biết rồi.
Con khỉ màu đen không mặn không nhạt nói:
- Ta không có hứng thú.
- Nhưng đây cũng là một cơ hội.
Phượng Hoàng màu bạc nuốt xuống câu nói kế tiếp.
Bởi vì đôi mắt lạnh như băng đã phong tỏa nàng, nàng nghi ngờ chỉ cần mình nói thêm một chữ nào nữa thì sẽ gặp phải sát kiếp!
Thực lực của hắn đã trở nên kinh khủng hơn!
Không hổ danh là tồn tại khủng bố có thiên phú nhất của bộ tộc Cầm Thiên Viên từ trước tới nay.
- Lăn!
Phượng Hoàng màu bạc thở dài, xoay người rời đi.
Đợi đến sau khi nó đi xa, con khỉ đen giơ tay cào vào vết nứt một cái.
Trực tiếp xuyên qua vết nứt, trong hư không hỗn độn đột nhiên xuất hiện một bàn tay lông lá màu đen chộp một cái.
Mấy cự thú hư không tránh né không kịp bị nắm vào trong lòng bàn tay.
Răng rắc, răng rắc!
Con khỉ lông đen bỏ vào trong miệng nhai, âm thanh răng rắc vang dội.
- Các ngươi phải cẩn thận, cự thú hư không trong hư không loạn lưu vô cùng nguy hiểm. Nếu như gặp phải đàn cự thú hư không, ta cũng không chắc có thể cứu được các ngươi đâu.
Lão Tất Phương trầm giọng nói.
- Chỗ đó thật sự rất lạc hậu, không ngờ lại không có không gian thông đạo nào chạy thẳng tới, còn bắt chúng ta phải đi qua hư không loạn lưu.
Một lão tiền bối của bộ tộc Tất Phương oán giận nói.
Trong hư không loạn lưu phía trước hiện lên một tia sáng bạc.
Tốc độ của ánh sáng bạc rất nhanh.
Dải cầu vồng vừa hiện, Cao Bằng đã nhìn thấy một con Phượng Hoàng màu bạc giống như do ánh sao hình thành biến mất ở trước mắt.
Lão Tất Phương đợi đến khi con Phượng Hoàng kia đi xa mới lên tiếng:
- Con Phượng Hoàng vừa rồi rất mạnh.
Cao Bằng lặng lẽ gật đầu. Bởi vì khi hắn muốn kiểm tra thuộc tính của con Phượng Hoàng này, chỉ nhìn thấy một đoàn mã chạy loạn.
Đây chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ. Cao Bằng không quen biết con Phượng Hoàng này, mà nó cũng không quen biết hắn.
Trên đường đi không gặp phải một cự thú hư không nào, điều này làm cho lão Tất Phương vô cùng kinh ngạc, chỉ cho rằng mình may mắn.
Khi bước vào thế giới, nguyên tố thủy dồi dào trong không khí đập vào mặt.
Đây là một thế giới có nguyên tố thủy chiếm ưu thế.
Một con quái vật hệ hỏa nắm giữ Bằng chứng hệ hỏa sinh ra trong hoàn cảnh này khiến người ta cảm thấy rất ngạc nhiên.
Vị trí của con quái vật này hết sức rõ ràng. Theo Vĩnh Hằng Thanh Ô nói, con quái vật này ở bên trong một cái hồ âm dương.
Hồ âm dương này phân ra làm hồ lửa và hồ nước.
Có địa thế nham thạch nóng chảy tự nhiên, còn có hàn đàm tự nhiên.
Hai loại thuộc tính trái ngược này không ngờ lại ở cùng một chỗ, đúng là cực kỳ hiếm có.
Hiếm có nhất là màu sắc hồ nước hiện lên màu băng lam, cộng thêm màu đỏ của lửa, hai màu đỏ lam hoà lẫn.
Chỉ cần nhìn thấy địa thế kỳ lạ này thì sẽ tuyệt đối không quên.
Quan trọng nhất là rất dễ tìm.
Bay ở trên trời lục soát theo hình thức trải thảm, thuận tiện một đường bắt quái vật tới hỏi thăm, cuối cùng sau một tuần bọn họ đã tìm được hồ m Dương trong ghi chép.
Đáy hồ m Dương có một con cá sấu mõm dài trên thân cắm đầy đinh màu đen đang nằm.
Cảm giác được hơi thở của Bằng chứng hệ hỏa trong cơ thể của Tiểu Diễm, nó bỗng nhiên mở hai mắt ra.
Đáy hồ liền sôi trào.
Ầm ầm ầm, ầm ầm ầm!
Ngọn lửa màu xanh lam lượn lờ quanh cơ thể nó.
----------------------------
Dịch: MBMH Translate