Thần Sủng Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 829 - Chương 829: Xâm Lược Mềm

Chương 829: Xâm Lược Mềm Chương 829: Xâm Lược Mềm

Sau khi trở về, Cao Bằng cho người thông báo, Châm gia chủ có công báo tin, đề bạt phong làm Thành lệnh của Phong thành Phong Bạo Quốc, phụ trách chưởng quản các cửa hàng, giao dịch lớn trong nội thành. Đồng thời quản lý việc thu thuế và giám sát trị an thành thị, có được quyền chấp pháp cấp hai.

- Cha, con có một tin tốt muốn báo cho cha!

Đại tiểu thư Châm gia hấp tấp đẩy cửa xông vào phòng.

Gia chủ Châm gia đang ngồi trên ghế thở ngắn than dài nghe vậy bèn quay lại, thấy đứa con gái thứ ba mình yêu thương nhất cũng vui hơn vài phần, hỏi:

- Tin tốt gì vậy?

- Cha được Tổng đốc đề bạt làm Thành lệnh Phong Thành đó!

Hai mắt gia chủ Châm gia tối sầm lại.

Tiểu tặc gian trá!

- Hô! Cuối cùng đã chạy tới rồi!

Ngoài thành biên cảnh Khô Vinh Quốc có một lão nhân ngồi trên vai một con Xích Giáp Chiến Tướng, nhíu mày nhìn nhân tộc đang lui tới trong thành.

- Vẫn chậm một bước! Có lẽ ta nên cân nhắc việc bắt một con ngự thú loại hình tốc độ rồi! Như vậy chậm quá!

Lão nhân nghĩ như vậy.

- Hừ!

Cảm nhận được suy nghĩ của chủ nhân, Xích Giáp Chiến Tướng bên dưới hừ lạnh biểu thị sự bất mãn.

- Được rồi, được rồi! Chỉ cần ngươi, không cần ngự thú khác.

Lão nhân trấn an con ngự thú của mình.

Xích Giáp Chiến Tướng chậm rãi gật đầu, con ngươi màu đỏ lấp lóe nhìn chằm chằm thành trì trước mặt, đáy mắt lộ ra một tia khát máu, muốn xông vào đại khai sát giới.

- Bình tĩnh, chớ vội.

Lão nhân ngăn ngự thú lại. Hắn có thể nhìn thấy có rất nhiều người của Linh tộc cũng ở trong thành.

Nếu tất cả người trong thành đều là người dị tộc, có lẽ ông ta cũng không cân nhắc nhiều như vậy.

Nhưng có nhiều đồng tộc trong đó như thế, lão nhân cũng hơi lo lắng.

Đáy mắt ông ta lộ ra vài phần khó hiểu. Bởi vì, căn cứ theo những gì nhìn thấy thì hình như đồng bào Linh tộc ở trong thành không bị ngược đãi, mà đang quang minh chính đại đi lại dưới ánh mặt trời.

Trên cổ, trên mặt cũng không bị đóng ấn ký nô dịch.

- Đám người dị tộc này đang làm gì thế nhỉ…

Lão nhân tự lẩm bẩm.

Đi vào trong thành, trên đường phố, người Linh tộc và người Nhân tộc qua lại lẫn lộn.

Ngoài cửa thành, bên tay trái có dán một bảng thông báo.

1, Trong thành cấm tư đấu. Nếu vi phạm, sẽ bị xử lý căn cứ theo tình tiết nặng nhẹ.

2, Tài sản thuộc về mỗi người là tài sản riêng tư thần thánh không thể xâm phạm. Cấm chỉ mọi phương pháp chiếm đoạt tài sản của người khác, ngoại trừ giao dịch mua bán. Nếu làm trái, sẽ bị xử phạt gấp trăm lần.

3, Tất cả giao dịch trong thành đều được nhân tộc bảo hộ. Nhân tộc sẽ trưng thu thuế 2% mọi giao dịch chính quy.

4, Người dị tộc lựa chọn định cư ở địa khu Khô Vinh sẽ được hưởng chính sách miễn thuế ba năm.

5, Ba quy tắc đầu có hiệu lực với tất cả chủng tộc.

6, Quyền giải thích cuối cùng thuộc về liên minh Nhân tộc.

Đây là cái gì?

Lão nhân nhíu mày.

Thông tin ghi trên bảng thông báo này khá hay ho. Mới đầu, ông ta chỉ đọc cho biết, nhưng sau đó ánh mắt dần dần thay đổi.

Mặc dù người Dị tộc không trải qua thời đại tin tức Internet bùng nổ, nhưng không có nghĩa là họ ngu ngốc hơn Nhân tộc. Đơn giản chỉ là hơi thiếu kinh nghiệm một chút mà thôi.

- Đang làm trò gì thế này…

Lão nhân lắc đầu.

Nhưng mà sau một vạn năm, xem ra người nhân tộc quay lại Cửu Thiên Thập Địa không có ý mở ra chiến tranh toàn diện.

Tâm tình lão nhân khá phức tạp, thu lại sát ý trong lòng.

Nghe nói bên Nhân tộc cũng có ngự thú Thần cấp, nếu có thể không xảy ra chiến tranh là tốt nhất. Ông ta hiểu rõ hơn bất kỳ kẻ nào sự tàn khốc của trận chiến một vạn năm trước.

Năm đó, ông ta đã mất rất nhiều bạn bè…

Qua cửa thành đi vào trong, lão nhân thấy một gian hàng trang trí rất mới lạ ngay trung tâm đường chính.

Dòng người ra vào cửa hàng cực kỳ lớn, người ra người vào gần như chẹn cứng cửa lớn.

Lão nhân thuận theo đoàn người trà trộn đi vào, trên kệ hàng hai bên đặt một vài thứ ông ta chưa thấy bao giờ.

- Radio… Máy may… Máy chơi game?

Lão nhân đọc từng chữ từng chữ một cách cực kỳ hoang mang. Những thứ này là cái gì?

- Hay là mua thử hai cái xem?

Lão nhân chần chừ nghĩ bụng.

- Thực sự có hiệu quả sao?

Một Trưởng lão tộc Bạch Long nghi ngờ hỏi. Chỉ bằng những thứ ấy mà có thể chinh phục dị tộc sao? Nói đùa à?

- Ngươi xem thu nhập tháng này của chúng ta đi.

Kỷ Hàn Vũ ra hiệu cho thư ký.

Thư ký gật đầu, sau đó mở PowerPoint ra, trên màn chiếu treo trên tường hiện ra từng dãy số liệu.

- Ồ… nhiều như vậy sao?

- Đám người dị tộc này nhiều tiền vậy sao?

Kỷ Hàn Vũ đeo kính lên, tiếp tục nói:

- Các ngươi có biết khởi xướng một trận chiến tranh sẽ tổn thất chừng nào không?

- Thứ nhất, chiến tranh không thể tránh được người chết. Mà chiến trường thay đổi trong chớp mắt, nếu nhỡ có ngự thú đỉnh cấp của dị tộc lẻn vào hậu phương của chúng ta đại khai sát giới thì phải làm sao?

Chủ đề của Kỷ Hàn Vũ rất sắc nhọn.

Ngự sử các bộ lạc trầm mặc.

- Có thể chúng ta không sợ, nhưng thân nhân của chúng ta, bạn bè của chúng ta thì sao? Bọn họ rất yếu đuối!

- Các ngươi có biết vì sao đến giờ vẫn không xảy ra chiến tranh không? Bởi vì người dị tộc cũng có lo lắng. Chúng ta lo lắng bọn họ sẽ không tuân theo quy củ, bọn họ cũng lo lắng chúng ta sẽ không theo quy củ.

Kỷ Hàn Vũ phân tích.

- Trừ khi có thể diệt tuyệt phần lớn người dị tộc trong một thời gian ngắn, đồng thời hốt gọn các cường giả đỉnh cao của họ chỉ trong một mẻ… Nhưng rất xin lỗi, trước mắt chúng ta không thể làm được.

- Tùy tiện khởi xướng chiến tranh, dù có thắng cũng cần thời gian dài dằng dặc để “dưỡng thương”. Hơn nữa, sẽ còn cả đau xót và tiếc nuối vô hạn.

Kỷ Hàn Vũ nghiêm túc nói:

- Cho nên, ta tổ chức hội nghị lần này, mục đích là hy vọng các ngươi có thể tạm thời ước thúc cừu hận của mình. Có rất nhiều phương pháp tiêu diệt kẻ địch, ngoài tiêu diệt đánh giết ra thì còn có một loại nữa, đó là tiêu diệt trên mặt tinh thần.

- Cái gì là tiêu diệt trên mặt tinh thần?

Bạch Thông Minh trầm mặc một lát rồi hỏi.

- Một cái đài radio thành phẩm chỉ tốn chi phí 20 đồng, nhưng bán cho người dị tộc rồi dùng tiền tệ của bọn họ để mua tài liệu, chúng ta sẽ có lợi gấp một ngàn lần. Chúng ta bán những thứ này cho người dị tộc, sau đó dùng tiền này mua những tài liệu có giá trị để bồi dưỡng cho ngự thú của mình.

- Nếu người dị tộc không mua radio thì sao?

- Chúng ta còn có máy chơi game, tivi, máy giặt, đủ loại đồ điện.

- Nhưng mà đồ điện nhất định phải có điện mới có thể sử dụng, mà có rất nhiều nơi trên Cửu Thiên Thập Địa không có thứ này.

Có trưởng lão bộ lạc lên tiếng hỏi.

- Chúng ta có thể giúp họ xây nhà máy điện, sau đó giao quyền kinh doanh nhà máy điện cho những dị tộc có quan hệ tốt với chúng ta, thuận tiện lôi kéo một nhóm lãnh đạo cao tầng của dị tộc nữa.

Kỷ Hàn Vũ nói một cách đương nhiên.

Cuối cùng, sau khi đồng ý cho những bộ lạc này một phần lợi ích, các bộ lạc cũng bị kéo lên chiến xa chiến tranh kinh tế, không cần lo lắng sẽ bị người kéo chân.

Còn về trình tự áp dụng, đương nhiên sẽ không đơn giản như Kỷ Hàn Vũ nói. Mọi quy trình cụ thể đều được giao cho người có chuyên môn.

Tất cả các nhà kinh tế học, chuyên gia tài chính hàng đầu của các quốc gia ở trái đất đang liên hợp lại.

Mặt khác, ở trong Phong Bạo Quốc, Cao Bằng cũng từ nhiệm vị trí Tổng đốc Thực Dân. Tổ chức phản quân lớn nhất ở nơi này đã bị Cao Bằng tận diệt, từ đó trở đi, các tổ chức còn lại rất biết điều.

Cao Bằng quay lại trái đất đương nhiên là có việc quan trọng hơn. Hắn nhận được tin nhắn của Oulu, người lớn trong nhà nó đã tìm tới tận cửa…

------------------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment