Thần Tử Hoang Cổ

Chương 270

Chương 270 

 

 Nguyên Hoàng Đạo Kiếm vừa xuất hiện thì sắc mặt Nhan Như Mộng lập tức thay đổi. 

 Nàng ta cũng tung ra một thần binh pháp bảo nhìn giống như tấm gương, chặn lại một kích của Nguyên Hoàng Đạo Kiếm. 

 Nhưng lực phản chấn cường đại kia lại đánh bay Nhan Như Mộng, để lại một vết máu bên mép môi đỏ. 

 “Tiểu thư!” 

 Hai Yêu Thánh áo đen thay đổi sắc mặt, bọn họ trực tiếp ra tay. 

 Tuy rằng họ không dám chém giết Quân Tiêu Dao, nhưng ít ra cũng phải bảo vệ Nhan Như Mộng. 

 Nhìn thấy hai Yêu Thánh áo đen ra tay trấn áp Quân Tiêu Dao, đám người Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên muốn ra tay viện trợ, lại bị Thánh Nhân của Thiên Yêu vương tộc chặn lại. 

 Đám người Cửu Đầu Sư Tử, Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, Tô Tử Quỳnh cũng có mặt. 

 Nhưng bọn họ cũng không có khả năng ngăn cản công kích của Thánh Nhân. 

 “Ha ha, Quân Tiêu Dao, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng ở hạ giới này còn có Chuẩn Thánh, có Thánh Nhân, ngươi không lật trời được đâu!” Thiên Yêu Thái Tử cười nói. 

 Hiện giờ liên quân tứ đại tội tộc cộng thêm với hai Yêu Thánh của Yêu Thần Cung thì có khoảng hơn hai mươi vị Thánh Nhân. 

 Mà phía Quân Tiêu Dao, mặc dù có thêm Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên thì cũng chỉ có bốn năm vị mà thôi. 

 Loại chênh lệch chiến lực này, há là một mình Quân Tiêu Dao có thể bù đắp. 

 Đám người Đại Dận hoàng chủ cũng nghĩ tới điểm này, trong lòng cũng trầm xuống. 

 Chẳng lẽ dù Thần Tử Quân Gia có tới thì cũng không cách nào xoay chuyển trời đất? 

 “Thần Tử đại nhân...” Đôi mắt xinh đẹp của Quân Dĩnh Nhi hiện ra ý kiên định, thầm cầu nguyện trong lòng. 

 Không biết vì sao, nàng có một niềm tin khó hiểu đối với Quân Tiêu Dao. 

 Có thể là Quân Tiêu Dao lên sân khấu làm nàng quá chấn động. 

 Bởi vậy, nàng tin Quân Tiêu Dao có khả năng giải quyết tất cả vấn đề. 

 “A, buồn cười...” Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên nụ cười lạnh. 

 Ngay sau đó, hư không bị xé rách, sáu Liệt Tinh Thần Khôi ra tay, oanh kích về hướng hai tên Thánh Nhân Yêu tộc. 

 “Đây là... con rối Thánh Nhân!” Hai Thánh Nhân Yêu tộc đột nhiên không kịp phòng ngừa nên đã bị thương. 

 Đương nhiên, dù sao bọn họ cũng là Thánh Nhân của Yêu Thần Cung Tiên Vực. 

 Bàn về thực lực thì họ mạnh hơn đám Kim Chu lão tổ kia rất nhiều, bởi vậy không bị Liệt Tinh Thần Khôi lập tức hạ gục. 

 Nhìn thấy sáu con rối Thánh Nhân này, trong mắt Nhan Như Mộng lộ ra chút ngưng trọng. 

 Còn Thiên Yêu Thái Tử đã sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. 

 Nếu ngay từ đầu Quân Tiêu Dao đã lấy ra Liệt Tinh Thần Khôi, gã sẽ lập tức bị hạ gục trong nháy mắt. 

 Đương nhiên, Quân Tiêu Dao cũng không có khả năng vì một Thiên Yêu Thái Tử mà vận dụng Liệt Tinh Thần Khôi, giết gà cần gì dao mổ trâu. 

 Mà phía Đại Dận hoàng triều lại vang lên tiếng hoan hô. 

 Sáu Liệt Tinh Thần Khôi này thật sự đã mang đến cho Đại Dận hoàng triều bọn họ một tia hy vọng. 

 Một hy vọng có khả năng sống sót. 

 Nhưng mặc dù có sáu Liệt Tinh Thần Khôi cộng thêm Đông Huyền lão tổ, Cổ Nguyên, cùng với Thánh Nhân của Đại Dận hoàng triều. 

 Nhưng số lượng này cộng lại vẫn không bằng liên quân tội tộc. 

 “Mặc kệ ngươi là Thần Tử Quân Gia gì, giết người thì phải đền mạng!” Phía Dạ Xoa vương tộc có Thánh Nhân phát ra tiếng nói lạnh lẽo. 

 Bởi vì trước đó Quân Tiêu Dao tùy tiện ra tay đã giết Dạ Xoa công chúa, hoàn toàn khiến nhất tộc này phẫn nộ. 

 Đám Thánh Nhân Tội tộc đều ra tay, giao thủ với Liệt Tinh Thần Khôi và các Thánh Nhân của Đại Dận hoàng triều. 

 Mà Thánh Nhân của Dạ Xoa vương tộc vừa vặn rảnh tay nên đã nhắm thẳng vào Quân Tiêu Dao, ánh mắt thật lãnh khốc. 

 “Chết tới nơi rồi!” 

 Thánh Nhân của Dạ Xoa vương tộc ra tay, tỏa ra sức mạnh mênh mông, đấm thẳng một quyền về hướng Quân Tiêu Dao, vòm trời như sụp xuống. 

 “Thần Tử đại nhân!” Quân Dĩnh Nhi phát ra tiếng thét chói tai. 

 Đám người Đông Huyền lão tổ, Cổ Nguyên, Đại Dận hoàng chủ cũng thay đổi sắc mặt, muốn đưa tay viện trợ, nhưng lại bị Thánh Nhân tội tộc cuốn lấy gắt gao. 

 Thiên Yêu Thái Tử nhìn thấy tình cảnh này thì vui mừng khôn xiết. 

 Cái tên để lại bóng ma sâu sắc trong lòng gã rốt cuộc cũng phải chết! 

 Mà điều làm người ta bất ngờ chính là, dưới đáy mắt Phương Hàn cũng hiện ra chút vui sướng. 

 Không sai, Quân Tiêu Dao cứu vớt Đại Dận hoàng triều. 

 Mà hoàng tử Đại Dận hoàng triều như hắn ta chẳng những không cảm kích, giờ phút này nhìn thấy Quân Tiêu Dao lâm vào nguy cơ, ngược lại còn mang theo một tia vui mừng. 

 Còn về nguyên nhân là gì? 

 Rất đơn giản. 

 Ghen ghét! 

 Phương Hàn ghen ghét Quân Tiêu Dao đến cùng cực. 

 Cảm giác này giống như một con giun hèn mọn có được cơ duyên, lột xác thành mãng xà, lúc đang cho rằng mình sẽ trở nên thật cường đại thì trước mặt lại đột nhiên xuất hiện một chân long. 

 Tất cả nỗ lực, tất cả quật khởi của hắn ta có vẻ thật buồn cười trước mặt Quân Tiêu Dao, thật sự là nhỏ bé đến mức không đáng kể! 

 Có người sinh ra đã cao cao tại thượng! 

 Càng đừng nói là sau khi Quân Tiêu Dao xuất hiện, ánh mắt của Quân Dĩnh Nhi chưa từng rời khỏi Quân Tiêu Dao lần nào. 

 Thử hỏi Phương Hàn có thể không ghen ghét sao? 

 Khi ghen ghét tới mức độ nhất định, tất nhiên Phương Hàn cũng thầm hy vọng Quân Tiêu Dao ngã xuống. 

 Thời gian như chậm lại vào thời khắc này. 

 Đòn công kích của Thánh Nhân Dạ Xoa vương tộc đã sắp giáng xuống người Quân Tiêu Dao. 

 Tất cả mọi người cho rằng, kết quả sẽ không còn gì bất ngờ xảy ra. 

 Bởi vì dù Quân Tiêu Dao mạnh đến mấy, nghịch thiên đến mấy thì cũng không có khả năng chống lại Thánh Nhân, điều này không phù hợp lẽ thường. 

 “Chủ nhân!” Yến Thanh Ảnh ra sức đột phá, lại bị tầng tầng lớp lớp tội tộc vây quanh. 

 Đám người Nghệ Vũ, Quân Dĩnh Nhi cũng ra tay, nhưng lại bị ngăn cản. 

 Giờ khắc này, hình như không ai có thể giải cứu Quân Tiêu Dao. 

 Thậm chí Quân Tiêu Dao có thể nhìn thấy biểu cảm hung hãn mà thị huyết trên mặt Thánh Nhân của Dạ Xoa vương tộc. 

 Đánh chết một thiên kiêu yêu nghiệt tư chất tuyệt đại cũng mang đến khoái cảm. 

 “Thần thoại vô địch của thế hệ trẻ tuổi Quân gia sẽ hạ màn như vậy sao?” Nhan Như Mộng cũng đang đưa mắt theo dõi. 


 Thánh Nhân của Dạ Xoa vương tộc đọc ra hàm nghĩa của mấy chữ này. 

 Ngươi chết chắc rồi! 

 Ngay sau đó, một khí huyết khủng bố như vực sâu như ma quỷ bỗng điên cuồng tuôn ra! 

 Hết chương 270.

Bình Luận (0)
Comment