Thần Tử Hoang Cổ

Chương 369

Chương 369 

 

 Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn bảo trì tỉnh táo. 

 Hắn không phải là người đẹp ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, nhưng cũng biết, nếu thật sự thuận nước đẩy thuyền thì đợi đến khi Khương Thánh Y tỉnh táo, nên đối mặt thế nào? 

 Có đôi khi Quân Tiêu Dao thật sự rất tuyệt tình, nhưng giới hạn trong kẻ địch và con cờ mà thôi. 

 Dù thế nào Khương Thánh Y cũng xem như nửa người nhà, tất nhiên Quân Tiêu Dao không muốn hố nàng. 

 Còn về loại tình cảm kia của Khương Thánh Y, nói thật, Quân Tiêu Dao cũng không nghĩ tới. 

 “Chẳng lẽ là vì thể chất của Tiên Thiên Đạo Thai và Hoang Cổ Thánh Thể?” Quân Tiêu Dao chỉ có thể gán ghép cho nguyên nhân này. 

 “Tiêu Dao...” Tiên nhan của Khương Thánh Y đó rực, tiếng nói ngọt nị, tuyết y nửa mở. 

 Da thịt như băng như tuyết, giống như mỹ nhân ngọc trác. 

 Tình cảnh này thật sự cảnh đẹp ý vui, không nam nhân nào có thể chống đỡ được. 

 “Ai, cô nàng Lạc Ly kia, lát nữa nhất định phải hung hăng đánh mông nàng.” Quân Tiêu Dao than thở một tiếng. 

 Thái Sơn sập trước mặt, Quân Tiêu Dao vẫn có thể mặt không đổi sắc. 

 Chỉ khi đối mặt với loại tình huống này, Quân Tiêu Dao cũng không biết phải làm sao. 

 Sau đó, Quân Tiêu Dao vừa áp chế dược lực của bản thân, còn vừa phải giúp Khương Thánh Y áp chế. 

 Cũng may cuối cùng không xảy ra nhiễu loạn gì. 

 Còn về nha đầu Khương Lạc Ly kia, đã sớm chột dạ mà không dám quay lại Thiên Đế Cung. 

 Dược hiệu giằng co thật lâu. 

 Không thể không nói, Khương Hư Linh cũng không gạt người, cả cường giả Chân Thần cũng khó có thể chống đỡ được dược lực này. 

 Quân Tiêu Dao nhờ thể chất đặc thù, hơn nữa uống vào cũng ít nên mới có thể miễn cưỡng áp chế. 

 Chờ đến khi Khương Thánh Y hơi khôi phục thần thức thanh minh, đã qua thời gian thật lâu. 

 Đôi mắt xinh đẹp Khương Thánh Y thật mông lung, đầu có cảm giác đau đớn. 

 Nàng vươn bàn tay ngọc khẽ vuốt huyệt Thái Dương, còn đang hồi tưởng đã xảy ra chuyện gì thì đã nghe thấy một tiếng nói ôn nhuận: “Thánh Y tỷ, tỉnh.” 

 Khương Thánh Y đưa mắt nhìn lại, Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng, mặc một bộ bạch y, bình tĩnh như nước. 

 “Tiêu Dao, sao ta lại...” Khương Thánh Y nỗ lực hồi tưởng. 

 Sau đó nàng đột nhiên nhớ lại một ít ký ức. 

 Nàng vô cùng chủ động, dâng lên môi đỏ, còn muốn đẩy ngã Quân Tiêu Dao. 

 “Sao... Tại sao lại, ta...” Khương Thánh Y như bị sét đánh cứng lại tại chỗ, tiên nhan tái nhợt như tờ giấy. 

 Sao nàng có thể làm ra chuyện này? 

 Hoang đường! 

 Quá hoang đường! 

 “Thánh Y tỷ, trong đó có hiểu lầm...” Quân Tiêu Dao cũng không biết nên giải thích thế nào. 

 Cũng không có khả năng nói cô nàng Khương Lạc Ly hạ dược trong trà, kết quả trời xui đất khiến, ngược lại làm Khương Thánh Y trúng chiêu. 

 Tình tiết này cũng quá cẩu huyết, Quân Tiêu Dao không biết nên nói thế nào. 

 “Đừng nói nữa, những lời đó, ngươi cũng nghe thấy rồi...” Khương Thánh Y xấu hổ mà gáy ngọc cũng đỏ lên, hận không thể giống đà điểu dúi đầu vào trong đất. 

 Nàng đang chỉ tất nhiên là những câu nói như tưởng niệm, tỏ tình linh tinh. 

 Quân Tiêu Dao hơi trầm mặc, gật gật đầu. 

 “Hãy quên đi, Tiêu Dao, quên đi những lời đó.” Khương Thánh Y đứng dậy, muốn rời đi. 

 Quân Tiêu Dao khẽ nâng đôi mắt, lại lạnh nhạt nói: “Ta vẫn thích Thánh Y tỷ chuyện trò vui vẻ, ôn nhu dễ thân khi ở nguyên thiên bí tàng.” 

 Bước chân Khương Thánh Y khựng lại, đôi mắt thủy tinh trong sáng mơ hồ có nước mắt trong suốt đang lập loè. 

 Nàng vẫn rời đi. 

 “Ai, loại cốt truyện cẩu huyết này lại phát sinh trên người ta, ta tình nguyện đi đánh mười Long Cát công chúa, cũng không muốn đối mặt với chuyện này.” Quân Tiêu Dao có chút đau đầu. 

 Đương nhiên, ở phương diện tình yêu nam nữ, Quân Tiêu Dao cũng rất có lý tính, sẽ không tùy tùy tiện tiện hứa hẹn cái gì. 

 hiện tại Hắn chỉ muốn làm một cổ máy tu luyện không có tình cảm. 

 Nhi nữ tình trường chỉ làm kéo dài tốc độ tu luyện của hắn. 

 Còn về chuyện tình cảm, vẫn là tùy duyên đi. 

 Bình tĩnh mà xem xét, cho dù là dung mạo, thiên phú, thực lực, địa vị thì Khương Thánh Y cũng là số một ở Tiên Vực. 

 nữ tử Có thể so với Khương Thánh Y cũng không tìm được mấy người trên Tiên Vực. 

 Chỉ là việc này xảy ra hơi đột ngột, Quân Tiêu Dao nhất thời cũng xử lý không tốt. 

 Huống chi, thân phận tiểu dì này của Khương Thánh Y... 

 Khụ khụ. 

 Tuy không quan hệ huyết thống gì, nhưng tóm lại có chút mẫn cảm. 

 Mà bên kia, Khương Lạc Ly cũng phát hiện, hình như Thiên Đế Cung không có động tĩnh gì. 

 “Chẳng lẽ dược biểu ca cho ta không có hiệu quả, hay là Tiêu Dao ca ca không có ăn vào?” Khương Lạc Ly chuyển động đôi mắt to. 

 Nói thật, nàng có hơi sợ. 

 Ban đầu chỉ do là xúc động. 

 Nhìn thấy Quân Tiêu Dao quá ưu tú, lại thấy bên cạnh hắn có nhiều oanh oanh yến yến vờn quanh như vậy. 

 Khương Lạc Ly thật sự không có cảm giác an toàn. 

 Hiện tại phục hồi tinh thần lại, Khương Lạc Ly cũng phát hiện mình còn chưa chuẩn bị sẵn sàng. 

 Thậm chí cả chuyện gì gì kia, cũng chưa quá rõ ràng. 

 Trước đó ở hạ giới, Tiểu Ma Tiên còn cười nhạo Khương Lạc Ly còn chưa làm chuyện đó với Quân Tiêu Dao. 

 “Thôi, chờ người ta lại cao một chút thì sẽ gạo nấu thành cơm với Tiêu Dao ca ca.” Khương Lạc Ly tự mình an ủi. 

 Mấy ngày trôi qua. 

 Trong mấy ngày này, Quân Tiêu Dao cũng đã tìm được Khương Lạc Ly. 

 Khương Lạc Ly ngoan ngoãn e dè, nhanh chóng thừa nhận. 

 Quân Tiêu Dao cũng trừng phạt mà đánh mông nàng. 

 Nhưng hắn lại không có nói chuyện của Khương Thánh Y ra. 

 Dù sao quan hệ của Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly thân như tỷ muội, nếu làm Khương Lạc Ly biết được chuyện này thì có trời mới biết cuối cùng sẽ biến thành bộ dạng gì. 

 Nói không chừng sẽ phát sinh chuyện gì đó càng cẩu huyết. 

 Vì tránh cho loại phiền phức không cần thiết này, Quân Tiêu Dao cũng lười nhắc đến. 

 Đó là bí mật chỉ thuộc về Quân Tiêu Dao và Khương Thánh Y. 

 Kế tiếp, Quân Tiêu Dao chuẩn bị lên đường, đi đến Khương gia. 

 Nói thật, đây là lần đầu tiên Quân Tiêu Dao đi đến mẫu tộc. 

 Đối với Khương gia cũng là một trong Hoang Cổ Ngự Tam Gia, Quân Tiêu Dao cũng có vài phần tò mò. 

 Lần này, bởi vì là đi thăm ngoại công, cho nên Quân Tiêu Dao không mang lên bất cứ người theo đuổi nào. 


 Khương Thánh Y cũng có mặt. 

 Nàng mặc tuyết y vô trần, vạt áo phiêu phiêu, đứng trong gió giống như tiên tử lâm trần. 

 Có làm gió phất tới, thổi bay mái tóc đen của nàng, có cảm giác tinh mỹ lay động nhân tâm. 

 Hết chương 369. 

Bình Luận (0)
Comment