Thần Tử Hoang Cổ

Chương 371

Chương 371 

 

 "Trời ơi, Thần tử Quân gia đến rồi!" 

 "Cái gì, Thần tử Quân gia đến Khương gia chúng ta rồi, thật hiếm có, thật đáng kinh ngạc!" 

 "Điều này không phải là rất bình thường sao, trong cơ thể Thần tử Quân gia chảy một nửa huyết mạch Khương gia, cũng coi như một nửa là người nhà họ Khương rồi!" 

 Quân Tiêu Dao cũng không nghĩ tới, mình lại có sức ảnh hưởng lớn ở Khương gia như vậy. 

 Những người trẻ tuổi Khương gia đều lộ ra ánh mắt sùng bái, còn những thiếu nữ Khương gia kia, mắt ai nấy đều lấp la lấp lánh. 

 Quả đúng là trăm nghe không bằng một thấy. 

 Trên lâu thuyền, Khương Lạc Ly thấy cảnh này, khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười để lộ ra hai lúm đồng tiền. 

 Nàng nói với Quân Tiêu Dao: "Tiêu Dao ca ca, mặc dù ca ca lần đầu về Khương gia, nhưng người Khương gia vô cùng kỳ vọng vào huynh, rất nhiều người trẻ tuổi Khương gia đều coi huynh là thần tượng đấy." 

 "Thật sao?" 

 Một nam một nữ đang tu luyện luận đạo. 

 Trong đó người thiếu nữ ước chừng mười tám mười chín tuổi, da trắng nõn nà, dung mạo tuyệt mỹ. 

 Dáng người nàng yểu điệu, đường cong mê người. 

 Đại danh của Quân Tiêu Dao, bọn họ đã nghe đến thuộc làu rồi, bây giờ lần đầu gặp, quả nhiên là vô cùng kinh diễm. 

 Tin tức Quân Tiêu Dao đến đã nhanh chóng được truyền đi khắp mọi nơi rồi. 

 Mà ở Khương gia, trên một nơi nào đó ở Linh Phong. 

 "Sở Hàm, chờ đến khi thế giới Tiên Cổ kết thúc, chúng ta có thể thành thân rồi." Nam tử ngữ khí ôn nhu chậm rãi nói. 

 "Vâng." Thiếu nữ tên Khương Sở Hàm khẽ gật đầu, trên nét mặt không thấy được sự mừng rỡ, cũng không hề kháng cự. 

 Vị nam tử trước mặt này, tuy không phải người nhà họ Khương, nhưng là thiên kiêu họ ngoại Khương gia. 

 Điều khiến người khác chú ý nhất chính là mái tóc dài màu xanh nước biển, thả buông phất phơ theo gió. 

 Còn nam tử đứng cạnh thiếu nữ, ước chừng hơn hai mươi tuổi, một thân hoa phục, dung mạo anh tuấn. 

 Trên người hắn ta toát ra loại khí tức đặc biệt, khiến hư không xung quanh biến dạng, giống như là chỉ cần giơ tay lên là có thể kiểm soát được hư không. 

 Nàng rất ngoan ngoãn, nghe theo sự sắp đặt của gia tộc. 

 Dù sao vị nam tử trước mặt này, luận thực lực thiên phú, chắc chắn thuộc cấp bậc truyền nhân bất hủ, hoàn toàn xứng với nàng. 

 Thấy Khương Sở Hàm cũng không phản đối, ánh mắt nam tử lộ ra ý cười nhạt. 

 Chỉ có thể dùng cách liên hôn, để hắn ta ở rể, mới có thể hoàn toàn trói buộc vào Khương gia. 

 Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly hai cô gái này chắc chắn sẽ không làm loại chuyện như vậy. 

 Như vậy chỉ còn lại Khương Sở Hàm. 

 Hắn ở Khương gia, phát triển rất tốt. 

 Sau đó, chờ đến khi hắn ta và Khương Sở Hàm thành thân, nói không chừng sau khi ở rể thì ngay cả vị trí Thiếu chủ hắn cũng có thể tranh giành một phen. 

 Nam tử cười cười, hắn rất tự tin vào bản thân mình, hắn ta cho rằng mình hoàn toàn có đủ năng lực này. 

 Mà đúng lúc này, một thị nữ của Khương Sở Hàm, bỗng nhiên vội vàng chạy tới, khuôn mặt đỏ ửng vì kích động. 

 "Sở Hàm tiểu thư, xảy ra chuyện lớn rồi!" 

 "Ừm? Xảy ra chuyện gì rồi?" Khương Sở Hàm ngước mắt, nhìn về phía thị nữ của mình. 

 Nơi này là đại bản doanh của Khương gia Hoang Cổ, có thể xảy ra chuyện lớn gì chứ? 

 "Tiểu thư chắc chắn sẽ không ngờ tới là ai đến Khương gia chúng ta đâu." Thị nữ với gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, vừa hưng phấn vừa kích động nói. 

 "Là ai?" Khương Sở Hàm cũng có chút hiếu kỳ. 

 Trước kia cho dù các công tử trẻ tuổi của các thế lực bất hủ đến đây, cũng chưa từng thấy thị nữ nhà mình kích động như vậy. 

 "Là Thần tử đại nhân Quân gia đến!" Thị nữ kích động nói. 

 "Sao cơ? !" 

 Vẻ bình tĩnh trên gương mặt Khương Sở Hàm ngay lập tức bị phá vỡ. 

 Cái tên này, có thể nói như sấm đánh bên tai. 


 Sau khi đánh bại Long Cát công chúa, Quân Tiêu Dao dường như đã trở thành chí tôn trẻ tuổi nổi tiếng nhất Hoang Thiên Tiên Vực. 

 Hơn nữa Quân Tiêu Dao cũng xem như một nữa là người nhà họ Khương. 

 Rất nhiều người trẻ tuổi Khương gia đều cảm thấy tự hào và coi Quân Tiêu Dao như thần tượng. 

 Khương Sở Hàm, cũng không ngoại lệ. 

 Nàng là Thiên chi Kiêu nữ Khương gia, thân phụ là Huyền Thủy Linh Thể, so với những người trẻ tuổi ở Khương gia, địa vị của nàng chỉ đứng sau Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly. 

 Nhưng nàng cũng vô cùng hiếu kì đối với vị thần tử Quân gia trong truyền thuyết kia. 

 "Đi, đi xem một chút." Khương Sở Hàm không kìm nén được sự hiếu kì trong lòng, trực tiếp chạy vút đi mà không để tâm đến nam tử bên cạnh. 

 Còn vị nam tử mặc hoa phục kia, Hoa Nguyên Tu, biểu tình trên mặt có chút thay đổi. 

 "Là vị thần tử Quân gia, Quân Tiêu Dao, tại sao hắn lại tới đây?" 

 Tự đáy lòng Hoa Nguyên Tu cảm thấy rất kinh ngạc 

 Thấy bóng lưng Khương Sở Hàm vội vàng rời đi, ánh mắt Hoa Nguyên Tu có chút trầm xuống, đáy mắt hiện lên vẻ u tối. 

 Hắn hơi suy tư một chút, sau đó cũng đi theo. 

 Mà lúc này, đám người Quân Tiêu Dao đã tiến vào Khương gia. 

 Có rất nhiều người Khương gia đứng xung quanh. 

 Bị nhiều người vây xem như vậy, Quân Tiêu Dao có cảm giác mình như là khỉ trong vườn thú vậy. 

 "Thần tử Quân gia quả giống với tin đồn, có tư chất trích tiên." 

 "Đúng vậy, mạch thượng nhân như ngọc, thần tử thế vô song." 

 Không biết có bao nhiêu thiếu nữ Khương gia, mê đắm dung nhan và khí chất của Quân Tiêu Dao. 

 Bởi vì Quân Tiêu Dao quá hoàn mỹ, cho dù là từ góc độ nào cũng không có kẽ hở, không có bất kỳ nhược điểm nào. 

 Luận về nhan sắc, ngay cả Khương Lạc Ly cũng bị mê muội, cho rằng hắn người tuấn tú nhất Tiên Vực. 

 Luận thiên phú, mười bốn tuổi Thông Thiên Cảnh Vương Hầu, và hai loại thể chất là Thái Cổ Thánh Thể và Chí Tôn Cốt. 

 Luận thực lực, ngay cả Long Cát công chúa quái thai cổ đại, cũng phải chật vật, không cách nào làm Quân Tiêu Dao bị thương được. 

 Luận thân phận, thần tử Quân gia số 0 trong danh sách, hơn nữa còn là Thánh tử thư viện Thánh Linh, cho dù bây giờ đến Khương gia rồi, địa vị cũng không thể coi thường được. 


 Quân Tiêu Dao có thể làm Khương gia náo nhiệt như này, nàng cũng cảm giác rất vinh hạnh. 

 Bởi vì nàng đã nhận định, Quân Tiêu Dao chính là người đàn ông của nàng. 

 Người đàn ông của mình được mọi người ngưỡng mộ, có thể không vui sao? 

 Hết chương 371.

Bình Luận (0)
Comment