Thần Tử Hoang Cổ

Chương 389

Chương 389 

 

 Không chỉ là Thương Nguyệt, ngay cả muội muội Thương Tuyết cũng nhìn dại ra rồi. 

 Thậm chỉ là Cổ Trùng, trong mắt cũng khó tránh lộ ra một tia ganh tị. 

 Nghe thấy lời mời của Thương Nguyệt, Quân Tiêu Dao gật đầu nói: “Ta quả thực là từ Tiên Vực tiến vào.” 

 “Tu vi của ngươi mới Thông Thiên Cảnh, lại có thể vào được Táng Thổ.” Thương Nguyệt cảm thấy có chút mơ hồ. 

 Trong mắt nàng ta tu vi của Quân Tiêu Dao có chút thấp quá rồi. 

 Quân Tiêu Dao cũng thăm dò được thực lực của đôi hoa tỷ muội phía trước lại đạt đến Thần Hoả Cảnh. 

 Còn có vị nam tử trẻ bên cạnh lại đạt đến Thần Hoả Cảnh hậu kỳ. 

 Cảnh giới của Quân Tiêu Dao trong thế hệ trẻ của Hoang Thiên Tiên Vực đã thuộc đỉnh cấp rồi. 

 Ngoài một vài cổ đại quái thai, cốt nhục đại đế, cổ hoàng ấu tử chưa xuất thế kia ta, hắn có thể coi là người có tu vi cao nhất. 

 Mà trong Táng Thổ, tuỳ tiện gặp một vài sinh linh trẻ Táng Thổ, lại có tu vi cao hơn cả hắn. 

 Song Quân Tiêu Dao cũng từng nghe qua, những sinh linh nhìn như trẻ tuổi trong Táng Thổ, có khả năng đã chôn vùi trong đất trên trăm nghìn năm. 

 Cho nên tu vi cao cũng là có nguyên nhân. 

 Đến mức vài vị lão giả kia chính là ở Hư Thần và Chân Thần Cảnh. 

 “Ngươi đi nhầm vào Táng Thổ à?” Thương Nguyệt tiếp tục hỏi. 

 Đây là lần đầu tiên các nàng gặp được người ngoại giới, nên có chút hiếu kỳ. 

 Nhìn thấy Thương Nguyệt giống như là không có địch ý, Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn. 

 Hắn còn cho rằng sinh linh trong Táng Thổ đều là hung thần ác độc, nhìn thấy sinh linh ngoại giới sẽ giết ngay. 

 “Ta tự tiến vào tìm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.” 

 Quân Tiêu Dao một bên nói, một bên quan sát khuôn mặt đám người Thương Nguyệt. 

 Nếu như các nàng biết thông tin của Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo nhất định sẽ có phản ứng. 

 Nhưng để cho Quân Tiêu Dao có chút thất vọng là đám người Thương Nguyệt lại lắc đầu nghi hoặc. 

 Xem ra đẳng cấp của đám người Thương Nguyệt còn quá thấp, chưa tiếp xúc được với loại đồ vật hiếm có đó. 

 Quân Tiêu Dao cũng không có nản lòng, hắn cũng không có kỳ vọng tìm một chút là có thể thấy. 

 Lúc này, Cổ Trùng kia lại nói một câu không vui: “Ngươi mới tu vi Thông Thiên Cảnh đã vội vàng đến Vạn Cổ Táng Thổ, thật không biết chữ chết viết như thế nào à.” 

 Cổ Trùng có ý với đôi hoa tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết. 

 Sự xuất hiện của Quân Tiêu Dao tự nhiên khiến trong lòng hắn sản sinh ra nguy cơ. 

 Quân Tiêu Dao liếc nhìn Cổ Trùng một cái. 

 Lẽ nào hắn cho rằng, bản thân sẽ có hứng thú với cỗ thi thể? 


 Thương Nguyệt và Thương tuyết tuy là thiếu nữ xinh đẹp, nhưng về bản chất cũng chỉ là đào từ dưới đất lên mà thôi. 

 Khẩu vị của Quân Tiêu Dao cũng không có nặng như thế. 

 Nhìn thấy sự miệt thị của Quân Tiêu Dao đối với mình, ánh mắt của Cổ Trùng càng lạnh. 

 Nói thật, khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao, Cổ Trùng thật sự muốn luyện hoá Quân Tiêu Dao. 

 Cỗ khí huyết dồi dào đó khiến cho Cổ Trùng không thể không động lòng. 

 Ở Vạn Cổ Táng Thổ, sinh cơ chi vật vô cùng hiếm có. 

 Trên một vài khía cạnh mà nói, Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao chính là vật có sinh có khí huyết nhất. 

 Thương Nguyệt cũng nghĩ tới điều này, sau đó nói với Quân Tiêu Dao. 

 “Ý ngươi là hiện tại ta ở trong Vạn Cổ Táng Thổ chính là một miếng thịt của Đường Tăng, người người đều muốn cắn một miếng?” Quân Tiêu Dao nói. 

 Thương Nguyệt lọ ra vẻ nghi hoặc, nàng ta không biết thịt của Đường Tăng là có ý gì. 

 “Các ngươi lẽ nào không muốn ăn thịt ta sao, hơn nữa nàng ta hình như cơ thể còn có vấn đề đi.” 

 Quân Tiêu Dao nở một nụ cười đầy thâm ý, nhìn Thương Tuyết. 

 Nhìn thấy ánh mắt của Quân Tiêu Dao, Thương Tuyết nhìn về phía Thương Nguyệt, đôi mắt to u lam đầy sự yếu ớt lại hiếu kỳ. 

 Nghe được Quân Tiêu Dao một câu đã nói ra tình trạng cơ thể của Thương Tuyết, Thương Nguyệt cũng hiểu ra rồi, vị công tử đến từ ngoại giới này rất thông minh. 

 Trong đầu nàng ta chợt nghĩ ra một cách, mở miệng nói: “Chúng ta cũng không muốn công tử làm việc gì, nhưng trong Táng Thổ đích thực còn có rất nhiều sinh linh không thích người ngoại giới, bọn chúng có thể gây ra phiền phức cho công tử.” Thiên tài. 


 “Cho nên?” Quân Tiêu Dao nói. 

 Hắn có thể đoán được, Thương Nguyệt dường như có một vài ý nghĩ đối với hắn. 

 Đương nhiên không phải là ý nghĩ kỳ quái gì. 

 Mà là ý muốn lợi dụng. 

 Nhưng vừa khéo, Quân Tiêu Dao cũng muốn lợi dụng Thương Nguyệt, sơ bộ tìm hiểu Vạn Cổ Táng Thổ. 

 “Cho nên, công tử cần phải che đậy chuyển hoá sinh cơ dồi dào của bản thân, vừa hay Thương Nguyệt có một cách.” 

 “Ồ? Cách gì?” Quân Tiêu Dao cười. 

 “Âm dương thần quả.” Thương Nguyệt nói. 

 “Âm dương thần quả.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm. 

 Sau đó, Thương Nguyệt cũng giải thích cho hắn, Âm dương thần quả có năng lực chuyển hoá sinh cơ trên cơ thể hắn thành tử khí. 

 Như thế, Quân Tiêu Dao có thể hoàn mỹ tiến vào Táng Thổ, chuyên tâm tìm kiếm mục tiêu của mình, sẽ không chịu phải sự làm phiền của sinh linh Táng Thổ. 

 Mà đám người Thương Nguyệt lần này, vừa hay phải đi Âm Dương Hồn Đàm, tranh đoạt Âm dương thần quả. 

 Không thể không nói, đây quả thật là thứ mà trước mắt Quân Tiêu Dao đang cần. 

 Nếu không hễ hành động thì có sinh linh Táng Thổ quấy rối, cũng thật là phiền phức rồi. 

 “Công tử, thực lực của ngươi như thế nào?” Thương Nguyệt thuận miệng hỏi. 

 “Cũng tạm được, miễn cướng vô địch một đời.” Quân Tiêu Dao thành thật nói, không mang nửa phần lừa dối. 

 Sau khi nghe được lời này, Cổ Trùng và Thương Nguyệt đều đơ người. 

 Thương Nguyệt còn tốt, không có lộ ra dị dạng gì. 

 Ngược lại Cổ Trùng lại không nhịn được mà cười lên. 

 “Ha ha, là Thông Thiên Cảnh lại dám coi bản thân là vô địch một đời, đây chính là sự bỉ ổi của sinh linh ngoại giới.” Cổ Trùng chế diễu nói. 

 Nhưng sau khi hắn vừa nói xong. 

 Mắt hắn xạm lại. 

 Một cái bạt tai, lực đạo vô cùng thâm hậu tát vào mặt hắn. 

 Bịch một tiếng ! 

 Nửa mặt của Cổ Trùng bị tát bay, gò má sụp đổ tan tành, tử khí bộc phát. 

 Hắn không có bởi vì bản thân đến Vạn Cổ Táng Thổ mà kiêng dè bất kỳ ai. 

 Nên bá đạo vẫn nên bá đạo! 

 Nên kiêu ngạo vẫn nên kiêu ngạo! 

 Hết chương 389.

Bình Luận (0)
Comment