Thần Tử Hoang Cổ

Chương 390

Chương 390 

 

 Quân Tiêu Dao đã dưỡng thành đạo tâm vô địch, bất luận là ở đâu cũng sẽ không có khả năng bị áp chế. 

 Mà cả người Cổ Trùng đều là như mơ vậy, nằm trên mặt đất chưa thể hồi tỉnh lại. 

 Toàn thân hắn rụng rời, cảm giác như bị một bức tượng hoang cổ đè xuống đất vậy. 

 Gò má của Cổ Trùng sụt xuống một nửa, xương cốt nát vụn, nhìn xấu xí hơn trước kia. 

 “A… mặt của ta, khuôn mặt anh tuấn của ta!” Cổ Trùng gào thét, hai tay ôm mặt, trong lòng căm phẫn. 

 Quân Tiêu Dao nghe được lời này sắc mặt càng trở lên cổ quái. 

 Hắn chưa từng nhìn thấy một người trơ trẽn như vậy. 

 Đôi tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết cũng có chút giật mình nhìn Quân Tiêu Dao. 

 Cổ Trùng không phải là tiền bối bình thường gì, bản thể của hắn ta là một con quỷ hiêu, thực lực cường đại. 

 Trong thế hệ trẻ tuổi của Âm Minh vực cũng có thể xếp trong top 10. 

 Đương nhiên, cái gọi là thế hệ trẻ tuổi trong Táng Thổ, tuổi tác thực sự cũng trên trăm nghìn tuổi rồi. 

 Chỉ là so với các sinh linh Táng Thổ cổ lão mà nói bọn chúng được coi là trẻ tuổi mà thôi. 

 Mà Quân Tiêu Dao chỉ tuỳ tiện xuất một cái tát, lại làm cho Cổ Trùng thê thảm như vậy. 

 Đây có chút vượt qua dự tính của Thương Nguyệt. 

 Lúc trước Quân Tiêu Dao nói bản thân là vô địch cùng thế hệ ở Tiên vực ngoại giới. 

 Tuy rằng Thương Nguyệt không lên tiếng chế giễu nhưng trong lòng cũng chỉ nghĩ là hắn đang nói khoác mà thôi. 

 Quân Tiêu Dao có thể tiến vào Táng Thổ, đại biểu rằng hắn đích thực có bản lĩnh, nhưng nếu như nói vô định thế hệ thì cũng có chút nói quá rồi. 

 Nhưng hiện tại, nhìn thấy Cổ Trùng thê thẳm như thế. 

 Thương Nguyệt cảm thấy, cho dù Quân Tiêu Dao nói khoác, nhưng lai lịch cũng rất bất phàm, rất có thể là truyền nhân của thế lực bất hủ ở ngoại giới. 

 “Sinh linh ngoại giới trơ trẽn, ngươi dám đánh lén ta?” 

 Đôi mắt Cổ Trùng loé lên tia lạnh lẽo, toàn thân trào dâng tử khí, như thể sắp ra tay. 

 Hắn ta không cho rằng Quân Tiêu Dao lợi hại, chỉ cho rằng Quân Tiêu Dao đánh lén hắn ta nên mới chiếm được tiện nghi. 

 “Thật muốn chết à?” Quân Tiêu Dao nheo mắt lại. 

 Lúc này, Thương Nguyệt bước về phía trước chặn hai người lại. 

 “Đều dừng tay đi.” 

 Nhìn thấy Thương Nguyệt ngăn lại, Cổ Trùng hừ lạnh. 

 Thương Nguyệt quay về hướng Quân Tiêu Dao nói: “Chúng ta đúng là có mắt như mù, công tử có thể một mình tiến vào Táng Thổ, quả nhiên có chỗ bất phàm, không biết công tử có cảm thấy hứng thú với Âm Dương Thần Quả này không?” 

 “Đó là đương nhiên.” Quân Tiêu Dao gật đầu. 


 Hắn cần dùng Âm Dương Thần Quả để chuyển hoá khí huyết của Hoang Thiên Thánh Thể. 

 Nếu không, Quân Tiêu Dao hắn lộ liễu quá rồi. 

 Tuy hắn từ trước tới nay chưa từng điệu thấp, nhưng cũng không muốn đi đến chỗ nào cũng bị người ta theo dõi. 

 Điều này cũng không có lợi cho việc tìm kiếm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo. 

 “Về việc tìm kiếm Âm Dương Hồn Đàm này, công tử có thể đi cùng chúng tôi, nếu như có nhiều Âm Dương Thần Quả, công tử có thể nhận được một quả.” Thương Nguyệt nói. 

 Quân Tiêu Dao gật đầu. 

 Hắn biết, Thương Nguyệt muốn lợi dụng hắn tranh giành Âm Dương Thần Quả. 

 Nhưng Quân Tiêu Dao cũng đang lợi dụng Thương Nguyệt tìm hiểu Vạn Cổ Táng Thổ. 

 Sau đó, Quân Tiêu Dao đồng hành cùng Thương Nguyệt. 

 Hắn phải tìm kiếm nhiều tin tức hơn. 

 Cổ Trùng thì một mặt che dấu, nhưng có Thương Nguyệt ở đó, hắn cũng không thể làm gì Quân Tiêu Dao. 

 “Hừ, một nhân tộc ngoại giới Thông Thiên Cảnh, có năng lực gì đi tranh đoạt Âm Dương Thần Quả?” Cổ Trùng hừ lạnh nói. 

 Hắn không tin với năng lực của Quân Tiêu Dao có thể tranh phong với các thiên kiêu khác của Táng Thổ. 

 Thương Nguyệt cũng không biết thực lực thật sự của Quân Tiêu Dao rốt cuộc là như thế nào. 

 Nhưng thêm một người thì thêm một phần sức mạnh. 


 Hơn nữa nhìn Quân Tiêu Dao quá siêu nhiên rồi, cho người ta ấn tượng vô cùng thần bí. 

 Nói không chừng hắn có thể mang đến sự kinh hỷ cho Thương Nguyệt? 

 Lại nói đến tình trạng của Thương Tuyết đã không thể kéo dài nữa rồi, nhất định phải lấy được Âm Dương Thần Quả. 

 Sau đó, Quân Tiêu Dao cũng cưỡi lên đầu cốt lâu cự điểu này. 

 Hắn cũng muốn nghe ngóng một vài tin tức có liên quan đến Vạn Cổ Táng Thổ từ Thương Nguyệt. 

 Sau khi hỏi thăm, Quân Tiêu Dao đối với Vạn Cổ Táng Thổ cũng được coi là hiểu biết. 

 Cả Vạn Cổ Táng Thổ phạm vi cực kỳ rộng lớn. 

 Thậm chí Thương Nguyệt cũng chưa từng đi quá xa. 

 Cả Vạn Cổ Táng Thổ chia làm thập vực. 

 Mỗi một vực sẽ do một vị Táng Hoàng phụ trách. 

 Gọi là Táng Hoàng, thực ra chính là tên gọi của Vô thượng Chí Tôn cường giả trong Vạn Cổ Táng Thổ. 

 Đặt ở ngoại giới, chính là sự tồn tại cấp bậc Chí Tôn Lão Tổ. 

 Thương Nguyệt các nàng ở vực này, gọi là Âm Minh Vực, trong thập vực cũng được tính là một vực tương đối hoang vu. 

 Đôi tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết này từ khi sinh ra ý thực đã bị người khác đào lên, cũng chưa từng rời khỏi Âm Minh Vực. 

 Các nàng đều đến từ Thương gia. 

 Thương gia là một gia tốc có tiếng trong Âm Minh Vực, có cường giả Thánh Nhân Vương Cấp toạ trấn. 

 Mà lần này, các nàng đi Âm Dương Hồn Đàm, chính là một nơi cơ duyên của của Âm Minh Vực. 

 Trong đó sinh trưởng một gốc Âm Dương Thần Thụ hiếm thấy, vạn năm kết quả một lần. 

 Mỗi lần kết quả đều hấp dẫn đến một vài thế lực của Âm Minh Vực đến tránh cướp. 

 Để tránh các thế lực tranh đấu tổn thất quá lớn, cho nên các phương đã quy định, để việc tranh đoạt Âm Dương Hồn Đàm trở thành nơi lịch luyện của thế hệ trẻ tuổi. 

 Thương Nguyệt và Thương Tuyết chính là chuẩn bị đi Âm Dương Hồn Đàm. 

 Vì để đề phòng sự cố, các nàng còn lôi kéo thiên kiêu top 10 của Âm Minh Vực Cổ Trùng này. 

 Mà nguyên nhân. 

 Chính là bởi vì muội muội Thương Tuyết. 

 Nàng có Âm Sát Thể hiếm thấy. 

 “Âm Sát Thể?” Quân Tiêu Dao đánh giá Thương Tuyết. 

 Khuôn mặt của Thương Tuyết giống hệt chị của nàng, rất thanh tú, đôi đồng tử xinh đẹp của nàng ta có màu xanh lam nhạt, làn da trắng như tuyết. 

 Nếu gạt một thân tử khí của nàng ta sang một bên, nàng ta quả thực không khác gì một thiếu nữ nhân tộc ở ngoại giới. 

 Hết chương 390.

Bình Luận (0)
Comment