Thần Y Trọng Sinh

Chương 1006

Những hắc khí này vừa xuất hiện, lập tức từ tia sáng trên tay chân Dạ Tình quấn lấy Ngũ Giác Tinh Mang.  

Chỉ trong phút chốc, trên Ngũ Giác Tinh Mang được một tầng hắc khí bao trùm.  

Sau đó kim quang nở rộ trong cơ thể Dạ Tình, ở xung quanh Dạ Tình, giữa Ngũ Giác Tinh Mang giống như có đồ án chữ “Chỉ”.  

Thác nước từ trên trời rơi xuống và khí tức thần thánh ngừng lại, nghi thức đang tiến hành cũng dừng lại theo.  

Nghi thức dừng lại, vẻ mặt mọi người sửng sốt.  

Mạc Phàm ở Chúng Thần Sơn có lực trói buộc mạnh như vậy, hẳn là không làm được gì mới phải, vì sao cậu ta còn có thể ngưng được nghi thức của Thần Điện?  

Trong chớp mắt, trên mặt không ít người hiện lên vẻ nghi ngờ.  

- Sao lại thế này?  

Một khi bắt đầu nghi thức, sẽ giống như máy móc khổng lồ vận hành, rất khó có thể làm dừng lại.  

Mạc Phàm chỉ vươn tay ra, đã khiến nghi thức dừng lại.  

Dự cảm không hay tràn đầy trong lòng không ít người.  

- Chẳng lẽ Mạc Phàm đã mạnh đến nước này, ngay cả Chúng Thần Sơn cũng không trói buộc được Mạc Phàm?  

- Không có khả năng!  

Có người lắc đầu nói.  

Chúc phúc của Chúng Thần Sơn là tuyệt đối, sao có thể không trói buộc được Mạc Phàm?  

Chỉ do dự một giây, mọi người vẫn xông về phía Mạc Phàm.  

Bọn họ đã lựa chọn ra tay, mũi tên đã để trên dây, không bắn không được.  

- Trưởng quan, chúng ta thì sao?  

Nhìn nghi thức dừng lại, một quan quân Châu Âu nhỏ giọng nói.  

Trưởng quan kia trầm mặc rất lâu, nhìn Mạc Phàm thông qua màn hình, mãi mà không nói gì.  

Theo nghi thức này dừng lại, bầu trời âm u trở nên đỏ sậm, giống như có ngọn lửa sắp rơi từ tầng mây xuống.  

Mơ hồ trong đỏ sậm có thể nhìn thấy gương mặt người to lớn phẫn nộ xuất hiện, kiểm tra xem là ai làm chậm trễ chuyện tốt của ông ta.  

- Thần giận, đây tuyệt đối là thần giận.  

Gương mặt khổng lồ này vừa xuất hiện, ở một màn hình khác có người hoảng sợ kêu lên.  

Cho dù thần giận từng được người ta nhắc tới, nhưng không phải không có.  

Năm 2004, có người chụp được mặt Zeus trên bầu trời gần thành cổ La Mã.  

Sau đó toàn bộ đồng ruộng, cây cối, kiến trúc, gia súc ở trăm dặm xung quanh giống như bị sét đánh, thiêu thành tro tàn.  

Sau đó điều tra ra, có người giải thích thần giận vì dị giáo dùng phương pháp tính vũ nhục hủy một tòa cổ miếu, chuyện này đã khiến thần giận.  

Hiện tượng này giống hệt như trước, chắc chắn là thần giận.  

Không đợi gương mặt khổng lồ trên bầu trời trừng phạt, tiếng gầm giận dữ truyền từ trong Thần Điện ra.  

- Mạc Phàm, tôi phải diệt cửu tộc các người.  

Nghi thức mà Thần Điện chuẩn bị tỉ mỉ, lại bị Mạc Phàm ngưng lại như vậy, còn dẫn tới thần giận.  

Nếu chỉ là nghi thức bình thường, có lẽ bỏ dở sẽ không sao.  

Nhưng lần này nếu không giải quyết nhanh nghi thức, không chỉ Mạc Phàm chịu trừng phạt của thần, Thần Điện của bọn họ cũng khiến thần bất mãn, bởi vậy sẽ nhận trừng phạt nghiêm trọng.  

Bởi vì nghi thức lần này của bọn họ triệu hoán thần linh là đại thiên sứ, mà không phải thiên sứ bình thường.  

Nếu thiên sứ bình thường là tướng quân, thì đại thiên sứ là quốc vương, trong lúc mời quốc vương ăn cơm bị người ta phá hoại, chắc chắn không phải là chuyện nhỏ, nhất định phải lập tức giải quyết.  

Trong Thần Điện, trong trận pháp to lớn ngồi đầy trưởng lão Thần Điện, trên mặt một lão giả trong đó được bao phủ bởi ánh sáng tràn đầy phẫn nộ, thần quang trong mắt sáng lên.  

Cả Chúng Thần Sơn lập tức lắc lư, giống như động đất đất rung núi chuyển.  

“Rầm rầm…” Trên Chúng Thần Sơn, ngoại trừ bốn tượng thiên sứ quanh sân ra, trong mắt những tượng thần khác dấy lên ngọn lửa màu vàng, khe hở có khắp nơi trên thân tượng, ánh sáng màu vàng bắn từ trong khe hở ra.  

“Rầm rầm rầm…” Đá trên người bọn họ nứt toác ra, kim quang bùng nổ ra.  

Trong kim quang, một đám quang ảnh hình người mặc chiến giáp, sau lưng là đôi cánh dài, trong tay cầm Thẩm Phán Chi Kiếm như ở trong bích họa giáo đường phương Tây phóng lên trời, Thẩm Phán Chi Kiếm nhấp nhoáng ngọn lửa màu vàng, giống như điên rồi chém về phía Mạc Phàm.  

Những quang ảnh này giống người điều khiển trật tự, trong lúc vung kiếm, lực lượng thần thánh, xét xử vô cùng kh ủng bố hàng lâm.  

Không chỉ như vậy, từng phiến Ma Văn từ trên mặt đất trong sân bay lên, như tờ giấy chớp lóe lam quang bay về phía Mạc Phàm, lực trói buộc cường đại bao phủ lấy Mạc Phàm.  

Tuy những lực lượng đáng sợ như vậy không thể khiến sân và không gian xung quanh Mạc Phàm nứt vụn, nhưng khiến xung quanh Mạc Phàm sáng như ban ngày.  

Giữa bạch quang, Mạc Phàm nhìn nghi thức ngưng hẳn, hơi buông lỏng.  

May mà khi hắn ở thủ đô đã để lại cho Dạ Tình một viên hạt châu do hắn dùng Thái Âm Chi Khí ngưng tụ thành, giúp Dạ Tình giải trừ bệnh cũ.  

Chính vì vậy hắn mới có thể khống chế Thái Âm Chi Khí trong cơ thể Dạ Tình, đổi Ma Pháp Trận hàng lâm thành Ma Pháp Trận bỏ dở, tạm thời ngăn cản nghi thức này.  

Nếu không trong lực lượng thiên sứ chúc phúc Thần Điện mạnh như vậy, hắn khó mà cứu được Dạ Tình trước khi hoàn thành nghi thức.  

Dù sao đó không phải là thiên sứ chúc phúc bình thường, nếu hắn đoán không sai, ít nhất là thiên sứ cấp Thánh Thiên Sứ lưu lại.  

Thánh Thiên Sứ tương đương với tu sĩ Nguyên Anh, chúc phúc như vậy cho dù trải qua nhiều năm, hắn cũng khó mà ngăn cản được.  

Làm xong những chuyện này, mắt hắn nheo lại, nhìn về phía đám người hùng hổ đánh tới từ bốn phương tám hướng.  

Những người này không có một người yếu, nhất là Thứ Thần, Thanh Long và vương tử Kamon của Hắc Ám Giáo Đình.  

Trên người Thứ Thần có ít nhất 20 linh hồn, đây là một loại thủ đoạn của Hồn Thuật Sư Ma Tộc, tên là Dung Hồn Thuật.  

Pháp thuật này không những có được năng lực anh linh, triệu hoán anh linh chiến đấu vì ông ta, còn có thể hợp lực lượng anh linh lên người mình, 20 anh linh hợp lực lại, không gấp 20 đơn giản như vậy, Thứ Thần này không yếu hơn Abe Seimei chút nào.  

Thanh Long là Long Nhân, ngoại tộc như vậy cùng có được ưu điểm của rồng và người.  

Nếu ông ta ra tay đối phó Ngao Thiên, có thể tay không xé rồng.  

Kamon kia ít tuổi một chút, nhưng nhìn dáng vẻ hẳn là có được huyết mạch của Ma Hoàng hắc ám, anh ta có thể biến hóa thân thể Ma Tộc, nói lên anh ta đã nắm giữ lực lượng huyết mạch, không kém Thứ Thần và Thanh Long.  

Nhưng mà…  

Trong mắt Mạc Phàm chớp lóe tinh quang, ánh sáng lạnh tỏa ra.  

Nếu hắn không hoàn thành Thứ Thể Châm thì phiền phức một chút, cho dù hắn ngưng tụ Thần Nguyên, nơi này được thiên sứ chúc phúc khiến tu vi của hắn áp chế không chỉ một nửa, hắn muốn đánh bại những người này đều rất khó khăn, muốn giết toàn bộ vốn dĩ là chuyện không có khả năng.  

Nhưng lúc này hắn sẽ để bọn họ nếm thử lửa giận của hắn.  

Muốn công pháp của hắn, muốn hắn cúi đầu, muốn hắn quỳ xuống, những chuyện này đều có thể, nhưng phải có thực lực mới được.  

Đương nhiên nếu động vào người bên cạnh hắn, có thực lực cũng phải chết.  

Ý niệm của hắn vừa động, thân thể hắn giống như khí cầu được thổi phồng, nhanh chóng mọc lên từ mặt đất.  

Chỉ trong chớp mắt, hắn lập tức từ 1m8 cao hơn gấp 10 lần, giống như người khổng lồ đứng ở trên Chúng Thần Sơn, bễ nghễ thiên hạ nhìn xuống muôn dân.  

Khí tức ngập trời từ trên người Mạc Phàm tỏa ra, kình phong như được bão nhấc lên sóng biển nhanh chóng đánh ra bốn phía.  

Mọi người ở đây lại sửng sốt.
Bình Luận (0)
Comment