Thần Y Trọng Sinh

Chương 1007

- Đây, đây là?  

Không ít người nhìn thân thể to lớn của Mạc Phàm, khí tức độc nhất vô nhị, khó có thể tin nói.  

Mạc Phàm vừa mới ngưng nghi thức tế tự, đã khiến bọn họ không thể tin vào hai mắt mình, bây giờ lại trở nên cao to như vậy.  

- Sao lại thế này?  

Người cao nhất trên thế giới là một người Mĩ quốc, chỉ cao 2.72 mét.  

Một số tu sĩ sử dụng bí pháp Tỏa Cốt Công tương tự, cũng chỉ khiến thân xác cao thêm một phần, có thể cao hơn người bình thường đã là cực hạn.  

Loại bí pháp này chỉ áp dụng dụ tai mắt người khác, không thể dùng cho chiến đấu, bởi vì sau khi thân thể tăng cao cường độ sẽ hạ thấp rất nhiều, trạng thái chiến đấu này không khác gì muốn chết.  

Mạc Phàm vừa cao như vậy, vậy mà cao gần 20 mét, khí tức còn không yếu.  

- Đây là Thần Thể trong truyền thuyết sao?  

Có người hoảng sợ nói.  

Thân thể tu giả thể thuật tu đến kim thân đao thương bất nhập, thì là Hoành Luyện, tương đương với cảnh giới Trúc Cơ.  

Thân thể bất lậu, có thể sử dụng không khí kỹ, đây là Hoành Luyện tông sư, như cảnh giới Tiên Thiên.  

Nếu lại tu thân thể đến tình hình thông thần, lúc này thân thể sẽ gọi là Thần Thể, thần thể như cảnh giới Kim Đan.  

Tuy là cùng cấp, nhưng nếu tu sĩ cảnh giới Kim Đan gặp cường giả tu thành Thần Thể, chỉ có chạy trối chết.  

Bởi vì một khi thành Thần Thể, pháp thuật và bí kỹ đều không có tác dụng gì với Thần Thể, trái lại trong lúc tu sĩ tu thành Thần Thể giơ tay nhấc chân đều phát ra thần thông, rất kh ủng bố.  

Chỉ có tu sĩ tu pháp tu ra thần thông và luyện công ra thần kỹ, mới có thể đối đầu với người tu thành Thần Thể.  

Cho dù như vậy, cũng thường vĩnh viễn là Thần Thể sống đến cuối cùng.  

Bởi vì Thần Cảnh vốn hiếm thấy, thần thông và thần kỹ không phải mỗi cao thủ Thần Cảnh đều luyện ra được, thần thông của nhiều người thì như lông phượng và sừng lân, một người chỉ có một thần thông sao thắng được người toàn thân thần thông?  

Mà dấu hiệu tu thành Thần Thể, đó là thân thể có thể biến hóa lớn nhỏ như Long Tộc.  

Thần Thể biến to không chỉ không hạ thấp thực lực của mình, trái lại còn phát huy ra uy lực của Thần Thể.  

Thân thể Mạc Phàm cao lớn như vậy, còn mạnh như vậy, tuyệt đối là Thần Thể.  

- Mấy ngày trước lúc Mạc Phàm đánh bại Abe Seimei, vừa đến Thần Cảnh đúng không?  

Có người ngơ ngẩn nhìn Mạc Phàm hỏi.  

- Không sai, còn chưa đến một tuần.  

Người bên cạnh trả lời.  

- Bảy ngày thành Thần Thể sao, rốt cuộc tiểu tử này là ai?  

Sắc mặt không ít người khó coi hơn.  

Thần Thể là con đường khó đi nhất đối với cường giả Thần Cảnh, vô số người cả một đời cũng không thể tu trên con đường này.  

Mạc Phàm vừa tới Thần Cảnh chưa tới bảy ngày, sau khi tu đến Thần Cảnh lại tu thành Thần Thể, đây là người sao?  

ầ ổ ồ- Chỉ sợ lần này có thay đổi rồi.  

Có người vô cùng thất vọng nói.  

Mạc Phàm đi lên Chúng Thần Sơn vốn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng cậu ta thành Thần Thể thì khác, Thần Thể có lực miễn dịch rất mạnh với bất luận thuật pháp và võ kỹ nào, cũng có thể nói là khắc tinh của thuật pháp và võ kỹ.  

Có Thần Thể, hoàn toàn không cần vận dụng một chút linh khí, cũng không cần thi triển bất luận pháp thuật gì, ra tay là thần thông, vậy là đủ rồi.  

- Nếu điện chủ Thần Điện không xuất hiện, hay là bọn họ không có ai khác ra tay, có khả năng thua là bọn họ.  

Có người thận trọng nói.  

Thần Thể quá mạnh, chỉ có thể dựa vào điện chủ Thần Điện rồi.  

Đám Thanh Long nhìn Mạc Phàm, cũng ngẩn người, trên gương mặt lãnh khốc nhanh chóng âm trầm.  

Đúng lúc này, vương tử Kamon hóa thành Ma Vương hắc ám nhíu mày, lạnh lùng nói:  

- Tôi không tin, tôi không tin cậu có thể thành Thần Thể, để Ma Thể Ma Hoàng của bổn vương tới thử Thần Thể của cậu là thật hay giả.  

Nếu có người tu thành Thần Thể, chỉ có thể là vương tử Kamon của Hắc Ám Giáo Đình, không thể là những người khác.  

- Ma Hoàng Quyền!  

Anh ta khẽ quát một câu, một quyền không do dự đánh ra, một quyền ảnh màu vàng như tiểu sơn xuất hiện trước người anh ta, thể tích không kém thân thể to lớn của Mạc Phàm, đẩy không khí đánh về phía Mạc Phàm.  

Những người khác nghe thấy lời Kamon nói, sắc bén xuất hiện trên mặt bọn họ.  

- Tôi cũng không tin, ăn một kiếm của tôi thử xem!  

Z tiên sinh kiếm thần phương Tây không giữ lại chút nào, rót toàn bộ linh khí trong cơ thể vào trong trường kiếm, trường kiếm trong tay mang theo kiếm quang gần 20 trượng chém về phía đầu Mạc Phàm.  

- Lão phu cũng không tin.  

Vu Thái Âm nói.  

Ông ta sống nhiều năm như vậy, nếm muối còn nhiều hơn Mạc Phàm nếm gạo, chỉ sợ là một tên tiểu tử phô trương thanh thế, đâu mạnh như vậy?  

Đám Thanh Long, Thứ Thần Tát Khắc, Vu Thái Âm đều sử dụng hết thủ đoạn của bản thân, tấn công Mạc Phàm.  

Trên sân, trong chớp mắt năng lượng kh ủng bố dao động không chỉ mạnh gấp đôi.  

Một đám điểu sư không cẩn thận bay tới gần sân, còn chưa tới trên không quanh sân, trực tiếp nát vụn, ngay sau đó hóa thành huyết vụ, tiêu tán trong không trung.  

Phải biết rằng điểu sư là yêu thú trong truyền thuyết, thân thể như sắt thép đúc ra.  

Mỗi một điểu sư vừa sinh ra đã là Trúc Cơ kỳ, điểu sư trưởng thành thì là cảnh giới Tiên Thiên, dưới năng lực dao động này cũng như giấy.  

Trên sân, Mạc Phàm nhìn đám người bay từ xung quanh tới, ngón tay hắn sáng lên, bốn thanh kiếm Tru Sát, Tru Tà, Tru Diệt, Tru Tuyệt xuất hiện xung quanh hắn, thể tích cũng lớn gấp mười lần.  

Một tay hắn vươn ra, Bạch Ngọc Kiếm ngoan ngoãn bay vào tay hắn, trường kiếm khẽ vạch, tạo ra một trăng lưỡi liềm to lớn trong không trung.  

Chỉ trong chớp mắt, bên tay trái hắn đám vương tử Kamon, Z tiên sinh kiếm thần phương Tây và cự thần dẫn đầu đánh tới đạo kiếm này.  

“Rầm!” Không có bất luận đường sống phản kháng, giống như cắt đậu hủ, quả đấm màu đen to lớn bị chém thành mảnh.  

Sau đó kiếm khí của Z tiên sinh cũng bị chém như đậu hủ, không có chút phản kháng.  

Kiếm khí nguyệt nha nối gót tới, chém lên người đám người.  

Bóng người bay đầy trời về phía Mạc Phàm, cho dù là Kamon, Z và cự thần, hay là những tượng đá bay ra đều giống như đạn b ắn ra, toàn bộ đều bay về sau.  

“Rầm rầm rầm…” Âm thanh sơn băng địa liệt vang lên, không ít người như bị đoàn tàu đâm vào, đập mạnh vào ngọn núi phía xa, có một số người thì bị chém thành hai.  

Một kiếm của Mạc Phàm chém những người này, tay trái khẽ vung nhẹ lên, đơn giản giống như đuổi ruồi.  

Đám Thanh Long biến thành Long Nhân, Thứ Thần Tát Khắc, Vu Thái Âm kêu lên đau đớn, không chỉ không lay động được Mạc Phàm, còn phun ra máu tươi bay về sau, đập vào trong thạch bích.  

Chỉ một kiếm, trên sân chỉ còn lại trưởng lão Thanh Bang chưa kịp ra tay, Dạ Vô Nhai và Oda Juntoku.  

Tuy bọn họ không bị đánh bay, nhưng trên mặt cả đám không có chút vui sướng, trái lại đều là không cam lòng và tuyệt vọng.  

Không dễ dàng gì bọn họ mới tụ tập được nhiều người như vậy, còn chuẩn bị rất nhiều, gần như có thể nói là không một kẽ hở, kết quả lại bị Mạc Phàm giải quyết hết, còn dễ dàng như vậy.  

- Sao lại có chuyện này được?  

Oda Juntoku lẩm bẩm nói, hoàn toàn không thể tin vào hai mắt mình.
Bình Luận (0)
Comment