Lý Phượng, Triển Hạc, Tử Loan hai mặt nhìn nhau, người trên mặt đất đó mềm oặt, vết rách khắp người, xương cốt gãy không sai biệt lắm, còn cần phải tra tấn hay sao, hắn ta đều sắp sửa giải thể.
Nhưng mà bọn họ cũng không dám không tuân theo, tiến hành tra tấn bức cung Trương Xuyên, không cẩn thận đem vặn đứt cánh tay của hắn ta, bởi vì quá yếu đuối, sớm bị Sở Phong đánh cho bầm dập.
Trương Xuyên kêu thảm, kém chút bất tỉnh đi, hắn ta hô: "Sở Phong, ngươi đối xử với ta như vậy, không sợ sẽ chuốc họa vào thân sao, ta đến từ mười vị trí đầu!"
Sở Phong lập tức không hài lòng với mấy người Triển Hạc, người cũng đã bắt lấy, còn bị Trương Xuyên này khiêu khích, lập tức liếc xéo một cái.
"Ầm!"
Triển Hạc tranh thủ thời gian động thủ, khí lực quá lớn, khiến cho cái cằm vốn đã rạn nứt của Trương Xuyên bể nát.
Tử Loan kém chút nôn, tay vỗ bộ ngực cao vút, quay qua một bên, có chút không dám nhìn.
Sở Phong ngồi ở chỗ đó, cầm bầu rượu lên uống một hớp rượu, nói: "Ba người các ngươi ngươi cũng quá tàn nhẫn, chỉ trong chốc lát mà thôi, đã làm mất một cánh tay, một cái cằm của người ta rồi, thật là máu lạnh, thế nhưng là, các ngươi hỏi ra được cái gì sao?"
Ba người kia oán thầm, ai tàn nhẫn? Người đều bị ngươi đánh cho sắp giải thể, hơi đụng một cái là gãy tay gãy chân, còn trách chúng ta? !
Ba người thấy thương thế của Trương Xuyên thực sự quá nặng, chắc chắn sẽ chết, muốn giúp hắn ta cứu chữa trước, kết quả không cẩn thận lại làm gãy mất thêm một cái chân của hắn ta, rơi xuống ở trên boong thuyền.
"A!" Trương Xuyên kêu thảm, sắc mặt trắng bệch, toàn thân đều bị mồ hôi lạnh và huyết thủy ướt nhẹp.
Sở Phong lập tức lo lắng nghiêm trọng, nói: "Ta cảnh cáo ba người các ngươi, đừng có ra tay nặng như vậy, quá tàn nhẫn, động một tí liền tách rời, thực sự huyết tinh, các ngươi chính là bạo quân. Mặt khác, tranh thủ thời gian bức cung, không hỏi ra được kết quả gì, các ngươi chờ đợi mình bị bán đi đi, ta không nuôi người rảnh rỗi!"
Ba người: "@# ¥ ¥#. . ."
Bọn họ thật muốn chửi tục, bức cung như thế nào? Hơi đụng một cái là gãy chân, người đã sớm bị ngươi làm cho phế bỏ.
"Mau nói, ngươi đến từ tinh cầu nào của mười vị trí đầu, chủ nhân của ngươi ai? !" Đám người Lý Phượng, Triển Hạc nhanh chóng quát hỏi.
Trương Xuyên máu me khắp người, không ngừng đổ mồ hôi lạnh, còn muốn quyết tâm nói, cường điệu chính mình đúng là người tới từ thập đại, kết quả không cẩn thận bị Tử Loan đụng rơi một cái chân khác, hắn ta khóc.
Bây giờ hắn ta kcũng không còn sức dọa dẫm nữa, nhưng vẫn cứng đầu không chịu khai.
Cùng lúc đó, Tử Loan cũng thiếu chút khóc, nhìn cơ thể máu me be bét ở trước mặt, thật sự là chịu không được, nếu là trực tiếp giết người cô ta cũng không quan tâm, bây giờ lại giống như là đang tách rời một người.
Trên đảo Phương Trượng, một đám người hóa đá, hình ảnh này quá cay con mắt, nhất là Sở Phong vừa mới lên đảo thì đã lập tức bắt người ở trên đảo.
"Dừng tay!" Có người hô, bởi vì Trương Xuyên là thủ hạ của vị quý nhân đó, nếu lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn ở đây, sợ là bọn họ sẽ bị quở trách.
"Các ngươi nói thả người thì thả người?" Sở Phong không thèm để ý, sau đó nhìn thoáng qua Nguyên Ma đang nằm dưỡng thương ở trên boong thuyền, nói: "Ngươi cũng đi bức cung, hỏi không ra kết quả, lại đánh ngươi một chầu!"
"Dựa vào cái gì mà đánh ta? !" Nguyên Ma rất muốn liều mạng với hắn, nhưng cuối cùng hắn ta thỏa hiệp.
Thật không hổ là nhân vật cấp Ma Tử, để cho Triển Hạc lấy ra một sợi Khổn Linh Thằng trói chặt Trương Xuyên, sau đó trực tiếp ném hắn ta vào trong biển, dùng để "câu cá mập".
"A, không!" Trương Xuyên kêu to.
Hắn ta bị Khổn Linh Thằng trói chặt, không thể động đậy, dù là đối mặt với những con cá mập mình thường không có đi lên con đường tiến hóa, hắn ta cũng chịu không được, sắp bị hù chết.
Trương Xuyên chịu đựng không nổi, đám cá mập trắng quanh quẩn xung quanh, hắn ta cứ một lúc bị kéo lên khỏi mặt nước, một lúc lại bị ném xuống, tới gần những sinh vật khát máu đó, nếu là ngày thương hắn ta cũng không coi là gì, nhưng bây giờ một đứa bé đều có thể giết chết hắn ta.
"Ta khai, ta nói, ta chủ thượng của ta đến từ Thiên Thần Tinh, tên là Ngư Cửu Biến, thân phận cao quý, địa vị tôn sùng."
"Chưa nghe nói qua." Sở Phong lắc đầu.
Bỗng nhiên, một cô gái che mặt từ trong chỗ sâu trong hòn đảo đi tới, dáng người thon dài, thoạt nhìn liên cảm thấy hẳn là dung mạo của cô ta rất bất phàm, cô ta lạnh lẽo nói: "Sở Phong, ngươi quá đáng, đến quấy rầyđảo Phương Trượng chúng ta, làm ảnh hưởng nhân duyên của ta, ngươi muốn làm cái gì? !"
Không hề nghi ngờ, công chúa Thanh Kỳ đến.
Sở Phong cảm thấy không hiểu thấu, không để ý đến, mà là nhìn thoáng qua Tử Loan.
Tử Loan phụng phịu, cô ta không chỉ có trở thành thị nữ, bây giờ còn hóa thân thành nha hoàn rồi? Đây là muốn cô ta đi ra chống đỡ? Sở Ma Vương này thật đúng là tự coi mình như đại gia, chuyện do mình làm ra lại không thèm để ý tới mà lại giao cho cô ta?
Tử Loan không tình nguyện, nhưng vẫn là mở miệng nói: "Sao lại nói chúng ta quá đáng, chúng ta làm ảnh hưởng nhân duyên của ngươi khi nào? Chỉ đi ngang qua nơi này mà thôi, kết quả người của đảo Phương Trượng các ngươi cũng quá kỳ quái, nhất định phải gả con gái cho Sở Phong, người kia không phải ngươi, giống như tên là Nhược Lan gì đó. Sau đó Trương Xuyên này xuất hiện, châm chọc khiêu khích, nhục nhã chúng ta, chúng ta còn cảm thấy người của Phương Trượng đảo các ngươi rất quá đáng đây, đây chính là đạo đãi khách của các ngươi sao?"
"Cái gì, gả ta cho hắn? Không có khả năng, ta muốn đi theo tiểu thư!" Trước đó, thị nữ nói Sở Phong không xứng với Thanh Kỳ đó lên tiếng kinh hô.
Cách đó không xa, một bà lão đang đi ra từ trong chỗ sâu trong đảo Phương Trượng sắc mặt đại biến, bà ta biết đại sự đã hỏng, mới bàn bạc xong còn chưa kịp gọi công chúa Thanh Kỳ thông báo cho thị nữ của cô ta, Nhược Lan, kết quả bây giờ làm lộ chuyện.
Giờ khắc này, hai mắt Sở Phong dựng đứng lên, trước đây không lâu, người của đảo Phương Trượng nói, muốn gả một đứa con gái khác của đảo chủ là Nhược Lan cho hắn, hóa ra chỉ là thị nữ của Thanh Kỳ.
Mặc dù hắn cũng không coi trọng chuyện này, chưa bao giờ nghĩ tới sẽ kết thân với đảo Phương Trượng, nhưng mà bây giờ hắn phát hiện, bọn họ đẩy một người thị nữ ra lừa gạt hắn, khiến cho sắc mặt của hắn trở nên băng lãnh.
"Khinh người quá đáng!" Miệng Tử Loan rất sắc bén, nhìn mặt mà nói chuyện, thấy sắc mặc Sở Phong không tốt, lập tức dùng thân phận của thị nữ biểu đạt phẫn nộ, nói: "Trước đây người của đảo Phương Trượng các ngươi còn muốn gả công chúa Thanh Kỳ cho Sở Phong, bây giờ đổi ý không nói, còn muốn dùng một người thị nữ đến thay thế, gả cho Sở Phong, đây quả thực là đang nhục nhã!"
Người khác còn không có nói cái gì, thị nữ Nhược Lan lập tức trở mặt, nói: "Ngươi nói lung tung cái gì, sao ta có thể gả cho hắn được, ta cùng tiểu thư đi tới Thiên Thần Tinh, chủ thượng của ngươi, Sở Phong tính là thứ gì!"